Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 859: Chùy biến hóa

Diệp Thanh Vân khí thế mười phần, thần sắc càng không giận mà uy. Hơn nữa còn tự xưng là Đại Đường quốc sư, vừa xuất hiện đã làm vị Trần thiếu cung chủ kia phải khiếp sợ. Trần thiếu cung chủ kinh ngạc nhìn Diệp Thanh Vân, lập tức lộ vẻ nghi ngờ. Đại Đường quốc sư Diệp Thanh Vân? Hắn ngược lại có nghe nói qua nhân vật này. Tiếng tăm người này rất vang dội. Ngay cả ở hải ngoại cũng lưu truyền nhiều tin đồn về Đại Đường quốc sư Diệp Thanh Vân. Tu vi thì sâu không thể lường! Trí tuệ thì khôn cùng! Là một cao nhân tuyệt thế khó mà phỏng đoán! Chờ chút...... Tóm lại mà nói. Chính là loại tồn tại rất lợi hại, rất trâu bò. Nhưng người trước mắt này...... Thoạt nhìn còn không lợi hại bằng cả đệ tử trông coi đại môn của Nắng Gắt Cung. Tên này mà là Đại Đường quốc sư ư? Sao nhìn cũng giống như đang nói hươu nói vượn. Bất quá người này có thể ở trên phi thuyền của Lãnh Mộ Tuyết, có lẽ thật sự có thân phận bất phàm. “Các hạ là Đại Đường quốc sư?” Trần thiếu cung chủ nghi ngờ hỏi. Diệp Thanh Vân thần sắc ngạo nghễ. “Chính là ta.” “Ha ha, ngưỡng mộ đã lâu.” Trần thiếu cung chủ đáp một câu không mặn không nhạt. Diệp Thanh Vân thì nhìn hắn. “Các hạ xưng hô thế nào?” “Tại hạ là thiếu cung chủ Nắng Gắt Cung Trần Hiên.” “Chưa từng nghe qua.” Trần Hiên: “......” Tốt xấu gì ngươi cũng khách sáo một câu chứ. Trực tiếp một câu chưa từng nghe qua, đây chẳng phải là cố ý bôi xấu người ta sao? Sắc mặt Trần Hiên tức khắc có chút khó coi. Mà Lãnh Mộ Tuyết ở bên cạnh thì khóe miệng hơi nhếch lên. Dường như rất thích thú khi thấy Trần Hiên ăn thiệt thòi. “Thiếu cung chủ, thân phận người này khả nghi, chỉ sợ không phải là Đại Đường quốc sư gì đâu.” Một lão giả áo tím bên cạnh Trần Hiên lập tức lên tiếng. Ánh mắt lão ta càng bất thiện khi nhìn Diệp Thanh Vân. Trần Hiên không nói gì, mà là nhìn về phía Lãnh Mộ Tuyết. “Lãnh cung chủ, vị này thật sự là Đại Đường quốc sư sao?” Lãnh Mộ Tuyết gật đầu. “Diệp công tử đích thật là Đại Đường quốc sư.” Trần Hiên ha ha cười một tiếng. “Xem ra tin đồn quả nhiên là lầm người.” Dừng một chút. Liền nghe Trần Hiên tiếp tục: “Ta vốn tưởng rằng Đại Đường quốc sư hẳn là một nhân vật siêu phàm thoát tục, trong lòng vẫn luôn có chút ngưỡng mộ. Hôm nay vừa gặp, chỉ có thể nói là nghe danh không bằng gặp mặt.” Trần Hiên xem như là nói tương đối uyển chuyển rồi. Nhưng ý tứ ai cũng nghe ra. Lãnh Mộ Tuyết lúc này liền nổi giận. “Trần Hiên, Diệp công tử là khách quý của ta, xin ngươi chú ý lời nói.” Trần Hiên không hề để ý. Hắn là thiếu cung chủ của Nắng Gắt Cung, mà Nắng Gắt Cung hiện tại được tính là mạnh nhất trong ba cung rồi. Tự nhiên có một cỗ ngạo khí. Cho dù đối mặt với Lãnh Mộ Tuyết, cỗ ngạo khí này cũng không thu liễm chút nào. Huống hồ. Trần Hiên đã sớm xem Lãnh Mộ Tuyết như là nữ nhân của mình. Mà Diệp Thanh Vân đứng bên cạnh Lãnh Mộ Tuyết khiến trong lòng Trần Hiên rất phản cảm. Ngươi tính là cái gì? Cũng xứng đứng cạnh nữ nhân của Trần Hiên ta? Ngươi nên giống như con chó vàng kia, nằm rạp xuống đất mới đúng. Đại Đường quốc sư? Không nói đến ngươi có phải thật là Đại Đường quốc sư không. Cho dù ngươi là. Vậy thì tính là gì chứ? Bối cảnh của Nắng Gắt Cung ta, sẽ không đem cái gọi là quốc sư của ngươi đặt trong mắt. “Lãnh cung chủ, ta chỉ là khuyên cô đừng để bị kẻ lòng dạ khó lường lợi dụng.” Trần Hiên thản nhiên nói. Diệp Thanh Vân lập tức nhíu mày. “Ngươi đang nói xỏ xiêng với ai đó?” Trần Hiên ngẩn người. Lập tức giận dữ. “Càn rỡ!” Lão giả áo tím lập tức quát lớn một tiếng. Bước chân đột ngột tiến lên một bước. Ầm!!! Tu vi Quy Khiếu sơ kỳ tức khắc bày ra. Uy áp nặng trịch. Mà một lão giả áo trắng khác cũng phóng xuất ra uy áp của bản thân. Cũng là Quy Khiếu sơ kỳ. Hai cường giả Quy Khiếu sơ kỳ! Vậy mà chỉ là hộ vệ bên người của Trần Hiên mà thôi. Cái này đủ thấy Nắng Gắt Cung cường đại. Thấy tình hình không đúng, Tuệ Không lúc này liền nheo mắt lại. Không chút động tĩnh đứng bên cạnh Diệp Thanh Vân. Kim thiềm gậy phép đã xuất hiện trong tay. Sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Trăng Gáy Ráng Mây cũng ngưng tụ yêu lực trong cơ thể. Tuy nhiên nàng biết rõ thực lực của mình không mạnh, nhưng khi cần ra tay thì vẫn rất dũng cảm. Nhất là trước mặt Diệp Thanh Vân, nàng càng muốn thể hiện thật tốt. Còn về Đại Mao. Vẫn là bộ dạng lười biếng. Phảng phất mọi chuyện trên phi thuyền đều không liên quan đến nó. An tĩnh như một con chó cảnh. Trong lòng Diệp Thanh Vân kỳ thật cũng có chút run sợ. Hai lão già này vừa nhìn liền biết rất lợi hại nha. Bất quá hiện tại ta cũng là người tu luyện rồi. Không thể rén! Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Vân trực tiếp lấy cây búa từ trong túi trữ đồ ra. Cây búa trong tay, Diệp Thanh Vân tức khắc cảm thấy sức lực mười phần. Hận không thể lập tức xông lên cho hai lão già kia mỗi người hai phát. Xem xem đầu của các ngươi có cứng hơn quả dưa không, hay là cây búa trong tay của ta cứng hơn. Hai lão giả đều sợ hãi cả kinh. Không phải vì hành vi Diệp Thanh Vân cầm cây búa. Mà là khí tức của cây búa kia, khiến hai cao thủ Quy Khiếu sơ kỳ bọn họ đều cảm nhận được một cỗ uy hiếp. “Sao mà quỷ khí dày đặc thế này!” Trần Hiên cũng cảm nhận được sự bất phàm của cây búa, không khỏi nhíu mày. Tuệ Không cũng liếc mắt nhìn cây búa trong tay Diệp Thanh Vân. “Thánh tử, quỷ khí của cây búa này so với trước đây càng nồng đậm rồi, chẳng lẽ quỷ vương Trần Vân Hương nhập vào nó, lại có đột phá rồi?” Tuệ Không đi theo Diệp Thanh Vân đã lâu, cũng nhiều lần nhìn thấy cây quỷ vương chùy trong tay Diệp Thanh Vân. Quỷ khí của quỷ vương chùy tuy trước đây nồng đậm, nhưng cũng không khoa trương như bây giờ. Hiện tại quỷ khí của quỷ vương chùy rất mạnh, đã hoàn toàn vượt quá trình độ của quỷ vương. Mà ngự trị phía trên quỷ vương, chính là quỷ đế! Tuệ Không thầm kinh ngạc. Chẳng lẽ Trần Vân Hương này, đi theo thánh tử lâu như vậy mà có được cơ duyên? Cho nên mới đột phá sao? Tuệ Không phỏng đoán không hề sai. Trần Vân Hương từ sau khi nhập vào cây búa, liền vẫn luôn đi theo Diệp Thanh Vân. Thậm chí có thể nói, nàng mới là người duy nhất luôn kè kè bên cạnh Diệp Thanh Vân. Có đôi khi, Diệp Thanh Vân ngủ cũng đặt cây búa ở cạnh gối đầu. Trong lúc không nhận thức được như thế, Trần Vân Hương sao có thể không bị ảnh hưởng? Ngay cả Trần Vân Hương bản thân cũng không hề hay biết. Hồn thể của nàng sớm đã khác xưa. Một thân quỷ lực, càng đạt tới trình độ vượt quá quỷ vương, so sánh với quỷ đế. Uy lực của cây búa này, cường giả Quy Khiếu cảnh cũng khó mà chống lại. “Trần Hiên, ta cảnh cáo ngươi, đừng quá đáng!” Lãnh Mộ Tuyết hoàn toàn nổi giận. Một tiếng quát chói tai, tu vi bản thân tức khắc thi triển ra. Ầm!!! Toàn bộ phi thuyền đều bị khí tức của Lãnh Mộ Tuyết bao phủ. Trần Hiên cùng hai lão giả kia đều kinh hãi. “Quy Khiếu hậu kỳ!” Bọn hắn không ngờ đến, tu vi của Lãnh Mộ Tuyết lại trở nên mạnh như vậy. Nàng không phải chỉ có tu vi Quy Khiếu sơ kỳ thôi sao? Sao đột nhiên lại tăng lên nhiều như vậy? “Lãnh cung chủ, ngươi......” Trần Hiên vừa muốn lên tiếng. Lãnh Mộ Tuyết trực tiếp cắt ngang. “Bây giờ lập tức rời khỏi phi thuyền của ta, bằng không ta sẽ bắt ngươi về Thần Nguyệt Cung, để phụ thân ngươi đến đón ngươi về!” Nói xong, Lãnh Mộ Tuyết bước lên một bước. Khí tức càng hùng hậu bộc phát ra. Trong khoảnh khắc. Phía trên bầu trời dường như bị bao trùm bởi một cỗ nguyệt hoa lực. Hai lão giả trong lòng kinh sợ. Bọn hắn không chút nghi ngờ. Nếu thật sự ra tay, Lãnh Mộ Tuyết có thể đơn giản thu thập hai người bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận