Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1377 Thiên Minh Kiếm Tôn!

“Có thể vì Âm Dương gia làm việc, đây là vinh hạnh của đệ tử!” Đường Vô Niệm quỳ rạp trên đất, vội vàng mở miệng. “Đệ tử nguyện vì Âm Dương gia lên núi đao xuống biển lửa, muôn lần chết không chối từ!” Thân thể của nàng có chút run rẩy, trên mặt có vẻ khẩn trương cùng sợ hãi. Là Âm Dương gia lên núi đao xuống biển lửa sao? Muôn lần chết không chối từ sao? Đường Vô Niệm căn bản không hề muốn. Chỉ là nàng không có cách nào. Người mà nàng để ý nhất đang bị Đông Hoàng Huyền Cung nắm giữ, không cho phép Đường Vô Niệm từ chối. Chỉ có thể tuân theo. “Đi thôi, Đại Tư mệnh sẽ nói cho ngươi biết nên làm gì.” Đông Hoàng Tầm Tiên khoát tay áo. “Thuộc hạ xin cáo lui.” Tề Liên U lúc này mang theo Đường Vô Niệm lui ra khỏi Thái Nhất điện. Mà khi đến bên ngoài điện. Tề Liên U trên mặt trở nên lạnh lùng, liếc nhìn Đường Vô Niệm đang đứng một bên. Một tay bóp lấy gương mặt của nàng. Đường Vô Niệm mặt lộ vẻ sợ hãi, ánh mắt khẩn trương nhìn Tề Liên U. “Đại Tư mệnh...” “Lát nữa ta giao cho ngươi việc gì, ngươi phải ghi nhớ trong lòng, không được tiết lộ cho người khác.” “Đồng thời, phải làm việc cho tốt, nếu có sai sót, ngươi hẳn biết hậu quả.” Đường Vô Niệm liên tục gật đầu. “Đệ tử hiểu rõ! Nhất định sẽ không để Đại Tư mệnh thất vọng!” Lúc này Tề Liên U mới buông Đường Vô Niệm ra. Trên khuôn mặt kiều mị còn nở nụ cười. “Dung mạo của ngươi quả thực rất đẹp, nhất là đôi mắt này, thật động lòng người, quả nhiên là ta thấy mà yêu.” “E rằng bất kỳ người đàn ông nào gặp ngươi, cũng đều sinh lòng thương tiếc.” Đường Vô Niệm không dám lên tiếng. “Nhớ kỹ, việc ngươi cần làm là...” Sau một hồi dặn dò, Đường Vô Niệm đã hiểu mình phải làm gì. “Nhớ kỹ chưa?” “Đệ tử ghi nhớ trong lòng!” “Rất tốt, chuyện tiếp theo ta sẽ sắp xếp, sẽ để cho ngươi thuận lợi tiếp cận người kia.” Một đạo tin tức, đột nhiên truyền khắp toàn bộ Trung Nguyên. Gây ra một trận oanh động. Nhất là trong giới kiếm đạo Trung Nguyên, càng khiến vô số kiếm giả cảm thấy chấn kinh. Tân tấn kiếm Tôn thứ chín Hải Nguyệt, cùng một vị kiếm giả trẻ tuổi giao chiến. Đấu kiếm 180 chiêu. Cuối cùng bại trận! Hải Nguyệt kiếm Tôn bại! Mới trở thành một trong chín đại kiếm Tôn chưa bao lâu, cứ thế mà thua trong tay một kiếm giả trẻ tuổi. Mà tên kiếm giả trẻ tuổi đánh bại Hải Nguyệt kiếm Tôn, tên là --- kiếm Thiên Minh! Ngày xưa thiên kiêu trẻ tuổi của Hạo Pháp kiếm Đường pháp gia. Sau khi rời khỏi Hạo Pháp kiếm Đường, một lòng đi theo Diệp Thanh Vân chủ nhân Phù Vân Sơn. Từng vì thiên phú dị bẩm nhập vào kiếm thể, khiến Sí Lôi kiếm Tôn ra tay. Kiếm đạo Trung Nguyên, sớm đã liệt kiếm Thiên Minh vào một trong những kiếm giả trẻ tuổi có hy vọng nhất bước vào hàng ngũ kiếm Tôn. Nhưng tuyệt đại đa số kiếm giả đều cho rằng, cho dù kiếm Thiên Minh tư chất cực cao, nhưng muốn thật sự đứng vào hàng ngũ kiếm Tôn, ít nhất còn phải mấy trăm năm rèn luyện. Dù sao mỗi một vị kiếm Tôn đều có thực lực kiếm đạo siêu tuyệt, không phải hạng người hữu danh vô thực. Cho dù là xếp hạng thứ 9, cũng không phải tùy tiện kiếm người nào là có thể chạm tới. Nhưng bây giờ. Hải Nguyệt kiếm Tôn đã bại. Kiếm Thiên Minh thân là một kiếm giả trẻ tuổi, ở trong cuộc giao chiến chính diện, đã đánh bại vị kiếm Tôn mới được tấn thăng này. Vì vậy. Hải Nguyệt kiếm Tôn đã mất đi vị trí kiếm Tôn. Mà người thay thế vị trí thứ chín này, chính là kiếm Thiên Minh. “Bảng xếp hạng kiếm Tôn lại sinh biến động!” “Tê! Kiếm Thiên Minh này quả nhiên là khó lường!” “Tuổi còn nhỏ như vậy, vậy mà đã trở thành kiếm Tôn!” “Từ khi chín đại kiếm Tôn xuất hiện đến nay, vị này chính là kiếm Tôn trẻ tuổi nhất.” “Đúng vậy, so với Long Huyết kiếm Tôn năm đó còn trẻ hơn!” Kiếm Thiên Minh đánh bại Hải Nguyệt kiếm Tôn, đương nhiên đã nhận được vị trí kiếm Tôn. Mà tôn hiệu kiếm của hắn, chính là Thiên Minh kiếm Tôn. Đây cũng là sau khi người trong giới kiếm đạo trưng cầu ý kiến của kiếm Thiên Minh xong, mới công bố tên kiếm Tôn cho giới bên ngoài. Thiên Minh kiếm Tôn! Đứng thứ chín trên bảng xếp hạng kiếm Tôn! Từ trước đến nay là kiếm Tôn trẻ tuổi nhất! Sau khi tin tức truyền ra, phản ứng của các bên đều khác nhau. Có người kinh sợ thán phục. Có người hâm mộ. Cũng có người cho rằng hoang đường. Mà người có tâm tình phức tạp nhất, phải kể đến thế lực pháp gia Hạo Pháp kiếm Đường. Vốn dĩ kiếm Thiên Minh là đệ tử của Hạo Pháp kiếm Đường bọn họ. Càng đạt được sự tán thành của hành quyết kiếm, một trong sáu thanh danh kiếm của pháp gia, trở thành kiếm chủ của hành quyết kiếm. Nếu kiếm Thiên Minh vẫn là người của pháp gia, vậy hôm nay thành tựu vị trí kiếm Tôn của kiếm Thiên Minh, Hạo Pháp kiếm Đường, thậm chí toàn bộ pháp gia, đều được vinh dự. Thật vẻ vang biết bao! Pháp gia cũng có thể mượn cơ hội này, khôi phục lại thanh thế! Tiếp nối lại vinh quang pháp gia Thượng Cổ ngày xưa! Đáng tiếc thay. Kiếm Thiên Minh đã rời khỏi pháp gia, phân rõ giới hạn với pháp gia. Mặc dù không tính là trở mặt, càng không có thù oán gì, thuần túy là do kiếm Thiên Minh tự lựa chọn. Pháp gia cũng chưa từng ép buộc hoặc hãm hại qua kiếm Thiên Minh. Nhưng pháp gia thấy sao cũng thấy thua thiệt. Bây giờ ngay cả muốn dựa hơi kiếm Thiên Minh cũng không được. Trong phủ Thái Huyền. Diệp Thanh Vân cũng nghe nói chuyện này, không khỏi vô cùng chấn kinh. Sợ đến nỗi sợi mì trong miệng cũng rớt ra ngoài. “Tiểu kiếm kiếm thật sự đánh bại cái tên Hải Nguyệt kiếm Tôn kia? Chính mình thành kiếm Tôn thứ chín?” Côn Lôn tử liên tục gật đầu. “Hiện tại Trung Nguyên đều đã lan truyền tin này, danh tiếng Thiên Minh kiếm Tôn, cũng đã không ai không biết.” Diệp Thanh Vân cầm bát trong tay, lập tức cảm thấy mì sợi bên trong không còn thơm nữa. Hắn thật sự rất ngưỡng mộ. Tên kiếm Tôn! Nói ra ngầu cỡ nào chứ. Diệp Thanh Vân hắn sao lại không muốn lăn lộn cái danh kiếm Tôn cho vui nhỉ? Nói ra khí thế biết bao nhiêu. Đáng tiếc. Diệp Thanh Vân biết bản thân mình quá yếu. Đoán chừng cả đời này cũng không leo lên được đến độ cao của kiếm Tôn. Nhưng nghĩ lại kiếm Thiên Minh cũng coi như là do chính mình một tay dạy dỗ, mặc dù phương pháp dạy có chút không bình thường. Càng nhiều hơn là lừa gạt. Nhưng dù nói thế nào, danh hiệu kiếm Tôn của kiếm Thiên Minh, cũng coi như có một phần công lao của ta Diệp Thanh Vân. Nghĩ như vậy, Diệp Thanh Vân trong lòng nhất thời lại thoải mái hơn. Mì sợi trong chén lại lần nữa trở nên cay ngon miệng. Đúng vào ngày hôm đó. Kiếm Thiên Minh trở về Thái Huyền phủ. Nhưng hắn không phải trở về một mình. Bên cạnh còn có một nữ tử có khuôn mặt tú mỹ, đáng yêu nhu mì đi theo. Diệp Thanh Vân mọi người nhìn kiếm Thiên Minh, cùng nữ tử bên cạnh, đều có chút ngẩn người. “Tiểu kiếm kiếm, sao ngươi đi ra ngoài một chuyến, thành kiếm Tôn thì chưa nói, còn dẫn một cô vợ về thế?” Diệp Thanh Vân có chút chua chát nói. Đúng là hắn quá bất mãn rồi. Cái này có phải khinh người quá không? Kiếm Thiên Minh thành kiếm Tôn, danh tiếng vang xa Trung Nguyên, nhận vô số kiếm giả tôn sùng. Vậy cũng coi như là công thành danh toại rồi. Kết quả bên cạnh còn có thêm một mỹ nhân, còn đẹp đến như vậy. Cái này ai mà không ngưỡng mộ chứ? Chí ít Diệp công tử là cực kỳ ngưỡng mộ. “Công tử nói đùa rồi.” Kiếm Thiên Minh lắc đầu, thần sắc lại có chút phức tạp. “Rốt cuộc là chuyện gì?” Thấy thần sắc của kiếm Thiên Minh khác lạ, Diệp Thanh Vân không khỏi hỏi. Kiếm Thiên Minh thở dài, nhìn thoáng qua nữ tử đi theo bên cạnh. “Nàng... nàng là con gái của Hải Nguyệt kiếm Tôn.” “Cái gì?” Diệp Thanh Vân nghe vậy càng thêm kinh ngạc. Mẹ nó đúng là quá đáng! Ngươi đánh bại người ta là Hải Nguyệt kiếm Tôn, đoạt mất vị trí kiếm tôn của hắn, còn đem con gái khuê các của người ta mang về sao? Đây đúng là cầm thú mà! Thất đức quá đi chứ? “Tiểu kiếm kiếm, ta nhất định phải phê bình ngươi.” Diệp Thanh Vân mặt nghiêm túc. “Tỉ thí thắng thì không nói làm gì, sao ngươi lại có thể mang khuê nữ nhà người ta về chứ? Như vậy là quá đáng lắm rồi!” “Ngươi mà cứ truyền đi như vậy, người ta sẽ biết ngươi kiếm Thiên Minh ức hiếp người khác đó!” Một bên Tuệ Không cũng lắc đầu liên tục. “A di đà phật, kiếm thí chủ, ngươi thực sự không nên như vậy, quả là sai lầm rồi sai lầm!” Côn Lôn tử cũng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn kiếm Thiên Minh, mặc dù không nói gì, nhưng hiển nhiên cũng theo bản năng mà cho rằng, người phụ nữ này là do kiếm Thiên Minh trực tiếp giành được. Kiếm Thiên Minh khóc không ra nước mắt. Vô cùng im lặng. Đúng là có chút hết đường chối cãi. “Nàng không phải ta giành được.” Kiếm Thiên Minh chỉ có thể nói như thế. “Không phải ngươi giành được? Vậy chính là ngươi lừa về sao?” “...” Cái này tại sao không đoạt thì lại là lừa chứ? Ta là kiếm Thiên Minh một thân kiếm khí, chẳng lẽ thoạt nhìn như loại ác nhân đi hãm hại người sao? “Hải Nguyệt kiếm Tôn đã chết rồi.” Kiếm Thiên Minh vội vàng giải thích. “Hả?” Lần này, Diệp Thanh Vân ba người trực tiếp ngây người. “Ngươi còn giết cả cha người ta sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận