Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 719: Có dự mưu có tổ chức

Chương 719: Có dự mưu có tổ chức.
Lý Nguyên Tu lúc này đang thi triển chính là quân thể quyền mà Diệp Thanh Vân truyền thụ cho hắn. Kết hợp với tâm pháp khẩu quyết, có thể phát huy ra uy lực chân chính của quân thể quyền! Trước kia Chớ Càn Khôn khi bị tên Mộc Tam Xuyên này khiêu chiến, cũng đã từng thi triển qua quân thể quyền. Nhưng vẫn là bại dưới tay Mộc Tam Xuyên. Mà giờ phút này, quyền pháp quân thể mà Lý Nguyên Tu thi triển ra, uy lực còn mạnh hơn Chớ Càn Khôn. Hơn nữa Lý Nguyên Tu vốn dĩ thể phách cường hãn, một quyền này uy lực như vạn quân, đánh lui Mộc Tam Xuyên người vẫn luôn công kích mạnh mẽ.
Thấy tình hình đó, Chớ Càn Khôn trên đầu tường quan chiến cũng hết sức cạn lời. Rõ ràng đều là một dạng quyền pháp, vì sao Lý Nguyên Tu thi triển ra lại có uy lực mạnh hơn mình chứ? Nếu lúc đó mình có thể thi triển ra được uy lực quân thể quyền như vậy, thì đã chẳng thua tên Mộc Tam Xuyên này rồi. Thật đúng là khác biệt giữa người với người mà. Nhưng nghĩ lại, Lý Nguyên Tu là đồ đệ của Diệp Thanh Vân, chắc chắn sư phụ đã thiên vị cho đồ đệ rồi. Bản thân có thể oán hận được gì? Học được quân thể quyền này là tốt lắm rồi, còn muốn đạt tới trình độ giống đệ tử thân truyền của người ta ư? Đúng là đang nằm mơ giữa ban ngày.
Một quyền của Lý Nguyên Tu thu được hiệu quả, lập tức triển khai tư thế, trung bình tấn, hai quyền cùng nhấc lên. Ai cũng không thương! Một quyền nối tiếp một quyền, không ngừng oanh về phía Mộc Tam Xuyên. Mộc Tam Xuyên cũng rất trực tiếp, mỗi một quyền đánh tới, hắn đều ngạnh sinh sinh đón lấy. Kết quả là lần này đến lần khác bị Lý Nguyên Tu đánh lui. Cảnh tượng cho thấy Lý Nguyên Tu đã chiếm thế thượng phong, dần dần áp chế được Mộc Tam Xuyên. Chiêu thức của quân thể quyền rất nhiều, Lý Nguyên Tu cũng không nóng vội, nhất chiêu tiếp theo nhất chiêu thi triển. Mà Diệp Thanh Vân đứng ở trên đầu tường thấy Lý Nguyên Tu bày ra tư thế quân thể quyền cùng người khác đánh nhau, cũng hết sức kinh ngạc. Quỷ quái! Quân thể quyền mạnh vậy sao? Diệp Thanh Vân nhất thời có chút xúc động. Chẳng lẽ đồ chơi ở thế giới kia của ta, đến thế giới này lại trở nên lợi hại như vậy? Nhưng rất nhanh, Diệp Thanh Vân liền tỉnh táo lại. Ta mẹ nó đang nghĩ gì thế? Quân thể quyền trở nên lợi hại hơn, khẳng định là do người thi triển có tu vi a. Có tu vi, đừng nói quân thể quyền, dù là ngươi múa ương ca thì trông cũng uy lực vô cùng. Còn ngươi Diệp Thanh Vân chỉ là người phàm tục, cũng đừng có nằm mơ hão huyền lắc mình một cái trở thành cao thủ võ đạo gì cả. Diệp Thanh Vân tự nhủ với bản thân như vậy. Vẫn là không nên ôm những ảo tưởng không thực tế này.
Lúc này, thấy Lý Nguyên Tu đã chiếm được thế thượng phong, trên đầu tường cũng bộc phát từng đợt hoan hô tán thưởng: "Thái tử thật tuyệt!", "Thái tử uy vũ!", "Thái tử ta còn muốn sinh hài tử cho ngài!". Không biết có phải do nghe được tiếng hô muốn sinh hài tử đó hay không, mà Lý Nguyên Tu đột nhiên ra quyền khựng lại một chút. Và chính là trong khoảnh khắc này, đã bị Mộc Tam Xuyên nắm bắt được. Hắn đột nhiên thoát khỏi vòng vây, toàn thân khí tức tuôn ra, ẩn ẩn có tiếng long ngâm khe khẽ. Một quyền oanh ra, long ảnh quấn quanh, trong chớp mắt đã tới gần Lý Nguyên Tu. Chỉ thấy Lý Nguyên Tu không hề hoảng hốt, ngược lại còn nhếch miệng cười, lộ ra một nụ cười đắc ý. "Bị lừa rồi!" Vừa rồi hắn khựng lại, thuần túy là cố ý để lộ ra sơ hở, để cho Mộc Tam Xuyên cho rằng mình có cơ hội. Kết quả đúng như Lý Nguyên Tu dự liệu, Mộc Tam Xuyên đã bị lừa, trực tiếp lao tới gần. Lý Nguyên Tu lúc này ra tay, quân thể quyền thức cuối cùng! Trong nháy mắt oanh ra, PHANH!!! Mộc Tam Xuyên trực tiếp bị đánh bay ngược ra ngoài, rơi xuống đất cực kỳ chật vật, thậm chí bất động, giống như đã bị Lý Nguyên Tu một quyền này đánh chết.
Trên đầu tường hoan hô không ngớt, Lý Nguyên Tu thắng rồi! Thật sự sạch sẽ gọn gàng! Bảo vệ được thể diện cho người tu luyện Trường An, xem như trút được cục tức mấy ngày liên tiếp các cao thủ Trường An thất bại. Lý Nguyên Tu cũng thở phào một hơi. May mắn mỗi ngày hắn đều luyện tập quân thể quyền, không hề lơ là một khắc nào. Hơn nữa, hắn còn thường xuyên ăn uống miễn phí ở chỗ sư phụ, tạo nên một thể phách cường hãn vô cùng. Nhờ vậy mới có thể phát huy uy lực quân thể quyền đến mức tinh tế như vậy. Nếu không thì trận chiến hôm nay, hắn tuyệt đối không thắng được. Nói cách khác, Mộc Tam Xuyên không phải thua trong tay hắn mà thua trên phương diện Quân Thể Quyền. Lý Nguyên Tu đi về phía Mộc Tam Xuyên, muốn nói gì đó với hắn. Nhưng đúng lúc Lý Nguyên Tu vừa đến gần Mộc Tam Xuyên, thì dị biến đột ngột xảy ra. Chỉ thấy Mộc Tam Xuyên trong nháy mắt bật dậy, một đạo hồng quang lóe lên, trực tiếp đánh vào cơ thể Lý Nguyên Tu. Lý Nguyên Tu toàn thân run lên, còn chưa kịp phản ứng thì cả người Mộc Tam Xuyên đã hóa thành một đạo bóng đen, bám vào người Lý Nguyên Tu. Sau đó Lý Nguyên Tu như thay đổi thành người khác, bay thẳng về phía xa mà chạy trốn.
"Không tốt!" Các cao thủ hoàng cung trong bóng tối kinh hãi thất sắc, đồng loạt lao ra đuổi theo. Những người trên đầu tường cũng hoảng hốt, rất nhiều người trực tiếp bay ra trước đuổi theo. Diệp Thanh Vân cũng giật mình kinh hãi. "Tuệ Không, nhanh chóng đuổi theo!" "Dạ!" Tuệ Không không hề do dự, trực tiếp bay vút lên trời, tốc độ cực nhanh, vượt xa các cao thủ Trường An. Không ít người đều hướng về phía Diệp Thanh Vân nhìn qua, Thái tử đã bị mang đi rồi, vì sao Lá quốc sư còn không ra tay? Diệp Thanh Vân cũng muốn đuổi theo, nhưng vấn đề là hắn có biết bay đâu. Chẳng lẽ cứ chạy bằng hai chân à? Trong lòng Diệp Thanh Vân cũng rất sốt ruột. Hắn đã ý thức được mục đích ban đầu của Mộc Tam Xuyên chính là mang Lý Nguyên Tu đi. Đến bây giờ rốt cuộc hắn đã đắc thủ. "Không biết có thể truy người về được không." Diệp Thanh Vân thầm lo lắng.
Không lâu sau đó, tin thái tử bị cướp đi đã truyền khắp Trường An. Trong hoàng cung càng xuất động rất nhiều cao thủ đi tìm Lý Nguyên Tu. Thậm chí các tông môn cũng tích cực phối hợp, phái ra lượng lớn nhân thủ hiệp trợ. Nhưng đã ba ngày trôi qua, vẫn không có cách nào tìm được Lý Nguyên Tu. Có người đuổi kịp Lý Nguyên Tu, nhưng kết quả lại bị một người thần bí xuất hiện đột ngột đánh lui. Ngay cả Tuệ Không, cũng đã giao thủ với người thần bí kia. "Người này mặc áo choàng đen, chỉ có một con mắt, thực lực cực kỳ cường hãn, sử dụng công pháp của tà ma ngoại đạo, tiểu tăng không phải là đối thủ của hắn." Tuệ Không trở về liền nói việc này với Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân nghe xong trong lòng lộp bộp một tiếng. Xong rồi! Rõ ràng là một cái bẫy. Mộc Tam Xuyên, còn người thần bí một mắt kia mà Tuệ Không nói, chắc chắn là một người. Một người mang thái tử Lý Nguyên Tu đi, một nửa đường ra tay ngăn cản những người đuổi theo. Phối hợp ăn ý như vậy, chắc chắn là có dự mưu có tổ chức. "Vậy bây giờ phải làm sao?" Diệp Thanh Vân trong chốc lát cảm thấy buồn rầu, rất lo lắng cho đồ đệ của mình. Vạn nhất...... Nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra, thì Đại Đường chẳng phải sẽ rối loạn hết cả lên hay sao. "Công tử, bệ hạ tới rồi." Đúng lúc này, Liễu Thường Nguyệt đến thông báo. Vừa nghe thấy hoàng đế đến, Diệp Thanh Vân vội vàng ra đón tiếp. Lý Thế Dân mặt đầy ngưng trọng bước đến trước mặt Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân còn chưa kịp lên tiếng, Lý Thế Dân đã mở miệng trước. "Quốc sư, trẫm đã điều tra ra rồi, chuyện này là do dư nghiệt của Nhật Nguyệt Ma giáo gây nên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận