Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1515 Tiên Nhân dù sao cũng là Tiên Nhân

Chương 1515: Tiên Nhân dù sao vẫn là Tiên Nhân Nghe thiếu niên tăng nhân kia nói, bảy vị Thánh Tăng cùng nhau kinh ngạc. Không thể tin vào tai mình. Thật muốn đem tiên thiên Linh Bảo chắp tay tặng người sao? Hơn nữa còn là một người lai lịch không rõ như vậy. Chuyện này không khỏi quá hoang đường. Tiên thiên Linh Bảo đâu phải vật tầm thường, mỗi một món đều vô cùng trân quý. Mất một món là cả một tế Vân Xuyên tổn thất lớn. Trước đó, Thượng sư Thánh Đàm hao tâm tổn trí, phí sức mới đem Kim Chung Bảo Vật mang về một tế Vân Xuyên, khiến chúng tăng một phen vui mừng. Kết quả hiện tại Thánh Tử liền muốn đem tiên thiên Linh Bảo chắp tay tặng người? Bảy vị Thánh Tăng tự nhiên không thể chấp nhận.
Nam tử áo lam cũng có chút bất ngờ. Hắn vốn cho rằng, mình còn cần ra tay trấn nhiếp, ít nhất g·iết một số người, mới khiến đám Phật môn này đem tiên thiên Linh Bảo dâng ra. Ai ngờ đâu, cái gọi là Phật môn Thánh Tử này lại sảng khoái đến thế. Còn chưa ra tay đã nguyện ý đưa tiên thiên Linh Bảo. Bất quá, điều này khiến nam tử áo lam rất hài lòng. Hắn tuy không để chúng tăng một tế Vân Xuyên vào mắt, nhưng không phải ra tay vẫn tốt hơn. Tiết kiệm chút sức lực. Dù sao thương thế trên người hắn quả thực không nhẹ, muốn hồi phục không biết là năm nào tháng nào. Có thể không ra tay thì không ra tay.
"Tốt, xem ra ngươi rất thức thời." Nam tử áo lam nhìn thiếu niên tăng nhân, nở nụ cười hài lòng.
"Thánh Tử!" Tịnh Lưu Ly cùng những người khác sốt ruột.
Thiếu niên tăng nhân khoát tay. "Không cần nhiều lời."
Sau một khắc, thiếu niên tăng nhân phất tay, Kim Chung xuất hiện trong tay. Chính là Kim Chung mà trước đó Thượng sư Thánh Đàm cưỡng ép mang về từ tây thiền cổ tự.
Thấy Kim Chung này, bảy vị Thánh Tăng khẽ giật mình. Lập tức, vẻ mặt trở nên cổ quái.
"Thì ra Thánh Tử có chủ ý này." Bảy vị Thánh Tăng có chút hiểu ý của thiếu niên tăng nhân. Đây là muốn đem cục khoai lang nóng vứt ra ngoài. Thực tế thì, sau khi Thượng sư Thánh Đàm mang Kim Chung về một tế Vân Xuyên, lúc đầu chúng tăng quả thực rất vui mừng. Tiên thiên Linh Bảo của Tây Hoàng rốt cục về tay bọn họ. Nhưng rất nhanh, chúng tăng phát hiện ra điều bất thường. Mẹ nó, bảo vật này mặc dù đến tay, nhưng căn bản không dùng được. Dù bọn họ thử mọi cách thúc giục Kim Chung, nó đều không có phản ứng gì. Thậm chí thỉnh thoảng còn phóng xuất tiên thiên chi khí, trực tiếp chấn bay các tăng nhân lại gần. Điều này làm chúng tăng trợn mắt há hốc mồm. Khó khăn lắm mới đoạt được bảo vật, kết quả lại không dùng được? Còn làm bị thương người? Vậy thì còn cao hứng nỗi gì nữa. Giống như một người đàn ông độc thân mấy chục năm, vất vả lắm mới cưới được vợ. Đang háo hức muốn động phòng. Kết quả cô vợ trẻ không chỉ không cho đụng mà còn muốn ra tay đánh ngươi. Thật là bực tức! Có bảo vật nhưng không dùng được. Chúng tăng một tế Vân Xuyên thực sự rất sầu não về chiếc kim chung này. Cho dù là để thiếu niên tăng nhân - thân là Phật môn Thánh Tử ra tay, cũng không thay đổi được gì. Kim chung này quả thật không dùng được. Như đã nhận chủ rồi, trừ chủ nhân của nó, người khác không tài nào dùng được.
Thiếu niên tăng nhân cũng thực sự vì lý do này mà trực tiếp đưa Kim Chung Bảo Vật ra. Một mặt không muốn giữ cục khoai lang bỏng tay này, mặt khác cũng không muốn đắc tội nam tử áo lam. Thiếu niên tăng nhân chính là Phật Đà chuyển thế, sinh ra có tam thế phật nhãn, có thể thấy những bí ẩn và mấu chốt mà cường giả bình thường không thấy được. Tu vi của nam tử áo lam này, thiếu niên tăng nhân bằng vào tam thế phật nhãn cũng nhìn ra được. Tuyệt đối là cảnh giới Tiên Nhân! Hơn nữa không phải chỉ là Địa Tiên bình thường! Có điều, hình như người này có thương tích, lại còn không nhẹ. Nhưng dù vậy, nam tử áo lam này vẫn là tồn tại mà một tế Vân Xuyên không chống lại được. Để không gây trở mặt, đưa ra một kiện tiên thiên Linh Bảo hơi vô dụng, cũng không coi là lỗ vốn. Huống hồ, thiếu niên tăng nhân cũng muốn xem thử, bằng tiên nhân chi lực của nam tử áo lam này có hàng phục được kim chung bảo vật này không.
"Quả nhiên là tiên thiên Linh Bảo!" Nam tử áo lam thấy kim chung kia, mắt lập tức sáng lên.
"Đưa đây!"
"Vâng." Thiếu niên tăng nhân ánh mắt bình tĩnh, đưa Kim Chung Bảo Vật trực tiếp cho nam tử áo lam.
Cầm được bảo vật. Nam tử áo lam còn cảnh giác quan sát một chút, xác nhận là tiên thiên Linh Bảo hàng thật giá thật, không khỏi lộ nụ cười. Nhưng nam tử áo lam không có ý rời đi, ngược lại tiếp tục nhìn về phía thiếu niên tăng nhân.
"Chỗ các ngươi, không chỉ có một món tiên thiên Linh Bảo chứ?"
Vừa nói ra, sắc mặt thiếu niên tăng nhân có chút biến đổi. Hắn không ngờ, nam tử áo lam này được một kiện tiên thiên Linh Bảo rồi mà vẫn không thỏa mãn, còn muốn nhiều hơn. Bảy vị Thánh Tăng lại càng giận dữ. Cho ngươi một món đã là tốt lắm rồi, mà còn muốn được nhiều hơn sao?
"A di đà Phật!" Thiếu niên tăng nhân niệm phật hiệu. "Thường nói, lòng tham không đáy nuốt voi!" "Thí chủ tuy là Tiên Nhân, nhưng tiểu tăng cũng không phải không có thủ đoạn cuối cùng." "Huống hồ...trên người thí chủ, hẳn là cũng có chút khó nói phải không?" Đây đã là cảnh cáo nam tử áo lam, mình có thể nhìn ra hắn bị thương, để hắn đừng quá đáng.
Ánh mắt nam tử áo lam lập tức ngưng lại. Mặt lộ vẻ lạnh băng. Uy áp Tiên Nhân bỗng bùng nổ. Oanh!!!
Bảy vị Thánh Tăng không thể chống cự, cùng nhau thổ huyết bay ra ngoài.
Còn thiếu niên tăng nhân đang ngồi xếp bằng trên Đế Thính thì xung quanh hiện ra phật quang nồng đậm, bao kín cả mình lẫn Đế Thính. Chịu đựng uy áp Tiên Nhân này. Nhưng dù vậy, phật quang xung quanh thiếu niên tăng nhân cũng nhanh chóng ảm đạm đi, đồng thời vết rách lan rộng. Có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Trong lòng thiếu niên tăng nhân nghiêm nghị. Đây chính là Tiên Nhân thật sự! Dù chỉ là uy áp cũng đủ nghiền ép cái gọi là cường giả thánh cảnh.
"Thí chủ bớt giận!" Thiếu niên tăng nhân cắn răng nói.
Nam tử áo lam không dừng lại, mà trong nháy mắt đã đến trước mặt thiếu niên tăng nhân.
"Thánh Tử!" Bảy vị Thánh Tăng cùng nhau kinh hô.
Phanh!!!
Nam tử áo lam trực tiếp đấm một quyền, dễ dàng đánh tan phật quang hộ thể của thiếu niên tăng nhân, ngay sau đó giẫm mạnh một cước vào người Đế Thính. Ngao!!!
Đế Thính đau đớn, kêu lên một tiếng, thân hình trực tiếp ngã xuống.
Còn cổ thiếu niên tăng nhân đã bị nam tử áo lam tóm chặt. Nam tử áo lam mặt không cảm xúc, lạnh lùng nhìn thiếu niên tăng nhân.
"Coi như ngươi là Phật Đà chuyển thế, nhưng bây giờ ngươi cũng chỉ là sâu kiến ở Phàm giới thôi."
"Dám uy hiếp ta?"
"Ngươi thật chán sống!"
Răng rắc!!!
Nam tử áo lam tàn nhẫn, trực tiếp bóp gãy cổ thiếu niên tăng nhân. Thiếu niên tăng nhân nghiêng đầu, khóe miệng chảy máu. Nam tử áo lam thả hắn ra. Người sau thân hình liên tục lùi lại, cổ bị gãy nhanh chóng hồi phục.
Nam tử áo lam không thật sự muốn g·iết thiếu niên tăng nhân này. Nếu thật g·iết, ngược lại càng thêm phiền phức. Dù sao cũng là Phật Đà chuyển thế, một khi hồn phách Phật Đà đi ra, cũng không dễ thu thập. Bất quá, hiệu quả uy hiếp của nam tử áo lam đã đạt được. Lúc này thiếu niên tăng nhân cùng bảy vị Thánh Tăng đều hiểu rõ. Dù nam tử áo lam này có thương tích, nhưng Tiên Nhân dù sao vẫn là Tiên Nhân, nếu chọc giận hắn thì một tế Vân Xuyên chắc chắn sẽ bị xóa sổ. Thiếu niên tăng nhân chống thẳng cổ lại, ngay lập tức, ánh mắt ngưng trọng nhìn nam tử áo lam.
"Thí chủ thần thông quảng đại, tiểu tăng bọn con quá kém."
Nam tử áo lam cười lạnh lùng. "Ngươi biết là tốt rồi."
Sau một khắc, thiếu niên tăng nhân quỳ xuống giữa không trung. "Nếu thí chủ không chê, tiểu tăng cùng chúng tăng một tế Vân Xuyên nguyện vì thí chủ hiệu lực!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận