Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1208 hắn biến thành ánh sáng!!!

"Chương 1208: Hắn biến thành ánh sáng!!!" “Cái Thanh Vân Tông này, nhìn cũng không có gì bất phàm.” Nơi sâu trong bầu trời, Tư Mã Thượng nhìn xuống Thanh Vân Tông, hơi nhíu mày. Trước khi đến, có người cố ý dặn dò Tư Mã Thượng một phen. Phải cẩn thận cái Thanh Vân Tông này! Hơn nữa một khi trận pháp bố trí xong, không cần kéo dài, phải thi triển ngay lập tức sức mạnh mạnh nhất của đại trận hủy diệt trời đất. Tiêu diệt Thanh Vân Tông này! Điều này khiến Tư Mã Thượng cho rằng Thanh Vân Tông này phi thường lợi hại, trong lòng cũng vô cùng kiêng kỵ. Nhưng kết quả đến đây xem xét, cũng chỉ đến thế mà thôi. Hơn nữa những người trong tông môn này, cả đám đều nhìn không ra tu vi cao thấp, nhìn mà lải nhải. Hùng hăng lẩm bẩm mấy thứ kỳ quái như "Thanh Vân lão tiên, pháp lực vô biên". Như thế này cũng có thể lập tông môn? Đơn giản chỉ là một đám đồ ngốc. Trong lòng Tư Mã Thượng có mấy phần khinh thường. Lúc hắn thấy Cẩu Bất Lợi bọn người bay ra ngoài, lại càng suýt chút cười thành tiếng. Đây đều là cái lũ vớ vẩn gì? Trừ cái gã đầu trọc kia có vài phần khí khái tông sư, mấy người còn lại đều là hạng người trẻ tuổi, nhìn cả đám như đám thanh niên thiếu kinh nghiệm. Như vậy thì có thực lực gì chứ? “Buồn cười!” Tư Mã Thượng khinh miệt lắc đầu, vung tay lên. Con Hắc Long nuốt hồn đã gầm rú rơi xuống Thanh Vân Tông. Khí tức âm trầm mà đáng sợ, trong nháy mắt liền bao phủ toàn bộ Thanh Vân Tông. “Đến rồi!” Cẩu Bất Lợi thấy thế, hơi nheo mắt lại. Không hề sợ hãi. Oanh!!! Ánh sáng vàng mênh mông, từ quanh thân Cẩu Bất Lợi bùng phát ra. Khiến cho cả người Cẩu Bất Lợi biến thành màu vàng. Đây chính là cảnh giới của Cẩu Bất Lợi. Ý niệm trong lòng vừa khởi lên, liền có thể thu được sức mạnh gia trì của lão tiên. Cực kỳ cường hãn. Còn Từ Thiếu Dương bốn người thì không đạt tới cảnh giới này. Bọn hắn sóng vai đi đến, mặt mũi tràn đầy cuồng nhiệt và sùng kính. Cùng nhau hô to. “Thanh Vân lão tiên, pháp lực vô biên!” “Thần thông quảng đại, xưa nay đệ nhất!” Ầm ầm ầm ầm!!! Bốn đạo kim quang, từ trên người Từ Thiếu Dương bốn người nở rộ ra. Giống như bốn cột sáng phóng thẳng lên trời. “Đây là cái quỷ gì?” Tư Mã Thượng thấy tình hình này, cũng không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Sau một khắc. Hắc Long nuốt hồn đã đâm vào năm người Cẩu Bất Lợi. Vốn cho rằng hồn phách của năm người bọn họ sẽ bị Hắc Long nuốt hồn trực tiếp cướp đoạt ra. Nhưng không ngờ. Kim quang nối thành một mảnh. Biến thành một tấm bình chướng kiên cố. Ngăn con Hắc Long nuốt hồn ở bên ngoài. Dù cho Hắc Long nuốt hồn này va chạm như thế nào, bình chướng màu vàng này đều không hề bị suy suyển, giống như một cái hào thiên nhiên. “Chuyện này sao có thể?” Tư Mã Thượng mấy người đều kinh hãi. Bọn hắn lần đầu tiên thấy loại tình hình này. Kim quang trên người mấy người kia rốt cuộc là sức mạnh gì? Vậy mà có thể cứng rắn chống lại sức mạnh trận pháp của đại trận hủy diệt trời đất? “Đem sức mạnh trận pháp thôi động đến cực hạn!” Tư Mã Thượng lập tức quát lớn. “Rõ!” Người Tư Mã gia sau lưng lập tức tản ra. Mỗi người đều đi duy trì một cây cờ tang hồn. Tám cây cờ tang hồn, toàn bộ hồn phách phong tồn bên trong đều bị thôi động ra. Đồng thời hội tụ đến bên trong Hắc Long nuốt hồn. Ong ong ong!!! Hắc Long nuốt hồn lập tức trở nên lớn mạnh, dữ tợn và đáng sợ hơn vừa rồi. Sức mạnh tăng vọt! Phanh phanh phanh!!! Bình chướng kim quang do Cẩu Bất Lợi bọn người duy trì vậy mà cũng bị chấn động đến liên tục lấp lóe, dường như sắp không chịu nổi. “Ha ha, dù kim quang này có chút cổ quái, nhưng ta vận dụng tám cây cờ tang hồn, sức mạnh trận pháp cường đại chưa từng có, lẽ nào mấy người các ngươi có thể ngăn cản?” Tư Mã Thượng thấy thế, trong lòng an định lại, trên mặt cũng nổi lên một tia cười lạnh. Còn chưa đợi nụ cười lạnh kia giãn ra. Sắc mặt Tư Mã Thượng lại lập tức đông cứng lại. “Thanh Vân lão tiên phù hộ!!!” “Yêu ma quỷ quái mau cút đi!!!” Cẩu Bất Lợi đột nhiên hét lớn. Kim quang trong hai con ngươi càng giống như ngọn lửa bùng cháy. Giờ khắc này. Hắn biến thành ánh sáng!!! Cẩu Bất Lợi như Tề Thiên Đại Thánh, kim quang trên đỉnh đầu bốc lên như diều gặp gió. Nghe một tiếng "bịch". Đầu trọc màu vàng của Cẩu Bất Lợi trực tiếp đâm vào đầu rồng khổng lồ của Hắc Long nuốt hồn. Cẩu Bất Lợi nhìn như nhỏ bé, giờ phút này lại như một lưỡi dao màu vàng, trong nháy mắt đâm cho Hắc Long nuốt hồn tan nát. Đầu rồng vỡ vụn. Ngay sau đó là thân thể. Ầm ầm long!!! Một tiếng vang lớn, Hắc Long nuốt hồn trực tiếp biến thành khí đen tán loạn, khó mà ngưng tụ lại. Cẩu Bất Lợi tắm trong kim quang, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn thẳng về phía Tư Mã Thượng ở xa, thần sắc lạnh lùng! Giống như một bậc tông sư! “Ta là đại đệ tử Cẩu Bất Lợi của Thanh Vân Tông!” “Đạo tặc phương nào? Xưng tên ra!” Giờ khắc này, Cẩu Bất Lợi phảng phất trở thành duy nhất tồn tại giữa trời đất. Cường đại! Tự tin! Ngay cả cái đầu trọc trông có chút buồn cười kia, cũng tràn đầy hào quang thần thánh. “Cẩu sư huynh quá mạnh!” “Cẩu sư huynh không hổ là đại sư huynh của Thanh Vân Tông ta!” “Chỉ cần chúng ta ngày ngày cúng bái Thanh Vân lão tiên, sẽ có một ngày cũng đạt đến cảnh giới của đại sư huynh!” Bên trong Thanh Vân Tông, rất nhiều đệ tử đều ngước nhìn Cẩu Bất Lợi, với vẻ mặt ngưỡng mộ thân ảnh giống như một bậc tông sư của hắn. Cẩu Bất Lợi hoàn toàn chính xác cường hãn. Hắn trên danh nghĩa là đại đệ tử của Thanh Vân Tông, nhưng thực tế chính là người sáng lập Thanh Vân Tông. Cũng là người sớm nhất trở thành tín đồ của Thanh Vân lão tiên. Dưới sự dẫn dắt của hắn, Thanh Vân Tông mới có bộ mặt như bây giờ. Mà tín ngưỡng lực của Thanh Vân lão tiên, cũng thời thời khắc khắc gia trì trên thân Cẩu Bất Lợi. Mới có Cẩu Bất Lợi cường đại như bây giờ. Tín niệm của Cẩu Bất Lợi lại càng vô cùng kiên định. Trong lòng hắn tin chắc, chỉ cần tín ngưỡng Thanh Vân lão tiên, thời thời khắc khắc tụng niệm tên thật của lão tiên, bản thân liền không gì không phá. Dù ai cũng không cách nào đánh bại chính mình! Với tín niệm như vậy, dù cho là đại trận hủy diệt trời đất uy lực đạt đến cực hạn này, cũng khó có thể chống lại Cẩu Bất Lợi. “Người này là ai? Sao lại cường đại như vậy?” “Cái Thanh Vân Tông này quá khủng bố, không thể trêu chọc!” “Mau bỏ chạy!” Tâm thần Tư Mã Thượng đại loạn, không còn dám dừng lại. Tranh thủ thời gian dẫn người đào tẩu. Nhưng ngay lúc Tư Mã Thượng muốn trốn vào trận pháp để đào tẩu. Ai ngờ. Đối diện có một móng vuốt thú lớn đột ngột lao tới. “Đây lại là cái gì vậy?” Tư Mã Thượng trực tiếp ngây người. Sau một khắc. Phanh phanh phanh phanh phanh!!! Tư Mã Thượng bọn người toàn bộ bị móng vuốt thú này đánh bay ra ngoài. Từng người miệng phun máu tươi, xiêu xiêu vẹo vẹo. Một cái đầu rùa đen từ nơi sâu trong bầu trời nhô ra, liếc nhìn đám Tư Mã Thượng bị đánh bay ra ngoài, lộ vẻ mặt tươi cười chất phác, lập tức biến mất không thấy. Tư Mã Thượng bọn người từng người như bao tải rách rơi xuống. Cả đám đều rơi xuống bên trong Thanh Vân Tông. Trực tiếp bị một đám người tí hon màu vàng ấn xuống. Tư Mã Thượng còn muốn ngoan cố chống cự. Kết quả trên mặt trực tiếp bị hai cái tát, tại chỗ liền bị đánh choáng váng. Đúng lúc giờ phút này. Lão giả thấp bé mang theo Quách Tiểu Vân bọn người Thổ Độn mà đến. Xuất hiện ở bên ngoài sơn môn Thanh Vân Tông. “Đây là nơi nào?” Quách Tiểu Vân bọn người đều không biết cái Thanh Vân Tông này, vẻ mặt nghi hoặc. Nhất là khi thấy ba động trận pháp nơi đây đã giảm đi, càng thêm hết sức bất ngờ. “Chẳng lẽ Tư Mã gia đã tàn sát sinh linh nơi đây hầu như không còn sao?” Sắc mặt Quách Tiểu Vân có chút nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận