Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 925: Nhân yêu con lai

Diệp Thanh Vân đầy mặt nghi hoặc được mời đến sảnh đợi thư viện. Vừa bước vào, hắn thấy Thẩm Thương Lãng, Mã Bích và Dương Vĩnh Tân đều đã có mặt. Ngoài ra, còn có một người đàn ông với vẻ ngoài kỳ quái. Sự khác thường của người này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Diệp Thanh Vân. Người đàn ông đó mặc một chiếc áo bào dài bằng thủy tinh, trông rất bảnh bao. Vẻ ngoài của hắn cũng vô cùng khác lạ, đôi tai dài và nhọn, trên gò má còn có những vảy bạc. Nhìn sơ qua thì người này không phải là người bình thường. Trong lòng Diệp Thanh Vân thầm oán trách.
Trong lúc Diệp Thanh Vân quan sát người đàn ông kỳ dị kia, thực tế thì người này cũng đang quan sát Diệp Thanh Vân. Sau khi chuyển thông tin đi, vốn dĩ người đàn ông định rời đi ngay. Nhưng hai vị viện chủ đã giữ hắn lại, hơn nữa còn muốn giới thiệu cho hắn một vị cao nhân. Họ nói rằng, vị cao nhân này có thể có cách giúp bọn họ trấn áp Quỷ tộc Minh Cung lần nữa. Vì vậy người đàn ông kỳ dị kia cảm thấy hơi hứng thú, ở lại để gặp mặt cái vị gọi là cao nhân kia. Vốn tưởng rằng, cái vị cao nhân này sẽ có phong thái tiên phong đạo cốt, thâm sâu khó lường. Ai ngờ lại là một người trẻ tuổi tầm thường. Vẻ ngoài không có gì đặc biệt, trông lại còn rất trẻ. Điều quan trọng nhất là, người này không có chút khí chất của một cao nhân nào. Đôi mắt còn cứ nhìn chằm chằm mình, khiến người đàn ông kỳ dị kia thấy hơi khó chịu. Hắn không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ Ngọc Chương thư viện đã bị người khác chiếm rồi sao? Lại xem một tên như thế là cao nhân? Hay là mình nên nhắc nhở bọn họ cẩn thận bị lừa?
Người đàn ông kỳ dị có chút muốn nói lại thôi, quyết định xem thử người này thật giả thế nào rồi tính sau. Bất quá Thẩm Thương Lãng, Mã Bích và Dương Vĩnh Tân lại rất cung kính với Diệp Thanh Vân. Vừa nhìn thấy Diệp Thanh Vân là liền chắp tay thi lễ: “Diệp công tử, ta xin phép giới thiệu một chút.” Thẩm Thương Lãng giới thiệu với Diệp Thanh Vân: “Vị này chính là Thiếu chủ Ngạo Thiên của Huyền Tinh điện.” Người đàn ông kỳ dị, tức Thiếu chủ Ngạo Thiên chắp tay với Diệp Thanh Vân. Nhưng trên mặt hắn không có vẻ gì là cung kính, chỉ có chút qua loa. Với các viện chủ của Lục Viện thì Ngạo Thiên thiếu chủ tự nhiên là tôn trọng. Còn đối với Diệp Thanh Vân ư? Một người trẻ tuổi không có gì đặc biệt, hắn có thể hạ mình khách sáo một chút, đã xem là rất rộng lượng rồi. Nếu là người bình thường khác, Ngạo Thiên thiếu chủ đến liếc mắt cũng không thèm nhìn.
“Nguyên lai là Ngạo Thiên thiếu chủ, đã lâu ngưỡng mộ.” Mặt Diệp Thanh Vân nở một nụ cười như đã nghe danh từ lâu, vội vàng ôm quyền. Dù sao cũng chỉ là khách sáo thôi. Ai mà chẳng làm thế? Huyền Tinh điện? Chưa từng nghe tới cái tên này. Thêm cái danh Ngạo Thiên thiếu chủ này của ngươi, thật đúng là ngông cuồng hết cỡ. Ngạo Thiên? Sao ngươi không họ Long? Ngươi tên Long Ngạo Thiên chẳng phải sẽ bá đạo hơn à? Đương nhiên, những lời này Diệp Thanh Vân chỉ lẩm bẩm trong lòng thôi. Ngạo Thiên thiếu chủ lại lộ ra một nụ cười cổ quái: “Ngươi từng nghe về Huyền Tinh điện của ta sao?” Sắc mặt Diệp Thanh Vân cứng đờ. “Ờ, có nghe qua.” Nụ cười của Ngạo Thiên thiếu chủ càng thêm sâu xa. “Sự tồn tại của Huyền Tinh điện, chỉ có Lục Viện biết được, ngay cả Tam Cung cũng không hay, vậy làm sao các hạ lại biết đến?”
Câu nói này khiến ba người Thẩm Thương Lãng kinh hồn bạt vía. Đây là đang chất vấn Diệp Thanh Vân rồi. Trong lời nói còn mang theo ý tứ miệt thị. Điều này khiến cả ba vô cùng sợ hãi. Vốn là muốn tốt bụng giới thiệu Ngạo Thiên thiếu chủ cho Diệp Thanh Vân làm quen, mọi người cùng nhau bàn chuyện đối phó với Quỷ tộc Minh Cung. Không ngờ, tên Ngạo Thiên thiếu chủ này lại cao ngạo như vậy? Còn dám đối xử với Diệp Thanh Vân như thế. Chẳng phải là tự tìm phiền phức sao? Diệp Thanh Vân là ai? Chuyện gì chưa từng trải qua? Ta khách khí hàn huyên với ngươi, mà ngươi lại còn muốn giở trò này với ta à? Dù gì thì bây giờ chúng ta cũng là người có thân phận. Mặt Diệp Thanh Vân vẫn bình tĩnh, không hề hoảng hốt. Hắn đưa hai tay ra sau lưng, lập tức thể hiện ra dáng vẻ của một cao nhân. Rất hoàn hảo! Ánh mắt cũng trở nên kiêu ngạo, lạnh lùng hơn. Ngươi không phải kêu Ngạo Thiên à? Ta, Diệp đại cao nhân, còn ngạo nghễ hơn ngươi!
“Thế nào? Ta biết Huyền Tinh điện thế nào, cũng cần phải nói cho ngươi nghe rõ ràng à?” Giọng nói của hắn thản nhiên, trầm thấp. Thêm vào đó là dáng vẻ cao ngạo, coi thường hết thảy của Diệp Thanh Vân. Ngay lập tức khiến Ngạo Thiên thiếu chủ ngây người. Hắn kinh ngạc nhìn Diệp Thanh Vân. Người này chẳng lẽ thật sự là một cao nhân? Hay là vừa rồi mình nhìn nhầm? Bây giờ mới là gương mặt thật của hắn? Ba người Thẩm Thương Lãng cũng lộ vẻ kính sợ. Diệp cao nhân quả không hổ là Diệp cao nhân! Ngày thường thì hòa hòa khí khí, như một tên ngốc nhà bên. Nhưng khi thật sự thể hiện uy nghiêm thì vẫn rất đáng sợ. Cả ba âm thầm thán phục, xem ra vẻ ngoài thường ngày của Diệp Thanh Vân quả nhiên là giả tạo. “Ngươi…” Ngạo Thiên thiếu chủ vừa muốn mở miệng, Diệp Thanh Vân đã không cho hắn cơ hội này. Diệp Thanh Vân trực tiếp nhìn về phía Thẩm Thương Lãng: “Thẩm viện chủ, mời ta tới đây chẳng lẽ chỉ là để gặp vị Ngạo Thiên thiếu chủ này sao?” “Nếu không còn việc gì khác thì Diệp mỗ xin phép đi trước.”
Nói xong, Diệp Thanh Vân giả bộ xoay người muốn rời đi. Thẩm Thương Lãng giật mình kinh hãi, vội vàng lên tiếng: “Diệp công tử dừng bước!” Thêm vào đó, Thẩm Thương Lãng cũng nhanh chóng nháy mắt với Ngạo Thiên thiếu chủ. Sắc mặt Ngạo Thiên thiếu chủ có chút khó coi. Hắn thân là thiếu chủ Huyền Tinh điện, thật sự chưa từng bị ai đối xử như vậy. Vốn dĩ muốn nổi giận, nhưng thấy vẻ mặt khẩn trương của ba người Thẩm Thương Lãng, Ngạo Thiên thiếu chủ chỉ có thể nén lửa giận lại. “Diệp công tử xin thứ lỗi, tại hạ thất lễ.” Hắn cố nén tức giận, hướng về phía Diệp Thanh Vân chấp tay ôm quyền. Xem như đã hạ mình xuống rồi. Diệp Thanh Vân xoay người nhìn Ngạo Thiên thiếu chủ một cái, cười khẽ, ngược lại không tiếp tục bước đi nữa. Thấy vậy, ba người Thẩm Thương Lãng đều thở phào nhẹ nhõm. Vẫn tốt! Diệp cao nhân lòng dạ rộng lớn, không so đo nhiều với Ngạo Thiên thiếu chủ này. Bị kỹ thuật diễn xuất tinh xảo của Diệp Thanh Vân qua mặt, Ngạo Thiên thiếu chủ ngược lại không dám khinh thường Diệp Thanh Vân nữa.
Ngay sau đó, Thẩm Thương Lãng giới thiệu chân chính về lai lịch của Ngạo Thiên thiếu chủ, đồng thời nhắc tới Huyền Tinh điện. Hóa ra, Ngạo Thiên thiếu chủ là hậu duệ sinh ra từ sự kết hợp giữa Giao nhân tộc và nhân tộc. Giao nhân tộc là yêu tộc, còn hậu duệ của Giao nhân tộc và nhân tộc thì thuộc loại nửa người nửa yêu. Trong cơ thể họ vừa có huyết mạch nhân tộc, lại vừa có huyết mạch Giao nhân. Vô cùng đặc thù! Thời thượng cổ, Giao nhân tộc và nhân tộc liên tục kết hợp với nhau, sau đó con cháu tập hợp lại một chỗ, đồng thời được Âm Dương gia trợ giúp, thành lập nên Huyền Tinh điện. Vì mang trong mình huyết mạch Giao nhân, nên những nửa người nửa yêu này không chỉ sống được trên đất liền mà còn có thể sinh tồn trong biển. Hơn nữa. Thiên phú của họ cực cao, vừa có thể chất cường tráng của Giao nhân, lại có tư chất xuất sắc của nhân tộc. Thêm vào đó có sự trợ giúp của Âm Dương gia, Huyền Tinh điện rất nhanh đã trở thành một thế lực lớn ở thượng cổ. Mà theo các bách gia ẩn cư vào trong Nguyên, lục đạo Treo Thiên Tỏa trấn áp Quỷ tộc Minh Cung không có người trông coi. Huyền Tinh điện xung phong nhận việc, tiếp nhận trọng trách này, nên đã chìm xuống đáy biển từ vô số năm tháng, đời đời kiếp kiếp canh giữ lục đạo Treo Thiên Tỏa. Trừ phi lục đạo Treo Thiên Tỏa có dị thường, nếu không thì người Huyền Tinh điện sẽ không xuất thế. “Diệp công tử, sự tình là như thế.” Thẩm Thương Lãng nói xong liền quan sát phản ứng của Diệp Thanh Vân. Muốn nghe xem Diệp cao nhân có ý kiến thế nào về lục đạo Treo Thiên Tỏa, và sự tình Quỷ tộc Minh Cung.
“Nói như vậy…ngươi là hỗn huyết giữa yêu tộc và nhân tộc?” Diệp Thanh Vân lại nói ra một câu kinh người. Mọi người có mặt đều ngớ người. Trọng điểm của ngươi có vẻ không đúng lắm nha? Bây giờ là lúc nghiêm túc thế này, sự việc Quỷ tộc Minh Cung lại nghiêm trọng như vậy, sao ngươi còn quan tâm đến chuyện Ngạo Thiên thiếu chủ có phải là nhân yêu hỗn huyết hay không? “Chẳng lẽ yêu tộc và nhân tộc không có rào cản sinh sản sao? Cái này vẫn có thể có đời sau à?” Diệp Thanh Vân vẫn còn vẻ vô cùng sửng sốt. Ngạo Thiên thiếu chủ: “???” Không hiểu vì sao, hắn cảm thấy mình vừa phải chịu sỉ nhục. Ta có cảm giác ngươi đang mắng người! Nhưng ta không có bằng chứng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận