Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1758 không thể chỉ có ta bị đánh

Chương 1758, không thể chỉ có ta bị đánh. Màu tím Chân Long nhìn thấy gần ngay trước mắt đầy miệng răng chó, sợ đến toàn thân run rẩy đứng lên. Suýt chút nữa không phun cả phân rồng ra ngoài. Ngọa Tào! Miệng chó của ngươi đừng có áp sát như thế chứ! Ta ngửi thấy cả mùi chó trong miệng ngươi rồi! Cảnh tượng này, càng làm cho tất cả người của Thiên Long Giáo ở đó như bị sét đánh. Cho dù là giáo chủ Tống Thế Hùng, cũng đứng đơ tại chỗ, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, khó tin nổi. “Tử Long Đại nhân!” Tống Thế Hùng kinh hô kêu to, lập tức muốn xông lên cứu màu tím Chân Long ra. Đại Mao liếc nhìn Tống Thế Hùng một cái. Ầm!!! Sức mạnh vô biên từ giữa trời đất trống rỗng sinh ra. Giống như từng đạo xiềng xích vô hình, trong nháy mắt đã tròng lên người Tống Thế Hùng. Lập tức giữ chặt Tống Thế Hùng. Không thể động đậy! Thậm chí tất cả lực lượng trong cơ thể cũng đều bị phong ấn chặt, căn bản không thể vận chuyển. “Nguy rồi!” Trong mắt Tống Thế Hùng tràn đầy vẻ kinh hãi. Lúc này hắn mới ý thức được, mình hình như đã sai từ lúc ban đầu. Thực lực của con chó vàng này, căn bản không phải nhóm người của mình có thể chống lại. Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp! Dù mình thi triển thần thông Nhân Long hợp nhất, cũng vẫn là kiến càng lay cây. Thậm chí ngay từ đầu, con chó vàng này đã nương tay rồi. Nếu nó muốn, giờ phút này Thiên Long Giáo từ trên xuống dưới, e là đến cả một mảnh thi thể hoàn chỉnh cũng chẳng tìm thấy. Buồn cười là mình lại tưởng, có Tử Long Đại nhân tương trợ, đủ sức trấn áp con chó ngao chết tiệt này. Nguyên lai kẻ không biết sống chết thật sự lại là mình! Tất cả mọi người của Thiên Long Giáo lúc này cũng lâm vào tuyệt vọng chưa từng có. Lúc đầu giáo chủ Tống Thế Hùng cùng Tử Long Đại nhân cùng ra tay, khiến mọi người thấy hi vọng, trong lòng rất vui mừng. Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tử Long Đại nhân đã bị con chó ngao kia bắt lấy, giáo chủ cũng bị trấn áp tại chỗ. Thế thì còn đánh thế nào được? Đơn giản là hoàn toàn đem Thiên Long Giáo tùy ý nắm trong tay. “Vì sao nó mạnh như vậy? Sao có thể mạnh đến vậy?” “Thiên Long Giáo ta đã làm gì sai? Mà trêu vào thứ tồn tại này?” “Cho dù là cường giả vũ trang, chỉ sợ cũng ít người sánh bằng.” Đại Mao không cần phải ra tay như thế nào nữa, nó đã làm cho toàn bộ Thiên Long Giáo ý thức được sự khác biệt quá lớn về thực lực giữa hai bên. Đến cả màu tím Chân Long mạnh nhất trong đám rồng của giáo phái, cũng bị Đại Mao túm trong tay như bắt cá chạch. Tùy ý nắn bóp! “Ngươi muốn biết ta đến từ đâu không?” Đại Mao vẫn cứ toe miệng cười, hiền lành hỏi màu tím Chân Long trong tay. Sau khi hoảng sợ, màu tím Chân Long chợt nhớ ra điều gì đó. “Ngươi...ngươi là…” Màu tím Chân Long cũng giống như Thanh Long của Ngọc Long Tông, đều là Ngự Thiên Ngũ Long của Tiên Môn biển mây năm xưa. Chỉ có điều màu tím Chân Long nhỏ tuổi hơn Thanh Long một chút. Mà giờ khắc này, màu tím Chân Long mới nhớ ra, mình khi còn là một Tiểu Long còn bé đã từng nhìn thấy Đại Mao. Đó còn là thời điểm Long tộc biển mây hưng thịnh nhất, Tổ Long vẫn còn. Thế nhưng, đến cả Vân Hải Tổ Long năm đó cũng từng phủ phục trước con chó Kim Mao này. Vì quá xa xưa, đồng thời khi đó màu tím Chân Long còn quá nhỏ, không hiểu rõ ý nghĩa của cảnh tượng đó, thậm chí đã quên mất đoạn ký ức này. Đến giờ khắc này, khi nhìn thấy Đại Mao gần trong gang tấc, cảm nhận được mùi chó nồng đậm trên người Đại Mao, ký ức xa xôi của màu tím Chân Long mới được đánh thức. Màu tím Chân Long thất sắc kinh hãi, toàn thân run rẩy không ngừng. Vị này trước mắt, thế nhưng là tồn tại ngay cả Vân Hải Tổ Long năm xưa cũng phải phủ phục quỳ lạy. Thực lực của Vân Hải Tổ Long, dù ở Trấn Nguyên Giới bây giờ hay Đại Hoang Tiên Vực trước kia, đều đủ để ngạo nghễ giữa trời đất. Người có thể sánh ngang với ông ta, ngoài Trấn Nguyên Đại Tiên bây giờ, cùng Lục Đại Tiên Vương năm xưa thì không còn ai khác. Nghĩ như vậy, thực lực của con chó ngao này chắc chắn là áp đảo cả Trấn Nguyên Giới rồi. Chỉ có thể đến từ Tiên Vực khác, thậm chí có thể đến từ Tiên Vực cao nhất! Là tồn tại trong Cửu Thiên Tiên Đình! “Tiền bối tha mạng!!!” Màu tím Chân Long phát ra tiếng cầu xin tha thứ đầy hoảng sợ. Toàn thân run rẩy lợi hại. Nó thật sự rất sợ! Nếu bị nuốt chửng một ngụm thì thật là chết oan uổng. Hơn nữa màu tím Chân Long rất khó hiểu, vì sao vị tồn tại đáng sợ này lại đến Thiên Long Giáo? Trong mắt lão nhân gia ngài, Thiên Long Giáo là cái rắm gì chứ. Mà đáng để ngài loại tồn tại này tự mình xuất thủ? “Sớm như vậy chẳng phải tốt sao?” Đại Mao bĩu môi nói. “Ta đã sớm nói, bảo các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không có chuyện gì xảy ra.” “Nhất định phải bị đánh trước mới chịu phải không?” Đại Mao dùng vuốt chó hung hăng bóp đầu màu tím Chân Long một cái, suýt nữa đã bóp nát đầu rồng. “Tiền bối tha mạng! Tiền bối tha mạng!” “Chỉ cần tiền bối tha mạng, bảo tiểu long làm gì cũng được!” Đại Mao không để ý lời cầu xin của màu tím Chân Long, ánh mắt nhìn về phía Tống Thế Hùng đang bị mình dừng trên không trung ở đằng xa. Tống Thế Hùng giật mình. Ngay lập tức nghe thấy tiếng của Đại Mao vang lên đơn độc bên tai mình. “Sau này Thiên Long Giáo của các ngươi chỉ nghe mệnh một người, người đó chính là…” Tống Thế Hùng nghe vậy hoảng sợ. Lại là người đó? Con chó Kim Mao có thực lực khó lường này lại là người đó phái tới? Đến một con chó còn khủng bố như thế, vị kia còn mạnh đến mức nào nữa? Đơn giản không thể tưởng tượng! Thiên Long Giáo ta có tài đức gì, lại bị loại tồn tại này theo dõi? “Nhớ chưa?” Đại Mao hơi mất kiên nhẫn hỏi. “Nhớ rồi, nhớ rồi!” Tống Thế Hùng liên tục gật đầu đáp lời. “Thiên Long Giáo trên dưới từ nay về sau đối với vị đại nhân kia Mã Thủ Thị Chiêm, không dám có nửa điểm dị tâm!” Đại Mao hài lòng khẽ gật đầu. “Còn chuyện hôm nay, đừng để lộ ra ngoài, ngươi biết phải nói với bên ngoài thế nào đấy.” “Vâng vâng vâng, nhỏ hiểu rõ hết sức ạ!” Sau khi căn dặn ân cần một hồi, Đại Mao liền bắt lấy màu tím Chân Long bé tí như cá chạch, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ. Chỉ để lại Thiên Long Giáo cả đám trợn mắt há mồm, mãi lâu sau mới hoàn hồn. “Tử Long Đại nhân sẽ không bị ăn thịt chứ?” “Ờm, chắc không đến mức đó đâu.” “Cũng không biết Tử Long Đại nhân có còn sống trở về được không.” Chân Long Môn, nằm giữa vùng núi phía bắc Càn Đạo Châu. Tông môn tựa lưng vào núi, bốn phía có sáu ngọn núi bao quanh. Giờ phút này, Chân Long Môn đang vui vẻ đưa tiễn một vị khách quý. “Trâu đại nhân đi thong thả.” “Dễ nói, dễ nói.” Trâu Thâm dẫn người hài lòng rời khỏi Chân Long Môn. Chuyến đi này thật đáng giá mà. Vớt được quá trời thứ béo bở. Chân Long Môn cũng rất thức thời, biết việc Trâu Thâm đến hỗ trợ tra án là giả, mà vơ vét chỗ tốt mới là thật. Cho nên cũng không hề quanh co, mà đưa cho Trâu Thâm rất nhiều thứ tốt. Tiên Tinh, đan dược, bảo vật gì cũng có. Khiến Trâu Thâm vui mừng đến mức không ngậm được miệng. Sau khi tiễn Trâu Thâm, các cao tầng của Chân Long Môn cùng nhau trở về tông môn. Còn chưa kịp yên tĩnh được bao lâu, thì một âm thanh trầm thấp vang vọng toàn bộ Chân Long Môn. Oanh!!! Chân Long Môn trên dưới đều kinh hãi. Cùng nhau nhìn về phía bầu trời. Đó là tiếng pháp trận hộ tông bị cưỡng ép phá bỏ. Có người đang tấn công Chân Long Môn! “Ai lớn gan như vậy?” “Dám đến Chân Long Môn ta gây sự!” “Không biết sống chết!” Trong cơn giận dữ, các cường giả của Chân Long Môn nhao nhao bay ra. Người cầm đầu là Môn chủ Chân Long Môn Hàn Thiên Hành và Đại trưởng lão Nhậm Trọng Viễn. Mà trong sáu ngọn núi con kia, càng có sáu đầu Giao Long cùng bay lên, hướng thẳng lên trời. Mà trên không trung, Đại Mao lơ lửng ngồi xổm, mặt lạnh tanh. Một chân chó vẫn đang túm lấy màu tím Chân Long. Nhìn cảnh Chân Long Môn dốc toàn lực, Đại Mao nhếch miệng cười một tiếng. Mà màu tím Chân Long thấy tình cảnh này, trong lòng chợt thấy cổ quái. Thì ra không phải nhắm vào riêng Thiên Long Giáo. Chân Long Môn cũng muốn xui xẻo rồi. Nghĩ như vậy, màu tím Chân Long còn có chút vui sướng khi thấy người gặp họa. Hắc hắc! Vậy mới đúng chứ! Không thể để mình ta bị đánh, Chân Long Môn có con Chân Long kia trông coi thì cũng đừng hòng thoát nạn. Giờ phút này, đám người Chân Long Môn đã phát hiện ra Đại Mao. “Hửm?” Mọi người không khỏi giật mình. Sao lại là một con chó ngao lớn? Lẽ nào kẻ đã phá tan pháp trận hộ tông của Chân Long Môn bọn họ, chính là con chó vàng này sao? “Kia là cái gì?” Môn chủ Chân Long Môn Hàn Thiên Hành và Đại trưởng lão Nhậm Trọng Viễn đều nhìn thấy thứ Đại Mao đang cầm trong tay. Đó là con cá chạch màu tím sao? Sao trông lạ vậy? Sau một khắc, Hàn Thiên Hành, Nhậm Trọng Viễn và các cường giả khác của Chân Long Môn đều thất sắc. “Ngọa Tào…… chẳng lẽ….”
Bạn cần đăng nhập để bình luận