Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1913 Mộ Dung Trường Sinh tạo hóa

"Tuệ Không, Tần đại nhân hình như đang nhìn ngươi kìa.""Sai rồi sai rồi.""Nàng có vẻ rất nhớ ngươi nha, hay là ngươi cứ đi với nàng đi?""A di đà phật! Thánh tử xin đừng thử thách phật tâm của tiểu tăng nữa.""Làm hòa thượng cũng đâu có gì hay, hoàn tục cưới vợ tốt biết bao nhiêu.""Thiện tai thiện tai, đa tạ Thánh tử ma luyện, tín niệm hướng phật của tiểu tăng càng thêm kiên định." "......"Mặc kệ Diệp Thanh Vân nói gì, Tuệ Không đều không bị lay động, đồng thời một mực cho rằng Diệp Thanh Vân đang cố ý thử thách mình.Mà thế cục hỗn loạn ban đầu, giờ phút này cũng dần dần trở nên rõ ràng.Tám vị Thái Ất Kim Tiên đứng đầu là Tiêu Kiếm Thần, Hồng Giáp đại hán, từ đầu đến cuối vẫn nhòm ngó đến t·h·i·ê·n tài địa bảo của Thủy Nguyệt Tông.Còn những người khác, cơ bản là ch·ết thì ch·ết, tr·ốn thì trốn.Quạt sắt tiên vốn là mối uy h·i·ế·p lớn nhất, nhưng vì con trai là Thánh Anh Đại Vương bị Diệp Thanh Vân dùng một cục gạch bắt làm tù binh, n·g·ư·ợ·c lại trở thành tay chân của Diệp Thanh Vân.“Chết tiệt!”Tiêu Kiếm Thần mặt tối sầm như nước, thần sắc rất khó coi.Hắn hoàn toàn không ngờ, Thủy Nguyệt Tông lại có nhiều người giúp đỡ đến vậy.Hơn nữa thực lực của bọn họ đều rất mạnh.Vốn muốn hợp lực tấn công, cưỡng ép xông vào Thủy Nguyệt Tông, kết quả ngược lại bị người ta đánh cho tan tác.Hiện tại cũng chỉ còn lại tám người bọn họ còn có sức chiến đấu.Bọn họ đều vô cùng rõ ràng, tám người bọn họ dù có liên thủ, cũng khó lòng xông vào Thủy Nguyệt Tông được.Hơn nữa nhân mã Càn Tiên Phủ đang ở một bên quan sát, nếu bọn họ còn tiếp tục nữa, đến lúc đó Càn Tiên Phủ bẩm báo Ngũ Trang, e là các thế lực sau lưng bọn họ sẽ bị từng người thanh toán.“Các ngươi còn muốn tiếp tục cố chấp không chịu hiểu sao?”Thấy tám người này vẫn còn ý đồ, Tần Nam Phong lập tức mở miệng quát lớn.“Nếu giờ phút này rút lui, Ngũ Trang sẽ không truy cứu, các ngươi đều có thể bảo toàn được.”“Nếu còn tiếp tục làm xằng làm bậy, Ngũ Trang nhất định sẽ không tha thứ cho các ngươi.”Tiêu Kiếm Thần, Hồng Giáp đại nhân và bảy người còn lại nhìn nhau.Cuối cùng đều ai nấy chạy trốn.Không còn cách nào.Khi người đông thế mạnh, những đám người này đều không coi Càn Tiên Phủ ra gì.Nhưng hiện tại đã khác.Đã bị thu thập gần hết rồi.Cao thủ Ngũ Trang có lẽ cũng sắp đến.Lúc này không đi, chẳng lẽ còn muốn chờ bị Ngũ Trang thanh toán sao?“Đại nhân, có muốn đuổi theo không?”Có quan viên tiên phủ vội vàng hỏi.Tần Nam Phong lắc đầu.“Tám người này đều là Thái Ất Kim Tiên, đều có lai lịch rất lớn, không phải chúng ta có thể bắt được.”“Việc thanh toán sau này, cứ giao cho Ngũ Trang đi.”Mọi người nghe vậy, đều gật đầu.Nhưng ngay lúc này.Ầm!!!Một tiếng vang lớn, đột ngột từ đỉnh núi Thủy Nguyệt Tông vọng lên.Ngay sau đó.Chính là một tràng tiếng cười lớn kinh t·h·i·ê·n động địa.“Ha ha ha ha ha!!!”“Ta Mộ Dung Trường Sinh có cơ duyên này, nhất phi trùng t·h·i·ê·n rồi!”“Đại đạo như thế, chỉ thuộc về ta Mộ Dung Trường Sinh!”Mọi người có mặt đều chấn kinh, đều hướng về đỉnh núi Thủy Nguyệt Tông nhìn lại.Chỉ thấy một bóng người màu vàng từ bên trong Thủy Nguyệt Tông bay ra.Vừa cười lớn, vừa bay loạn xạ.Đồng thời còn kèm theo một mùi hôi thối cực kỳ nồng nặc.Dù cách rất xa vẫn ngửi được.“Là Càn Khôn Môn chủ Mộ Dung Trường Sinh!”Có người nh·ậ·n ra bóng người màu vàng kia, lúc này kinh hô lên.Lâm Trần, Hàn Tông Nguyên, Phương Vũ liếc mắt nhìn nhau, lập tức cùng nhau xông về phía Mộ Dung Trường Sinh.Trong mắt ba người bọn họ, Mộ Dung Trường Sinh lại là bay ra từ đình viện trên đỉnh núi.Chẳng phải là nói hắn đã thừa dịp loạn cướp đoạt t·h·i·ê·n tài địa bảo rồi sao?Chuyện này làm sao có thể được?Nhất định phải ngăn hắn lại!Ba người đều là Thái Ất Kim Tiên, lúc này đồng loạt ra tay, chắc chắn có thể ngăn được Mộ Dung Trường Sinh này.Nhưng khi ba người vừa mới bay đến gần Mộ Dung Trường Sinh.Lại đều cùng nhau ngây người.Chỉ thấy từ trên xuống dưới người Mộ Dung Trường Sinh, đều dính một tầng chất lỏng sền sệt.Vàng khè.Nhìn đã thấy ghê tởm.Đồng thời tầng chất lỏng sền sệt này lại giống như một lớp chiến giáp, dính chặt vào thân thể Mộ Dung Trường Sinh.Mộ Dung Trường Sinh này làm sao lại biến thành bộ dạng này?Không đợi ba người hiểu ra tình hình, Mộ Dung Trường Sinh đã ra tay trước.Chỉ thấy Mộ Dung Trường Sinh tung một chưởng ra, phía sau lưng nó xuất hiện một cái hố sâu cực kỳ quỷ dị.Trong hố, nước bẩn cuồn cuộn.Khí thế bàng bạc!Dường như ẩn chứa khí tức đại đạo.Càng tỏ ra thâm ảo.Một chưởng tung ra, nước bẩn trong hố kia tùy theo trào ra, khiến cho uy lực một chưởng của Mộ Dung Trường Sinh không thể tưởng tượng nổi.Giống như có sức mạnh vô cùng vô tận.Lâm Trần ba người kinh hãi, đồng loạt bị một chưởng này đánh lui lại.Không chỉ như vậy.Ba người đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt, trong l·ồ·ng ngực buồn bực khó chịu. “Ha ha ha ha ha!”Mộ Dung Trường Sinh đắc ý cười lớn, cũng không dây dưa, lập tức giẫm một cái lên cái thùng gỗ kỳ dị, trong nháy mắt liền bay mất dạng.Để lại ba người hai mặt nhìn nhau, lại một trận buồn nôn.Chưa từng thấy ai thúi đến vậy.Lúc này Diệp Thanh Vân, cũng ý thức được không ổn, vội vàng ba chân bốn cẳng chạy trở về đình viện trên đỉnh núi.Vừa vào sân nhỏ.Diệp Thanh Vân đã choáng váng.Sao lại có một sân người nằm ngổn ngang thế này?Từng người lộn xộn, còn toàn thân r·u·n rẩy, trong m·i·ệ·ng còn chảy nước dãi.Khiến cho Diệp Thanh Vân sợ đến nỗi không dám bước vào.Không lẽ đám người giả bị chạm đến mà nổi điên sao?Nếu ta mà đi vào tùy tiện chạm vào ai đó, lát nữa bọn sùi bọt mép này toàn bộ đứng lên nói muốn ta chịu trách nhiệm thì sao?Vậy chẳng phải ta đến quần cũng phải bồi luôn sao?Không được!Tuyệt đối không được!Lúc này ta không thể vào.Đ·ị·c·h không động ta không động!Nếu đ·ị·c·h động ta loạn động!“Ngọa tào!!!”Diệp Thanh Vân bỗng nhiên nhìn thấy nhà xí của mình.Lập tức hét lên.“Ai mẹ nó cho n·ổ nhà xí của ta vậy? Đến nóc nhà cũng xốc cả lên?”Nhà xí giờ phút này có bộ dạng cực kỳ t·h·ê th·ả·m.Nóc nhà đã không còn.Chỉ còn lại hai mặt tường cao thấp không đều, mơ hồ có thể thấy nước bẩn vẫn đang chảy ra từ đống đổ nát của nhà xí.Khiến cho trong sân tràn ngập một mùi hôi thối nồng nặc xông vào mũi.Diệp Thanh Vân tức giận đến toàn thân run lên, nghiến răng nghiến lợi.Ta vì không tùy tiện đại tiểu t·i·ệ·n, cố ý để đệ tử Thủy Nguyệt Tông xây nhà xí đó.Lúc thiết kế còn bỏ ra rất nhiều c·ô·ng phu, ẩn chứa đủ loại mỹ học kiến trúc đông tây phương.Vẫn luôn là kiêu ngạo mà Diệp mỗ Nhân đắc ý nhất.Mỗi lần đi vệ sinh, đều có cảm giác như đế vương lâm triều, vô cùng hưởng thụ.Đây chính là một sở t·h·í·c·h lớn của ta Diệp mỗ Nhân đó!Kết quả lại bị phá hủy thế này!!!Việc này khiến Diệp Thanh Vân bi phẫn vô cùng, không khỏi nhớ lại khi ở Phù Vân Sơn, nhà xí của mình cũng từng bị người nào đó cho n·ổ.Không ngờ.Đến chỗ này còn bị lần nữa.Nhà xí của ta Diệp mỗ Nhân lại bị người h·ậ·n đến vậy sao?Ngươi có bản lĩnh thì nhằm vào ta đó!Phá nhà xí của ta tính sao đây?“Thánh tử?”Lúc này, Tuệ Không, Mai Trường Hải mấy người cũng theo đến.“Tuệ Không! Nhà xí của ta bị người cho n·ổ!”Diệp Thanh Vân chỉ vào nhà xí, mặt đầy bi phẫn.Ps: Chương 5! Đây chỉ là hơn nửa hiệp, còn nửa hiệp sau nữa! Không phải ta muốn lười biếng...là sợ cập nhật quá nhiều dồn lại một chỗ, dễ xảy ra lỗ hổng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận