Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 492: Hai thương

Chương 492: Hai phát súng
Không chỉ có Đế Tôn mà những người khác cũng đều kinh hãi.
Tất cả đều dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn tám con chân long đang uốn lượn kia.
Giống như đang chứng kiến cảnh tượng kinh khủng tột độ.
Chân long vốn đã tuyệt tích từ lâu.
Dù ở thời Thượng Cổ, cũng chỉ có truyền thuyết về chân long, chứ không ai từng thấy chân long.
Nhưng hiện tại.
Phần phật một tiếng, đột nhiên xuất hiện tám con chân long.
Ai mà không kinh hãi? Ai mà không sợ hãi?
Đế Tôn từ trong kinh hãi mà tỉnh lại.
Đồng tử của hắn co rút kịch liệt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm tám con chân long kia.
“Các ngươi rốt cuộc là nhận sai khiến của ai?”
Hắn không còn muốn truy cứu vì sao lại có chân long trên đời nữa.
Chỉ muốn biết đám người này, đám yêu thú này cùng tám con chân long này, là nhận sai khiến của ai mà đến.
“Hừ! Nói ra sợ làm ngươi khiếp vía đấy!”
Thỏ Yêu vênh váo tự đắc.
“Là ai?”
Đế Tôn nghiến răng hỏi.
“Hừ hừ, nghe cho kỹ đây!”
Thỏ Yêu đắc ý nói: “Bọn ta chính là người của chủ Phù Vân sơn phái tới, sợ chưa?”
Đế Tôn: “......”
Hắn hoàn toàn không biết chủ Phù Vân sơn là ai? Sao lại phải sợ chứ?
“Nói nhảm quá nhiều.”
Đại Mao lạnh lùng nói một câu, sau đó rất trực tiếp vung một móng vuốt về phía Đế Tôn.
Ầm ầm!!!
Móng chó khổng lồ, lại một lần nữa hiện ra.
Nghiền ép về phía Đế Tôn.
Đế Tôn không dám khinh thường, mệnh bàn sau lưng hắn đột nhiên vận chuyển.
Ông!!!
Móng chó khổng lồ kia lập tức tan vỡ.
Đại Mao hơi kinh ngạc một chút.
Mà Đế Tôn thì không hề sợ hãi.
Có mệnh bàn của Đế Tôn, dù phải đối mặt với bao nhiêu cường giả, hắn cũng có thể đứng ở thế bất bại.
“Hắn ngưng tụ rất nhiều số mệnh, có vô thượng số mệnh hộ thân, thiên địa tương trợ, khó mà lay chuyển.”
Mạnh Du Nhiên nói ra huyền cơ trong đó.
Lời còn chưa dứt.
Chỉ thấy tám con chân long ầm ầm lao tới.
Cùng nhau tấn công về phía Đế Tôn.
Hai tay Đế Tôn nâng lên.
Mệnh bàn sau lưng hắn lập tức xoay tròn.
Chỉ thấy sức mạnh số mệnh bên trong mệnh bàn biến thành một bức chắn.
Bao phủ lấy toàn thân Đế Tôn.
Tám con chân long không ngừng va chạm vào bức chắn số mệnh kia.
Bộc phát ra những tiếng nổ kinh thiên động địa.
Có thể thấy, dù sức mạnh của tám con chân long có lớn đến đâu, trong nhất thời cũng không thể lay chuyển bức chắn số mệnh kia.
Lực của chân long tuy mạnh, nhưng vẫn không thể trực tiếp đánh vỡ sức mạnh số mệnh.
Trừ khi dựa vào man lực, từ từ làm hao mòn sức mạnh số mệnh.
Nhưng sức mạnh số mệnh trong mệnh bàn của Đế Tôn rất nồng hậu, nếu muốn hao mòn nó, ít nhất phải cần đến mấy trăm năm.
“Đồng loạt ra tay!”
“Được!”
Lập tức, mọi người cũng không nói nhiều nữa.
Trực tiếp cùng nhau xuất thủ.
Rầm rầm rầm oanh!!!
Các loại thế công liên tiếp ập tới, không ngừng oanh kích bức chắn số mệnh.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy.
Sức mạnh của bức chắn số mệnh đang yếu đi từng chút một.
Nhưng tốc độ yếu đi rất chậm.
“Các ngươi chỉ đang uổng công thôi.”
Đế Tôn hai tay chống đỡ lấy bức chắn số mệnh, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.
“Số mệnh lực đang làm việc cho ta, các ngươi không thể nào làm tổn thương bản tôn dù chỉ một sợi lông.”
Vẻ mặt của mọi người đều có chút khó coi.
Đế Tôn nói không sai.
Có sức mạnh số mệnh bàng bạc như thế trong người, dù cường giả nào trên thiên hạ đến cũng vậy.
Mà bọn họ đông người như thế, chẳng lẽ thật sự phải ở đây phí hoài mấy trăm năm?
Ngay lúc mọi người bó tay hết cách.
Trên chân trời phía xa.
Một chiếc phi thuyền đang bay tới với tốc độ không thể tưởng tượng.
Trên phi thuyền.
Một người đầu đội mũ sắt, mặc áo chống đạn, cầm một khẩu súng ngắm, đang nhắm thẳng vào Đế Tôn.
Chính là Diệp Thanh Vân.
Phía sau Diệp Thanh Vân là Đạo Tế hòa thượng cùng rất nhiều tăng nhân Tây Thiền Cổ Tự.
Bọn họ toàn lực thúc giục phi thuyền, khiến cho tốc độ của nó luôn duy trì ở mức tối đa.
Diệp Thanh Vân đã đến.
Hắn thật sự rất lo lắng.
Tuy đã mời nhiều cao thủ như vậy, nhưng vẫn muốn tự mình đến xem tình hình.
Thế là Diệp Thanh Vân đã đến.
Hắn đầu tiên trở về Phù Vân sơn một chuyến, mang theo bảo bối cất giữ ở dưới đáy rương của mình.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, Diệp Thanh Vân lên phi thuyền, một đường đi tới nơi này.
Vừa vặn bắt kịp trận đại chiến này.
Diệp Thanh Vân vừa thấy cái người bị vây công kia, khẳng định chính là kẻ đã diệt Vân Thiên thành, còn làm bị thương đồ đệ của hắn, Đế Tôn.
Tức thì giận không thể tả.
“Lão tử cho ngươi một phát súng!”
Diệp Thanh Vân trực tiếp giương súng ngắm, nhắm ngay Đế Tôn.
Quyết đoán bóp cò!
Phanh!!!
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Nòng súng nhả ra một sợi khói trắng.
Mà Đế Tôn đang đắc ý nhìn mọi người phí sức.
Đột nhiên!
Phốc!
Đế Tôn cảm thấy vai mình tê rần.
Cúi đầu nhìn.
Trên vai trái của hắn, không biết từ khi nào đã xuất hiện một lỗ máu.
Máu đang ồ ạt tuôn ra.
Đế Tôn ngây người.
Bản thân vậy mà bị thương?
Rõ ràng là đang được bảo vệ bên trong bức chắn số mệnh, theo lý thuyết nếu bức chắn số mệnh không vỡ, căn bản không ai có thể làm tổn thương hắn mới đúng.
Lỗ máu này từ đâu mà ra?
“Ừ? Đế Tôn bị thương!”
“Mau nhìn! Sau lưng hắn, bức chắn số mệnh có một lỗ thủng!”
“Thật vậy kìa!”
Mọi người đồng loạt kinh hô.
Đế Tôn đột ngột xoay người lại.
Quả nhiên, thấy trên bức chắn số mệnh sau lưng hắn, có một lỗ thủng.
Tuy lỗ không lớn.
Nhưng có thể thấy rất rõ ràng.
“Sao có thể?”
Sắc mặt Đế Tôn kịch biến.
Phanh!!!
Tiếng súng thứ hai vang lên.
Đế Tôn dường như đã nhận ra điều gì đó.
Muốn né tránh.
Nhưng lại phát hiện cơ thể mình hoàn toàn không thể động đậy.
Dường như có một luồng sức mạnh huyền diệu vô hình nào đó, trói buộc cơ thể hắn lại.
Phốc!!!
Trên bức chắn số mệnh lại xuất hiện thêm một lỗ thủng.
Mà bụng của Đế Tôn, cũng bị bắn thủng một lỗ máu.
Liên tiếp hai phát súng.
Phá tan bức chắn số mệnh, làm bị thương Đế Tôn.
Mọi người cùng nhau nhìn về phía chiếc phi thuyền kia.
“Là Diệp công tử đến!”
“Diệp công tử tự mình ra tay rồi!”
“Quá mạnh mẽ rồi! Đơn giản vậy mà đã phá được bức chắn số mệnh!”
“Thực lực của Diệp công tử, quả nhiên là không thể tưởng tượng được!”
Sau khi mọi người thán phục, nhưng cũng không quên tiếp tục ra tay.
Nhân lúc bức chắn số mệnh xuất hiện lỗ thủng, vội vàng tập trung toàn bộ lực lượng, tấn công Đế Tôn.
Đế Tôn mạnh mẽ chịu đựng cơn đau.
Mệnh bàn sau lưng hắn điên cuồng xoay chuyển.
Phóng xuất ra ngày càng nhiều sức mạnh số mệnh.
Nhưng hai cái lỗ trên bức chắn số mệnh kia, lại không thể nào bù đắp được.
“Sao có thể như vậy?”
Đế Tôn hoàn toàn ngây người.
Rầm rầm rầm oanh!!!
Giờ phút này, vô số thế công liên tiếp ập xuống.
Tất cả đều đánh vào hai lỗ thủng trên bức chắn số mệnh kia.
Cuối cùng!
Bức chắn số mệnh hoàn toàn sụp đổ.
Đế Tôn như bị một cú đấm mạnh, cả người đột nhiên bay ngược ra ngoài.
Máu tươi tuôn ra.
“Không ngờ ta cũng có ngày thất bại.”
Thân hình Đế Tôn ngã xuống, tâm thần một mảng mờ mịt.
Đối với kết quả này, hắn vạn lần không nghĩ đến.
Mọi người lại một lần nữa tấn công, không cho Đế Tôn cơ hội thở dốc.
Đế Tôn đột nhiên lộ ra vẻ dữ tợn.
“Bản tôn cho dù có bại vong, cũng phải kéo các ngươi theo!”
Sau một khắc.
Mệnh bàn của Đế Tôn đột nhiên nứt vỡ.
Toàn bộ sức mạnh số mệnh, đều bị Đế Tôn phóng thích.
Đồng thời phóng xuất ra, còn có toàn bộ sức mạnh trong cơ thể của Đế Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận