Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1493 huyết chiến đem khải

Chương 1493: Huyết chiến khai màn
"Yêu dị Ma giới cất giấu đ·ộ·c t·ử ở đâu? Để đại gia ta nghía thử xem nào!"
"Đồ trọc ngươi cứ yên tâm, đại gia ta vô đ·ị·c·h thiên hạ, mấy thứ đồ chơi yêu dị Ma giới c·ỏn con kia không phải đối thủ của đại gia ta đâu!"
"Ngươi đừng có suốt ngày nhăn nhó mặt mày, phải ngạo nghễ nhìn thiên hạ như đại gia ta đây này!"
Dương Đính Thiên vừa đến tây cảnh liền bắt đầu gào toáng lên.
Líu ríu.
Khiến đầu óc Tuệ Không ong cả lên.
Cũng may cuối cùng cũng đến nơi.
"Ối giời, sao mà nhiều người vậy!"
Dương Đính Thiên nhìn lên trên trời, dưới đất đâu đâu cũng là người, không khỏi kinh ngạc một phen.
Trong lòng Tuệ Không cảm xúc dâng trào, lập tức tiến lên chào hỏi mọi người.
Nhưng đúng vào lúc này.
Trên cồn cát, nơi được phủ kín bởi hàng ngàn lớp pháp trận trùng điệp, bỗng xuất hiện dao động không gian dữ dội.
Tuệ Không khựng lại, bất giác nhìn về phía đó.
Không chỉ mình hắn, tất cả mọi người ở đây đều kinh động.
Họ vốn đã vào tư thế nghênh chiến, giờ phát hiện động tĩnh, tự nhiên trở nên đặc biệt cảnh giác.
"Muốn tới sao?"
"Dao động mạnh mẽ như vậy! Thật đáng sợ!"
"Không thể chủ quan! Đây là đại nạn đã từng gây mưa gió máu tanh thời Thượng Cổ!"
Không gian trên cồn cát không ngừng vặn vẹo.
Đồng thời xuất hiện những vết nứt đen ngòm.
Tựa như có vật gì đó muốn lao ra từ phía sau không gian vặn vẹo kia.
"Lỗ hổng do phong ấn còn sót lại, không chịu nổi nữa rồi!"
Hòa thượng Đạo Tể siết chặt hai nắm đấm, vẻ mặt nặng trĩu.
Trên trán hiện lên vẻ lo âu.
"Bày trận!"
Lý Thế Dân hét lớn một tiếng, 300.000 tinh binh Đại Đường lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
"A di đà Phật!"
Chúng tăng Phật môn đồng thanh niệm tụng Phật hiệu, từng vầng phật quang vàng rực bao phủ lên thân thể mọi người.
Không chỉ có người của Phật môn, ngay cả những người tứ cảnh đến giúp cũng được tắm trong phật quang.
Đây là sức mạnh của Phật môn, có thể gia tăng sức mạnh và thể phách của người khác.
"Thần Minh phù hộ!!!"
Các tộc nhân tam đại cổ tộc hô lớn tên Thần Minh dưới sự dẫn dắt của ba vị tộc trưởng.
Vù vù vù!!!
Ba đạo thần quang từ trên trời giáng xuống, chiếu rọi lên toàn bộ tam đại cổ tộc.
Khiến chiến lực của đám người tam đại cổ tộc tăng lên.
Nguyệt Thần cung, lục viện cũng thi triển thủ đoạn riêng, tận lực tăng cường chiến lực cho mọi người.
Tam Mục Thiên Quân, Vong Trần Đạo Nhân và Vạn Thủy Ma Quân sóng vai đứng giữa không trung.
Ba người đều là cường giả bán thánh, cũng là những người có tu vi cao nhất trong số những người có mặt ở đây.
Lúc này.
Con mắt dọc giữa trán Tam Mục Thiên Quân tử quang lượn lờ, chăm chú quan sát không gian sau cồn cát.
Dường như đã thấy manh mối.
"Quá nhiều!!!”
Tam Mục Thiên Quân cất giọng có chút kinh hãi nói.
"Ngươi nói cái gì?"
Vong Trần Đạo Nhân và Vạn Thủy Ma Quân đều nhìn về phía Tam Mục Thiên Quân.
"Phía sau cồn cát này là một nơi phong ấn, giờ đã sớm bị sinh linh yêu dị Ma giới chiếm cứ!"
"Hơn nữa, sinh linh yêu dị Ma giới còn không ngừng tụ hội từ những nơi khác!"
"Số lượng quá nhiều! Nơi phong ấn sắp vỡ mất rồi!"
Ngay khi Tam Mục Thiên Quân vừa dứt lời.
Ầm ầm long!!!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra từ trên cồn cát.
Ngay sau đó.
Là một luồng khí tức mạnh mẽ đến kinh người càn quét lan tràn.
"Tới rồi!"
Tất cả mọi người đều rúng động, ánh mắt đồng loạt hướng về phía động tĩnh trong pháp trận.
Ngay khi luồng khí tức kinh người đó bùng nổ, lập tức bị Phật trận bao phủ xung quanh cồn cát ngăn cản lại.
Nhưng luồng khí tức này quá mạnh mẽ, giống như cuồng phong sóng dữ, căn bản không phải một hai đạo pháp trận có thể ngăn chặn hoàn toàn.
Gần như chỉ trong khoảnh khắc.
Phật trận trong cùng nhất đã bị phá hủy gần hết.
Mọi người thấy thế sắc mặt kinh hãi.
Đây là còn chưa thấy sinh linh yêu dị Ma giới đâu, chỉ là luồng khí tức bùng nổ từ nơi phong ấn sụp đổ đã khiến cho nhiều Phật trận bị phá hủy như vậy.
Thật đáng sợ!
Đợi đến khi sinh linh yêu dị Ma giới xuất hiện, cảnh tượng sẽ còn kinh khủng đến mức nào?
"Đến rồi sao đến rồi sao?"
Trái ngược với tâm trạng căng thẳng, bất an của mọi người, Dương Đính Thiên lại tỏ vẻ hưng phấn.
Ma quyền xoa xát chưởng, như thể đã không kịp chờ đợi muốn cùng sinh linh yêu dị Ma giới đại chiến một phen.
Tuệ Không nhìn vẻ kích động của Dương Đính Thiên, trong lòng không khỏi lo lắng.
Gã này trông không đáng tin cậy chút nào.
Chốc nữa, sợ là hắn sẽ xông thẳng vào địa điểm phong ấn, sau đó một mình đánh tới yêu dị Ma giới thôi chứ?
Tuy hơi khác người.
Nhưng nếu là Dương Đính Thiên thì... chuyện khác người như thế nó rất có khả năng làm thật.
Khí tức sụp đổ từ nơi phong ấn vẫn chưa tiêu tan.
Một móng vuốt đen kịt dữ tợn đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Móng vuốt rất xấu xí, méo mó biến dạng, còn mọc đầy gai nhọn.
Móng vuốt này vừa xuất hiện đã hung hăng đập vào Phật trận.
Oanh!!!
Phật trận rung chuyển dữ dội, nhưng không bị đánh nát trực tiếp.
Mọi người trong lòng khẽ thở phào.
Có lẽ là mình đã căng thẳng quá chăng?
Sinh linh yêu dị Ma giới thật ra không lợi hại như vậy?
Chỉ cần dựa vào pháp trận là có thể ngăn cản đám gia hỏa này sao?
Nếu thật sự như vậy thì lại có thể tránh được một trận huyết chiến, xem như kết quả tốt nhất rồi.
Đáng tiếc.
Bọn họ đã nghĩ quá nhiều.
Khói bụi tan đi, từng sinh linh dữ tợn kinh khủng, thực sự xuất hiện trước mắt bọn họ.
Sinh linh yêu dị Ma giới!
Dị ma!
Xấu xí!
Hung ác!
Ngang ngược!
Dù chỉ nhìn thấy những sinh linh yêu dị Ma giới này cũng sẽ khiến người ta ghê tởm, sợ hãi.
Cho dù là yêu thú, so với những sinh linh yêu dị Ma giới này cũng trở nên hiền lành dễ nhìn hơn nhiều.
Hống hống hống hống!!!
Các sinh linh yêu dị Ma giới không ngừng lao ra từ lỗ hổng sụp đổ.
Từng tên tranh nhau chen lấn, gầm rú tùy tiện.
Đơn giản tựa như lũ ác quỷ dữ tợn từ dưới Cửu U Hoàng Tuyền bò lên vậy.
Không ít người trong lòng sợ hãi.
Vừa nghĩ tới việc phải giao chiến với những quái vật đáng sợ này liền cảm thấy da đầu tê dại.
"A di đà Phật!"
Hòa thượng Đạo Tể nhận thấy mọi người có chút dao động, lúc này một tiếng Phật hiệu vang vọng.
"Trước tình thế nghiêm trọng, chư vị phật hữu nên xung phong đi đầu, vì thủ hộ tây cảnh, vì bảo vệ chúng sinh mà chiến đấu!"
"Dù chiến t·ử, cũng sẽ được vãng sinh cực lạc, hưởng quả lành!"
Chúng tăng được Đạo Tể hô lớn, lúc này tâm thần trấn tĩnh trở lại.
Từng người chắp tay trước ngực, thần sắc kiên định.
Không còn e ngại những dị ma kia.
Ầm ầm ầm!!!
Những dị ma đó đang tùy ý công kích pháp trận.
Mấy đạo Phật trận còn sót lại căn bản không thể ngăn nổi, rất nhanh đều bị phá hủy.
Cũng may vẫn còn pháp trận do các thế lực khác bố trí, vẫn có thể ngăn cản được một hồi.
Những pháp trận này cũng có uy lực không tầm thường, dị ma cũng bị thương vong khi va chạm vào.
Nhưng số lượng dị ma quá nhiều.
Còn đang không ngừng từ trong lỗ hổng lao ra, cho nên thương vong của dị ma căn bản không đáng gì.
Từng lớp pháp trận bị xông phá.
Trong nháy mắt, hơn nghìn đạo pháp trận ban đầu chỉ còn chưa đến một nửa.
"Quá phiền phức, chẳng thống khoái gì!"
Dương Đính Thiên lại tỏ vẻ không kiên nhẫn.
"Hay là gỡ hết tất cả pháp trận, để bản đại gia xông vào tiêu diệt bọn gia hỏa này!"
Tuệ Không nghe xong liền thấy nhức đầu.
Dựa vào pháp trận hao tổn số lượng dị ma tối đa là một thủ đoạn chắc chắn.
Làm sao có thể dỡ pháp trận ra?
Chỉ có loại người thiết hàm hàm như Dương Đính Thiên mới nghĩ ra ý tưởng này.
"Không cần phải vội vàng, dị ma không thể xem thường, cứ dùng pháp trận tiêu hao lực lượng và số lượng của chúng trước đã."
Tuệ Không khuyên nhủ.
Dương Đính Thiên lộ vẻ mất kiên nhẫn, hai chân dê ra sức gãi gãi.
Ngứa ngáy khó chịu! Khát khao chiến đấu!
Từng lớp pháp trận bị sụp đổ.
Và cũng nhờ pháp trận mà trên cồn cát đã chất đầy dị ma bị cụt chân đứt tay.
Nhưng số lượng dị ma không hề giảm, ngược lại càng lúc càng nhiều.
Thậm chí.
Xuất hiện một vài dị ma thực lực mạnh mẽ, một kích có thể hủy đi một pháp trận.
Hơn ngàn đạo pháp trận như giấy trắng.
Bị dễ như trở bàn tay đánh nát.
Cho đến khi còn lại mười đạo pháp trận cuối cùng, cũng thấy sắp không trụ nổi.
"Chư vị Phật hữu, chuẩn bị ứng chiến!"
Hòa thượng Đạo Tể hét lớn một tiếng, đã bay lên đứng ở vị trí trước nhất của tất cả người Phật môn.
Tuệ Không thấy thế, cũng lập tức theo sát.
"Tiền bối, cái này ngài dùng đi!"
Tuệ Không lấy chiếc phá Bồ Phiến trong túi trữ vật ra, đưa cho hòa thượng Đạo Tể.
Đạo Tể hòa thượng cũng không nghĩ nhiều, thuận tay nhận lấy.
Không ngờ, chiếc phá Bồ Phiến này lập tức phát ra ánh sáng vàng óng.
Hòa quyện với Phật lực của Đạo Tể hòa thượng.
Đạo Tể hòa thượng rất đỗi kinh ngạc, liếc nhìn chiếc phá Bồ Phiến.
"Đây là đồ của Thánh tử!"
Tuệ Không lập tức giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận