Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1604 Thiên La Giáo dã tâm

Chương 1604: Dã tâm của Thiên La Giáo.
Tổng đàn trong đại điện. Thiên La Giáo tất cả trưởng lão tề tựu một chỗ, giáo chủ Cố Hàn Sơn hồi lâu chưa lộ diện cũng ngồi ngay ngắn trên đại điện. Đám người trò chuyện rôm rả, vui cười, bầu không khí náo nhiệt. Một không gian tràn ngập sự vui sướng.
"Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng thuận lợi lấy được địa bàn của Thủy Nguyệt Tông rồi!"
"Đúng vậy, nếu không phải kiêng dè mặt mũi của Càn Tiên Phủ, chúng ta đã không thể trực tiếp ra tay, mảnh đất của Thủy Nguyệt Tông này đã sớm là vật trong túi của Thiên La Giáo ta rồi."
"Ha ha ha, nhưng cũng chính vì có Càn Tiên Phủ, chúng ta mới có thể quang minh chính đại lấy được Thủy Nguyệt Tông đó nha."
"Vừa hay, có mảnh đất của Thủy Nguyệt Tông này, các phân đà của Thiên La Giáo ta lại có thể lớn mạnh!"
"Chuyện này đều nhờ có giáo chủ anh minh thần võ, lãnh đạo có phương pháp!"
"Đúng đúng đúng! Công lao đều là của giáo chủ đại nhân!"
Cố Hàn Sơn nghe tất cả các trưởng lão bên dưới trò chuyện, tâm tình cũng tương đối tốt. Từ khi tiếp nhận Thiên La Giáo, các công việc trong giáo đều rất thuận lợi, tình hình phát triển ngày càng tăng. Ngay cả Cố Hàn Sơn mình trước đây không lâu cũng đột phá tu vi. Có thể nói là xuôi gió xuôi nước, thấy rõ sắp leo lên đỉnh cao nhân sinh. Hiện tại lại lấy được địa bàn của Thủy Nguyệt Tông, Cố Hàn Sơn tự nhiên trong lòng thoải mái, khuôn mặt già nua ánh lên vẻ hồng hào rạng rỡ.
Không ai cảm thấy Thủy Nguyệt Tông sẽ có bất kỳ biến cố nào. Mã Thuận mang theo giấy nợ đến thu hồi địa bàn, Thủy Nguyệt Tông căn bản không có bất kỳ cơ hội cò kè mặc cả nào. Trừ khi Thủy Nguyệt Tông có thể trả hết số nợ tiên tinh trong một lần. Nhưng điều đó có thể sao? Thủy Nguyệt Tông nghèo đến mức sắp trụi lủi rồi, 1500 tiên tinh đối với Thủy Nguyệt Tông mà nói hoàn toàn chính là chuyện không thể. Mọi người ở đây đều đang chờ đợi Mã Thuận mang theo khế đất của Thủy Nguyệt Tông trở về.
Cố Hàn Sơn đột nhiên giật mình. Từ bên hông lấy ra một viên ngọc truyền tin giản. Cố Hàn Sơn mỉm cười. Hắn cầm ngọc truyền tin giản, đứng dậy. "Chư vị, Mã Trưởng lão đưa tin tới."
Một đám trưởng lão dừng nói chuyện, nhao nhao nhìn về phía giáo chủ Cố Hàn Sơn. "Ha ha ha, tin vui tới!"
"Chúc mừng giáo chủ! Chúc mừng giáo chủ!"
"Thiên La Giáo ta lại có thêm một bảo địa rồi!"
Đám người đối với Cố Hàn Sơn nhao nhao chúc mừng. Cố Hàn Sơn cũng vẻ mặt tươi cười. "Vậy thì hãy cùng nhau lắng nghe tin vui này."
Vừa dứt lời, Cố Hàn Sơn trước mặt mọi người mở ra ngọc truyền tin giản. Muốn cho tất cả mọi người trước tiên nghe được tin vui Mã Thuận truyền đến.
Ngọc truyền tin giản truyền đến giọng nói dồn dập của Mã Thuận. "Giáo chủ! Không xong rồi!"
"Lão già Mai Trường Hải không biết lấy tiên tinh ở đâu ra, đem nợ trả hết rồi!"
"Giấy nợ cũng đã tại chỗ bị hủy rồi!"
Hoa! Vừa rồi đại điện còn hoan thanh tiếu ngữ, lập tức trở nên tĩnh lặng. Đến mức cây kim rơi cũng có thể nghe thấy. Vẻ mặt của tất cả mọi người đều đông cứng lại, không ít người thậm chí còn đang duy trì dáng vẻ tươi cười, cứ như vậy trực tiếp cứng đờ trên mặt. Giáo chủ Cố Hàn Sơn cũng giống vậy. Khuôn mặt từ hồng hào rạng rỡ lập tức trở nên âm trầm như nước. Tên này đổi sắc mặt thật nhanh.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác. Bọn hắn hoàn toàn không ngờ, chuyện vốn đã nắm chắc trong tay lại còn có thể xảy ra sự cố? Hơn nữa còn theo cách thức này để bọn họ biết, quả thực tựa như bị đánh một cái tát vang dội vào mặt.
Cố Hàn Sơn ngồi xuống, ánh mắt lướt qua tất cả mọi người ở đây. Rất nhanh liền khôi phục vẻ bình tĩnh. "Chư vị, mọi người thấy việc này nên giải quyết như thế nào?"
Tất cả trưởng lão nhìn nhau không nói. Còn có thể ý kiến gì được nữa? Chỉ đơn giản là cảm thấy chuyện này quá ly kỳ mà thôi. Tình cảnh nghèo rớt mùng tơi của Thủy Nguyệt Tông ai cũng biết, Mai Trường Hải sao lại có thể giấu được nhiều tiên tinh như vậy? Chắc chắn có vấn đề!
Nhưng bất kể là vấn đề gì, hiện tại giấy nợ bị hủy, kế hoạch muốn thông qua con đường này để chiếm lấy địa bàn Thủy Nguyệt Tông hoàn toàn tan thành mây khói.
"Giáo chủ!"
Một vị trưởng lão đứng dậy. "Bất kể Thủy Nguyệt Tông lấy tiên tinh ở đâu ra, nhưng Thiên La Giáo ta lẽ nào lại có thể bỏ qua chuyện này? Sao không trực tiếp xuất thủ, đem Thủy Nguyệt Tông đánh sập!"
"Không sai, giết Mai Trường Hải và mấy đệ tử kia của hắn, căn bản không có chút độ khó nào."
"Giáo chủ, xin người cho thuộc hạ xuất quân, trong vòng một ngày nhất định khải hoàn!"
Đối diện với đám trưởng lão nhao nhao xin đi giết giặc, Cố Hàn Sơn cũng đang suy nghĩ. Rất nhanh, Cố Hàn Sơn liền nghĩ đến một biện pháp chu toàn hơn.
"Tống Trưởng lão, Tiền Trưởng lão."
"Có thuộc hạ!"
Hai vị trưởng lão đồng thời đứng dậy, khom mình hành lễ.
"Ngày mai, mỗi người các ngươi mang theo một số đệ tử, giả bộ như đi tứ phương sưu tầm."
"Sau đó tung tin, nói là có vài tên đệ tử phản bội của Thiên La Giáo ta đã chạy trốn, hư hư thực thực trốn vào bên trong Thủy Nguyệt Tông."
"Về phần chuyện sau đó, Tống Trưởng lão, Tiền Trưởng lão, các ngươi chắc đã hiểu rõ rồi chứ?"
Hai vị trưởng lão đầu tiên là khẽ giật mình, lập tức lộ vẻ mừng rỡ lẫn sợ hãi, cùng nhau gật đầu. "Thuộc hạ hiểu rồi!"
Các trưởng lão khác ở đây cũng đều đã hiểu ý. Đây là đang cố ý tìm lý do, muốn mạnh mẽ tiến vào Thủy Nguyệt Tông điều tra. Về phần trong quá trình điều tra có phát sinh xung đột thì đó là điều không thể tránh khỏi. Đến lúc đó, cứ thế mà tiến, trực tiếp chiếm Thủy Nguyệt Tông, đồng thời đối ngoại tuyên bố là Thủy Nguyệt Tông che giấu đệ tử phản bội chạy trốn của Thiên La Giáo. Thật hợp tình hợp lý! Để cho người khác không tìm ra được bất kỳ lỗi nào.
"Giáo chủ anh minh!"
Đám người cùng nhau khom mình hành lễ.
"Đi thôi."
"Tuân mệnh!"
Thủy Nguyệt Tông. Trên đỉnh núi. Diệp Thanh Vân cầm Địa Tạng bảo châu, từng tia U Minh chi khí rót vào trong huyền thạch khôi lỗi trước mặt. Mai Trường Hải dựa theo lời Diệp Thanh Vân phân phó, lại cho hắn lấy được rất nhiều huyền thạch khôi lỗi. Tổng cộng có mười bảy bộ. Cộng thêm một con huyền thạch khôi lỗi chiến lực Huyền Tiên trước đó Diệp Thanh Vân làm ra, tổng cộng là mười tám con.
Tuy nói Diệp Thanh Vân muốn Mai Trường Hải chuẩn bị nhiều huyền thạch khôi lỗi hơn chút nữa, nhưng dù sao Mai Trường Hải cũng chỉ là một Địa Tiên, Thủy Nguyệt Tông lại nghèo đến cháy túi, trong thời gian ngắn chỉ có thể lấy được nhiều như vậy huyền thạch khôi lỗi. Diệp Thanh Vân cũng không ghét bỏ, mười tám con thì cứ mười tám con, trước tiên chuẩn bị tốt những con khôi lỗi này rồi tính tiếp.
Dựa theo phương pháp trước đó, Diệp Thanh Vân không ngừng rót U Minh chi khí vào trong huyền thạch khôi lỗi. Mai Trường Hải thì đứng một bên nhìn không chớp mắt, càng nhìn trong lòng lại càng kinh hãi.
"Hoàn thành!"
Diệp Thanh Vân đem bộ huyền thạch khôi lỗi cuối cùng cũng cải tạo xong, trên mặt hiện lên mấy phần vẻ hài lòng. Mười tám con huyền thạch khôi lỗi, trong đó mười bộ đạt tới chiến lực Thiên Tiên, tám bộ thì có chiến lực Huyền Tiên. Diệp Thanh Vân thử nghiệm thôi động những con khôi lỗi này, liền thấy chúng bắt đầu chuyển động, điều khiển dễ như cánh tay. Không có chút nào khó khăn.
"Mấy thứ này dùng tốt đấy chứ."
Diệp Thanh Vân hài lòng khẽ gật đầu, lập tức vẫy tay một cái, mười tám con huyền thạch khôi lỗi đều chui vào trong túi. "Có những con khôi lỗi này, ta về sau ra ngoài cũng cảm thấy an tâm hơn chút."
Hắn âm thầm tự nhủ. Nếu để cho Mai Trường Hải đứng một bên nghe được Diệp Thanh Vân lẩm bẩm, nhất định sẽ kinh ngạc há hốc mồm. Mẹ nó mười con chiến lực Thiên Tiên, tám con chiến lực Huyền Tiên khôi lỗi bên người mà vẫn chỉ là có chút cảm giác an toàn thôi sao? Trừ Càn Tiên Phủ cùng số ít các đại tông môn Tiên đạo ra, ngươi hoàn toàn có thể tung hoành ngang dọc ở Càn Đạo Châu rồi có biết không?
Nhưng Diệp Thanh Vân vẫn cảm thấy chưa đủ. Hắn cảm thấy những con khôi lỗi này càng nhiều càng tốt. Về sau mình đi ra ngoài, bên người có hàng trăm hàng nghìn con khôi lỗi tùy tùng, mỗi một con đều có thể so với chiến lực Huyền Tiên. Đúng là quá bá đạo! Chỉ là nghĩ một chút, Diệp Thanh Vân cũng thấy vui vẻ đến nỗi muốn xì cả nước mũi.
"Mai tông chủ, ông lại nghĩ cách chuẩn bị nhiều khôi lỗi hơn chút nữa, ta cũng làm cho Thủy Nguyệt Tông các ông mấy con khôi lỗi bảo an đứng gác."
Diệp Thanh Vân cũng không quên chiếu cố Mai Trường Hải.
"Bảo an?"
Mai Trường Hải tự nhiên là không hiểu bảo an có ý nghĩa gì. "À, chính là thủ vệ đó."
"A a, đa tạ Triệu công tử, lão hủ nhất định dốc hết khả năng, chuẩn bị nhiều hơn huyền thạch khôi lỗi."
Mai Trường Hải đang định cáo từ xuống dưới thì ngọc truyền tin giản bỗng nhiên vang lên. Hắn cầm lấy xem xét, lập tức sắc mặt đại biến. Vẻ mặt tràn đầy tức giận. "Thiên La Giáo sao có thể ngang ngược vô lễ như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận