Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 401: Hôi phi yên diệt

Một cảnh tượng bất ngờ xảy ra khiến tất cả mọi người đều kinh hãi. Hoàn toàn không hiểu Tư Mã Trọng làm sao lại ra nông nỗi này. Bởi vì ảo ảnh mà Tư Mã Trọng nhìn thấy, chỉ có một mình hắn thấy được. Những người khác căn bản là không thấy gì cả. Cho nên người nhà Tư Mã hoàn toàn không biết Tư Mã Trọng đã xảy ra chuyện gì. Nhưng thấy Tư Mã Trọng đau khổ như vậy, mọi người lập tức vây quanh tới. "Tư Mã Trọng, ngươi làm sao vậy?" Người đàn ông trung niên trầm giọng hỏi. Đáng tiếc, Tư Mã Trọng đã không thể trả lời hắn nữa rồi. Lúc này, Tư Mã Trọng giống như phát điên, điên cuồng hét lên lảm nhảm, mắt miệng méo xệch, trong miệng còn không ngừng nhổ ra bọt trắng. Thấy tình hình này, người đàn ông trung niên lập tức vận chuyển linh khí, muốn để Tư Mã Trọng bình tĩnh lại. Nhưng lại không có chút tác dụng nào. Diệp Thanh Vân cũng thấy hết. Chuyện gì xảy ra vậy? Tự nhiên lại phát điên rồi? Lão già này chẳng lẽ lại là người xấu xa sao? Diệp Thanh Vân lập tức cảnh giác. Nhưng nghĩ lại, người ta là đại cao thủ, không cần dùng loại thủ đoạn này để lừa mình. Có lẽ là thật sự bị điên rồi. Bất quá Diệp Thanh Vân cũng không cảm thấy mình là nguyên nhân khiến Tư Mã Trọng phát điên. Có lẽ là lão già này vốn đã có tật xấu này. Giờ đột nhiên phát bệnh thôi. Chắc chắn không liên quan gì đến ta. Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Vân lại càng không khỏi căng thẳng. "Đám người nhà Tư Mã này, sẽ không đổ tội phát điên của lão già này lên đầu ta đấy chứ?" Người đàn ông trung niên lúc này cũng nhìn về phía Diệp Thanh Vân. Trong lòng hắn rất khó tin. Rõ ràng Diệp Thanh Vân vừa nãy không hề làm gì cả. Tư Mã Trọng lại đột nhiên trở nên điên cuồng như vậy. Hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng có một điều, người đàn ông trung niên có thể khẳng định. Tư Mã Trọng đột nhiên phát điên, chắc chắn có liên quan đến Diệp Thanh Vân. Có lẽ thủ đoạn của hắn vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, âm thầm khiến cho Tư Mã Trọng phát điên rồi. Liễu gia tỷ muội đều kinh ngạc nhìn Diệp Thanh Vân như thấy người trời. "Công tử thật là quá lợi hại rồi!" "Chưa từng thấy công tử ra tay, mà Tư Mã Trọng đã thành ra như thế này rồi!" "Nếu là công tử ra tay, đám người nhà Tư Mã này, chỉ sợ sớm đã mất mạng!" Đại Mao vốn đã đứng dậy, thấy tình hình này, lại thoải mái nằm xuống. Bên cạnh, con chó Đại Hắc u oán nhìn Đại Mao, tựa hồ đang oán trách Đại Mao luôn không để ý đến nó. Còn Tam Yêu và thỏ trong rừng, giờ đây đều lộ vẻ kinh sợ. "Đây là thực lực của chủ nhân sao?" "Quá khủng bố rồi!" "Khó trách đến cả Cẩu lão đại cường giả như vậy đều phải thần phục chủ nhân!" "Ta chờ có thể đi theo chủ nhân, quả nhiên là tam sinh hữu hạnh!" "Ah!!!" Lúc này, cơn điên của Tư Mã Trọng càng trở nên nghiêm trọng. Hắn trực tiếp nhảy dựng lên, rồi như phát điên chạy về phía chân núi. Vừa chạy, miệng vừa hô những lời căn bản không nghe rõ. Mọi người nhà Tư Mã kinh hãi, vội vàng đuổi theo. "Tư Mã Trọng!" Khi bọn họ sắp đuổi kịp Tư Mã Trọng, bầu trời đột nhiên giáng xuống một đạo sét. Rầm rầm!!! Đạo sét này vô cùng chính xác giáng xuống người Tư Mã Trọng. Trước ánh mắt kinh hãi của vô số người nhà Tư Mã. Tư Mã Trọng trực tiếp tan thành mây khói. Bị đạo lôi này đánh cho chết ngay tại chỗ. Trên mặt đất, chỉ còn lại một mảng cháy đen, còn có một chút tro bụi. Một chút tro bụi này chính là chứng minh duy nhất cho sự tồn tại của Tư Mã Trọng trên đời này. Tất cả mọi người nhà Tư Mã đều sững sờ. Bọn họ không thể tin được vào những gì mình vừa chứng kiến. Tư Mã Trọng, lại bị một đạo lôi đánh chết rồi sao? Hắn cũng không phải yêu thú, đang ở đây độ kiếp, sao lại tự nhiên bị lôi đánh chết? Thật quá khác thường rồi! Giống như đạo lôi này nhắm thẳng vào Tư Mã Trọng mà tới vậy. Trong nháy mắt, trái tim của tất cả người nhà Tư Mã đều treo lên. Đạo lôi này có thể đánh chết Tư Mã Trọng, vậy cũng có thể đánh chết những người khác trong số họ. Nếu đạo lôi này lại giáng xuống lần nữa, bọn họ sẽ phải làm sao? Đối mặt với thiên lôi lợi hại như vậy, cho dù là cường giả Luyện Thần Cảnh, cũng tỏ ra nhỏ yếu bất lực. Người đàn ông trung niên đột ngột quay đầu lại. Ánh mắt kinh hoàng nhìn Diệp Thanh Vân. "Là hắn! Nhất định là hắn!" Lúc này, trong mắt người đàn ông trung niên, Diệp Thanh Vân hiển nhiên đã trở thành một tượng đài cực kỳ đáng sợ. Không những có thể vô hình trung, khiến một cường giả Luyện Thần Cảnh trở nên điên cuồng, còn có thể triệu hồi thiên lôi, trực tiếp oanh sát một cường giả Luyện Thần Cảnh. Đây là thủ đoạn gì? Gọi là thần minh, cũng không có gì quá đáng! "Hắn là tuyệt thế cao nhân! Hắn nhất định là tuyệt thế cao nhân!" Người đàn ông trung niên trong lòng kinh hãi tuyệt vọng. Bọn họ hoàn toàn bị lừa rồi. Trước khi đến, Tư Mã Trọng thề son sắt nói rằng, trên Phù Vân Sơn không có cao nhân nào, chỉ có một kẻ phàm nhân giả danh lừa bịp. Hiện tại xem ra. Cái này đúng là nói nhảm mà. Phù Vân Sơn này thực sự là quá khủng bố. Tư Mã Trọng cũng vì không tin Diệp Thanh Vân là tuyệt thế cao nhân, mới có kết cục thê thảm như vậy. "Cao nhân thứ tội! Ta chờ mạo phạm rồi!" Người đàn ông trung niên rất quyết đoán, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Thanh Vân. Những người khác trong nhà Tư Mã thấy vậy, cũng lập tức cùng quỳ xuống theo. "Gì?" Diệp Thanh Vân ngơ ngác. Sao tự nhiên lại quỳ xuống trước mặt ta rồi? Diệp Thanh Vân cũng đã thấy Tư Mã Trọng bị sét đánh chết rồi. Hắn cũng sợ không ít. Nhưng Diệp Thanh Vân biết rõ, việc này không hề liên quan đến bản thân. Ta chỉ là một phàm nhân, sấm chớp mưa rơi còn phải vội vàng thu quần áo mà thôi. Sao có thể khống chế sấm sét để đánh người được chứ? Nếu ta mà có bản lĩnh này, thì ta đã sớm hóa thành thái cực kim tiên rồi. "Bọn họ sẽ không cho rằng, cái sét này là do ta gọi tới đấy chứ? Không thể nào, không thể nào?" Diệp Thanh Vân thầm đoán. Nhìn tình hình này, có vẻ người nhà Tư Mã thực sự cho là như vậy. Diệp Thanh Vân cạn lời. Bất quá, nghĩ lại thì đây cũng là một việc tốt. Nếu nhà Tư Mã sợ hãi như vậy, thì cũng sẽ không làm khó dễ ta nữa. Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Vân lập tức nhập vai diễn kịch. Khụ khụ khụ. Hắn cố ý ho khan hai tiếng, rồi chắp tay sau lưng đi đến trước mặt mọi người nhà Tư Mã. Tuy trong lòng vẫn có chút sợ hãi, nhưng lúc này, nhất định phải phát huy kỹ thuật diễn đã thành thục của mình. Bằng không sợ là không trấn áp được đám người kia. "Các ngươi, có biết tội không?" Diệp Thanh Vân cao giọng nói. Người đàn ông trung niên vừa thấy dáng vẻ này của Diệp Thanh Vân, lập tức càng thêm khẳng định, Diệp Thanh Vân chính là một vị cao nhân ẩn cư nơi đây, thâm sâu khó lường. Lúc này liên tục dập đầu. "Cao nhân tha mạng! Ta chờ biết tội rồi!" "Biết tội rồi biết tội rồi!" "Cầu cao nhân thứ tội!" Mọi người nhao nhao cầu xin tha thứ. Diệp Thanh Vân trong lòng nở hoa. Cảm giác giả trang cao nhân này, thật là quá sung sướng. Chỉ tiếc mình chỉ là hàng giả. Nếu mình là một cao nhân thật sự thì tốt rồi. "Đã biết tội, vậy hãy thể hiện thái độ biết tội ra đi, bằng không hôm nay các ngươi, từng người một sẽ có kết cục giống như Tư Mã Trọng." Rầm rầm!!! Cũng không biết có phải là trùng hợp hay không, khi Diệp Thanh Vân vừa dứt lời, trên trời thật sự lại vang lên một tiếng sét đánh. Sợ tới mức cả đám người nhà Tư Mã ai nấy đều tái mét cả mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận