Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1444 cường thế Thánh Tiêu Tử!

Chương 1444: Thánh Tiêu Tử cường thế!
Thánh Tiêu Tử một tay nâng núi, dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú của bách gia Trung Nguyên và bầy yêu Thiên Cương. Cường thế mà đến. Đến gần. Tất cả Nhân tộc và Yêu tộc đều thấy rõ tướng mạo của Thánh Tiêu Tử. Quả là dung mạo tuyệt sắc hiếm thấy trên đời. Đôi lông mày đều lộ vẻ Lãnh Ngạo. Môi đỏ tóc trắng, càng làm nổi bật sự tương phản. Đạo bào màu đen trên người tuy rộng rãi, nhưng giữa những lần tung bay của đạo bào, có thể lờ mờ thấy được tư thái ngạo nghễ bên trong lớp áo bào đen kia. Hai chân như ngọc, không nhiễm bụi trần. Tựa như đóa sen mới nở làm người ta thần hồn kinh ngạc. Đây chính là Thánh Tiêu Tử! Nữ tử kinh diễm nhất của Đạo môn từ trước tới nay. Cũng là người đứng đầu Đạo gia Trung Nguyên hiện tại!
“Thánh Tiêu Tử!” “Là Thánh Tiêu Tử tiền bối!” “Ha ha ha! Quá tốt rồi!” Đám người bách gia không khỏi hoan hô. Rất là vui vẻ kích động. Nhất là đám người Đạo gia, càng nhao nhao lộ vẻ tự hào. Thánh Tiêu Tử không hề cùng mọi người hàn huyên, mà trực tiếp bay đến trên đài thành tiên. Trong tay nắm ngọn núi lớn vạn trượng, hiện ra khí tức vô cùng thâm trầm. Khiến cho bầy yêu Thiên Cương từng người sắc mặt đại biến. Đều rất lo lắng Thánh Tiêu Tử lại đột nhiên ném ngọn núi lớn vạn trượng này về phía bọn hắn.
“Ngọn núi này, tuyệt không phải núi bình thường, mà là một kiện bảo vật!” “Chẳng lẽ trong núi chứa bảo vật?” “Chỉ sợ... cả tòa núi này chính là bảo vật!” Không ít cường giả Yêu tộc nhìn ra được, nhìn ngọn núi lớn trong tay Thánh Tiêu Tử, trong lòng sợ hãi.
“Thánh Tiêu Tử tiền bối, trận chiến này...” Mục Dương Tử há to miệng, vừa định mở lời.
“Đừng nhiều lời, ngươi lui ra sau, trận chiến này giao cho ta là được rồi.” Thánh Tiêu Tử mới lười nghe Mục Dương Tử nói gì, rất cường thế để Mục Dương Tử lui ra. Mục Dương Tử có chút xấu hổ, nhưng cũng rất bất đắc dĩ. Hắn cũng không dám cãi lời Thánh Tiêu Tử. Luận thực lực hay bối phận, Thánh Tiêu Tử đều trên Mục Dương Tử. Đại lão đã mở miệng, tự nhiên chỉ có thể làm theo. Mục Dương Tử nhìn thoáng qua Bạch Cốt phu nhân mặt mày đờ đẫn, vậy mà lộ ra mấy phần vẻ đồng tình. Sau đó quay người rời khỏi đài thành tiên. Để lại Bạch Cốt phu nhân mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
“Lẽ nào lại như vậy!” Ngũ Độc Yêu Thánh lúc này bay người lên trước, ánh mắt nhìn chằm chằm Thánh Tiêu Tử. Mà Cổ Trần Kiếm Tôn cũng lập tức bay lên.
“Thánh Tiêu Tử, ngươi không phải người bách gia chọn ra xuất chiến, không có tư cách nửa đường nhúng tay vào!” Ngũ Độc Yêu Thánh nghiêm nghị quát. Cổ Trần Kiếm Tôn cũng nhìn Thánh Tiêu Tử, mặc dù không mở miệng, nhưng cũng cảm thấy Thánh Tiêu Tử không nên phá hư quy củ như vậy. Thánh Tiêu Tử lại liếc mắt nhìn Ngũ Độc Yêu Thánh, rồi liếc mắt nhìn Cổ Trần Kiếm Tôn. Khóe miệng cong lên.
“Quy củ gì không quy củ? Ta, Thánh Tiêu Tử, từ trước tới giờ chưa từng coi quy củ gì ra gì.” “Ngươi!” Ngũ Độc Yêu Thánh một mặt phẫn nộ, không nghĩ tới Thánh Tiêu Tử này bá đạo như vậy. Cổ Trần Kiếm Tôn có chút bất đắc dĩ.
“Thánh Tiêu Tử, việc này dù sao quan hệ tới bách gia Trung Nguyên cùng Thiên Cương, không thể tùy hứng mà làm.” “Ha ha.” Thánh Tiêu Tử cười nhạo một tiếng.
“Thiên Cương cũng có mặt ở đây cùng ta bàn quy củ? Nếu các ngươi chọn cách khai chiến trước, vậy thì không có tư cách ở đây cùng ta nói quy củ gì.” “Ta không trực tiếp trở mặt, động thủ với các ngươi đã xem như là nể mặt rồi.” “Còn nói với ta những điều có hay không này, trận ước chiến này cũng không cần thiết tiến hành tiếp.” Cổ Trần Kiếm Tôn mặt đầy bất đắc dĩ. Hắn biết Thánh Tiêu Tử, cũng hiểu rõ tính tình của Thánh Tiêu Tử. Nếu chọc giận nàng, chuyện gì cũng làm được. Trực tiếp lật bàn với ngươi. Ngũ Độc Yêu Thánh mặt mày âm trầm, sau đó Cửu Linh Yêu Thánh cũng bay tới, cùng nhau đối mặt Thánh Tiêu Tử.
“Sao? Muốn trực tiếp động thủ sao?” Thánh Tiêu Tử không chút nào sợ hãi, ngược lại là vẻ rất háo hức.
“Hay là cứ theo như đã nói trước đó, dùng tỷ thí để quyết định thắng bại đi.” Cửu Linh Yêu Thánh nói.
“Chỉ là Thánh Tiêu Tử ngươi thật sự không phải người bách gia xuất chiến, vậy chẳng phải khiến Thiên Cương ta khó xử?” Thánh Tiêu Tử cười nhạo một tiếng.
“Vậy thì lại đơn giản thôi, các ngươi Thiên Cương cũng đổi người không phải sao?” Ngũ Độc Yêu Thánh: “...” Cửu Linh Yêu Thánh: “...” “Tùy các ngươi đổi ai lên, cho dù là một trong hai người các ngươi cũng được.” “Nếu không thì thế này, dứt khoát một chút, hai người các ngươi cùng lên cũng được, ta Thánh Tiêu Tử cũng không để ý đối thủ có bao nhiêu.” Lời Thánh Tiêu Tử thốt ra khiến người kinh ngạc. Làm tất cả mọi người ở đây sợ ngây người. Khá lắm! Để Thiên Cương thay người xuất chiến thì thôi đi. Cho dù là đổi Cửu Linh Yêu Thánh cùng Ngũ Độc Yêu Thánh ra trận, thậm chí hai đại Yêu Thánh cùng nhau xuất chiến, Thánh Tiêu Tử đều không để ý. Đây là cỡ nào đảm phách? Cửu Linh Yêu Thánh cùng Ngũ Độc Yêu Thánh đó là tồn tại như thế nào? Là hai trong ba đại Yêu Thánh mạnh nhất Thiên Cương. Đơn đả độc đấu, e rằng không ai có thể thắng được hai người bọn họ. Mà Thánh Tiêu Tử lại dám một địch hai. Đây là tự tin đến mức nào?
“Hừ! Dù là ngươi, cũng không thể là đối thủ khi chúng ta liên thủ, chớ có ở đây khoe khoang.” Ngũ Độc Yêu Thánh nhìn chằm chằm Thánh Tiêu Tử, trong đôi mắt quỷ dị lóe lên một tia lạnh lẽo.
“Có phải khoe khoang hay không, động thủ thử một chút chẳng phải sẽ biết?” Thánh Tiêu Tử hờ hững, trong tay nắm ngọn núi lớn vạn trượng, vẫn tràn ngập ra một cỗ khí tức kinh thiên động địa.
Tiên thiên chi khí!
Bầy yêu kinh hãi. Ngũ Độc Yêu Thánh cùng Cửu Linh Yêu Thánh cũng biến sắc.
Tiên Thiên Linh Bảo? Ngọn núi lớn vạn trượng này, thế mà lại là Tiên Thiên Linh Bảo? Tiên Thiên Linh Bảo đặc biệt như thế, bọn hắn là lần đầu thấy.
“Đều bớt tranh cãi đi.” Thấy tình thế không ổn, Cổ Trần Kiếm Tôn tranh thủ thời gian mở miệng hòa hoãn.
“Hai vị ý như thế nào? Là muốn đổi Yêu Thánh cường giả khác xuất chiến? Hay là để Thánh Tiêu Tử cùng Bạch Cốt phu nhân một trận chiến?” Ngũ Độc Yêu Thánh cùng Cửu Linh Yêu Thánh liếc nhau một cái. Còn có thể làm sao? Thay người? Đối mặt Thánh Tiêu Tử, Thiên Cương bên này có thể đổi ai lên đánh một trận đây? Cửu Linh Yêu Thánh và Ngũ Độc Yêu Thánh hai người ngược lại có thực lực cùng Thánh Tiêu Tử một trận chiến. Nhưng hai người bọn họ có tính toán khác, không muốn hao phí lực lượng của mình ở chỗ này. Nhất là đối diện còn có Diệp Thanh Vân sâu không lường được đang nhìn chằm chằm. So với Thánh Tiêu Tử, hai đại Yêu Thánh vẫn càng thêm kiêng kỵ Diệp Thanh Vân. Một khi cục diện sụp đổ, hai đại Yêu Thánh đều muốn bảo toàn thực lực để đối phó Diệp Thanh Vân. Há có thể lãng phí lực lượng vào Thánh Tiêu Tử?
“Thiên Cương ta không đổi Yêu Thánh khác xuất chiến.” Ngũ Độc Yêu Thánh lạnh lùng nói. Nghe nói thế, Bạch Cốt phu nhân phía dưới trực tiếp trợn tròn mắt.
Hả? Cái này còn muốn ta lên à? Đối phương chính là Thánh Tiêu Tử người đứng đầu Đạo gia. Đây không phải bảo ta đi chết sao?
“Bạch Cốt phu nhân, trận chiến này hãy cố hết sức, Thiên Cương sẽ không bạc đãi ngươi.” Ngũ Độc Yêu Thánh rất qua loa nói một câu, rồi cùng Cửu Linh Yêu Thánh lui ra ngoài.
Bạch Cốt phu nhân: “???” Ta tin ngươi cái quỷ! Lão già họm hẹm này rất hư! Cổ Trần Kiếm Tôn cũng bay ra ngoài đài thành tiên. Chỉ để lại Thánh Tiêu Tử cùng Bạch Cốt phu nhân. Bạch Cốt phu nhân nhìn Thánh Tiêu Tử, trong lòng từng đợt sợ hãi. Mà Thánh Tiêu Tử thì rất hứng thú đánh giá Bạch Cốt phu nhân.
“Hay là ngươi trực tiếp nhận thua đi, không thì ta sợ ra tay quá nặng, lỡ tay đánh chết ngươi thì không hay lắm.” Sắc mặt Bạch Cốt phu nhân khó coi, trong lòng càng thêm tức giận buồn bực. Nàng ngược lại muốn trực tiếp nhận thua. Nhưng vấn đề là nàng có thể trực tiếp nhận thua sao? Bầy yêu Thiên Cương đều đang nhìn kìa. Trực tiếp nhận thua? Về sau Bạch Cốt phu nhân tính cả thế lực động Bạch Cốt của nàng, ở Thiên Cương há còn nơi nào yên ổn mà sống? Cho dù không đánh lại cũng không thể trực tiếp nhận thua được. Như thế thì thật là mất mặt.
“Đừng nhiều lời! Bản phu nhân cũng chưa chắc đã sợ ngươi!” Bạch Cốt phu nhân cố gắng mạnh miệng nói. Thánh Tiêu Tử mặt không biểu cảm.
“Đã như vậy, vậy thì ta sẽ không lưu thủ.” Vừa dứt lời. Cự sơn trong tay Thánh Tiêu Tử hào quang tỏa sáng. Vô tận đạo vận, bao phủ lên cự sơn. Ầm ầm!!! Cự sơn áp đỉnh, nghiền ép xuống Bạch Cốt phu nhân ở dưới.
“A!!!” Bạch Cốt phu nhân la hoảng lên, sắc mặt trắng bệch. Cái này mẹ nó cũng quá bưu hãn đi? Một lời không hợp liền trực tiếp ném một ngọn núi xuống? Ta có thù oán gì với ngươi à? Cần gì phải ác như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận