Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1533 tự tin bạo rạp

Chương 1533 tự tin ngút trời Đông Hoàng Tầm Tiên lúc này thật sự có một loại tư thái vô địch thiên hạ.
Nhìn khắp giữa trời đất.
Ai có thể địch nổi?
Cho dù là đối mặt với nhiều cường giả thánh cảnh như vậy, trong đó còn có Thánh Tiêu tử dạng đỉnh phong Thánh Nhân.
Đông Hoàng Tầm Tiên cũng không hề sợ hãi.
Vẫn tự tin vô song.
Bởi vì giờ phút này hắn đã sáng tạo ra Địa Tiên chi hồn.
Khoảng cách trở thành Địa Tiên chân chính, cũng chỉ còn kém một chút về nhục thân mà thôi.
Chỉ cần ngũ linh Tiên Thể hoàn thành triệt để, vậy hắn chính là Tiên Nhân chân chính.
Đồng thời.
Đông Hoàng Tầm Tiên có được ngũ linh Tiên Thể, nhất định sẽ là người nổi bật trong Địa Tiên cảnh.
Thậm chí còn mạnh hơn Quỷ Tiên năm đó!
Mặc dù bây giờ ngũ linh Tiên Thể còn thiếu một chút, nhưng sức mạnh của ngũ đại thánh thú hắn đã có thể tự nhiên vận dụng.
Vảy Chân Long!
Lông vũ Chu Tước!
Nanh Bạch Hổ!
Xương Huyền Vũ!
Bốn loại thánh vật này đều do cường giả Đông Hoàng gia các đời hao tâm tổn trí sưu tập mà có.
Cho đến khi Đông Hoàng Tầm Tiên bắt được Dương Đính Thiên một thời gian trước, mới có được huyết Kỳ Lân.
Ngũ linh chi lực coi như là đã tập hợp đủ.
(Có độc giả có thể không nhớ rõ, cảm thấy Đông Hoàng Tầm Tiên lúc nào có ngũ linh chi lực, điểm này nói sơ qua, đoạn kịch bản bắt Dương Đính Thiên đã nói đến rồi.) “Vô địch thiên hạ?” Thánh Tiêu tử hừ lạnh một tiếng, chân ngọc điểm nhẹ, thân hình trong nháy mắt đã đến.
“Ta hết lần này tới lần khác muốn thử một chút năng lực của ngươi!” Lời còn chưa dứt, thân hình Thánh Tiêu tử lưu chuyển, đúng là tách ra làm ba.
Ba Thánh Tiêu tử đồng thời ra tay!
Một người chính diện song chưởng công kích trực diện.
Một người tế ra Linh Bảo cự sơn.
Một người khác thì thôi động đạo thuật.
Ba thân đều là chân thân, đồng thời có đầy đủ chiến lực.
Chỉ là không thể duy trì quá lâu.
Nhưng dù vậy, cũng đã là cực kỳ lợi hại.
Tương đương với việc Thánh Tiêu tử có thể phát huy ra sức mạnh của ba người.
Đối mặt với thế công như vậy, Đông Hoàng Tầm Tiên ứng phó cũng tương đối tự nhiên.
Sức mạnh Huyền Vũ thúc đẩy.
Hư ảnh mai rùa tái hiện, vờn quanh quanh thân.
Không thể phá vỡ!
Đồng thời, trong lúc Đông Hoàng Tầm Tiên nhấc tay, lửa Chu Tước gào thét lao ra.
Càn quét tứ phương!
Thánh Tiêu tử công kích trực diện lúc này bị lửa Chu Tước thôn phệ, cũng may lực Thánh Nhân gia trì quanh thân, khiến cho lửa Chu Tước trong nhất thời cũng không làm gì được Thánh Tiêu tử.
Nhưng hư ảnh mai rùa kia, Thánh Tiêu tử cũng khó có thể đánh vỡ.
Giờ phút này, Cự Sơn Linh Bảo cũng ép xuống về phía Đông Hoàng Tầm Tiên.
Vẫn là đập vào hư ảnh mai rùa kia.
Hư ảnh mai rùa lóe lên.
“Tạo hóa huyền lôi!” Một tiếng quát chói tai, Thánh Tiêu tử thi triển đạo thuật cũng đã ra tay.
Ầm ầm long!!!
Tiếng sấm vang dội!
Nồng đậm lôi đình chi lực bao phủ cả bầu trời.
Đồng thời nhanh chóng ngưng tụ thành một cây trường mâu thông thiên.
Mang theo lôi đình vô tận uy.
Trong nháy mắt đánh vào hư ảnh mai rùa.
Tam trọng thế công!
Rốt cuộc có hiệu quả!
Dù là hư ảnh mai rùa ẩn chứa sức mạnh Huyền Vũ, giờ phút này cũng không chịu nổi.
Mai rùa vỡ tan!
Đông Hoàng Tầm Tiên hơi nhíu mày, một đạo hư ảnh Bạch Hổ hiện lên sau lưng hắn.
Rống!!!
Bạch Hổ gầm thét.
Vuốt hổ quét ngang ở giữa, Thánh Tiêu tử gần nhất không kịp phòng bị.
Ngay tại chỗ bị vuốt Bạch Hổ xé nát.
Đông Hoàng Tầm Tiên ngẩng đầu nhìn lại, Cự Sơn Linh Bảo đã đè xuống đầu.
“Kỳ Lân!” Đông Hoàng Tầm Tiên thôi thúc sức mạnh Kỳ Lân.
Hư ảnh Kỳ Lân trong nháy mắt xuất hiện, đồng thời đụng đầu vào Cự Sơn Linh Bảo.
Cự Sơn Linh Bảo vốn không thể ngăn cản thế rơi xuống, lại bị hư ảnh Kỳ Lân này sinh sinh chặn lại.
Thánh Tiêu tử thấy tình hình này, sắc mặt cũng trở nên có chút ngưng trọng.
“Sức mạnh ngũ đại thánh thú, lại bị hắn vận dụng thuần thục như vậy.” Không chỉ có Thánh Tiêu tử, các Thánh Nhân khác cũng nhìn thấy thực lực của Đông Hoàng Tầm Tiên, trong lòng kinh hãi không thôi.
“Chưa từng thấy ai có thể vận dụng sức mạnh ngũ đại thánh thú đến mức như thế!” “Thật là đáng sợ! Từ xưa đến nay chưa từng có cường giả như vậy!” “Hắn thật sự là vô địch thiên hạ sao?” “Thánh Tiêu tử e là cũng không làm gì được người nọ.” Diệp Thanh Vân cũng một mực quan sát từ xa.
Chỉ là hắn quả thật hơi gà mờ, không nhìn ra ai chiếm ưu thế.
Đành phải hỏi người bên cạnh.
“Tiểu Thanh Thanh, bên kia đánh như thế nào rồi?” Diệp Thanh Vân hỏi Thanh Loan Yêu Thánh.
Tiểu Thanh Thanh tự nhiên là cách mà Diệp Thanh Vân xưng hô với Thanh Loan Yêu Thánh.
Mới đầu Thanh Loan Yêu Thánh cự tuyệt.
Nhưng nghe nhiều cũng quen.
Cũng đành để Diệp Thanh Vân gọi.
Thậm chí nghe nhiều, còn cảm thấy rất dễ nghe.
Thấy Diệp Thanh Vân hỏi, thần sắc Thanh Loan Yêu Thánh hơi cổ quái.
Nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích.
“Đông Hoàng Tầm Tiên có được sức mạnh ngũ đại thánh thú, hồn phách cũng thành Địa Tiên chi hồn, vô cùng lợi hại!” “Thánh Tiêu tử không làm gì được người nọ, mà Đông Hoàng Tầm Tiên còn chưa thực sự thể hiện thực lực!” Diệp Thanh Vân nghe xong, sắc mặt cũng thay đổi.
“Lợi hại như vậy? Vậy mấy người kia cùng nhau lên đi?” Thanh Loan Yêu Thánh lắc đầu.
“Trừ khi có người ôm suy nghĩ phải chết, lấy phương thức tự bạo của Thánh Nhân, mới có thể đánh trọng thương hắn.” “Bằng không thì, coi như chúng ta thi triển hết thủ đoạn, cũng khó có thể chiến thắng hắn.” Diệp Thanh Vân bĩu môi.
Ta sát?
Lợi hại như vậy?
“Hắn còn chưa từng thực sự thành tiên, thể phách vẫn còn thiếu sót, nhưng dù vậy, nói hắn vô địch thiên hạ, cũng không quá đáng.” Thanh Loan Yêu Thánh lại bổ sung.
Diệp Thanh Vân trầm mặc.
Vẫn chưa hoàn toàn thành tiên đã lợi hại như vậy?
Nếu Đông Hoàng Tầm Tiên này chân chính thành tiên, vậy chẳng phải sẽ càng khủng bố?
Hay là mình nên trực tiếp bỏ chạy trước đã?
“Cũng không phải là không có biện pháp.” Đúng lúc này, Nhan Chính vẫn im lặng nãy giờ đột nhiên mở miệng.
Mọi người lập tức nhìn về phía Nhan Chính.
“Ngươi có biện pháp sao?” Diệp Thanh Vân vội vàng hỏi.
Nhan Chính nhìn Đông Hoàng Tầm Tiên ở phía xa, trong ánh mắt có một tia quang mang sâu thẳm.
“Thanh Loan Yêu Thánh vừa rồi đã nói, hồn phách Đông Hoàng Tầm Tiên đã thành tiên, nhưng thân thể vẫn còn một vài khuyết điểm, không phải là Tiên Nhân Chi Thể thực sự.” “Cho nên nhược điểm của hắn, ở ngay trên thân thể.” Diệp Thanh Vân có chút gấp gáp.
“Vậy thì sao? Rốt cuộc có biện pháp gì chứ?” Nhan Chính nhìn về phía Diệp Thanh Vân.
“Diệp công tử, bảo vật trong tay ngươi đủ để gây thương tích cho Đông Hoàng Tầm Tiên, sao không dùng?” Diệp Thanh Vân ngẩn người, nhìn cục gạch trong tay mình.
“Cũng có lý a.” Thần sắc Nhan Chính phức tạp, muốn nói lại thôi.
Kỳ thực biện pháp mà hắn nghĩ không phải là cái này.
Mà là một loại phương thức khác cực đoan hơn.
Nhưng theo Nhan Chính thấy, biện pháp mà mình nghĩ kia căn bản không cần thiết.
Chỉ cần Diệp Thanh Vân ra tay, lẽ nào Đông Hoàng Tầm Tiên thực sự có thể chống lại Diệp Thanh Vân sao?
“Vậy ta lên thử một chút.” Diệp Thanh Vân vừa định mang theo cục gạch đi lên, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Dứt khoát đem chùy và dao phay cũng lôi ra.
Lại thêm một cục gạch!
Ba món bảo vật trong tay!
Cảm giác an toàn tràn đầy!
“Ba vị đại ca, tính mạng tiểu đệ đều dựa vào các ngươi cả.” “Đánh cái tên giả tạo kia cho ta!” “Tuyệt đối đừng đánh mất xích nha!” Diệp Thanh Vân lầm bầm với dao phay, chùy và cục gạch.
Dao phay, chùy và cục gạch đều hơi lóe sáng, tựa hồ là đang phản ứng với lời Diệp Thanh Vân nói.
Diệp Thanh Vân trong lòng vui mừng.
Xem ra là hiểu ý rồi?
Sau một khắc, ba món bảo vật cùng nhau bay ra từ trong tay Diệp Thanh Vân.
Bay thẳng đến chỗ Đông Hoàng Tầm Tiên.
Lúc này Đông Hoàng Tầm Tiên vẫn ung dung ứng phó với mấy người Thánh Tiêu tử.
Sức mạnh ngũ đại thánh thú thay nhau thể hiện ra, lại thêm thần thông pháp thuật Âm Dương gia, có thể nói là cực kỳ cường hãn.
Không một chút sơ hở!
Khiến cho mấy người Thánh Tiêu tử hoàn toàn bó tay vô sách.
Đúng lúc Đông Hoàng Tầm Tiên đắc ý, tâm thần thư thái nhất.
Ba đạo lưu quang cùng nhau đánh tới.
Đồng thời mỗi một đạo lưu quang đều ẩn chứa hơi thở vô cùng mạnh mẽ.
Mấy người Thánh Tiêu tử còn chưa nhìn rõ thì ba đạo lưu quang kia đã vượt qua bọn họ.
Bay thẳng đến chỗ Đông Hoàng Tầm Tiên!
Đông Hoàng Tầm Tiên ánh mắt ngưng tụ, hắn nhìn thấy vật bên trong ba đạo lưu quang.
Chùy!
Dao phay!
Cục gạch!
Đều không giống bảo vật đứng đắn!
Người đứng đắn ai sẽ đem những thứ đồ chơi này xem như bảo vật để dùng?
Nhưng lại cứ xuất phát từ tay Diệp Thanh Vân.
Ẩn chứa uy lực không thể tưởng tượng!
Nếu là trước kia, Đông Hoàng Tầm Tiên chắc chắn không dám giao phong với loại bảo vật này, tuyệt đối phải rút lui.
Nhưng hiện tại.
Đông Hoàng Tầm Tiên tự tin ngút trời, cảm thấy mình vô địch thiên hạ.
Dù là Diệp Thanh Vân thì sao?
Hắn tự tin, với thực lực hiện tại của mình, tuyệt đối có thể so tài cao thấp với Diệp Thanh Vân.
Thậm chí có thể đánh bại hắn!
“Diệp Thanh Vân, để ta trấn áp bảo vật của ngươi trước, sau đó sẽ đến trấn áp ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận