Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1603 điên cuồng ý nghĩ!

Chương 1603 điên cuồng ý nghĩ! “Đi, lên núi thu!” Mã Thuận nói một tiếng, mang theo sau lưng Thiên La Giáo các đệ tử trực tiếp xông vào sơn môn Thủy Nguyệt Tông. Thủy Nguyệt Tông chung quy lụi bại quá lâu. Ngay cả đại trận hộ sơn đều sớm không còn tồn tại. Dù sao duy trì đại trận hộ sơn cũng cần nhân thủ và tài nguyên, Thủy Nguyệt Tông hiện tại ngay cả duy trì tài nguyên tu luyện còn không có, càng không có khả năng có tài nguyên duy trì đại trận hộ sơn. Mã Thuận xông vào sơn môn sau, liền cao giọng quát lớn. “Mai Trường Hải, ra đây gặp ta!” Tiếng hét lớn này, dù ở trên đỉnh núi Diệp Thanh Vân cũng nghe thấy được. Diệp Thanh Vân đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy tiếng này, liền đoán là người Thiên La Giáo đến. “Mai Trường Hải hiện tại có Tiên Tinh trong tay, chắc là có thể ứng phó được.” Diệp Thanh Vân không để ý chuyện dưới núi, mắt nhìn bộ Huyền Thạch khôi lỗi trước mặt. Đây là một bộ Huyền Thạch khôi lỗi phổ thông, Diệp Thanh Vân định rót vào thêm nhiều U Minh chi khí vào nó. Xem có tạo ra được Huyền Thạch khôi lỗi chiến lực mạnh hơn không. Nếu có thể thành công, Diệp Thanh Vân trong lòng liền có lực lượng. Đồng thời, hắn còn muốn tiến hành một hạng mục cực kỳ táo bạo. Còn tại chỗ sơn môn, Mai Trường Hải và các đệ tử dưới trướng cũng hiện thân. Đối diện với Mã Thuận và những người kia. “Mã Thuận!” Thấy Mã Thuận, sắc mặt Mai Trường Hải có chút khó coi. Lúc trước Mai Trường Hải đến Thiên La Giáo mượn Tiên Tinh, chính là thương lượng với Mã Thuận này. Cũng là Mã Thuận gài bẫy, để Mai Trường Hải thiếu số lượng Tiên Tinh không trả nổi. Không ngờ hôm nay đến thu địa bàn Thủy Nguyệt Tông lại vẫn là Mã Thuận. Chẳng phải cố ý khiêu khích mình sao? “Mai Trường Hải, hôm nay là kỳ hạn cuối cùng, các ngươi cũng nên cút khỏi mảnh đất này.” “Từ nay về sau, nơi này chính là địa bàn Thiên La Giáo ta.” Mã Thuận trực tiếp lấy ra một tờ giấy nợ, đắc ý nói với Mai Trường Hải. Tờ giấy nợ này là do Mai Trường Hải đại diện Thủy Nguyệt Tông, cùng Mã Thuận cùng nhau ký. Trên đó còn có quan ấn Càn Tiên Phủ, đại biểu cho giấy nợ này được Càn Tiên Phủ tán thành và bảo vệ. Không ai được vi phạm. Vì thế nếu Mai Trường Hải không trả nổi Tiên Tinh, thì phải giao địa bàn Thủy Nguyệt Tông cho Thiên La Giáo, nếu không Càn Tiên Phủ cũng sẽ hỏi tới chuyện này. Đối mặt với Mã Thuận đang đắc ý, sắc mặt Mai Trường Hải tuy khó coi nhưng thần sắc vẫn bình tĩnh. Ngược lại Chu Viễn, Từ Tĩnh Xuyên, Kiều Yên Nhiên và các đệ tử Thủy Nguyệt Tông thì mỗi người đều căm phẫn. Trừng mắt nhìn Mã Thuận cùng đám người Thiên La Giáo. “Chúng ta sống chết có nhau với tông môn!” “Không sai! Muốn cướp tông môn của chúng ta, trước phải bước qua xác chúng ta!” “Tuyệt đối không để các ngươi đạt được!” Thấy đám đệ tử Thủy Nguyệt Tông như vậy, Mã Thuận khinh thường ra mặt. Các đệ tử Thiên La Giáo phía sau còn cười ha hả. “Không biết tự lượng sức mình, ta Mã mỗ muốn giết các ngươi, căn bản không tốn sức.” Mã Thuận cười khẩy nói. Hắn là Địa Tiên cảnh, lại là Địa Tiên đệ tứ cảnh, lợi hại hơn Mai Trường Hải Địa Tiên nhị cảnh không ít. Đánh nhau thật, Mai Trường Hải không phải đối thủ của Mã Thuận, huống chi mấy đệ tử Thủy Nguyệt Tông còn chưa đạt tới độ kiếp cảnh kia? Hắn dễ như bỡn có thể giết hết bọn chúng. “Không cần nói nhiều.” Mai Trường Hải phất tay ngăn các đệ tử phía sau. Ánh mắt nhìn thẳng Mã Thuận. “Thiếu Tiên Tinh của Thiên La Giáo các ngươi, hôm nay lão hủ trả đủ.” Vừa nói ra, thần sắc Mã Thuận sững sờ. Lập tức tươi cười càng rạng rỡ. “Ta nói Mai tông chủ, đầu óc ngươi có tỉnh táo không đấy?” “1500 Tiên Tinh, Thủy Nguyệt Tông các ngươi lấy gì trả?” Chưa dứt lời, Mai Trường Hải trực tiếp lấy ra một túi trữ vật. “Tới đếm một chút đi.” Mã Thuận thấy Mai Trường Hải mặt trấn định, lại nhìn túi trữ vật trong tay y, trong lòng cũng giật mình. “Không thể nào? Mai Trường Hải lấy đâu ra nhiều Tiên Tinh như vậy?” Mã Thuận nghi hoặc, tiến đến nhận lấy túi trữ vật, vừa nhìn đã biến sắc. Tiên Tinh! Bên trong quả thật là Tiên Tinh! Hơn nữa nhìn sơ qua cũng có hơn ngàn viên. “Mã Thuận, ngươi đếm một chút đi.” Mai Trường Hải nhắc nhở. Mã Thuận hừ một tiếng, trực tiếp kiểm kê. 1500 viên Tiên Tinh! Không nhiều một viên! Cũng không thiếu một viên! Vừa vặn! Mã Thuận ngơ người ra. Thủy Nguyệt Tông trên dưới nghèo đến không xu dính túi, căn bản không thể nào có được nhiều Tiên Tinh vậy nha. Vậy túi Tiên Tinh này từ đâu ra? “Mai Trường Hải, tiên tinh này của ngươi…” Mã Thuận vẫn không hết hy vọng, muốn hỏi lai lịch số tiên tinh này. “Tiên tinh đã trả, chuyện khác không liên quan tới ngươi, đưa giấy nợ cho ta.” Mai Trường Hải cũng lười nhiều lời với Mã Thuận, đưa tay đòi giấy nợ. Sắc mặt Mã Thuận khó coi, chậm chạp không muốn đưa giấy nợ cho Mai Trường Hải. Sao hắn có thể chấp nhận tình huống này? Mắt thấy địa bàn Thủy Nguyệt Tông sắp vào tay, kết quả Mai Trường Hải trở tay lấy ra nhiều Tiên Tinh như vậy, trả hết nợ. Khiến mọi dự tính của Thiên La Giáo đều tan thành mây khói. Chuyện này thật tức giận. Thiên La Giáo đã nhìn chằm chằm vào mảnh đất này của Thủy Nguyệt Tông rất lâu, vẫn luôn muốn dùng mọi thủ đoạn để đoạt lấy địa bàn Thủy Nguyệt Tông. Vốn tưởng là vạn vô nhất thất. Ai ngờ Mai Trường Hải này lại kiếm đâu ra những Tiên Tinh này. Mã Thuận không tình nguyện cũng chỉ có thể đưa giấy nợ cho Mai Trường Hải. Mai Trường Hải xé nát giấy nợ tại chỗ. “Từ nay về sau, Thủy Nguyệt Tông ta và Thiên La Giáo các ngươi, không ai nợ ai.” “Hy vọng về sau đừng đến quấy rầy Thủy Nguyệt Tông ta.” “Mời đi!” Mặt Mã Thuận âm trầm, trừng trừng Mai Trường Hải. “Mai Trường Hải, ngươi đừng tưởng mọi chuyện kết thúc ở đây nhé?” “Ta cho ngươi hay, ngọn núi này của Thủy Nguyệt Tông nhất định sẽ thuộc về Thiên La Giáo ta!” “Thật cho rằng Thiên La Giáo ta không có cách thu thập ngươi sao?” “Chờ xem, không quá ba ngày, ngươi sẽ phải dẫn đệ tử môn hạ, quỳ trước sơn môn Thiên La Giáo ta cầu xin tha thứ!” Quẳng lại câu ngoan thoại, Mã Thuận dẫn mười đệ tử rời khỏi Thủy Nguyệt Tông. “Tông chủ, người Thiên La Giáo quá đáng quá!” Gương mặt xinh đẹp của Kiều Yên Nhiên đầy vẻ phẫn nộ. Các đệ tử khác cũng đều nắm chặt tay, trong lòng tức giận. Mai Trường Hải không nói gì, trong lòng không khỏi lo lắng. Tuy nói hôm nay đã vượt qua cửa ải. Nhưng đúng như lời Mã Thuận, Thiên La Giáo chỉ sợ sẽ không bỏ qua, thế nào cũng sẽ quay lại. Đến lúc đó Thủy Nguyệt Tông lại nên đối mặt như thế nào? Nghĩ đến đây, Mai Trường Hải chào các đệ tử một tiếng, lập tức chạy lên đỉnh núi. Khi Mai Trường Hải đuổi lên đỉnh núi, vừa lúc Diệp Thanh Vân vừa thu Địa Tạng bảo châu vào túi. “Mai tông chủ, ngươi đến vừa vặn.” Diệp Thanh Vân đang muốn tìm Mai Trường Hải, thấy y đến thì cất tiếng gọi. “Ngươi xem thử bộ khôi lỗi này, chiến lực đạt đến cấp độ nào?” Diệp Thanh Vân chỉ vào Huyền Thạch khôi lỗi trước mặt nói. Mai Trường Hải tập trung nhìn, lập tức hoảng sợ thất sắc. “Cái này… Cái này… khí tức bộ khôi lỗi này, vậy mà sánh ngang Huyền Tiên cảnh!!!” Diệp Thanh Vân sờ cằm. “Sánh ngang Huyền Tiên sao? Coi như không tệ.” Hắn lại quay đầu nhìn Mai Trường Hải mặt đờ đẫn. “Làm phiền Mai tông chủ, lại làm nhiều thêm chút Huyền Thạch khôi lỗi nữa.” “Có bao nhiêu làm bấy nhiêu.” “Tốt nhất làm khoảng 1800 cái.” Người Mai Trường Hải ngẩn ngơ. “Ngàn… 1800 cái?” Ngọa Tào!!! Vị cột sắt lão tổ này muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn làm ra 1800 cái Huyền Tiên khôi lỗi sao? Chuyện này cũng quá điên cuồng đi? Toàn bộ Càn Đạo Châu cũng xa không có nhiều Huyền Tiên cường giả vậy đâu! Nếu thật lấy ra, tổng trấn Càn Tiên Phủ Dương Phượng Sơn chắc cũng sợ đến ngã nhào. “Triệu công tử, thật muốn làm nhiều như vậy sao?” Trong lòng Mai Trường Hải rối loạn, có chút không chắc chắn hỏi. “Cứ làm nhiều như vậy đi, không đủ rồi tính.” Mai Trường Hải: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận