Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 961: Tứ đại thiên kiêu

Chương 961: Tứ đại thiên kiêu.
"Người của Trung Nguyên?" Diệp Thanh Vân ngẩn người.
Tuệ Không và Nguyệt Đề Hà đứng bên cạnh đều biến sắc mặt.
Trung Nguyên! Đây là một từ ngữ vô cùng nặng ký. Trung Nguyên, từ thời Thượng Cổ trở đi đã bao phủ một màn thần bí. Người ngoài không ai biết rõ. Trước đây, những người muốn dò xét về Trung Nguyên, sau khi tiến vào đều biến mất không dấu vết. Chưa từng có ai trở ra. Vì thế, người của tứ cảnh đều mang trong mình một nỗi kính sợ bản năng đối với Trung Nguyên, thậm chí ngay cả nhắc đến cũng không dám. Bây giờ lại đột nhiên có người Trung Nguyên đến, mà lại còn đang ở Huyền Tinh điện, khiến Nguyệt Đề Hà và Tuệ Không không khỏi chấn kinh.
Cả hai đều quay sang nhìn Diệp Thanh Vân. Trước đây, cả hai đã từng đoán về lai lịch của Diệp Thanh Vân. Các loại thần thông thủ đoạn của Diệp Thanh Vân rất giống xuất phát từ Trung Nguyên. Nhưng hiện tại, Tuệ Không và Nguyệt Đề Hà đều đã bác bỏ việc Diệp Thanh Vân đến từ Trung Nguyên. Bởi vì các thủ đoạn của Diệp Thanh Vân quá mức khó tin, e là ngay ở Trung Nguyên cũng chưa chắc tìm được người có thể sánh bằng.
"Người của Trung Nguyên tìm ta có việc gì?" Diệp Thanh Vân nghi hoặc hỏi.
Ngạo Thiên thiếu chủ có chút lúng túng. Thật ra là do phụ thân Ngạo Hoang đã kể lại trận chiến với Quỷ Tiên cho người của Trung Nguyên. Trong đó tất nhiên không bỏ qua việc có sự tồn tại của Diệp Thanh Vân. Mấy thiên kiêu Trung Nguyên này rất hứng thú với Diệp Thanh Vân và muốn gặp một lần. Vì thế nên sai Ngạo Thiên thiếu chủ mời Diệp Thanh Vân đến Huyền Tinh điện.
"Bọn họ biết Diệp công tử có chút bất phàm, nên muốn kết bạn với Diệp công tử." Ngạo Thiên thiếu chủ nói như vậy. Xem như đã nói giảm nói tránh. Hắn cũng không dám nói ra thái độ thực sự của mấy thiên kiêu Trung Nguyên.
"Ồ, thì ra là vậy." Diệp Thanh Vân gật gật đầu, không hề nghi ngờ gì.
"Xem ra người của Trung Nguyên cũng khá hiền lành nhỉ." Diệp Thanh Vân nói.
Khóe miệng Ngạo Thiên thiếu chủ giật giật. Trong lòng càng thêm đắng chát. Hiền lành ư? Thái độ của mấy thiên kiêu Trung Nguyên kia không hề có chút gì là hiền lành. Hai cha con hắn ở trước mặt bọn họ chỉ biết khom lưng quỳ gối, muốn bao nhiêu ti tiện có bấy nhiêu ti tiện. Không còn cách nào khác! Huyền Tinh điện tuy được xem là một thế lực lớn, nhưng trước mặt Trung Nguyên thì chẳng là gì cả. Hơn nữa, bản thân Huyền Tinh điện cũng do Âm Dương gia trong Bách gia nâng đỡ, lần này, trong số thiên kiêu Trung Nguyên đến có người của Âm Dương gia, tất nhiên càng muốn xem sắc mặt của họ.
"À phải rồi, Huyền Tinh điện các ngươi có hải sản không?" Diệp Thanh Vân đột nhiên hỏi.
Hải sản? Ngạo Thiên thiếu chủ sửng sốt một chút. Tuy hai chữ này hắn đều biết, nhưng khi ghép lại thì hắn không hiểu.
"Hả, xin hỏi Diệp công tử, hải sản là như thế nào?" Ngạo Thiên thiếu chủ vô cùng cẩn thận hỏi.
Diệp Thanh Vân sờ trán. Trời ạ! Những người sống ở biển mà lại không biết hải sản.
"Hải sản là những thứ ở biển ăn được ấy, như tôm cá cua các kiểu, với lại mấy thứ lặt vặt khác." "Nói chung là đồ nào ở biển ăn được thì đều gọi là hải sản." Diệp Thanh Vân kiên nhẫn giải thích.
Ngạo Thiên thiếu chủ lúc này mới hiểu. Hóa ra đó là hải sản.
"Sao? Có không?" Diệp Thanh Vân có chút mong đợi hỏi.
"Có có có! Đương nhiên là có!" Ngạo Thiên thiếu chủ vội vàng nói. Hắn đương nhiên phải nói có. Đừng nói là hải sản, chỉ cần Diệp Thanh Vân chịu đến Huyền Tinh điện, có khi đem cả hắn ra luộc rồi bưng lên cũng được.
Diệp Thanh Vân cười nói: "Đến lúc đó ngươi đừng keo kiệt nha."
Ngạo Thiên thiếu chủ liên tục thi lễ.
"Diệp công tử cứ yên tâm, hải sản bao no!"
"Vậy quyết định vậy đi." Diệp Thanh Vân quay đầu nhìn Nguyệt Đề Hà.
"Đi đem Bá Thiên Hổ đến nha." Cùng lúc đó, Đại Mao cũng lững thững đi tới từ đằng xa. Diệp Thanh Vân lập tức vẫy vẫy tay với Đại Mao. Đại Mao vội vàng đi đến.
"Lão cẩu ngươi có phúc ăn rồi." Diệp Thanh Vân dùng sức xoa đầu Đại Mao. "Ta dẫn ngươi đi ăn hải sản."
Dưới biển sâu, sóng xanh nhấp nhô. Một tòa cung điện trong suốt lung linh sừng sững ở đáy biển. Tòa cung điện này chính là Huyền Tinh điện. Bốn phía Huyền Tinh điện có trận pháp bao phủ, trừ phi nhìn thấu pháp trận, nếu không thì ngay cả khi đứng ở cửa cũng không thấy Huyền Tinh điện. Hơn nữa, Huyền Tinh điện lại ở chỗ sâu dưới đáy biển, cực kỳ bí ẩn, cho nên bao nhiêu năm nay, chỉ có Lục Viện biết đến sự tồn tại của Huyền Tinh điện. Các thế lực khác hoàn toàn không hay biết.
Bên trong Huyền Tinh điện. Cha của Ngạo Thiên thiếu chủ, Ngạo Hoang, đang cung kính bồi tiếp mấy nam nữ trẻ tuổi. Mấy nam nữ trẻ tuổi ngồi trên ghế, từng người đều nghểnh mặt lên trời, lúc nói cười cũng không hề để Ngạo Hoang - chủ nhân của Huyền Tinh điện - vào mắt. Trong lòng Ngạo Hoang đắng chát, nhưng trên mặt không dám có chút bất kính. Không còn cách nào khác! Mấy nam nữ trẻ tuổi này đều đến từ Trung Nguyên. Mà lại còn là thiên kiêu của các Bách gia trong Trung Nguyên, mỗi người đều có thân phận vô cùng hiển hách. Ngạo Hoang không dám đắc tội ai. Chỉ cần đắc tội một người, e là không đến mấy ngày, các đại năng thực sự của Trung Nguyên sẽ đến diệt Huyền Tinh điện của hắn.
"Điện chủ Ngạo Hoang, con trai của ngươi đi mời Diệp Thanh Vân kia sao giờ còn chưa tới?" Một thanh niên mặc áo tím, mặt mày tuấn tú có chút mất kiên nhẫn hỏi Ngạo Hoang. Người này tên là Từ Thiếu Dương, xuất thân từ Mặc gia - một trong Bách gia của Trung Nguyên. Hắn còn là người đứng đầu thế hệ trẻ của Mặc gia, đứng thứ ba trong các thiên kiêu, là người kế nhiệm Cự Tử của Mặc gia. Từ Thiếu Dương cũng là người đứng đầu trong số các nam nữ trẻ tuổi này. Địa vị không kém gì Ngọc Âm Tiên Tử, thiên kiêu đạo gia đến từ Phù Vân Sơn.
Ngạo Hoang vội vàng đáp: "Ta hỏi thử một chút." Hắn vội lấy ra ngọc giản truyền tin để liên lạc với Ngạo Thiên thiếu chủ. Sau khi nói chuyện, Ngạo Hoang thở ra một hơi.
"Mấy vị, khuyển tử đã mời vị Diệp công tử kia đến rồi, lát nữa sẽ đến Huyền Tinh điện." Nghe vậy, mấy người đều tỏ vẻ mất kiên nhẫn.
"Còn phải chờ một canh giờ nữa, đúng là phiền phức." Ngạo Hoang đắng chát. Mấy người này đều là những người không có tính kiên nhẫn.
Tổng cộng có bốn vị thiên kiêu! Ngoài thiên kiêu Mặc gia là Từ Thiếu Dương ra, còn có Sở Nhân, thiên kiêu Âm Dương gia, tuy tuổi còn trẻ nhưng đã giữ chức Thiếu Ty Mệnh của Âm Dương gia, là Thiếu Ty Mệnh trẻ nhất trong năm trăm năm qua của Âm Dương gia. Còn có Kiếm Thiên Minh, thiên kiêu pháp gia! Kỳ tài kiếm đạo mạnh nhất thế hệ trẻ của Pháp gia. Năm chín tuổi đã cùng Tử Hình Kiếm, một trong sáu danh kiếm của Pháp gia, có sự cảm ứng lẫn nhau, trở thành chủ nhân của Tử Hình Kiếm. Bây giờ mới ngoài hai mươi tuổi, nhưng nếu so về chiến lực cùng cảnh giới thì Kiếm Thiên Minh có lẽ là người mạnh nhất trong nhóm này.
Ngoài ra còn có một người là truyền nhân của Nho gia Trung Nguyên, một thiếu nữ trông nhỏ nhắn đáng yêu tên là Lâm Tiên Tiên. Nữ tử này thoạt nhìn không chói mắt như những người khác, nhưng lại là ngọc nho thân thể hiếm thấy trong mấy ngàn năm của Nho gia. Ngọc nho thân thể! Trời sinh thuần khiết không tỳ vết! Không cần tu luyện, từ nhỏ có thể cảm ngộ đạo lý tối cao của Nho gia! Tuy nàng không có tu vi, nhưng chỉ cần nàng muốn, có thể hóa thân ngọc nho thành chiến lực vô biên. Một con quái vật không thể dùng lẽ thường mà suy xét.
Ngạo Hoang thật sự rất hoảng sợ. Mấy tên này đều là những kẻ biến thái! Trong lòng chỉ có thể khẩn cầu Diệp công tử mau đến đây. Trừ ngươi ra, ai có thể đối phó nổi đám người này chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận