Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 573: Đại vương bát nhập long trì

Chương 573: Đại vương bát nhập long trì
Thỏ liếc thấy cẩu Bất Lợi.
“Ngươi muốn biết tông chủ là ai?”
Cẩu Bất Lợi liên tục gật đầu.
Một đám ăn mày cũng đều có chút hiếu kỳ.
Thỏ hừ một tiếng.
“Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, tông chủ Thanh Vân tông của chúng ta chính là Mây Xanh lão tiên!”
Mây Xanh lão tiên?
Đám ăn mày đưa mắt nhìn nhau.
Hoàn toàn chưa từng nghe nói qua một nhân vật nào như thế.
“Ờ, tổ sư gia, vị Mây Xanh lão tiên này là thần thánh phương nào vậy ạ?”
Vẫn là cẩu Bất Lợi mở miệng.
Thỏ lập tức lộ ra vẻ kiêng kị khó hiểu.
“Mây Xanh lão tiên, pháp lực vô biên, cho dù là ta, trước mặt Mây Xanh lão tiên cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần.”
“Các ngươi nhớ kỹ cho ta, phải ca ngợi uy danh của Mây Xanh lão tiên, như thế mới có thể nhận được phúc báo vô tận.”
Nói xong, thỏ xoay người bay đi mất.
Để lại đám ăn mày mắt lớn trừng mắt nhỏ đầy đất.
Cẩu Bất Lợi đột ngột đứng dậy, vẻ mặt trung thành kính sợ.
“Từ hôm nay trở đi, ta cẩu Bất Lợi chính là đệ tử thành tín nhất dưới trướng Mây Xanh lão tiên!”
“Mây Xanh lão tiên, pháp lực vô biên! Thần thông quảng đại! Cổ kim thứ nhất!”
“Mọi người, đi theo ta cùng nhau ca ngợi uy danh của Mây Xanh lão tiên!”
“Cùng nhau đi theo ta niệm!”
“Mây Xanh lão tiên, pháp lực vô biên...”
Trong nhất thời, trên núi không ngừng truyền đến khẩu hiệu.
Đám ăn mày vừa bắt đầu còn rất không tình nguyện.
Cảm thấy hô loại khẩu hiệu này thật là mất mặt.
Dù sao bọn hắn đã từng đều là người Cái Bang, hiện tại bị ép gia nhập cái Thanh Vân tông chết tiệt này.
Còn phải làm lao động chân tay như xây dựng tông môn.
Kết quả miễn cưỡng đi theo hô hai họng sau, đám ăn mày kinh ngạc phát hiện.
Tu vi của bọn hắn mỗi người dường như đều tăng lên một chút.
“Tu vi của ta hình như tăng lên rồi!”
“Ta cũng thế!”
“Chẳng lẽ nói hô khẩu hiệu này là có thể tăng lên tu vi à?”
“Sao có thể được chứ?”
Đám ăn mày vô cùng chấn kinh.
Nhưng lại có chút không thể tin được.
Cẩu Bất Lợi đầy mặt vẻ kinh hỉ, tu vi của hắn cũng tăng lên rồi.
“Mọi người lại đi theo ta cùng nhau hô!”
Hắn vội vàng kêu gọi mọi người tiếp tục hô khẩu hiệu.
“Mây Xanh lão tiên, pháp lực vô biên...”
Lại hô liền ba lượt khẩu hiệu.
Một đám ăn mày chấn kinh phát hiện, tu vi của bọn hắn đúng là đang tăng lên.
Tuy nhiên rất chậm.
Nhưng đã nhanh hơn so với việc bọn hắn từng bước tu luyện rồi.
Huống chi, đây chỉ là hô khẩu hiệu thôi.
Căn bản không cần bọn hắn làm nhiều chuyện gì.
Chỉ cần la hét khẩu hiệu, là có thể tăng lên tu vi?
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng lại cứ xảy ra trên người bọn hắn.
Đám ăn mày cuồng hỉ vô cùng.
Vừa bắt đầu bọn hắn cũng rất kháng cự việc hô loại khẩu hiệu nhục nhã này.
Nhưng mà hiện tại.
Bọn hắn từng người từng người đều là xuất phát từ nội tâm đi hô khẩu hiệu.
Hận không thể lúc nằm ngủ nằm mơ cũng kêu lên hai họng.
Đùa à.
Chỉ là la hét khẩu hiệu là có thể tăng lên tu vi, trên đời này đâu có chuyện tốt như vậy?
Hiện tại chuyện tốt này rơi xuống trên người bọn hắn, tự nhiên là từng người phải nắm bắt cơ duyên này.
Ngay cả Tống Hữu Lương chờ ba vị trưởng lão trong bát đại trưởng lão, cũng hoàn toàn buông xuống thân phận trưởng lão Cái Bang của mình.
Cùng đám đệ tử Cái Bang khác, từng người từng người kêu hăng say không thôi.
Cái tên Mây Xanh lão tiên, cũng chính là vào khoảnh khắc này, dần dần vang dội lên trên đất Nam Hoang rộng lớn.
Mà việc kiến lập Thanh Vân tông, cũng đang từng bước tiến hành.
Nhưng tất cả những thứ này, thân là chủ nhân Thanh Vân tông nào đó, lại hoàn toàn không biết.
Mây Xanh lão tiên thật sự, lúc này đang đứng cạnh hồ bơi ở hậu viện của mình.
Đầy mặt nghi hoặc nhìn hồ bơi.
“Thật đúng là một con cá cũng không có.”
Diệp Thanh Vân nhìn hồ bơi, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái.
Bản thân từ khi thả cá bột vào cái ao này, một mực đều mong có thể có đàn cá xuất hiện.
Đáng tiếc lâu như vậy rồi.
Đừng nói đàn cá rồi.
Đến một con cá nhỏ cũng chưa từng thấy.
Diệp Thanh Vân có chút nghi ngờ, cái ao nước này của mình có vấn đề gì không?
Cho nên cá bột đi vào sau đều không sống được, toàn bộ chết hết ở bên trong rồi?
Trong hồ bơi không có cá, Diệp Thanh Vân muốn câu cá cũng không có chỗ.
Trên Phù Vân sơn cũng không có ao khác.
Thật muốn câu cá thì phải chạy tới hồ đầm cách đó hai mươi dặm.
Quá mệt nhọc rồi.
Diệp Thanh Vân định kiếm máy bơm nước, rút cạn nước trong ao này ra.
Sau đó lại dẫn nước mới vào.
Nhưng thật sự không có điều kiện đó.
“Nuôi cá không được, ta nuôi mấy con vương bát có được không?”
Diệp Thanh Vân lẩm bẩm tự nhủ.
Theo trong chậu sau lưng, xách ra một con Đại Vương Bát.
Vương bát này nhìn có chút lâu năm rồi, vừa mập vừa lớn.
Diệp Thanh Vân cười hắc hắc, trực tiếp ném con vương bát này vào hồ bơi.
Con vương bát kia lật mặt lên trong ao, sau đó thoải mái nhàn nhã bơi lội.
“Vương bát lớn như vậy, chắc không đến nỗi cũng chết chứ?”
Diệp Thanh Vân xoay người rời đi.
Vương bát vẫn đang bơi trên mặt nước, lộ ra rất là nhàn nhã lười biếng.
Mà phía dưới hồ bơi.
Tám Điều Chân Long đồng loạt mở mắt.
“Đại ca, trên kia có một con vương bát!”
“Mẹ nó, đây là địa bàn của anh em chúng ta, con vương bát này tính cái gì chứ?”
“Đúng vậy, bắt con vương bát này xuống, chúng ta bóp chết nó!”
Mấy con chân long líu ríu, bàn bạc xem phải làm sao chơi chết con vương bát này.
Mà con vương bát đang nhàn nhã bơi lội, đột nhiên rụt cả tứ chi và đầu vào trong vỏ.
Có sát khí!
Vô cùng nồng đậm.
Vương bát gan nhỏ, cảm nhận được cỗ sát khí này, liền lập tức rụt mình vào.
“Các ngươi còn chưa phát hiện ra sao?”
Con rồng cả mới lên tiếng.
Nó vừa mở miệng, mấy con chân long em đều đồng loạt sững sờ.
“Đại ca, phát hiện ra cái gì vậy?”
Rồng cả nhướng đầu lên, nhìn con vương bát vẫn đang trôi trên mặt nước kia.
“Con này không phải một con vương bát bình thường, trên người nó, chắc có một tia huyết mạch Huyền Vũ.”
Lời vừa nói ra, mấy con chân long em đồng loạt chấn kinh.
“Cái gì? Huyết mạch Huyền Vũ?”
“Không thể nào? Nó trông chỉ như một con vương bát tầm thường thôi.”
“Chẳng lẽ con vương bát này còn có thể hóa thành Huyền Vũ không thành sao?”
Rồng cả thở một hơi.
“Các ngươi quên năng lực của chủ nhân rồi à?”
Nghe lời này, mấy con chân long em đều trầm mặc.
Mấy anh em chúng nó, đều là cá chép hóa rồng mà thành.
Bản thân đều chỉ là cá chép thôi, nhưng trên người cũng có một tia huyết mạch chân long cực kỳ mỏng manh.
Cứ như vậy mà biến thành chân long ở trong cái hồ bơi này.
Vẫn còn là anh em chín con cùng nhau hóa rồng.
Mà con vương bát này có một tia huyết mạch Huyền Vũ, đến cái hồ bơi này.
Đợi một thời gian.
Chỉ sợ cũng sẽ trở thành Huyền Vũ thật sự!
Cho nên bọn chúng cho dù bất mãn, cũng không thể động thủ với con vương bát này.
Bằng không sẽ chọc giận chủ nhân Diệp Thanh Vân.
“Đại ca, em có một vấn đề.”
Con Long Bát nhỏ nhất trong hồ bơi lúc này đột nhiên mở miệng.
Từ khi Long lão cửu đi tọa trấn ở hoàng cung Thiên Võ Vương Triều, con Long Bát này tự nhiên trở thành mắt xích cuối cùng của chuỗi thức ăn, thường xuyên bị mấy huynh trưởng bắt nạt.
“Ngươi có vấn đề gì?”
Rồng cả liếc Long Bát.
Long Bát duỗi móng rồng, chỉ vào con Đại Vương Bát trên mặt nước.
“Tên này mà thật sự thành Huyền Vũ, thì cái ao này của chúng ta chẳng phải càng chật sao?”
Lời vừa nói ra, mấy con chân long khác đều ngẩn người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận