Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1791 xương cánh tay chi thần

Ầm ầm vang lên. Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận đột ngột sụp đổ. Biến cố này quá mức bất ngờ, kể cả Hoàng Khánh và các trưởng lão khác đều không thể ngờ tới. Hoàn toàn không có một chút phòng bị nào. Chỉ trong một cái chớp mắt. Sức mạnh của trận pháp liền tan rã tứ tung. Hoàng Khánh thân là người chủ trì trận pháp, đương nhiên là người chịu thiệt đầu tiên. Oanh!!! Một luồng sức mạnh trận pháp cực nóng không gì sánh được, xông thẳng vào người Hoàng Khánh. Mặc cho Hoàng Khánh vận chuyển tiên khí như thế nào, cũng vẫn bị luồng sức mạnh trận pháp này tấn công mạnh, hơn nửa người thành than. Ngay cả phần ngực bụng cũng bị đốt cháy xuyên thủng trong nháy mắt. Nội tạng cháy đen lộ ra bên ngoài. Vô cùng kinh khủng. Cũng may Hoàng Khánh phản ứng nhanh, tu vi cũng cao thâm hơn so với các trưởng lão khác một chút, cho nên mới không bị nát thân vẫn diệt ngay tại chỗ. Về phần các trưởng lão khác thì coi như thảm. Tại chỗ có bảy tám người bị sức mạnh của trận pháp nuốt chửng, thân xác trong nháy mắt hóa thành tro tàn. Tiên hồn miễn cưỡng thoát ra, nhưng cũng chỉ giãy giụa trong tuyệt vọng, không thể nào chạy thoát khỏi luồng sức mạnh trận pháp đầy trời. Cuối cùng bị đốt thành hư vô. "A a a!!!" Hoàng Khánh rên la liên hồi, nỗi đau đớn quá lớn khiến hắn gần như ngất đi. "Đại trưởng lão!" "Mau đưa Đại trưởng lão rời khỏi đây!" Hai bóng người đồng loạt lao đến bên cạnh Hoàng Khánh, chính là hai vị trưởng lão vừa âm thầm giở trò quỷ quái, Lục Thừa Đài và Hàn Kim Long. Hai người bọn họ dường như rất may mắn, không hề bị sức mạnh của trận pháp làm ảnh hưởng. Hai người vội vàng đỡ lấy Hoàng Khánh, chạy trốn về phía xa. Còn có ba trưởng lão bị thương nặng cũng tranh thủ cùng nhau tháo chạy. “Trận pháp này rốt cuộc là cái quỷ gì vậy?” Diệp Thanh Vân mặt đầy vẻ mờ mịt đứng giữa những tàn tích của sức mạnh trận pháp. Hắn cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra. Đại trận này hình như là tự nổ tung? Hơn nữa còn nổ cho đám Hoàng Khánh kia thảm hại như vậy? Từng tên kêu la oai oái rồi bỏ chạy. Chuyện gì thế này? “Chẳng lẽ bọn gia hỏa này căn bản chưa luyện thành thạo? Làm trò mèo trận pháp mà cũng dám ra đây?” Diệp Thanh Vân suy nghĩ, ngoài khả năng này ra thì chẳng còn lý do nào khác. Như vậy, ngược lại Diệp Thanh Vân vô cớ mà thoát khỏi khốn cảnh. Hắn vội vàng mang theo cục gạch, bay về phía Tuệ Không và Lăng Tiên Thành chủ. Cùng lúc đó. Lăng Tiên Thành chủ cũng hoảng sợ tột độ, hoàn toàn không ngờ tới Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận do Hoàng Khánh và những người khác duy trì lại tự mình tan vỡ. Hơn nữa còn khiến hơn nửa số trưởng lão tử thương. Đây là tình huống mà Lăng Tiên Thành chủ hoàn toàn không dự liệu được trước đó. Vốn dĩ dự tính là rất tốt đẹp. Dùng trận pháp vây khốn Diệp Thanh Vân, sau đó dùng sức mạnh của trận pháp, cùng với uy lực của Lăng Thiên Tiên Kiếm, chém giết Diệp Thanh Vân ngay lập tức. Nhưng lần này thì Lăng Tiên Thành chủ đã thất bại ngay từ đầu. "Chết tiệt!" Lăng Tiên Thành chủ nghiến răng nói, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng không hề có chút hoang mang. Mình có Lăng Thiên Tiên Kiếm trong tay, cho dù không có ai giúp, cũng ở vào thế bất bại. Diệp Thanh Vân đưa tay nắm lại, cây chùy cũng quay về trong tay hắn. Có hai bảo vật trong tay, Diệp Thanh Vân cũng lập tức tự tin lên. “Tốt ngươi cái Lăng Tiên Thành chủ, thủ hạ của ngươi chết thì chết, chạy thì chạy, hiện tại chỉ còn lại một mình ngươi!” Ánh mắt Diệp Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Lăng Tiên Thành chủ. “Hừ, thì sao?” Lăng Tiên Thành chủ mặt lộ vẻ ngạo nghễ. “Ta có Lăng Thiên Tiên Kiếm trong tay, vẫn đủ để chém giết các ngươi!” Trong nháy mắt. Lăng Tiên Thành chủ lại một lần nữa vung Lăng Thiên Tiên Kiếm. “Thái Sơ Kiếm Quyết!” Oanh!!! Một luồng kiếm quang lớn dài bốn mươi mét, bổ thẳng về phía Diệp Thanh Vân. "Đi ngươi!" Diệp Thanh Vân trực tiếp quăng mạnh cục gạch ra. Cục gạch bay lên như diều gặp gió. Va chạm với luồng kiếm quang khổng lồ kia. Ông!!! Trong khoảnh khắc. kiếm quang vỡ tan. Mà cục gạch thì không hề bị hư hại mà quay trở lại trong tay Diệp Thanh Vân. "Lại chém!" "Thái Sơ Kiếm Quyết thức thứ hai!" Thế công của Lăng Tiên Thành chủ không hề dừng lại, kiếm khí màu bạc hóa thành từng đạo Thương Long, gầm thét từ bốn phương tám hướng xông về phía Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân giơ cao cây chùy trong tay. Không cần hắn lên tiếng, bóng dáng của Trần Vân Hương bỗng nhiên xuất hiện. "Nuốt!" Trần Vân Hương thi triển thần thông quỷ dị, một dòng Hoàng Tuyền dâng lên. Bao quanh lấy Diệp Thanh Vân. Mặc cho kiếm khí Thương Long đánh tới, đều bị cuốn vào trong dòng Hoàng Tuyền. Rơi vào Hoàng Tuyền, lại không thấy động tĩnh! Lăng Tiên Thành chủ ánh mắt ngưng trọng, lộ ra vẻ khiếp sợ. "Hai món bảo vật trong tay người này, lại đều bất phàm như vậy!" Ngay lúc Lăng Tiên Thành chủ kinh hãi. Một cục gạch lặng lẽ xuất hiện sau lưng Lăng Tiên Thành chủ. Không do dự nện thẳng xuống. "Không ổn!" Lăng Tiên Thành chủ cũng cực kỳ lợi hại, đã nhận ra động tĩnh sau lưng, lập tức thi triển thần thông muốn di chuyển. Nhưng không ngờ cục gạch cũng giống như thi triển thần thông, không đợi Lăng Tiên Thành chủ di chuyển thân hình, trực tiếp nện vào đầu Lăng Tiên Thành chủ. Phanh!!! Lần này thì thực sự không nhẹ chút nào. Cả người Lăng Tiên Thành chủ lao về phía trước, con ngươi suýt chút nữa bị cú nện này làm cho lòi ra. Đầu thì đau nhức dữ dội tăng thêm hoa mắt chóng mặt. Chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn. “Cơ hội tốt!” Diệp Thanh Vân phát huy hết tinh thần của lão Lục, thừa lúc Lăng Tiên Thành chủ bị cục gạch đánh lén thành công, lập tức để Trần Vân Hương điều khiển chùy bay đi. “Hừ! Mơ tưởng thành công!” Lăng Tiên Thành chủ giận dữ gầm lên một tiếng, tiên khí quanh thân bộc phát. "Xem ta Lăng Tiên chiến thể!" Ông!!! Thân thể Lăng Tiên Thành chủ đột ngột trở nên trắng bạc hoàn toàn, rõ ràng là một loại thần thông cực kỳ lợi hại của Lăng Tiên Thành, có thể nâng cường độ tiên thể lên gấp mấy lần. Không chỉ có vậy. Lăng Tiên chiến thể này còn có thể không ngừng tích lũy lực lượng, đem thế công bên ngoài thu nạp vào cơ thể, sau đó đều trả ra bên ngoài. Dựa vào pháp này, đủ để áp đảo chiến lực của những Tiên Nhân cùng cảnh giới. "Dù ta không cần Lăng Thiên Tiên Kiếm, cũng đừng hòng phá được Lăng Tiên chiến thể của bản tọa!" Lăng Tiên Thành chủ gầm thét lên tiếng, hai tay đồng thời đánh ra. Một quyền đánh vào chùy. Một chưởng vỗ vào cục gạch. Sức mạnh kinh khủng, ngưng tụ trong một quyền một chưởng của Lăng Tiên Thành chủ. Đây là muốn lấy lực bản thân, đối cứng với hai đại pháp bảo của Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân cũng ngây người. Ghê thật! Hắn cũng xem như đã giao thủ với không ít người rồi. Đối thủ dũng cảm như vậy thật là rất hiếm thấy. Lại dám đồng thời đối cứng với cục gạch và cây chùy của mình. Đúng là một đại lão! Thật trâu! Sau một khắc. "A!!!" Tiếng kêu kinh hãi của Lăng Tiên Thành chủ vang lên. “Tay của ta!!!” Hai cánh tay của hắn, lại bị chùy và cục gạch cùng nhau đánh nát. Máu thịt bắn tung tóe. Xương cốt văng khắp nơi! Mà chùy và cục gạch càng cùng nhau nện vào lồng ngực Lăng Tiên Thành chủ. Phụt!!! Máu tươi của Lăng Tiên Thành chủ phun trào, Lăng Tiên chiến thể lập tức tan vỡ. Không những bị tan vỡ, mà còn bị đánh cho Lăng Tiên Thành chủ suýt nữa tại chỗ bỏ mạng. "Tiên kiếm bảo vệ ta!!!" Lăng Tiên Thành chủ bị thương nặng, mặt không còn chút máu, dùng giọng vô cùng hoảng sợ hét lớn. Ông!!! Lăng Thiên Tiên Kiếm lập tức bay đến trước người Lăng Tiên Thành chủ, bao phủ kiếm khí lên người Lăng Tiên Thành chủ. Sau đó Lăng Thiên Tiên Kiếm mang theo Lăng Tiên Thành chủ, lập tức biến mất ngay tại chỗ. Diệp Thanh Vân nhìn xung quanh, đã không còn thấy bóng dáng của Lăng Tiên Thành chủ. “Chạy thật nhanh.” Diệp Thanh Vân vừa cảm thán, vừa thu hồi cây chùy và cục gạch lại. "A di đà phật." Tuệ Không chắp tay trước ngực, mặt mỉm cười. “Thánh tử đã làm người này trọng thương, chắc hẳn người này cũng nhận được giáo huấn, chắc sẽ không dám quay lại nữa.” Diệp Thanh Vân bĩu môi. "Chỉ hy vọng là như vậy đi." Lăng Tiên Thành chủ được Lăng Thiên Tiên Kiếm bảo vệ, một đường chạy trốn. Không dám dừng lại chút nào. Sắc mặt Lăng Tiên Thành chủ trắng bệch, trong mắt đều là vẻ sợ hãi. Vẻ tự tin lúc ban đầu đã hoàn toàn biến mất không dấu vết. Chỉ còn lại sự sợ hãi và nghĩ mà sợ hãi sâu sắc. “Không ngờ bảo vật trong tay lão tổ cột sắt kia lại lợi hại đến vậy, ngay cả khi thi triển Lăng Tiên chiến thể ta cũng không thể chống cự.” “May mắn có Lăng Thiên Tiên Kiếm bảo vệ, nếu không thì ta e là khó lòng thoát thân.” Trong lòng Lăng Tiên Thành chủ vô cùng sợ hãi. Hắn từ khi nắm giữ Lăng Thiên Tiên Kiếm, chưa từng trải qua thất bại nào lớn như vậy. Thật sự là suýt chút nữa đã mất mạng. "Nhưng mà Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận, rốt cuộc là đã sụp đổ như thế nào? Chuyện này thật là không nên mà!" “Nếu có Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận vây khốn lão tổ cột sắt kia, ta nhất định có thể chém giết hắn!” Đối với việc Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận tự dưng sụp đổ, Lăng Tiên Thành chủ vẫn cảm thấy vô cùng kỳ quặc. Rất nhanh. Tại một ngọn núi vô danh. Lăng Tiên Thành chủ hội ngộ với Hoàng Khánh và những người trước đó chạy trốn. "Thành chủ!!!" Mấy trưởng lão Hoàng Khánh khi nhìn thấy Lăng Tiên Thành chủ, đều lộ vẻ kích động. Mà Lăng Tiên Thành chủ cũng xem như trút được gánh nặng, lập tức ngồi xuống đất, tranh thủ thời gian vận chuyển tiên khí chữa thương, Lăng Thiên Tiên Kiếm thì lơ lửng nhẹ nhàng phía sau. Mười ba vị trưởng lão Kim Tiên, chỉ còn lại năm người. Gồm Hoàng Khánh, Lục Thừa Đài, Hàn Kim Long, và hai trưởng lão Kim Tiên khác cũng bị thương không nhẹ. Thương thế của Hoàng Khánh cũng rất nặng, Tiên Thể cơ hồ bị đốt cháy xong. May mà chạy nhanh, nếu không giờ phút này Hoàng Khánh chắc chỉ còn lại một tiên hồn. Ngược lại hai người Lục Thừa Đài và Hàn Kim Long, tuy cũng mình đầy bụi đất, rất chật vật, nhưng vết thương lại là nhẹ nhất. Hoàn toàn không ảnh hưởng đến hành động. "Đại trưởng lão, mau chóng chữa thương, đừng để vết thương trở nặng." “Thành chủ, mau mau ăn viên tiên đan này vào.” "Chư vị an tâm chữa thương, hai người chúng ta sẽ bảo vệ chư vị." Lục và Hàn đều tỏ ra vô cùng tận tâm tận lực. Lúc thì lo cho người này, lúc thì chăm sóc cho người kia. Rất bận rộn. Lăng Tiên Thành chủ mở mắt, vui mừng nhìn Lục và Hàn. "Lục trưởng lão, Hàn trưởng lão, vất vả cho hai vị rồi." Hoàng Khánh cũng vội vàng nói: "Thành chủ, vừa rồi chính là hai người họ liều mình cứu lão phu, nếu không giờ phút này lão phu chắc chỉ còn lại một đạo tiên hồn." Nghe những lời này, Lăng Tiên Thành chủ càng lộ rõ vẻ tán thưởng đối với hai người Lục và Hàn. “Trong lúc nguy nan mới thấy được ai mới là xương cánh tay chi thần!” Lăng Tiên Thành chủ tán dương. "Bất quá, bản tọa nghĩ mãi không ra, vì sao mười ba người các ngươi liên thủ bố trí Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận, lại có thể tự nhiên sụp đổ?" Lăng Tiên Thành chủ chuyển giọng, hỏi về việc đại trận đột nhiên sụp đổ. “Các ngươi cùng nhau tìm hiểu trận đồ hơn một tháng, theo lý thuyết sớm đã quen thuộc, không nên xảy ra chuyện như vậy.” Lục Thừa Đài lập tức nói: “Bẩm báo thành chủ, thuộc hạ cũng cảm thấy hết sức kỳ quái.” “Trận pháp lúc đầu vẫn rất tốt, nhưng đột nhiên liền hỗn loạn, kết quả sức mạnh trận pháp lại quá mức cường thịnh, lập tức làm cho trận pháp hỏng mất.” Nghe vậy, Lăng Tiên Thành chủ nhíu mày, có vẻ như đang suy tư. Mà Hoàng Khánh ở bên cạnh thì lại căn bản không dám nói lời nào. Thật ra trong lòng hắn đang rất lo sợ. Bởi vì theo Hoàng Khánh, việc Thập Tam Huyền Dương đại diệt trận sụp đổ, hẳn là do mình mà ra. Là mình trong thời khắc duy trì trận pháp then chốt, bị lão tổ cột sắt kia làm cho giật mình, dẫn đến tâm thần rối loạn, khiến cho trận pháp xuất hiện sai sót. Nhưng hắn đâu dám nói ra chứ? Nói ra chẳng phải là muốn làm cho Lăng Tiên Thành chủ tức chết hay sao? Thôi thì cứ im lặng không nói thì hơn. "Thành chủ, hiện tại không phải lúc nghĩ về chuyện đó, nên ưu tiên chữa thương." “Đợi đến khi thành chủ khỏi hẳn rồi tính chuyện sau.” Lục Thừa Đài lên tiếng. "Ừ." Lăng Tiên Thành chủ gật đầu, cũng tạm thời gác những suy tư trong lòng, dồn hết tinh lực vào việc chữa thương. Thấy mọi người đều bắt đầu chuyên chú chữa thương, Lục Thừa Đài và Hàn Kim Long liếc nhìn nhau. Đều lộ ra một nụ cười quỷ dị. Sau đó. Ánh mắt hai người cùng nhau hướng về phía Lăng Thiên Tiên Kiếm đang lơ lửng phía sau lưng Lăng Tiên Thành chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận