Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1189: Ngươi đến cùng là quái vật gì?

Chương 1189: Ngươi rốt cuộc là quái vật gì?
Âm Cốt Sơn! Hậu sơn cấm địa. Âm Cốt lão nhân chân thân chiếm cứ tại đây.
Giờ khắc này.
Trong động quật mờ tối, Âm Cốt lão nhân đã mở mắt. Một tia oán hận thoáng qua trong đôi mắt.
“Không ngờ chuyến này lại không thuận lợi như vậy, hao tổn một trăm nghìn âm binh, ngay cả ba bộ thi khôi của lão phu cũng mất.” Âm Cốt lão nhân nghiến răng nghiến lợi, trong lòng như rỉ máu. Hắn vốn tưởng rằng lần này ra tay sẽ không gặp trắc trở gì. Kết quả không ngờ. Đây quả thực là biến cố bất ngờ. Căn bản là bị đánh cho tan tác toàn quân. Cũng may Âm Cốt lão nhân cực kỳ cẩn thận, dùng một đạo phân thân lừa gạt mọi người. Chân thân trước giờ không xuất hiện. Nếu Âm Cốt lão nhân lúc trước dùng chân thân đi thì có lẽ lúc này bản thân đã phải bỏ mạng ở Thái Huyền Ảo phủ rồi.
Hắn đau lòng một trăm nghìn âm binh, đau lòng ba bộ thi khôi của mình. Còn về Cổ Hùng và Ngọc Liên hai tên đồ đệ kia… Âm Cốt lão nhân chẳng để ý. Đồ đệ mà thôi. Hắn muốn thu bao nhiêu đồ đệ mà chẳng được. Nhưng một trăm nghìn âm binh và thi khôi thì khác! Một trăm nghìn âm binh cần mất thời gian chế tạo, hao tổn không ít thời gian và tinh lực. Còn thi khôi! Đó lại càng là con át chủ bài trong tay Âm Cốt lão. Mỗi một bộ thi khôi đều là do hắn tốn bao thủ đoạn mới luyện chế ra. Đều là bảo bối của hắn! Mất đi một cái đã khiến hắn cực kỳ đau lòng. Giờ thì hay rồi. Đột nhiên mất ba cái. Tức đến mức Âm Cốt lão nhân muốn nôn ra máu.
Nhưng qua trận chiến này, Âm Cốt lão nhân cũng ý thức được một chuyện. Đó là Diệp Thanh Vân, chắc chắn có bí pháp hóa giải thủ đoạn thi khôi. Ba bộ thi khôi của mình, chính là bị người này phá giải bí pháp thi khôi, kết quả thi khôi mất kiểm soát mà bay đi. Nếu lần tới còn gặp người này thì chắc chắn không thể dùng lại thi khôi được nữa.
Nghĩ đến đây, Âm Cốt lão nhân phất tay. Lại có hai cỗ quan tài từ trong bóng tối bay ra. Đây là hai cỗ thi khôi Âm Cốt lão nhân còn lại. Cũng may hắn không mang toàn bộ ra ngoài. Nếu không, hai cỗ thi khôi này chỉ sợ cũng không giữ được.
Âm Cốt lão nhân lại lấy ra một vật. Chính là thánh chữ ngọc giản mà Trương Văn Tải đưa cho hắn. Âm Cốt lão nhân nhếch miệng cười một tiếng. Tuy không thể hoàn thành chuyện Trương Văn Tải giao phó, nhưng món đồ này, hắn nhất định không trả lại cho Trương Văn Tải. Đã Trương Văn Tải đưa vật này cho hắn trước, thì tức là dù có làm được chuyện hay không, vật này đều phải thuộc về hắn - Âm Cốt lão nhân. Cho nên Âm Cốt lão nhân tự nhiên là an tâm thoải mái.
"Trương Văn Tải, đợi lão phu xung kích Thánh Cảnh, có chút may mắn trở thành thánh nhân, rồi sẽ đến giúp ngươi giải quyết Diệp Thanh Vân kia." Âm Cốt lão nhân lẩm bẩm nói. Đang định lĩnh hội thánh chữ ngọc giản thì đột nhiên.
Ầm ầm!!!
Một tiếng nổ vang, toàn bộ Âm Cốt Sơn rung chuyển theo. Phảng phất có cái gì đó đang lao đến Âm Cốt Sơn. Âm Cốt lão nhân biến sắc.
“Chuyện gì xảy ra?”
Hắn vội vàng vận chuyển pháp lực, muốn giữ cho Âm Cốt Sơn ổn định lại. Nhưng phát hiện. Pháp lực của mình căn bản không có tác dụng. Âm Cốt Sơn rung động càng dữ dội.
Ầm ầm!!!
Lại một tiếng nổ vang. Âm Cốt Sơn lại rung chuyển mạnh hơn. Núi đá sụp đổ. Đá vụn văng tung tóe. Ngay cả động quật Âm Cốt lão nhân ẩn mình, giờ phút này cũng sắp sụp rồi. Âm Cốt lão nhân không thể chờ đợi thêm được nữa, vội vàng từ trong động quật lao ra.
Đột nhiên ngẩng đầu. Chỉ thấy trên không Âm Cốt Sơn, một cái móng vuốt chó khổng lồ đang rơi xuống.
Oanh!!!
Lại một tiếng nữa. Toàn bộ Âm Cốt Sơn triệt để sụp đổ. Âm Cốt lão nhân mặt đờ đẫn. Khó tin nhìn cảnh tượng này. Một ngọn núi lớn như vậy của ta, thế mà lại bị hủy như thế này? Cái móng vuốt chó khổng lồ này rốt cuộc là thứ quỷ gì? Âm Cốt lão nhân ngơ ngác nhìn móng vuốt khổng lồ kia. Lập tức giận dữ bùng nổ. Vốn dĩ ở Thái Huyền Ảo phủ đã phải nhẫn nhịn một bụng tức, kết quả giờ, ngay cả ổ của mình cũng bị san bằng. Điều này khiến Âm Cốt lão nhân hoàn toàn không thể kìm chế cơn giận trong lòng. Toàn thân như muốn nổ tung.
“Kẻ nào lớn mật như thế? Dám phá hủy Âm Cốt Sơn của lão phu?” Âm Cốt lão nhân giận dữ hét lên, khí tức âm u kinh khủng chớp mắt bao phủ toàn bộ bầu trời. Khí tức âm trầm này, dường như muốn tìm ra kẻ đứng sau ra tay. Nhưng khắp mấy nghìn dặm bầu trời, đều bị Âm Cốt lão nhân tìm hết một lượt. Vậy mà không tìm được gì cả. Âm Cốt lão nhân trong lòng kinh ngạc, không chắc chắn. Lờ mờ có chút bất an.
“Âm Cốt lão nhân, ngươi đang nhìn chỗ nào vậy?”
Ngay lúc này. Một giọng nói lười biếng, đột ngột vang lên sau lưng Âm Cốt lão nhân. Âm Cốt lão nhân cả da đầu run lên, đột ngột quay người. Liền trông thấy một con chó lông vàng lớn, đang lơ lửng đứng sau lưng mình. Âm Cốt lão nhân trong lòng kinh hãi, thân hình liên tục lùi về phía sau. Con chó này vậy mà ở ngay sau lưng mình? Mà bản thân lại không hề phát giác? Chuyện này quá quỷ dị rồi! Với tu vi của mình, trong đương thời ai có khả năng xuất hiện sau lưng mình mà không hề bị phát giác? Điều này vốn là không thể! Con chó lông vàng lớn trước mắt lại làm được. Nó là thần thánh phương nào?
“Ngươi là ai?” Âm Cốt lão nhân giơ bộ xương cốt trượng trong tay chỉ vào Đại Mao, nghiêm nghị quát hỏi.
Ánh mắt Đại Mao bình tĩnh nhìn Âm Cốt lão nhân. Cũng không trả lời. Cứ như vậy nhìn hắn. Phảng phất… như đang nhìn một người sắp chết. Âm Cốt lão nhân bị Đại Mao nhìn có chút sởn gai ốc. Càng thêm nóng nảy.
“Tìm chết!” Âm Cốt lão nhân cũng là người tàn nhẫn, lập tức ra tay.
Oanh!!!
Tịch diệt tà công vận chuyển. Nồng đậm kinh người tịch diệt khí, từ bốn phương tám hướng như thủy triều hội tụ mà đến. Chỉ trong nháy mắt. Đã nuốt chửng thân ảnh Đại Mao. Âm Cốt lão nhân lộ vẻ cười nhạt.
“Ha ha, thì ra chỉ là làm ra vẻ!”
“Dưới tịch diệt tà công của lão phu, mặc kệ ngươi là ai, cũng sẽ hóa thành thi thể!” Âm Cốt lão nhân đối với tịch diệt tà công của mình vô cùng tự tin. Theo Âm Cốt lão nhân thấy, trong đương thời, cường giả có thể ngăn cản tịch diệt tà công của hắn là vô cùng ít. Mà con chó lông vàng lớn này, cho dù có chút thực lực, nhưng chính diện bị tịch diệt tà công của hắn bao phủ, vậy chắc chắn chỉ có đường chết. Ngay lúc Âm Cốt lão nhân đắc ý trong lòng. Tịch diệt khí bốn phía, đột nhiên như vòng xoáy nước xoáy tròn lại. Ngay sau đó. Tất cả tịch diệt khí, dường như đều hướng về một điểm mà hội tụ.
"Chuyện gì xảy ra?" Âm Cốt lão nhân lộ vẻ mặt kinh hãi. Hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Lúc này. Thân ảnh của Đại Mao lần nữa xuất hiện. Mà nó đang há miệng chó, đem toàn bộ tịch diệt khí nuốt trọn vào miệng. Giống như đang ăn canh. Toàn bộ tịch diệt khí, đều bị Đại Mao nuốt sạch. Sau khi nuốt xong, Đại Mao còn đánh một cái ợ. Dường như ăn rất no. Mà ăn nhiều tịch diệt khí như vậy, Đại Mao lại không hề hấn gì. Điều này khiến Âm Cốt lão nhân vô cùng kinh hãi. Tịch diệt khí của mình, đó chính là đủ để vô số sinh linh mất đi sinh cơ trong chớp mắt, là một sức mạnh khủng bố. Âm Cốt lão nhân dựa vào tịch diệt tà công, có thể nhẹ nhàng giết chết cả một quốc gia. Vậy mà nhiều tịch diệt khí như vậy, bị Đại Mao nuốt vào, lại không có chuyện gì?
"Không thể nào!!!" Âm Cốt lão nhân hoàn toàn mất bình tĩnh. Trực tiếp thét lên kinh hãi.
“Ngươi rốt cuộc là quái vật gì? Vì sao ngươi có thể thôn phệ tịch diệt khí của ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận