Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 532: Yêu cầu cây gậy

Chương 532: Yêu cầu cây gậy
Ma Phật Ba Tuần và Vạn Thủy Ma Quân cùng nhau đi tìm mình, đây vốn là lần đầu tiên gặp mặt. Nhưng nó lại diễn ra vào lúc này. Điều này càng khiến Diệp Thanh Vân cảm thấy bất ngờ.
“Diệp công tử, chúng ta đã tra ra nguyên nhân gây ra trận mưa lớn này rồi.” Ma Phật Ba Tuần nói.
Diệp Thanh Vân ngẩn người. “Là nguyên nhân gì?”
Ngay sau đó, Ma Phật Ba Tuần liền kể cho Diệp Thanh Vân nghe chuyện Hải Nhãn ở Đông Hải.
Diệp Thanh Vân vừa nghe. Hóa ra là chuyện như vậy. Thảo nào mưa cứ mãi không ngừng. Xem ra đây là Đông Hải đang nổi giận rồi.
“Vậy các ngươi đã biết nguyên nhân rồi, có cách nào để mưa ngừng lại không?” Diệp Thanh Vân vội hỏi.
Hai người cùng nhau lắc đầu.
“Cần phải tìm được vật trấn áp Hải Nhãn mới được, nhưng vật trấn áp Hải Nhãn, theo ta được biết thì đã thất lạc từ ngàn năm trước, hiện tại hoàn toàn không có nửa điểm tin tức.” Vạn Thủy Ma Quân nói.
Diệp Thanh Vân sờ sờ cằm. Sau đó đột nhiên ngẩn người ra.
Đợi chút! Tình tiết này sao nghe quen thế? Đông Hải xảy ra chuyện? Hải Nhãn? Vật trấn áp Hải Nhãn không còn? Cảm giác déjà vu mạnh mẽ! Vẻ mặt Diệp Thanh Vân trở nên kỳ lạ.
Mà Vạn Thủy Ma Quân thấy Diệp Thanh Vân không nói gì, liền tiếp tục hỏi: “Chúng ta đến đây, chính là muốn hỏi Diệp công tử có biết vật trấn áp Hải Nhãn ở đâu không?”
“Nếu biết ở đâu thì chúng ta hai người sẽ đi tìm, rồi lại thả về chỗ Hải Nhãn.”
Diệp Thanh Vân có chút lúng túng. “Sao các ngươi lại nghĩ ta biết vật trấn áp Hải Nhãn ở đâu?”
Vạn Thủy Ma Quân và Ma Phật Ba Tuần không biết nên nói sao. Ngươi Diệp Thanh Vân thông thiên hiểu địa, quỷ thần khó lường, chuyện gì trên thế gian này dường như ngươi đều biết cả. Vật trấn áp Hải Nhãn, nếu đến Diệp Thanh Vân mà còn không biết thì dưới gầm trời này còn ai biết rõ?
Hai người đều nhìn Diệp Thanh Vân. Ánh mắt sáng quắc khiến Diệp Thanh Vân thập phần không được tự nhiên.
“Khụ khụ, vật trấn áp Hải Nhãn, ta đại khái có lẽ biết ở đâu.” Diệp Thanh Vân nói.
Hai người trước mắt tức khắc sáng lên. Hắn quả nhiên biết!
“Vậy không biết ở đâu?”
“Ừm, có lẽ đang ở trong tay Tề Thiên Yêu Vương.”
Lời vừa nói ra, Ma Phật Ba Tuần và Vạn Thủy Ma Quân đều ngây người. Ở trong tay Tề Thiên Yêu Vương? Trong tay Tề Thiên Yêu Vương có cái gì? Chỉ có một cây Kim Cô Bổng làm binh khí thôi. Chẳng lẽ...
“Diệp công tử nói là, binh khí của Tề Thiên Yêu Vương, chính là vật trấn áp Hải Nhãn?” Vạn Thủy Ma Quân kinh ngạc nói.
Diệp Thanh Vân gật gật đầu. “Ta đoán vậy thôi, cũng chưa chắc chính xác.”
Nhưng Vạn Thủy Ma Quân và Ma Phật Ba Tuần lại tin chắc không nghi ngờ. Diệp Thanh Vân nói, tuyệt đối không sai. Lại còn nghe nói trước đó Tề Thiên Yêu Vương từng đến Phù Vân Sơn, Diệp Thanh Vân cũng đã gặp Tề Thiên Yêu Vương. Đã gặp thì càng không sai rồi. Chắc chắn Kim Cô Bổng trong tay Tề Thiên Yêu Vương là vật đó.
“Đa tạ Diệp công tử chỉ điểm!” Hai người cùng nhau hành lễ.
Lập tức cùng nhau rời đi, một lần nữa hướng Đông Hải. Hai người một đường bay nhanh. Tìm được đến đảo Ngạo Lai. Chỉ thấy trên đảo Ngạo Lai, một đạo kim quang hóa thành bức chắn. Khiến cho mưa lớn không hề rơi xuống trên đảo Ngạo Lai. Vừa nhìn đã biết đây là bút tích của Tề Thiên Yêu Vương. Với thực lực của Tề Thiên Yêu Vương, bảo vệ cả đảo Ngạo Lai, tự nhiên là không có bất kỳ vấn đề gì.
Ma Phật Ba Tuần và Vạn Thủy Ma Quân còn chưa tới gần đảo Ngạo Lai. Liền nghe thấy một tiếng hét lớn vang lên. “Từ đâu ra tà ma, dám đến địa bàn của ta giương oai?” Đây là âm thanh của Tề Thiên Yêu Vương.
“Yêu Vương tôn giá, có thể ra gặp mặt không?” Vạn Thủy Ma Quân cao giọng nói.
“Hừ, ta có gì mà không dám?” Một tiếng cười lớn, liền thấy một đạo lưu quang từ trong đảo Ngạo Lai bay ra. Chính là Tề Thiên Yêu Vương.
Tề Thiên Yêu Vương bay đến trước mặt hai người, nhìn trái ngó phải. “Ta thật đúng là chưa từng gặp qua đám tà ma lợi hại như các ngươi, đến đến đến, cùng ta đây so chiêu một chút.”
Vô luận là Vạn Thủy Ma Quân hay Ma Phật Ba Tuần, đều là tồn tại không thua gì Tề Thiên Yêu Vương. Với tính khí của Tề Thiên Yêu Vương, tự nhiên là muốn cùng bọn hắn so tài một phen.
Vạn Thủy Ma Quân lắc lắc đầu. “Yêu Vương tôn giá, chúng ta đến đây không phải muốn giao đấu với Yêu Vương tôn giá, mà là có một việc muốn nói với Yêu Vương tôn giá.”
Tề Thiên Yêu Vương ngẩn ra, lập tức nhếch miệng. “Không đánh nhau tới làm gì? Ta còn buồn ngủ đây, không có thời gian rảnh để chơi với các ngươi.”
Nói xong, Tề Thiên Yêu Vương xoay người định rời đi.
“Yêu Vương tôn giá, chẳng lẽ không muốn ngăn chặn trận mưa lớn này sao?” Vạn Thủy Ma Quân vội nói.
Thân hình Tề Thiên Yêu Vương khựng lại. Quay đầu lại nhìn một cái. “Các ngươi biết cách ngăn chặn sao?”
Tề Thiên Yêu Vương kỳ thật cũng bị trận mưa này làm cho rất phiền. Bất đắc dĩ mới dùng yêu lực hóa thành bức chắn trên đảo Ngạo Lai, ngăn nước mưa rơi xuống. Nhưng cứ như vậy mãi cũng không phải là cách hay. Tề Thiên Yêu Vương tuy lười nhác, nhưng cũng muốn ngăn trận mưa lớn này. Huống chi, Tề Thiên Yêu Vương còn theo Phù Vân Sơn mang đào về, bây giờ đều đã ăn hết rồi. Hột đào đều còn giữ lại. Chuẩn bị tự mình thử trồng. Nếu cứ mưa mãi thì đào làm sao mà trồng được.
“Ta đến đây, chính là muốn mượn một vật từ tay Yêu Vương tôn giá.” Vạn Thủy Ma Quân nói.
“Tìm ta mượn đồ?” Tề Thiên Yêu Vương có chút ngạc nhiên.
“Ừ, vật trấn áp Hải Nhãn Đông Hải, chính là binh khí của Yêu Vương tôn giá.”
“Gì?” Tề Thiên Yêu Vương một mặt kinh ngạc. Sau đó cầm Kim Cô Bổng của mình ra. “Ngươi nói là cái này?”
“Không sai, chính là vật này.” Vạn Thủy Ma Quân gật đầu.
Tề Thiên Yêu Vương đầy mặt hồ nghi. “Cây gậy này của ta, sao lại là vật trấn áp Hải Nhãn Đông Hải?”
“Vậy không biết Yêu Vương tôn giá, lấy được vật này từ đâu?” Vạn Thủy Ma Quân hỏi.
“Ta nhặt được nó từ trong một t·hi t·hể của hải thú.”
“Yêu Vương tôn giá, chi bằng cùng ta đến chỗ Hải Nhãn xem thử, đến đó sẽ biết vật này có dùng để trấn áp Hải Nhãn hay không.” Vạn Thủy Ma Quân đề nghị.
Tề Thiên Yêu Vương lại lắc đầu. “Ta không muốn đi.”
Vạn Thủy Ma Quân ngẩn ra. “Cái này……”
Tề Thiên Yêu Vương ngoáy ngoáy tai. “Ta không quản các ngươi nói cái gì, muốn lấy gậy của ta thì không được, có bản lĩnh thì đến mà đoạt.”
Vẻ mặt ngang ngược này, hoàn toàn là đang cố ý khiêu khích Ma Phật và Ma Quân.
Ánh mắt Ma Phật Ba Tuần lạnh đi. Lúc này thật sự muốn đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ cướp. Vạn Thủy Ma Quân cũng không phải là người tốt tính gì, vì ngăn chặn mưa lớn mà khắp nơi chạy tới chạy lui, không phải vì cứu vớt thế nhân, thuần túy cũng chỉ là có mục đích riêng của bản thân. Bây giờ gặp phải con khỉ hung hăng ngang ngược không nói đạo lý này, đã nói lý không xong, thì trực tiếp đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ cướp đoạt cũng không có gì sai.
“Yêu Vương tôn giá, ngươi tuy lợi hại, nhưng chúng ta hai người ai cũng không kém hơn ngươi.” Vạn Thủy Ma Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Thiên Yêu Vương. “Nếu thật sự muốn đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, e là ngươi không chiếm được nửa phần lợi ích đâu.”
Tề Thiên Yêu Vương cười hắc hắc. “Thì sao chứ? Năm đó ta đối phó cả thiên Phật tử và thiên cung chi chủ, lúc đó chẳng phải một chọi hai đó sao, chẳng lẽ ta lại sợ sao?”
Hai bên giương cung bạt k·i·ế·m. Một lời không hợp là muốn đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ ngay.
Đúng lúc này. Lại có một bóng dáng nhanh chóng bay đến. Rõ ràng là Đại Mao.
“Con khỉ, đưa gậy của ngươi đây, ta sẽ đổi cho ngươi một binh khí khác.” Đại Mao vừa đến đã nói với Tề Thiên Yêu Vương như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận