Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1595 trong tiên phủ ứng?

Chương 1595: Có liên quan đến Tiên phủ?
Theo tiếng cười trêu tức, một lão giả da đen kịt, thân hình hơi gù đi tới trước mặt Diệp Thanh Vân và Lý Đại Cường. Người vừa nói chuyện chính là hắn.
Sắc mặt Lý Đại Cường lập tức trở nên khó coi, trong lòng càng thêm sợ hãi kinh ngạc. Vội vàng quay đầu nhìn thoáng qua. Thấy vẻ mặt Diệp Thanh Vân dường như không tức giận, Lý Đại Cường mới thoáng nhẹ nhõm. Nhưng trong lòng vẫn rất khẩn trương, sợ rằng người vừa tới sẽ đắc tội vị cao nhân sâu không lường này.
“Hắc Mộc Tán Nhân, đừng có làm càn!” Lý Đại Cường quát lớn.
Hắc Mộc Tán Nhân ngược lại có chút choáng váng trước tiếng quát của Lý Đại Cường. Những người khác cũng đều ngạc nhiên nhìn Lý Đại Cường. Họ thầm nghĩ bình thường Lý Đại Cường và Hắc Mộc Tán Nhân cũng hay đấu võ mồm, trước kia không thấy Lý Đại Cường nổi giận như vậy. Hôm nay thế nào? Vì sao lại nóng tính đến vậy? Chẳng lẽ lại gặp phải chuyện gì mà tâm tình không tốt?
“Lý Đại Cường, lão phu chỉ đùa với ngươi thôi, đừng nóng giận vậy chứ?” Hắc Mộc Tán Nhân nhíu mày nói.
Lý Đại Cường trừng mắt nhìn Hắc Mộc Tán Nhân, quay đầu vội vàng khom người hành lễ với Diệp Thanh Vân: “Tiền bối, đừng chấp nhặt.”
Diệp Thanh Vân khoát tay áo, cũng không để ý. Mà ánh mắt của hắn đang đánh giá mọi người ở đây. Tổng cộng có khoảng bốn mươi, năm mươi người. Nhưng từ vị trí đứng có thể thấy, dường như họ chia làm ba phe. Diệp Thanh Vân cũng chú ý, có nhiều người đang quan sát mình. Không ít người mang theo vẻ hiếu kỳ và dò xét, nhưng cũng có số ít ánh mắt dường như mang theo địch ý. Diệp Thanh Vân cố gắng trấn tĩnh, trên mặt không lộ vẻ gì.
“Lý Đại Cường, người này là ai?” Lại có một người đi tới, chất vấn Lý Đại Cường.
Đây là một thanh niên mặc hồng bào, thân hình không cao, tướng mạo bình thường, điểm đáng chú ý nhất là đôi bàn tay của hắn. Đỏ rực như máu! Gân xanh nổi lên! Đồng thời đôi bàn tay này rộng hơn bàn tay người bình thường rất nhiều. Mà thanh niên mặc áo bào đỏ này có vẻ cũng có thân phận, đứng sau lưng hơn hai mươi tu sĩ.
“Thân Đồ đại nhân!” Lý Đại Cường dám trực tiếp quát mắng Hắc Mộc Tán Nhân, nhưng đối với thanh niên mặc hồng bào này thì không dám, đồng thời còn chắp tay hành lễ. Từ đó có thể thấy được thanh niên mặc áo bào đỏ có địa vị không thấp, ít nhất cũng cao hơn Lý Đại Cường một bậc.
“Vị này chính là Phi Phàm lão tổ, là ta mời đến làm khách quý!”
Phi Phàm lão tổ? Mọi người nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau.
“Chẳng lẽ là Phi Phàm lão tổ mới xuất hiện trên bảng truy nã của Càn Tiên Phủ mấy ngày trước, đồng thời từ lệnh truy nã Huyền giai tăng lên thành lệnh truy nã Địa giai?” Hắc Mộc Tán Nhân có chút kinh ngạc nói.
“Chỉ là chút hư danh, không đáng nói.” Diệp Thanh Vân hờ hững nói một câu, lập tức mang đến một cảm giác giả vờ cao siêu vô hình. Hắc Mộc Tán Nhân lúc này mới hiểu vì sao vừa nãy Lý Đại Cường lại tức giận vì một câu đùa của mình, hóa ra người này chính là Phi Phàm lão tổ!
“Nếu ngươi thật sự là Phi Phàm lão tổ trên bảng truy nã, vậy hãy lộ chân tướng, cho chúng ta xem thử.” Thanh niên áo đỏ trầm giọng nói.
Diệp Thanh Vân cười nhạt một tiếng, ngay lập tức lộ ra chân dung.
“Quả thật là Phi Phàm lão tổ!”
“Giống hệt trên bảng truy nã!”
“Lệnh truy nã Địa giai, đủ chứng minh thực lực của người này!”
Mọi người ở đó lập tức xôn xao. Không ít người trong ánh mắt đã biến thành kính sợ. Ở trong thế lực như Phản Tiên Đồng Minh này, vị trí trên bảng truy nã càng cao thì lại càng có lực uy hiếp. Thậm chí nó đã trở thành một biểu tượng thân phận! Những người của Phản Tiên Đồng Minh ngày thường gặp nhau chào hỏi cũng có nét đặc sắc riêng:
“Lão ca, ngươi có tăng trên bảng truy nã không?”
“Hơi thôi, lão ca ta đã là đối tượng truy nã Huyền Giai.”
“Chậc chậc! Thật ngưỡng mộ lão ca nha, ta vẫn chỉ là tội phạm truy nã Hoàng Giai, không biết đến khi nào mới có thể lên được Huyền Giai nữa.”
“Không sao, từ từ rồi sẽ đến, chúng ta chỉ cần an tâm chăm chỉ, cố gắng phấn đấu, sớm muộn cũng có thể trở thành tội phạm truy nã Thiên Giai!”
“Ủng hộ!”
Sau đó, qua sự dẫn dắt và giới thiệu của Lý Đại Cường, Diệp Thanh Vân cũng biết đại khái một số người.
Thanh niên áo bào đỏ kia tên là Thân Đồ Hạo, tu vi Huyền Tiên cảnh nhất trọng, dưới trướng có một nhóm tùy tùng, địa vị rất cao trong phân đà của Phản Tiên Đồng Minh tại Càn Đạo Châu.
Còn có một phụ nữ mặc áo tím xinh đẹp, trông khoảng 30 tuổi, tư thái cao ráo uyển chuyển. Đôi mắt của nàng quyến rũ lợi hại. Ngay cả Diệp Thanh Vân vốn luôn vững như chó già, cũng không nhịn được mà liếc nhìn nàng ta vài cái. Sau đó lại thêm vài lần nữa. Người phụ nữ áo tím này tự xưng Hoa Nương Tử, cũng có tu vi Huyền Tiên nhất trọng, giống Thân Đồ Hạo, cũng có một nhóm tùy tùng, địa vị ngang hàng Thân Đồ Hạo.
Ngoài hai nhóm người của Hoa Nương Tử và Thân Đồ Hạo ra, còn một nhóm nữa là những tán tu như Hắc Mộc Tán Nhân, số lượng ít nhất, chỉ có mười mấy người. Hơn nữa không có một ai là Huyền Tiên, cơ bản đều là Thiên Tiên và Địa Tiên. Lý Đại Cường thực ra cũng thuộc nhóm của Hắc Mộc Tán Nhân, đều là tán tu cả. Nhưng Lý Đại Cường so với bọn họ mạnh hơn một chút. Ít nhất thì Lý Đại Cường cũng quen biết hai đầu Hùng Vương có thực lực cường hãn.
“Phi Phàm lão tổ, ngươi quả thực là lợi hại nha, g·iết ba tiên quan, giờ Càn Đạo Châu đâu đâu cũng truyền tai danh tiếng của ngươi.” Hoa Nương Tử mỉm cười quyến rũ, giọng nói thì thầm nhẹ nhàng. Giọng nói đó khiến Diệp Thanh Vân có chút miệng đắng lưỡi khô. May mà Diệp Thanh Vân cũng là người từng trải, đàn bà xấu cũng gặp không ít, nên có thể chịu đựng được!
“Ha ha, ở đây chư vị, chẳng phải cũng đều giống như bản tọa sao?” Diệp Thanh Vân mỉm cười.
“Mọi người đều là tội phạm truy nã, có gì phải khiêm tốn chứ.” Vừa dứt lời, không ít người đều cười. Bầu không khí hiện trường theo đó cũng trở nên thoải mái hơn đôi chút.
Nhưng trong lòng Diệp Thanh Vân lại có chút thất vọng. Hắn vốn tưởng Phản Tiên Đồng Minh dù sao cũng nên có chút thực lực. Nhưng bây giờ nhìn xem. Thật ư? Chỉ có ngần ấy người thôi à? Hơn nữa trông thì có vẻ chỉ có hai ba người là cao thủ. Thế này thì cũng có thể làm đồng minh được à? Chỉ với thực lực này, lấy gì để chống lại Tiên phủ? Nếu mình gia nhập Phản Tiên Đồng Minh này, có khi sẽ càng nhanh c·h·ết hơn ấy chứ!
“Theo quy củ, người bên ngoài không được tham gia đại hội đồng minh, dù nói ngươi Phi Phàm lão tổ cũng là người bị Càn Tiên phủ truy nã, nhưng dù sao cũng không phải người của Phản Tiên Đồng Minh chúng ta!”
Đúng lúc này, một tán tu đứng cạnh Hắc Mộc Tán Nhân đột nhiên lên tiếng. Mọi người nghe vậy đều không khỏi nhìn về hướng người này. Người này ước chừng khoảng 40 tuổi, mặc một thân áo xanh, tướng mạo ngay ngắn, khí tức quanh người là Thiên Tiên chi cảnh.
“Lã Tùng, tiền bối lão tổ theo ta đến đây là muốn gia nhập Phản Tiên Đồng Minh, không cần thiết phải phân rõ ràng như vậy chứ.” Lý Đại Cường vội nói.
Lã Tùng lắc đầu, càng dùng ánh mắt chất vấn nhìn Diệp Thanh Vân: “Mọi người cũng đừng quên, không lâu trước đây chúng ta có nhận được tin, Càn Tiên phủ để đối phó với chúng ta, đã dự định phái nội gián trà trộn vào nội bộ Phản Tiên Đồng Minh!”
“Chuyện này dù không biết thực hư thế nào, nhưng chẳng lẽ lại không có chút căn cứ?”
Nói đến đây, Lã Tùng chỉ tay vào Diệp Thanh Vân: “Người này tuy đang bị truy nã, nhưng ai dám chắc đây không phải là hành động cố ý của Càn Tiên Phủ?”
“Lại ai biết lai lịch người này?”
“Một kẻ không rõ lai lịch, cứ thế đường hoàng đi thẳng tới địa điểm bí mật của chúng ta, không phải quá chủ quan sơ hở sao?”
Nghe Lã Tùng nói vậy, những người ban đầu còn không mấy để ý, nhất thời sắc mặt cũng thay đổi. Ngay cả Thân Đồ Hạo và Hoa Nương Tử, hai cường giả Huyền Tiên, cũng nảy sinh đôi chút nghi ngờ với Diệp Thanh Vân.
Lã Tùng nói không sai, một kẻ lai lịch không rõ, cứ thế tùy tiện đến đây. Một khi tin tức về nơi này bị tiết lộ ra ngoài, vậy chỉ sợ sẽ gặp đại họa mất.
“Mọi người có từng nghĩ, vạn nhất người này lén lút truyền tin tức về buổi tụ hội cho Càn Tiên phủ, vậy giờ phút này cao thủ Càn Tiên phủ chỉ sợ đã đang trên đường đến đây!”
“Thậm chí! Có thể chúng ta đã bị bao vây!” Lời của Lã Tùng giống như sấm sét giữa trời quang, ngay lập tức khiến tất cả mọi người kinh hãi, mặt biến sắc. Bị bao vây ư? Có khi nào đám người mình đã bị cao thủ Càn Tiên Phủ bao vây? Chuyện này quả thật quá đáng sợ, nhưng cũng không phải là không thể xảy ra. Nếu Phi Phàm lão tổ này quả thật là nội gián do Càn Tiên Phủ phái tới, vậy nơi ẩn nấp hiện tại của bọn họ có lẽ đã bại lộ rồi.
“Chư vị đồng tu, Phản Tiên Đồng Minh chúng ta từ trước đến giờ vẫn như đang giẫm trên băng mỏng, không dám lơ là một chút nào!”
“Không cần thiết vì một kẻ lai lịch không rõ mà để vạn kiếp bất phục chứ!” Lã Tùng lớn tiếng nói, một bộ dáng đau lòng nhức óc, như thể thật sự đang suy nghĩ cho toàn bộ Phản Tiên Đồng Minh vậy.
“Nhanh c·h·óng bắt giữ người này!” Thân Đồ Hạo hét lớn một tiếng, những người còn lại cũng nhanh chóng bao vây Diệp Thanh Vân và Lý Đại Cường lại.
Còn Lã Tùng thấy vậy, trong mắt thoáng qua một tia vui mừng, trong lòng càng âm thầm đắc ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận