Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1438 đạo phản nghèo nguyên

Diệp Thanh Vân chợt phát hiện, mình giống như lâm vào chứng khó lựa chọn. Trên tay có tất cả năm tấm bài, nhưng bây giờ nên ra tấm nào mới tốt đây? Cái này không thể làm loạn được. Tốt nhất là trận đầu giao chiến liền có thể giành thắng, như vậy sẽ có một khởi đầu tốt đẹp, đối với sĩ khí cũng rất có tác dụng tăng lên. Đồng thời có một trận thắng trong tay, trong lòng cũng có thể an tâm hơn chút. Nhưng nếu là trận đầu đã thua, vậy thì đả kích coi như quá lớn. Vô cùng trọng đại. Diệp Thanh Vân cũng không dám tùy tiện để ai xuất chiến, nhất định phải cực kỳ cẩn trọng. Hắn quay đầu nhìn lướt qua năm người Thuật Thánh, ý là các ngươi năm người ai muốn là người thứ nhất xuất chiến? Thuật Thánh khẽ lắc đầu. Hắn muốn đối đầu với lông mày vàng lão tổ, tự nhiên không thể ra tay đối phó Hổ Uy Yêu Thánh này. Bốn người còn lại thì đều có thể xuất chiến. “Diệp công tử, ngươi quyết định đi.” Bốn người vẫn là giao quyền quyết định cho Diệp Thanh Vân. Theo bọn họ nghĩ, chỉ cần là Diệp Thanh Vân an bài, vậy thì nhất định không có vấn đề. Cho nên bọn họ cũng không muốn tranh giành ai là người thứ nhất xuất chiến. Diệp Thanh Vân an bài người đó là ai cũng được. “Được thôi.” Diệp Thanh Vân thở dài. Lại liếc mắt nhìn Hổ Uy Yêu Thánh đối diện, khí thế kia thật là hăng hái. “Gã này thực lực khẳng định không kém, Thiên Cương đoán chừng là muốn dựa vào gã này thắng trận đầu để tạo khí thế.” “Vương bài không thể lên trước, nhưng trận đầu cũng không thể thua, chỉ có thể lựa chọn như vậy.” Lúc này, Hổ Uy Yêu Thánh kia có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn. “Các ngươi đám Nhân tộc này, lề mề, rốt cuộc ai sẽ ra cùng bản thánh một trận chiến?” Hổ Uy Yêu Thánh lớn tiếng kêu la. Khí thế rất là phách lối. Khiến cho bách gia mọi người trong lòng có chút không cam lòng. “Chẳng lẽ ngay cả một người dám cùng bản thánh giao chiến cũng không có sao?” Hổ Uy Yêu Thánh diễu võ dương oai, tựa hồ cố ý muốn khơi dậy lửa giận trong lòng bách gia. “Ồn ào!” Diệp Thanh Vân trừng Hổ Uy Yêu Thánh một cái. Hổ Uy Yêu Thánh lập tức biến sắc. Hắn dám ở trước mặt bách gia phách lối, cũng không dám ở trước mặt Diệp Thanh Vân phách lối. Dù sao đây là một cường giả bí ẩn mà ngay cả Cửu Linh Yêu Thánh cùng Ngũ độc Yêu Thánh cũng phải kính sợ ba phần. “Quyết định là ngươi!” “Thái Chân tử!” Diệp Thanh Vân không do dự nữa, ngón tay khẽ gảy. Ngọc giản có khắc tên Thái Chân tử bỗng nhiên bay ra. “Tuân mệnh!” Cùng lúc Ngọc Giản bay ra, Thái Chân tử sau lưng cũng là lúc này phi thân mà ra. Đầu tiên là bắt lấy Ngọc Giản, lập tức đứng ở bên cạnh Hổ Uy Yêu Thánh. Hai đại cường giả! Đứng đối diện nhau! Trong lúc nhất thời, khẩn trương, bầu không khí túc sát đạt đến đỉnh điểm! Ánh mắt Hổ Uy Yêu Thánh hung hãn nhìn chằm chằm Thái Chân tử. Mà Thái Chân tử thì rất bình tĩnh, ánh mắt nhìn thẳng Hổ Uy Yêu Thánh. Diệp Thanh Vân lui về phía đám người bách gia, nhường lại chỗ cho Thái Chân tử cùng Hổ Uy Yêu Thánh. “Hi vọng trận đầu có thể thắng.” Diệp Thanh Vân thầm nói trong lòng. Sở dĩ hắn lựa chọn Thái Chân tử xuất chiến, là vì Thái Chân tử cũng có tu vi thánh cảnh tam trọng. Về tu vi không hề thua kém gì Hổ Uy Yêu Thánh kia. Ngoài ra, một mình Thái Chân tử thân kiêm cả võ học đạo môn và thần thông yêu tộc, thực lực tương đối bất phàm. Cho dù Hổ Uy Yêu Thánh kia thực lực cao cường, Thái Chân tử đối đầu với hắn, ít nhất cũng có thể đứng ở thế bất bại. Đương nhiên. Đây cũng chỉ là dự đoán của Diệp Thanh Vân mà thôi. Nếu tình huống khác với dự đoán của Diệp Thanh Vân, cũng là chuyện không thể tránh được. “Ngươi chính là Thái Chân tử?” Hổ Uy Yêu Thánh lộ vẻ kinh ngạc, không kiêng nể đánh giá Thái Chân tử. “Không sai.” Thái Chân tử lạnh nhạt đáp lại. Hổ Uy Yêu Thánh nhếch miệng cười một tiếng. Lộ ra vẻ trêu tức. “Đã sớm nghe nói chuyện của ngươi và Đồ Sơn Tứ tiểu thư, năm đó thế nhưng là náo động ầm ĩ.” “Đáng tiếc, Đồ Sơn Tứ tiểu thư chết vì ngươi, Đồ Sơn Hồ Tộc thế mà không hỏi tội ngươi, ta không biết tên này trong lòng ngươi có chút áy náy nào không?” Lời Hổ Uy Yêu Thánh nói, như là một cây châm thép, trực tiếp đâm vào tâm thần Thái Chân tử. Sắc mặt Thái Chân tử lập tức thay đổi. Đây quả thực là giết người tru tâm. Lôi những hồi ức mà Thái Chân tử không muốn nhớ tới nhất ra. “Không tốt! Hổ Uy Yêu Thánh này đang làm loạn tâm thần của Thái Chân tử!” Mục Dương tử lộ vẻ lo lắng. “Không ngờ Hổ Uy Yêu Thánh này lại xảo trá như vậy, vừa lên đã thi triển thủ đoạn này!” Yến Vô Cầu nắm chặt hai tay, dù trong lòng rất gấp, nhưng cũng không làm được gì. “Ha ha, bản thánh còn nghe nói, ngươi và Đồ Sơn Tứ tiểu thư yêu nhau, kết quả đạo môn đã trục xuất ngươi?” “Nếu ta là ngươi, đã sớm đoạn tuyệt với đạo môn, căn bản sẽ không xen vào chuyện của đạo môn nữa!” “Thật không biết ngươi nghĩ thế nào? Bây giờ còn vác mặt ra đánh thay đạo môn? Chi bằng trực tiếp phản lại, đầu quân dưới trướng của ta Thiên Cương, san bằng đạo môn, diệt đi bách gia, đến lúc đó tiêu dao tự tại, chẳng phải sung sướng?” “Câm miệng!” Thái Chân tử quát lớn một tiếng chói tai, đánh gãy lời của Hổ Uy Yêu Thánh. Hổ Uy Yêu Thánh nheo mắt lại. “Nếu ngươi không nghe khuyên, vậy bản thánh chỉ còn cách cho ngươi nếm chút khổ sở.” “Đừng nhiều lời!” Thái Chân tử tập trung ý chí, đột nhiên một ngón tay chỉ ra. Ầm!!! Đầy trời chỉ mang xuất hiện, hóa thành gió táp mưa rào, trút xuống Hổ Uy Yêu Thánh. “Hay lắm!” Hổ Uy Yêu Thánh phát ra một tiếng hổ gầm kinh thiên động địa. Rống!!! Hổ gầm chấn động trời cao, đầy trời chỉ mang lập tức rơi vào ngưng trệ. Chỉ thấy hai tay Hổ Uy Yêu Thánh cùng nhau oanh ra, yêu lực kinh khủng giống như núi lửa phun trào, trong nháy mắt đã tới trước mặt Thái Chân tử. Thái Chân tử vẫn không chút nào hoảng hốt. Thân hình cũng không nhúc nhích chút nào. Một đạo đen trắng song ngư hình hiện lên ở trước người. Ầm ầm!!! Chưởng yêu lực của Hổ Uy Yêu Thánh đánh vào đồ án song ngư đen trắng này. Song ngư hình chuyển động, lại hóa giải hết yêu lực, uy lực đột nhiên giảm! Bất quá thế công của Hổ Uy Yêu Thánh vẫn chưa kết thúc. Liên tiếp những thần thông Yêu tộc hung hãn không ngừng thi triển, yêu khí tràn ngập toàn bộ thành tiên đài, khiến cho người ta kinh hãi run sợ. Hổ Uy Yêu Thánh không ngừng tấn công mạnh, còn Thái Chân tử không nhanh không chậm, dùng thần thông đạo môn để ứng phó ngăn cản. Một công một thủ, thế cục tựa hồ lâm vào giằng co. Đám người bách gia, bầy yêu Thiên Cương đều đang quan sát tình hình chiến đấu trên thành tiên đài. Hai bên đều rất khẩn trương. “Bị động như vậy, tình huống của Thái Chân tử không ổn.” “Đúng vậy! Hổ Uy Yêu Thánh kia không ngừng tấn công mạnh, hoàn toàn chiếm thế chủ động.” “Chẳng lẽ là muốn tiêu hao yêu lực của Hổ Uy Yêu Thánh?” “Có điều cường giả Yêu Thánh, yêu lực gần như không cạn kiệt, tiêu hao như vậy không có ý nghĩa gì.” Rất nhiều người của bách gia Trung Nguyên cảm thấy khó hiểu, càng lo lắng cho trận này thắng bại. Diệp Thanh Vân cũng đang lo lắng. Hắn cũng không rõ thực lực của Thái Chân tử đến đâu, nhưng xem tình hình hiện tại, hình như không tốt lắm. “Không lẽ vừa mới bắt đầu đã thua?” Diệp Thanh Vân âm thầm kêu khổ. Nhưng cũng có người nhìn ra sự khác biệt. Tỉ như Mục Dương tử. Hắn nhìn Thái Chân tử một mực bị động phòng thủ, cùng một tay khác của Thái Chân tử đang đặt sau lưng, liên tục bấm niệm pháp quyết. “Thì ra là thế!” Mục Dương tử đã hiểu Thái Chân tử muốn làm gì. Không khỏi chờ đợi. Oanh!!! Theo một tiếng vang lớn, tay trái Hổ Uy Yêu Thánh hóa thành vuốt hổ, hung hăng đập vào đồ án song ngư đen trắng. Song ngư đen trắng cuối cùng không chịu nổi nữa, ầm vang tan rã. Mà luồng sức mạnh cường đại kia còn trực tiếp đánh Thái Chân tử bay ra ngoài. Gần như sắp bay khỏi thành tiên đài. Đám người thấy thế kinh hô liên tục, một trái tim đều như treo lơ lửng. Cũng may Thái Chân tử không trực tiếp ngã ra thành tiên đài, mà kịp thời ổn định thân hình tại mép đài. Trên khuôn mặt Thái Chân tử cũng không hề lộ ra vẻ khó chịu, khí tức vẫn ổn định như thường. “Hử?” Hổ Uy Yêu Thánh cũng cảm thấy có chút không đúng. Đôi mắt hổ có chút nghi ngờ nhìn chằm chằm Thái Chân tử. Đúng lúc này. Bàn tay đặt sau lưng của Thái Chân tử cuối cùng cũng đưa ra trước mặt. Đồng thời duy trì một ấn quyết cổ quái. “Đạo phản nghèo nguyên!” Thái Chân tử nhẹ giọng quát khẽ. Đột nhiên, phía sau hắn vậy mà xuất hiện một đầu mãnh hổ uy thế kinh người. Rống!!! Hổ rống rung trời! Khiến màng nhĩ người ta đau nhức! Mà trong hư ảnh mãnh hổ này, ẩn chứa một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng. Đó là tất cả những thế công mà Hổ Uy Yêu Thánh vừa thi triển, sức mạnh đều đã bị Thái Chân tử ngưng tụ. Giờ phút này đều sẽ hoàn trả lại! “Đây là cổ đạo thuật trong ba quyển đạo kinh--- đạo phản nghèo nguyên!” Mục Dương tử vui mừng không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận