Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1141: Lại điên rồi một cái

Chương 1141: Lại điên thêm một người “Ngựa trắng không phải ngựa!” Cái lý lẽ kinh điển được truyền từ xưa của danh gia này, có thể xem như là thời kỳ huy hoàng hiếm có của danh gia rồi. Công Tôn nam sao lại không biết điều này chứ? Thậm chí, cách giải thích “ngựa trắng không phải ngựa”, là do tổ tiên của Công Tôn gia đề xuất. Khi ấy có thể nói đã làm cho danh gia nhất thời nổi danh vang dội. Cái gọi là “ngựa trắng không phải ngựa”, thực chất chỉ nói đến con ngựa màu trắng không giống con ngựa. “Bạch mã” chỉ là hình dung màu sắc của ngựa chứ không phải bản thân con ngựa như một sinh vật. Dù sao Diệp Thanh Vân ở thế giới trước kia của mình biết cách nghĩ đầu tiên của điển cố này chính là vô nghĩa. Cái gì mà chó má “ngựa trắng không phải ngựa”. Đơn giản chỉ là một cái bẫy logic mà thôi. Thật sự muốn suy diễn kiểu “ngựa trắng không phải ngựa” thì suy diễn thế nào cũng đều nói không rõ. Nhưng nếu nói tiếp thì cái kiểu “ngựa trắng không phải ngựa” này đúng là một vấn đề triết học hết sức kinh điển. Thậm chí còn liên quan đến cả những thứ thuộc về toán học nữa. Diệp Thanh Vân cũng không biết danh gia ở thế giới này có khác gì so với danh gia ở thế giới trước kia của mình không. Nhưng xem ra hẳn là cũng không khác nhiều. Đều là dựa vào tài ăn nói cả. Cho nên Diệp Thanh Vân chơi một chiêu, dùng vấn đề “gà có trước hay trứng có trước” để làm cho Công Tôn nam sập bẫy.
Giờ khắc này. Công Tôn nam trực tiếp ngây người tại chỗ. Bên tai như vẫn còn văng vẳng những lời Diệp Thanh Vân vừa mới nói: “Gà không phải gà! Trứng cũng không phải trứng! Bạch mã cũng không phải ngựa!”. Công Tôn nam khó có thể tin nhìn Diệp Thanh Vân. Hắn không thể tin được người này lại có thể hiểu được cơ biện chi thuật của danh gia như vậy, lại còn thuần thục như thế. Chẳng lẽ… Người này có quan hệ gì với danh gia của ta sao?
“Cái này……” Công Tôn nam há hốc miệng, còn muốn nói gì đó.
Diệp Thanh Vân lại không cho hắn cơ hội này: “Công Tôn tiên sinh đã trả lời không ra vấn đề này, vậy xem ra danh gia đúng là chỉ là phường lừa đời lấy tiếng, căn bản không có tài cán gì thật sự. Hay là như vậy đi, ta và Mục Dương tử phủ tôn quan hệ không tệ, Công Tôn tiên sinh dứt khoát bỏ danh gia, gia nhập môn hạ Đạo gia, cứ ở lại chỗ này chuyên tâm tu đạo luôn nha. Như vậy khác gì việc ngươi tiếp tục bảo vệ bộ dạng của danh gia đâu?” Mục Dương tử bên cạnh cũng mỉm cười vuốt râu: “Nếu Công Tôn tiên sinh đồng ý thì đại môn của Thái Huyền Ảo Phủ tự nhiên sẽ rộng mở chào đón tiên sinh.” Lời này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa. Trực tiếp khiến Công Tôn nam tức giận đến mặt mày xanh mét, hai tay run rẩy.
“Lão hủ vừa mới nói còn chưa xong!” “Ồ, vậy ngươi cứ tiếp tục đi.” Công Tôn nam hít sâu một hơi, cố gắng trấn tĩnh bản thân: “Nếu lấy lý luận “ngựa trắng không phải ngựa” để trả lời câu hỏi này, vậy đương nhiên là gà mái không phải gà, trứng gà không phải trứng. Nhưng trong câu hỏi này, gà chính là gà, không phải gà trống hay gà mái, cũng không phải loại gà nào khác, nó chính là một con gà! Còn về trứng, nó chính là một quả trứng gà! Không phải cái gì cẩu đản, trứng lừa hay là vương bát đản!”
Công Tôn nam có vẻ hơi cáu kỉnh rồi. Lời nói rất là thô tục. Nhất là lúc nói đến “cẩu đản”, Đại Mao đang nằm sấp ngủ gật ở đó đột nhiên dựng tai lên. Nó nhìn về phía Công Tôn nam một cái. Công Tôn nam vẫn đang thao thao bất tuyệt: “Gà và trứng gà, đương nhiên là gà có trước rồi mới có trứng gà! Bởi vì gà chính là gà, trứng gà chính là trứng gà!”. Nói xong, Công Tôn nam trừng mắt nhìn Diệp Thanh Vân: “Diệp công tử, lần này lão hủ trả lời chắc là không có chỗ hở nào nữa chứ?” Diệp Thanh Vân gật đầu: “Nói rất hay. Nhưng mà nè… Ngươi nói gà có trước rồi mới có trứng gà, vậy thì con gà đầu tiên từ đâu ra vậy?” Công Tôn nam: “???” Ta mẹ nó biết con gà đầu tiên từ đâu ra sao được? Ta đâu phải tổ tông của gà!
“Theo như lời của Công Tôn tiên sinh, nếu như gà là do một sinh vật khác diễn biến thành thì sinh vật diễn biến thành gà ấy có được coi là gà hay không? Nếu coi là gà, vậy gà chính là gà rồi, tại sao lại còn có thuyết diễn biến? Nếu không coi là gà thì sinh vật diễn biến thành gà kia là cái gì? Quan hệ của nó với gà là gì? Hơn nữa trứng gà nữa, mối quan hệ giữa ba cái này là gì? Công Tôn tiên sinh à, vấn đề này ngươi vẫn chưa suy nghĩ kỹ đâu nha.” Diệp Thanh Vân nói xong thì nhàn nhã bắt đầu bóc trứng gà. Đây là một quả trứng gà đã được luộc chín.
Mà Công Tôn nam đối diện đã bị Diệp Thanh Vân làm cho choáng váng đầu óc. Giờ này hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trong tai ù ù rung động. Hoàn toàn không phân rõ cái gì gà cái gì trứng.
Phốc!!! Đột nhiên, Công Tôn nam ngửa mặt ngã quỵ. Một ngụm máu tươi phun ra.
Diệp Thanh Vân vội vàng tránh ra, rất sợ lão già này nôn ra máu bắn lên người mình.
Mục Dương tử, Tuệ Không cùng Kiếm Thiên Minh đều kinh ngạc nhìn Công Tôn nam. Hắn trực tiếp bị Diệp Thanh Vân làm cho nôn ra máu rồi. Thật là có chút dọa người. Bất quá cũng khó trách. Người của danh gia kỵ nhất chính là bị người khác bác bỏ. Một khi bị bác bỏ, những người tu luyện danh gia sẽ tự cắn trả chính mình, khó mà áp chế được. Nôn ra máu vẫn còn nhẹ. Nghiêm trọng thì thậm chí có thể sẽ bị suy giảm tu vi, thần trí rối loạn. Công Tôn nam giờ đang bị tu vi của mình cắn trả. Hắn muốn áp chế nhưng khó mà làm được. Trước mắt thậm chí đã xuất hiện ảo giác. Phảng phất có vô số con gà lao ra. Từng con một kêu lên “khách, khách, khách”. Trong đó có một con gà còn đang vỗ cánh một vòng quanh quả bóng tròn một cách rất sinh động. Nhìn rất là cổ quái.
Sau một khắc. Công Tôn nam liền phát ra tiếng cười thảm thiết: “Ha ha ha ha ha ha!” Vừa cười hắn vừa học gáy. Xem ra đã bị hao tổn thần trí rồi.
Diệp Thanh Vân lắc đầu, ngược lại cũng không có bao nhiêu đồng cảm. Lão già này rõ ràng là người đến không có ý tốt. Kết quả bị mình làm cho phát điên rồi. Coi như là hắn gieo gió gặt bão.
“Phủ tôn, làm phiền ngươi đưa người này ra ngoài giúp ta.” “Được.” Mục Dương tử vội vàng đem Công Tôn nam đã bắt đầu nói năng lung tung mang đi. Công Tôn nam bị ném ra khỏi Thái Huyền Ảo Phủ. Sau đó người này vừa cười điên dại, vừa vô định hướng bay đi xa.
Một lúc sau. Có người phát hiện ra Công Tôn nam. Thấy hắn điên điên khùng khùng liền vội vàng mang Công Tôn nam đến Thư Hương Long Viện. Lúc này mọi người ở Thư Hương Long Viện vẫn đang chờ đợi.
“Công Tôn nam đã trở về rồi!” Có người ở bên ngoài hô lớn một tiếng.
Mọi người cùng đứng dậy, hướng ra phía sảnh chính nhìn. Chỉ thấy Công Tôn nam được người ta dìu vào.
“Công Tôn nam?” Mọi người thấy bộ dạng Công Tôn nam thì giật mình. Tên này rời đi lúc nãy còn đang thần thái sáng ngời mà sao lúc trở về đã thành ra thế này rồi?
“Đã xảy ra chuyện gì?” Trương Văn Tải vội hỏi.
Người nâng Công Tôn nam đều lắc đầu. Bọn họ chỉ là nhận được Công Tôn nam trên đường chứ không hề biết Công Tôn nam đã trải qua những gì ở Thái Huyền Ảo Phủ.
“Viện chủ, chúng ta vừa mới đón Công Tôn tiên sinh thì hắn đã thành ra như thế này rồi.” Một người nói.
Trương Văn Tải nhíu mày, định kiểm tra tình hình của Công Tôn nam. Đã thấy Công Tôn nam hai tay đột nhiên giơ lên, đẩy toàn bộ những người dìu hắn ra.
Khách, khách, khách, khách, khách, khách, khách, khách!!!!
Chỉ thấy Công Tôn nam phát ra tiếng gáy trong cổ họng. Đột nhiên khiến cho tất cả những người có mặt ở đó đều ngơ ngác.
“Ha ha ha ha ha! Gà trống là gà trống!” “Gà mái là gà!” “Trứng gà là trứng của mẹ nó!” “Ta cũng là gà!” “Gà ngươi thật đẹp!” Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Công Tôn nam. Còn Công Tôn nam thì rõ ràng đã trở thành một người điên, trong miệng nói nhảm lung tung. Thỉnh thoảng còn phát ra tiếng gáy. Trương Văn Tải không chịu được nữa, vội vàng sai người kéo Công Tôn nam xuống. Sau khi kéo Công Tôn nam đi, sắc mặt những người ở đó cũng vẫn rất lạ. Dù sao thì Công Tôn nam tuy chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng dù sao cũng là một người thừa kế của một trong các Bách gia. Vốn dĩ tự tin tràn đầy mà đi xông pha, kết quả lại điên điên khùng khùng trở về. Mọi người đều rất muốn biết rốt cuộc Công Tôn nam đã trải qua những gì ở Thái Huyền Ảo Phủ? Cái tên Diệp Thanh Vân đó đã làm gì với Công Tôn nam?
“Xem ra Diệp Thanh Vân đó đúng là không dễ đối phó.” Trương Văn Tải trầm giọng nói.
“Vậy thì cứ theo kế hoạch trước đã, điều hổ ly sơn, trước tiên sai khiến Mục Dương tử, rồi sẽ động thủ với Diệp Thanh Vân kia!” “Được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận