Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1433 bách gia chuyện thất đức

Chương 1433 chuyện thất đức của bách gia Một bảo vật hoàn toàn do thiên địa bản nguyên ngưng tụ thành?
Sẽ đáng sợ đến mức nào?
Ngũ độc Yêu Thánh căn bản không cách nào tưởng tượng, bởi vì điều này hoàn toàn vượt quá lẽ thường.
Từ xưa đến nay, không cường giả nào nghĩ đến một chuyện phi lý đến cực điểm như vậy.
Thiên địa bản nguyên vốn rất khó nắm giữ, dù là Thánh Nhân đỉnh cao, có thể nắm giữ một tia cũng đã là cực hạn.
Đem thiên địa bản nguyên ngưng tụ thành một cái ghế lớn như vậy?
Không hợp lẽ thường cũng không thể đến mức quá mức phi lý như vậy.
Ngũ độc Yêu Thánh lúc này cũng không đoán được Diệp Thanh Vân rốt cuộc nắm giữ bao nhiêu thiên địa bản nguyên.
Nhưng dù nắm giữ bao nhiêu, có một điều đã hết sức xác thực không thể nghi ngờ.
Đó chính là người này quả thực có thể thi triển thiên địa bản nguyên, mà thực lực sâu không lường được!
Ít nhất đều là tồn tại ở cảnh giới thánh đỉnh phong.
"Cửu Linh không hề nói ngoa, người này thật sự không phải dựa vào lực lượng một người có thể đối phó."
Ngũ độc Yêu Thánh trong lòng âm thầm nói.
Giờ phút này, hắn đã hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ trực tiếp chém giết Diệp Thanh Vân.
Không còn cách nào khác.
Ý niệm này vốn đã không thực tế.
Ngũ độc Yêu Thánh cho dù không triển lộ thực lực, nhưng đối mặt một cường giả có được thiên địa bản nguyên, thực lực lại sâu không lường được, hắn biết mình tuyệt đối không giết được đối phương.
Liền xem như dùng hết át chủ bài, thủ đoạn cũng cạn kiệt, đoán chừng đều không làm gì được đối phương.
Thậm chí còn có khả năng lớn hơn là chính mình sẽ chết trong tay đối phương.
"Tôn giá thực lực cao thâm, tại hạ kính nể."
Ngũ độc Yêu Thánh ngữ khí chậm lại, hoàn toàn không còn tư thái sát khí đằng đằng, không ai bì nổi như trước.
Diệp Thanh Vân vẫn bình tĩnh như ban đầu.
Mỉm cười.
"Đã biết rõ Diệp mỗ lợi hại, vậy Thiên Cương hãy lui quân đi."
"Đừng gây thêm can qua nữa."
Nhưng Ngũ độc Yêu Thánh lại không đồng ý.
Mà là lắc đầu.
"Tôn giá trước đó nếu đã đưa ra cách dùng cường giả tỷ thí để quyết định thắng bại, vậy liền y theo cách này để tiến hành."
"Nếu Thiên Cương ta thua, tự nhiên sẽ lui quân, vĩnh viễn không xâm phạm Trung Nguyên một mảy may."
Dừng một chút, trong mắt Ngũ độc Yêu Thánh lại hiện lên một tia giảo hoạt.
"Nhưng có một điều, tôn giá không được tham gia lần tỷ thí này."
Ngũ độc Yêu Thánh nghĩ rất rõ ràng, nếu muốn tỷ thí, vậy nếu phải đối đầu Diệp Thanh Vân, chẳng phải là chắc chắn thua một trận?
Cho nên, dù thế nào cũng phải khiến Diệp Thanh Vân chủ động rút lui, không tham gia lần tỷ thí này.
Nếu không thì, áp lực cho Thiên Cương sẽ quá lớn.
"Đây là trận so tài giữa bách gia Trung Nguyên cùng Thiên Cương, tôn giá không phải người của bách gia, nếu cứ ép buộc tham gia, trận chiến này còn có ý nghĩa gì?"
Diệp Thanh Vân vốn căn bản không muốn tham chiến.
Lúc này nghe Ngũ độc Yêu Thánh nói, trong lòng cũng mừng thầm.
Ngươi để ta tham chiến, ta còn không muốn tham chiến ấy chứ.
"Cũng được."
Diệp Thanh Vân cười nhạt một tiếng.
Nhưng ngay lập tức phản ứng lại.
"Ta có thể không tham chiến, nhưng ba vị Yêu Thánh đỉnh phong của Thiên Cương các ngươi, cũng không được tham chiến."
"Như thế nào?"
Lời vừa nói ra, sắc mặt Ngũ độc Yêu Thánh thay đổi.
Mà phía dưới đám người bách gia thì lộ vẻ vui mừng.
"Diệp cao nhân chiêu này thật diệu a!"
"Đúng vậy! Diệp cao nhân cho dù không tham chiến, nhưng nếu có thể khiến ba vị Yêu Thánh đỉnh phong của Thiên Cương cũng không tham chiến, vậy cơ hội của chúng ta lớn hơn nhiều."
"Diệp cao nhân quả nhiên mưu tính sâu xa!"
"Bách gia ta có Diệp cao nhân tương trợ, lần này nhất định có thể khắc địch chế thắng!"
Thuật Thánh mấy người nhìn nhau, cũng đều gật đầu liên tục.
Cảm thấy chiêu này của Diệp Thanh Vân thật sự quá khéo.
Có thể nói là nắm được thóp của Ngũ độc Yêu Thánh, thậm chí toàn bộ Thiên Cương.
Diệp Thanh Vân không nhất thiết đại diện bách gia ra tay.
Nhưng đối ứng, ba vị Yêu Thánh đỉnh phong của ngươi cũng không thể đại diện Thiên Cương tham chiến.
Mà đối mặt điều kiện như vậy, Ngũ độc Yêu Thánh có chỗ trống để cò kè mặc cả sao?
Rõ ràng là không có!
Hoặc là đáp ứng.
Hoặc không đáp ứng, vậy Diệp Thanh Vân chắc chắn đại diện bách gia xuất chiến.
Xin hỏi, trong cường giả Thiên Cương, có ai dám giao chiến với Diệp Thanh Vân?
Đừng nói chi là muốn chiến thắng Diệp Thanh Vân.
Ngay cả bản thân Ngũ độc Yêu Thánh cũng cảm thấy Diệp Thanh Vân không phải một hai cường giả có thể đánh bại.
"Sao nào? Chẳng lẽ ngươi không đồng ý?"
Diệp Thanh Vân hỏi với giọng nghiền ngẫm.
Khuôn mặt Ngũ độc Yêu Thánh hơi run rẩy.
"Nếu tôn giá đã nói vậy, vậy quyết định như thế."
"Ba vị Yêu Thánh đỉnh phong của Thiên Cương ta đều không tham chiến, cũng hy vọng tôn giá có thể tuân thủ ước định."
"Đó là lẽ đương nhiên."
Ngũ độc Yêu Thánh hít sâu một hơi.
"Nhân tuyển đối chiến, ba ngày sau sẽ công khai riêng, về phần nơi giao chiến, chi bằng chọn ở địa phận Thiên Cương ta đi."
Nghe vậy, Diệp Thanh Vân lập tức lắc đầu.
Đến Thiên Cương giao chiến?
Vậy sẽ quá bị động.
Nói thế nào cũng phải nắm chắc lợi thế sân nhà.
"Lần chiến sự này bắt nguồn từ Thiên Cương của các ngươi, địa điểm giao chiến đương nhiên không thể ở Thiên Cương của các ngươi."
"Ba ngày sau, địa điểm giao chiến và nhân tuyển xuất chiến cùng nhau công khai."
Nói xong, Diệp Thanh Vân không quan tâm Ngũ độc Yêu Thánh có đáp ứng hay không, vừa vuốt đầu chó, vừa bay xuống phía dưới.
Sắc mặt Ngũ độc Yêu Thánh âm trầm, nhưng cũng không nói thêm gì.
Thân hình trong nháy mắt biến mất không thấy.
"Diệp công tử!"
Thấy Ngũ độc Yêu Thánh rời đi, Thuật Thánh bọn người đều cùng nhau xông đến.
"Về Thái Huyền Phủ rồi nói."
Diệp Thanh Vân trấn định nói.
Mọi người cùng nhau về tới Thái Huyền Phủ.
Vừa xuống đất, Huyền Kình Liệt Hải Vương đã xông đến.
"Ấy, ta đã đưa nhục thân của Thái Chân Tử đến rồi, những chuyện khác không liên quan gì đến ta, ta xin cáo từ."
Huyền Kình Liệt Hải Vương chạy trốn rất nhanh.
Không đoái hoài đến việc hàn huyên thêm, trực tiếp bay biến mất.
Đám người bách gia cũng không thấy kỳ lạ, Huyền Kình Liệt Hải Vương đoán chừng không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này.
Bất quá, việc Huyền Kình Liệt Hải Vương có thể đưa nhục thân Thái Chân Tử đến lúc này, đã coi như là giúp đỡ rất lớn.
Sao có thể đòi hỏi gì hơn nữa?
Vào đại điện, Diệp Thanh Vân lập tức quay đầu nhìn Thuật Thánh mấy người.
"Cái Ngũ độc Yêu Thánh kia, rốt cuộc có quan hệ gì với bách gia các ngươi?"
Thấy Diệp Thanh Vân hỏi thẳng điều này, trong đại điện lập tức im lặng như tờ.
Mấy vị Thánh Nhân của bách gia ngươi nhìn ta, ta nhìn hắn.
Cuối cùng đều đưa mắt nhìn về phía Thuật Thánh, người có địa vị cao nhất của Nho gia.
"Haiz."
Thuật Thánh thần sắc phức tạp, ông vốn không muốn nói ra bí ẩn về thời đại Thượng Cổ.
Nhưng bây giờ Diệp Thanh Vân đã chủ động hỏi đến, ông làm sao có thể giấu giếm nữa?
"Diệp công tử, thực không dám giấu giếm, chuyện này quả thực dài dòng, phải bắt đầu từ..."
Diệp Thanh Vân vội vàng khoát tay.
"Đừng nói dài dòng quá, chúng ta nói ngắn gọn thôi, chọn chuyện quan trọng nói là được rồi."
Thuật Thánh: "..."
Ta vừa mới ủ cảm xúc xong, đang muốn từ từ kể về bí ẩn thời Thượng Cổ cơ mà.
Lần này làm lão phu có chút không kịp trở tay.
Thuật Thánh điều chỉnh lại suy nghĩ, cuối cùng cũng có thể mở miệng.
"Ấy, cái Ngũ độc Yêu Thánh kia, nên chính là..."
Thuật Thánh quả thật đã nói ngắn gọn, kể một bí ẩn thời Thượng Cổ một cách ngắn gọn nhưng trọn vẹn.
Ở đây đều là các cao tầng của bách gia, nhưng có biết về bí ẩn này gần như không có.
Ngay cả Yến Vô Cầu, Hàn Chấn và Mục Dương Tử bọn họ, cũng chỉ biết được một hai mà thôi.
Không thể nào so với Thuật Thánh hiểu rõ như vậy.
Mà bây giờ.
Cuối cùng cũng hiểu rõ bí ẩn này.
Thì ra.
Vào thời kỳ Thượng Cổ, thời kỳ bách gia cường thịnh nhất, từng có một thời điểm trăm thánh cùng nhau hưng thịnh.
Bách gia lúc đó mới thật sự huy hoàng!
Thiên hạ rộng lớn, đâu đâu cũng có bóng dáng người của bách gia.
Nhân tộc dưới ánh hào quang của bách gia đã đạt đến đỉnh phong chưa từng có.
Có điều, vinh quang đến nhanh thì đi cũng nhanh.
Đằng sau đỉnh phong là một tai họa lớn.
Đầu tiên là Ma giới yêu dị xuất hiện!
Một cánh ma môn mở ra, dẫn dụ vô số dị ma xâm nhập vào vùng đất này.
Bách gia lúc đang ở thời kỳ huy hoàng, há có thể dung túng dị ma xâm chiếm vùng đất này?
Đại chiến cũng tự nhiên bùng nổ.
Nhưng sự cường đại của dị ma vượt quá tưởng tượng của bách gia.
Đó là một đám sinh linh hùng mạnh đến từ vùng đất khác, có lực lượng hoàn toàn khác biệt so với vùng đất này.
Mà bách gia khi đó đều tự mình kiêu ngạo, coi thường việc liên thủ chống lại Ma giới yêu dị.
Kết quả bị thiệt hại nặng.
Bị đánh cho muốn hoài nghi nhân sinh.
Nhưng ngay lúc nguy cấp này, Quỷ Cốc Tử của một thế hệ Tung Hoành gia đã du thuyết bách gia, hợp tung liên hoành, khiến cho bách gia từ bỏ thành kiến và kiêu ngạo ngày xưa.
Liên thủ đối kháng Ma giới yêu dị!
Cuối cùng đã đánh lui ngoại địch!
Khiến vùng đất trở lại bình yên.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, sau Ma giới yêu dị, Quỷ Tiên đột ngột xuất thế, dẫn đầu Quỷ tộc gây họa loạn trên đại địa.
Vẫn là Quỷ Cốc Tử kia mưu đồ chống lại Quỷ Tiên bằng biện pháp chu toàn, để bách gia liên thủ đại chiến với Quỷ Tiên, cuối cùng phong ấn Quỷ Tiên.
Có thể nói, nếu không có Quỷ Cốc Tử này, bách gia sợ là đã bị diệt vong từ thời Thượng Cổ.
Sao có thể truyền thừa đến bây giờ?
Nhưng bách gia khi đó lại không cho là vậy, có một bộ phận không nhỏ trong bách gia nghi ngờ hai lần tai kiếp này có phải do tên quỷ kia gây ra không?
Chỉ là để cho hắn có cơ hội quấy đảo phong vân, khiến bách gia lúc đó đang ở đỉnh cao bị thương nặng?
Nghi ngờ là nghi ngờ, nhưng dù sao Quỷ Cốc Tử xem như có công với bách gia, không ai đứng ra chất vấn cả.
Cho đến đại nạn thứ ba đột kích.
Đó chính là loạn Yêu tộc!
Sau khi đã trải qua cuộc chiến với dị ma và Quỷ Tiên, bách gia lúc đầu huy hoàng đã trở nên suy yếu, thực lực tổn thất nặng nề.
Yêu tộc thấy vậy, cảm thấy cơ hội xưng bá thiên hạ đã đến.
Liền gây ra trận đại chiến cuối cùng ở Thượng Cổ.
Yêu tộc đại chiến bách gia!
Trận chiến này vô cùng thảm liệt, cả Yêu tộc và bách gia đều phải trả giá nặng nề.
Nhưng trớ trêu thay, trong trận chiến này, Quỷ Cốc Tử không bày mưu tính kế như trước đây.
Điều đó khiến cho bách gia tức giận và khẳng định Quỷ Cốc Tử chính là kẻ âm thầm chủ mưu tất cả, loạn Yêu tộc cũng nhất định là do Quỷ Cốc Tử gây ra.
Kết quả là.
Quỷ Cốc Tử đã thảm bại dưới sự ân đoạn nghĩa tuyệt của Bách Gia.
Bị vô số người tận mắt nhìn thấy vẫn lạc trong một vùng đất tuyệt địa.
"Chỉ là không ngờ rằng, cái tên quỷ đó vậy mà không chết, còn trở thành Ngũ độc Yêu Thánh, quả thực là thế sự vô thường!"
Thuật Thánh thở dài, một bộ dáng vẻ kinh ngạc khi nhớ lại chuyện xưa.
Đám người đều có thần sắc phức tạp.
Ai cũng không nói lên lời.
Nếu đúng như Thuật Thánh nói, vậy thì hành động của Ngũ độc Yêu Thánh cũng có thể hiểu được.
Hắn là Quỷ Cốc Tử năm xưa bị Bách Gia ân đoạn nghĩa tuyệt!
Cho nên hắn mới dẫn đại quân Thiên Cương xâm lăng Trung Nguyên, mục đích là để báo thù rửa hận!
Tính như vậy thì, bách gia cũng coi như tự gánh quả ác a.
Lúc này thần sắc của Diệp Thanh Vân vô cùng phức tạp.
Tâm tình của hắn lại càng thêm phức tạp.
Thậm chí là có chút vướng mắc.
Không biết chuyện này thì thôi, bây giờ đã biết chuyện xưa của Quỷ Cốc Tử, trong lòng Diệp Thanh Vân đối với bách gia đều có chút phiền phức.
Bách gia Thượng Cổ này, sao lại cứ cả ngày làm chuyện xấu thế nhỉ?
Đầu tiên là Ngân Đồng thánh tộc ở Trung Nguyên.
Bây giờ lại đến chuyện của Quỷ Cốc Tử này.
Đều xem như chịu họa do bách gia gây ra.
"Ấy, ta hỏi thêm một câu, các ngươi đừng nghĩ nhiều."
Ánh mắt Diệp Thanh Vân kỳ quái nhìn mọi người bách gia ở đây.
"Bách gia các ngươi trước đây đã làm những chuyện thất đức gì, chi bằng bây giờ khai ra hết đi."
"Để tránh về sau còn có người đến trả thù."
Bạn cần đăng nhập để bình luận