Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 328: Tiêu gia khó xử

Chương 328: Tiêu gia khó xử, đao Vô Cực trở về rồi! Thập đại gia tộc ai nấy đều vui mừng khôn xiết. Chắc chắn là đã thắng trận trở về rồi.
"Đi thôi, đi thôi!"
"Mau mau ra đón đao Vô Cực bối."
"Ha ha, đao Vô Cực bối chắc chắn đã chém tên Vân Thiên lão tổ kia rồi."
Mọi người trong thập đại gia tộc đều lộ vẻ mặt hớn hở, đồng loạt đi ra ngoài đón đao Vô Cực.
Rất nhanh, đao Vô Cực đến.
Mọi người của thập đại gia tộc chen nhau tiến lên, kết quả thấy vẻ mặt đao Vô Cực không hề có chút vui mừng nào. Mà lại lộ ra vẻ điềm tĩnh khác thường.
Trong lòng mọi người khựng lại.
Lập tức càng thêm kính nể.
"Đây mới là cao nhân, vui giận không lộ ra ngoài, rõ ràng là đã đánh một trận thắng lớn, mà cứ như không có gì xảy ra vậy."
"Càng bình tĩnh như vậy, càng chứng minh chiến thắng này càng dứt khoát."
"Xem ra chúng ta mời vị tiền bối này ra tay, quả nhiên là lựa chọn sáng suốt."
Mọi người nhanh chân tiến đến trước mặt đao Vô Cực.
"Chúc mừng bối đã thắng trận trở về!"
Mọi người đồng loạt cúi người hành lễ.
Đao Vô Cực nhìn bộ dạng bọn họ, chân mày không khỏi nhíu lại.
Làm trò hề gì vậy? Chúc mừng ta thắng trận trở về?
Đang mỉa mai ta sao? Hay là bôi nhọ ta?
Trong lòng đao Vô Cực tức thì có chút khó chịu.
"Ta thua rồi." Hắn nói thẳng.
Mọi người ngây người ra.
Cái gì? Đao Vô Cực đang nói cái gì vậy?
"Ơ, tiền bối, ngài nói gì ạ?" Có người không xác định hỏi lại.
"Ta nói, ta thua rồi." Đao Vô Cực lặp lại một lần nữa, hết sức thản nhiên. Hoàn toàn không cảm thấy hổ thẹn vì mình thua trận, ngược lại tỏ vẻ rất đường hoàng chính khí.
Mọi người có mặt ở đó đều trợn tròn mắt. Từng người cứ như câm điếc vậy, nửa ngày cũng không phát ra được âm thanh nào.
Đao Vô Cực thua ư? Hắn lại thua sao?
Sao có thể được chứ?
Đây là ba nghi hoặc xuất hiện trong đầu mọi người?
Bọn họ thật sự không thể chấp nhận được, ngay cả tiền bối cao nhân như đao Vô Cực, vậy mà cũng không thể chiến thắng Vân Thiên thành sao?
Đao Vô Cực thấy mọi người đều ngẩn người ra, liền nói tiếp: "Vân Thiên lão tổ của Vân Thiên thành kia, thực lực cường hoành, tu vi cao thâm, hơn nữa đã lĩnh ngộ thiên địa đại đạo, ta không phải là đối thủ của hắn."
Lĩnh ngộ thiên địa đại đạo?
Câu nói này, lại khiến mọi người ở đó kinh ngạc.
Vân Thiên lão tổ, vậy mà đã lĩnh ngộ được thiên địa đại đạo?
Chuyện này không phải là trò đùa. Lĩnh ngộ thiên địa đại đạo, là cơ duyên mà tất cả những người tu luyện đều khát vọng mà không thể cầu được.
Thiên địa đại đạo, là một sự tồn tại mờ mịt huyền diệu. Không ai biết được nó rốt cuộc tồn tại ở nơi nào. Chỉ có trong khoảnh khắc đốn ngộ, mới có khả năng nắm bắt được tia chớp chợt lóe rồi biến mất của thiên địa đại đạo. Để rồi dung nhập vào võ học bản thân.
Phàm là võ giả nào có chút lĩnh ngộ về thiên địa đại đạo, cho dù cảnh giới tương đương, thực lực cũng chắc chắn vượt xa các võ giả cùng cảnh giới khác.
Đây là điều giới tu luyện công nhận.
Có bao nhiêu người có thể lĩnh ngộ được thiên địa đại đạo?
Chỉ nói riêng Bắc Xuyên này, những người thực sự lĩnh ngộ được thiên địa đại đạo, có lẽ không có một ai.
Cho dù có, phỏng chừng đều đã là những lão quái vật vô cùng đáng sợ rồi.
Lão quái vật như vậy, ngay cả thập đại gia tộc cũng không thể đụng tới được.
Đao Vô Cực đã là cao thủ lợi hại nhất mà thập đại gia tộc có thể mời đến. Có điều dù đao Vô Cực thực lực cường đại, cũng không có khả năng lĩnh ngộ thiên địa đại đạo. Mà Vân Thiên lão tổ lại là một người đã thực sự lĩnh ngộ thiên địa đại đạo.
Điều này làm sao thập đại gia tộc có thể chấp nhận được?
Đối đầu với một cường giả lĩnh ngộ thiên địa đại đạo, đó là một hành động phi thường không lý trí. Thậm chí còn có khả năng sẽ đẩy thập đại gia tộc vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Trong một khắc, tất cả mọi người ở đó đều rơi vào trầm mặc. Bọn họ đều cảm thấy mặt mình nóng rát, giống như bị ai đó đánh cho mấy cái bạt tai đau điếng.
Đao Vô Cực liếc mắt nhìn bọn họ, lại lần nữa mở miệng: "Ta khuyên các ngươi vẫn nên từ bỏ ý định coi Vân Thiên thành là kẻ thù đi. Bằng không, thập đại gia tộc chỉ sợ khó mà tồn tại ở Bắc Xuyên này."
Nói xong, đao Vô Cực cũng không quan tâm những người này phản ứng thế nào, quay người rời đi.
Người của thập đại gia tộc cũng không giữ lại. Nếu ngay cả đao Vô Cực còn thua, thì cũng không có gì cần phải giữ lại nữa rồi. Chỉ là lời nói của đao Vô Cực đã khiến lòng mọi người trở nên nặng trĩu hơn. Nếu lại đối đầu với Vân Thiên thành, thập đại gia tộc sẽ không thể đứng vững được?
Đây là ý gì? Lẽ nào Vân Thiên thành sẽ hoàn toàn đánh bại thập đại gia tộc ư? Điều này tuyệt đối là tình huống mà thập đại gia tộc không thể chấp nhận.
"Tiêu gia chủ, xem ra vẫn cần các ngươi Tiêu gia ra tay rồi."
Một vị gia chủ nhìn về phía Tiêu Chấn Nam.
Sắc mặt Tiêu Chấn Nam biến đổi: "Ngươi có ý gì?"
Người này cười nhạt: "Sớm đã nghe nói, Vân Thiên lão tổ của Vân Thiên thành kia, cùng Tiêu gia các ngươi khá có liên quan."
"Vì vị Vân Thiên lão tổ này thực lực cường đại, không thể địch nổi, vậy thì mời Tiêu gia xuất mã, khuyên vị Vân Thiên lão tổ này giải tán Vân Thiên thành, hơn nữa gia nhập thập đại gia tộc chúng ta, như vậy thì sao?"
Lời vừa nói ra, tức khắc nhận được sự tán thành của không ít người.
"Không sai, bây giờ đích thực là cần Tiêu gia ra mặt rồi."
"Tiêu Chấn Nam, Tiêu gia ngươi trước đây cứ một mực chỉ đứng ngoài cuộc không bỏ sức, không chịu đối đầu với Vân Thiên thành."
"Hiện tại giao cho Tiêu gia ngươi đi khuyên Vân Thiên lão tổ, nhất định phải khiến Vân Thiên lão tổ quy thuận thập đại gia tộc."
"Nếu không, Tiêu gia các ngươi chính là kẻ thù của chín đại gia tộc chúng ta!"
Sắc mặt của Tiêu Chấn Nam đại biến.
Hắn không ngờ, sự tình lại có thể diễn biến thành như vậy. Chín đại gia tộc vậy mà lại liên hợp lại, gây áp lực cho Tiêu gia hắn, muốn hắn Tiêu gia đi khuyên bảo Vân Thiên lão tổ? Điều này quả thực chính là làm khó người ta.
"Sao? Muốn ép ta Tiêu gia đi làm chuyện này à?"
Tiêu Chấn Nam cười nhạt nói.
"Tiêu gia chủ, nếu Tiêu gia các ngươi không muốn đi, vậy thì sau này thập đại gia tộc ở Bắc Xuyên, có lẽ chỉ còn chín đại gia tộc thôi."
"Không sai, chuyện trước đây Tiêu gia ngươi đứng ngoài cuộc, không ra sức, tốt nhất ngươi cũng nên giải thích một chút đi."
"Tiêu gia chủ, ngươi đừng quên, Tiêu gia ngươi bây giờ vẫn là một phần của Bắc Xuyên đấy!"
Mọi người đồng loạt lên tiếng, hoàn toàn là đứng trên đại nghĩa để chỉ trích Tiêu gia.
Sắc mặt của Tiêu Chấn Nam cực kỳ khó coi.
Trong lòng giận dữ bừng bừng.
Nhưng hắn rất rõ, giờ phút này mình không thể phát tác. Bằng không Tiêu gia có lẽ thật sự muốn trở mặt với các gia tộc khác rồi.
Trong lòng Tiêu Chấn Nam chua chát.
Tiêu gia hắn trước đây đích thật là chỉ đứng ngoài cuộc không ra sức. Bởi vì biết rõ Vân Thiên lão tổ là Quách Tiểu Vân, còn là đồ đệ của Diệp Thanh Vân. Bọn họ không dám đối đầu. Chỉ có thể làm bộ làm tịch.
Nhưng những người của các gia tộc khác không phải đồ ngốc. Đương nhiên nhìn ra được thái độ của Tiêu gia. Hơn nữa trước kia Quách Tiểu Vân ở lại Tiêu gia một khoảng thời gian, rất dễ dàng để tìm hiểu ra.
"Được! Ta đồng ý với các ngươi!"
Tiêu Chấn Nam nghiến răng nói ra.
"Tiêu gia chủ, như vậy mới phải chứ."
Tiêu Chấn Nam hừ một tiếng.
"Nhưng ta không thể cam đoan, nhất định có thể thuyết phục Vân Thiên lão tổ, cho nên các ngươi cũng đừng ôm quá nhiều hy vọng."
Nói xong, Tiêu Chấn Nam cũng không quan tâm đến phản ứng của bọn họ, trực tiếp bỏ đi.
Mọi người nhìn nhau.
"Nếu Tiêu gia khuyên bảo thất bại thì nên làm gì bây giờ?"
"Vậy thì chỉ còn cách cuối cùng thôi."
"Cách gì?"
"Các ngươi chẳng lẽ đã quên sao? Phía bắc Bắc Xuyên, còn ai ở đó?"
"Tê!!! Ngươi nói là..."
Tiêu Chấn Nam về tới Tiêu gia, thần sắc ngưng trọng, trong lòng nặng trĩu.
Mọi người của Tiêu gia thấy thế, cũng không dám hỏi thăm.
Cho đến khi gặp được con gái Tiêu Thi.
"Phụ thân, sao vậy?"
Tiêu Thi thấy Tiêu Chấn Nam sắc mặt như vậy, biết chắc chắn đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi.
Tiêu Chấn Nam nhìn Tiêu Thi, thở một hơi.
"Đao Vô Cực bại dưới tay Vân Thiên lão tổ rồi, hiện tại chín đại gia tộc khác, ép chúng ta Tiêu gia đi đàm phán với Vân Thiên lão tổ, khuyên Vân Thiên lão tổ giải tán Vân Thiên thành, quy thuận thập đại gia tộc."
"Cái gì?"
Tiêu Thi nghe vậy, cũng hết sức kinh ngạc.
"Sao bọn họ có thể như vậy?"
Tiêu Chấn Nam mặt đầy chua xót.
"Trước đây Tiêu gia chúng ta một mực không hề thực sự ra sức, bọn họ vẫn luôn nhìn vào trong mắt, giờ thì Tiêu gia chúng ta đuối lý rồi."
Tiêu Thi nghẹn lời.
Tiêu Chấn Nam nhìn Tiêu Thi, có chút áy náy.
"Con gái, lần này chỉ sợ thực sự phải để con đi Vân Thiên thành một chuyến rồi."
Tiêu Thi ngạc nhiên.
"Ta?"
"Ừ, dù sao con cũng quen biết Vân Thiên lão tổ, hắn... Có lẽ sẽ nể mặt con, giải tán Vân Thiên thành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận