Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1535 quan tài! Đại cung!

Chương 1535: Quan tài! Đại cung!
Giờ phút này, đại cung có chút rung động, tựa hồ cảm ứng được điều gì. Bên dưới đại cung, cổ lão quan tài cũng xuất hiện từng sợi ánh sáng màu tím, lượn lờ quanh thân quan tài. Quan tài có chỗ vang động, phảng phất có vật gì đó muốn từ trong đó thoát ra.
Một bóng người, giống như quỷ mị, xuất hiện bên cạnh quan tài. Mặt hắn tràn đầy kinh ngạc nhìn ánh tử quang lượn lờ quanh quan tài, cùng cái đại cung hơi rung nhẹ kia.
“Chủ nhân? Chẳng lẽ là ngài muốn thức tỉnh sao?”
Bóng quỷ mị này quỳ trước quan tài, âm thanh run rẩy mà kích động, nhưng trong quan tài không hề có đáp lại nào. Thân ảnh quỷ mị đang quỳ trên mặt đất không khỏi một trận thất lạc, nhưng nhìn ánh sáng màu tím trên quan tài, cùng động tĩnh của đại cung, hắn vẫn ôm kỳ vọng.
“Chủ nhân, ngài từng nói, chỉ cần vị đại nhân kia đến, liền có thể để ngài sống lại.”
“Bây giờ đạo ánh sáng này, chẳng lẽ là vị đại nhân mà chủ nhân ngài chờ đợi sắp tới sao?”
Thân ảnh quỷ mị nhìn về phía ánh sáng chiếu rọi từ trên xuống, trong lòng tràn đầy hy vọng.
“Ta Nghệ Hoàng bệ hạ, ngài vì che chở cửu thiên thập địa, vì những sinh linh kia mà chiến, cuối cùng vẫn lạc nơi này.”
“Có thể, cái cửu thiên thập địa này, người nhớ đến ngài càng ngày càng ít.”
“Chủ nhân ơi, người mau trở về đi!”
Thân ảnh quỷ mị quỳ xuống trước quan tài. Ánh sáng màu tím trên quan tài chậm rãi rơi xuống người hắn, tựa hồ trấn an người thủ lăng trung thành nhất, bảo vệ quan tài vô số năm tháng này.
Mà tại nhị trọng động thiên, đối mặt ba kiện bảo vật ngày càng mạnh, Đông Hoàng Tầm Tiên cho dù đã thi triển lực lượng ngũ đại thánh thú, cùng Âm Dương chi lực của tự thân, cũng khó chống cự, càng lúc càng cố hết sức.
Đông Hoàng Tầm Tiên biết tình hình không ổn, lập tức thi triển thủ đoạn chân chính. Thánh thú chi lực bỗng nhiên ngưng tụ thành một, tính cả Âm Dương chi lực của Đông Hoàng Tầm Tiên, cũng ngưng tụ cùng với lực lượng của ngũ đại thánh thú. Một đạo chùm sáng màu xám xuất hiện trong tay trái của Đông Hoàng Tầm Tiên. Chùm sáng này nhìn như giản dị tự nhiên, nhưng kì thực ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng.
"Chiêu này, tên là Âm Dương ngũ linh chú!"
"Tiên nhân phía dưới, người trúng chiêu này chắc chắn phải chết!"
"Liền xem như Tiên thiên linh bảo, cũng khó có thể tiếp nhận một kích này của ta!"
Sau một khắc, Đông Hoàng Tầm Tiên ném mạnh chùm sáng màu xám trong tay ra.
"Mau lui lại!!!"
"Coi chừng!"
Thánh Tiêu tử đám người sắc mặt đại biến, vội vàng bỏ chạy.
Oanh!!!
Gần như trong nháy mắt, chùm sáng màu xám bạo phát, lực lượng kinh khủng nhanh chóng quét sạch về bốn phương tám hướng. Toàn bộ động thiên thứ hai phảng phất như sắp bị phá hủy hoàn toàn. Uy thế đáng sợ, ngay cả những người ở xa như Diệp Thanh Vân cũng không tránh khỏi ảnh hưởng. May mà Thanh Loan Yêu Thánh, Mục Dương tử và những người khác phản ứng cực nhanh, vội vàng mang Diệp Thanh Vân chạy trốn. Nếu không, Diệp Thanh Vân đoán chừng còn chưa kịp phản ứng, liền sẽ bị ảnh hưởng vào.
Mà bốn người Từ Họa cũng sợ hãi gần chết, vội vàng cùng nhau bỏ chạy. Nhưng dù vậy, Tuyết Sơn Đồng Mỗ trong bốn người vẫn chậm một chút, bị sức mạnh bùng nổ của chùm sáng màu xám lan tới gần.
"A!!!"
Tuyết Sơn Đồng Mỗ hét lên thảm thiết, thân thể lập tức bị phá hủy hơn phân nửa, chỉ còn lại gần nửa đoạn thân thể chạy thoát. Thấy Tuyết Sơn Đồng Mỗ thảm trạng, mọi người càng thêm kinh hãi. Đây mới chỉ là bị ảnh hưởng thoáng qua mà thôi, mà đã thê thảm như vậy. Nếu chính diện hứng chịu một kích này, e là bất kỳ Thánh Nhân nào cũng không sống nổi. Quả nhiên là sát chiêu khủng bố mà Tiên nhân phía dưới không thể địch nổi.
"Chạy mau, chạy mau!"
Diệp Thanh Vân càng sợ đến vãi cả ra quần, chỉ thiếu điều ôm chặt lấy Thanh Loan Yêu Thánh, để nàng tranh thủ thời gian mang mình đào mệnh. Vòng eo của Thanh Loan Yêu Thánh bị Diệp Thanh Vân ôm chặt, khuôn mặt nàng ửng đỏ, thân thể mềm mại có chút run rẩy. Còn Diệp Thanh Vân thì sợ muốn chết, lúc này nào còn quản có chiếm tiện nghi hay không.
Mọi người bỏ chạy một trận, đến khi động tĩnh phía sau dần nhỏ lại, mới giảm tốc độ, quay đầu nhìn lại.
"Bảo bối của ta sẽ không cứ như vậy xong đời chứ?"
Diệp Thanh Vân nhìn ba kiện bảo vật đã sớm bị nuốt hết bởi khói bụi mịt mù, trong lòng lo lắng vô cùng. Nếu ba kiện bảo vật này bị hủy ở đây, thì Diệp Thanh Vân chắc chắn sẽ đau lòng đến chết.
"Ừm? Khí tức của Đông Hoàng Tầm Tiên sao lại biến mất không thấy?"
Thanh Loan Yêu Thánh hơi kinh ngạc nói. Những người khác cũng lập tức cảm nhận thử, quả nhiên, bọn họ cũng đều không phát hiện được khí tức của Đông Hoàng Tầm Tiên. Tựa hồ cả người cứ vậy mà biến mất một cách khó hiểu.
Đến khi khói bụi dần tan đi, ba kiện bảo vật mới một lần nữa lộ ra. Diệp Thanh Vân thấy chúng đều hoàn hảo không tổn hại gì thì không khỏi mừng rỡ, nỗi lo lắng trong lòng cũng được xoa dịu. Về phần Đông Hoàng Tầm Tiên, vẫn không thấy bóng dáng đâu.
"Lão tiểu tử này sẽ không phải đã chạy trốn rồi chứ?"
Diệp Thanh Vân hơi nghi hoặc nhìn bốn phía. Thánh Tiêu tử và những người khác tranh thủ thời gian tìm kiếm khắp nơi, nhưng có tìm khắp cả động thiên thứ hai cũng không thấy bóng dáng của Đông Hoàng Tầm Tiên. Rốt cuộc, bọn họ đành phải tụ hợp cùng Diệp Thanh Vân.
"Diệp công tử, Đông Hoàng Tầm Tiên hoặc là đã trở về tầng trên, hoặc là đã đi vào động thiên thứ ba."
Thái Chân tử lên tiếng. Diệp Thanh Vân nhìn xuống Hắc Thủy Hà, đột nhiên trong lòng hơi động. Hắn mang theo ba kiện bảo vật, một mình đi đến bờ sông, nhưng lần này Diệp Thanh Vân không cởi dây lưng đi tiểu, mà nhìn quanh mặt nước.
"Nguyên Hãn, ta biết ngươi ở dưới này, sao không ra ngoài nói chuyện?"
Diệp Thanh Vân cao giọng hô vào Hắc Thủy Hà, đồng thời cũng vô cùng cảnh giác, dao phay, chùy và cục gạch đều ở trạng thái chờ phát động. Tựa hồ chỉ cần có bất kỳ dị động, ba kiện bảo vật liền sẽ lập tức ra tay.
Không lâu sau, càn thi Nguyên Hãn từ Hắc Thủy Hà xông ra, nhưng chỉ ló nửa người, Diệp Thanh Vân lập tức chú ý tới đầu của Nguyên Hãn chỉ có một nửa, nhìn có chút đáng sợ. Cũng may gia hỏa này chỉ ở trong nước không đi ra, bằng không trực tiếp lao ra thì có thể hù Diệp Thanh Vân sợ đến hồn bay phách lạc.
"Người vừa rồi, có phải đi đến đệ tam trọng động thiên từ đây không?" Diệp Thanh Vân hỏi rất thẳng thắn.
"Không có." Âm thanh của Nguyên Hãn vang lên. "Hắn đã rời khỏi Cửu U Động."
"Cái gì?" Diệp Thanh Vân nghe xong liền choáng váng. Khá lắm! Đông Hoàng Tầm Tiên này chạy thật đúng là nhanh, thế mà trực tiếp chạy khỏi Cửu U Động. Về khoản chạy trốn, Diệp Thanh Vân thật sự không phục ai. Hôm nay coi như gặp được đối thủ, chạy còn nhanh hơn cả hắn. Quả nhiên là cao thủ tuyệt thế! Diệp Thanh Vân lại nhìn Nguyên Hãn, rồi hỏi: “Trước có mạo phạm, mong các hạ đừng trách.”
Nguyên Hãn: “......” Một cục gạch đập vỡ đầu ta, bây giờ lại để ta đừng trách? Ngươi được lắm! Nhưng Nguyên Hãn không nói gì, hắn từ cục gạch và dao phay kia, đều cảm nhận được khí tức của Hiên Viên Đại Đế. Điều này khiến Nguyên Hãn vô cùng kiêng kỵ. Thân là người thủ lăng Cửu U Động, đồng thời cũng là tùy tùng của Nghệ Hoàng, Nguyên Hãn biết sự tồn tại của Hiên Viên Đại Đế. Đó là cường giả cùng cấp bậc với chủ nhân Nghệ Hoàng của hắn. Đồng thời, vô luận là chủ nhân của mình Nghệ Hoàng hay vị Hiên Viên Đại Đế kia đều có quan hệ với một tồn tại thần bí. Người trước mặt, lại cầm bảo vật có liên quan đến Hiên Viên Đại Đế. Một thân thực lực thần bí khó lường, khiến Nguyên Hãn không khỏi nghi ngờ, có phải người này do Hiên Viên Đại Đế phái đến không?
"Khụ khụ, ta muốn hỏi, Nghệ Hoàng mà trước đó ngươi nói đến rốt cuộc là ai vậy?"
Nghe Diệp Thanh Vân hỏi vậy, Nguyên Hãn vừa định mở miệng, bỗng nhiên Hắc Thủy Hà cuồn cuộn nổi sóng, nhấc lên một cơn sóng lớn. Nguyên Hãn chưa kịp nói gì đã bị sóng lớn cuốn xuống. Diệp Thanh Vân cũng giật mình, vội vàng lui về sau.
Cùng lúc đó, ở ngoài cửa Cửu U Động, phía trên con sông lớn nơi Diệp Thanh Vân và những người khác từng đi qua, bóng dáng Đông Hoàng Tầm Tiên xuất hiện tại đó. Hóa ra hắn đã trốn ra khỏi Cửu U Động, trực tiếp bỏ mặc đám người Âm Dương gia và binh gia.
"Không ngờ bảo vật của Diệp Thanh Vân lợi hại như vậy, ta ngũ linh Tiên Thể chưa hoàn thành, không thể cùng hắn liều mạng!"
Đông Hoàng Tầm Tiên trong lòng kinh hãi, nhưng cũng không cho là mình bại. Hắn nghĩ rằng, chỉ cần ngũ linh Tiên Thể của mình hoàn thành triệt để, thì sẽ là một Tiên nhân hoàn chỉnh, không còn bất kỳ thiếu sót nào, lúc đó nhất định có thể trấn áp Diệp Thanh Vân!
"Nhân lúc này, đi Thái Huyền Phủ trước, diệt bọn chúng!"
"Lại đến Cổ Yêu Thiên Cương một chuyến, đoạt lại bảo vật của Đồ Sơn Hồ tộc!"
Đông Hoàng Tầm Tiên sớm đã có tính toán, tuy quá trình có chút khúc chiết nhưng ít nhất vẫn trong lòng bàn tay. Sau đó, Đông Hoàng Tầm Tiên liền thi triển tốc độ cao nhất, hướng đến Thái Huyền Phủ. Với tu vi hiện tại, hắn đến Thái Huyền Phủ không mất nhiều thời gian, chưa đến nửa canh giờ đã xuất hiện bên ngoài Thái Huyền Phủ. Nhìn Thái Huyền Phủ vẫn hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, Đông Hoàng Tầm Tiên lộ ra một nụ cười lạnh.
"Diệp Thanh Vân, chờ các ngươi trở về nơi này, nhìn thấy Thái Huyền Phủ đã hóa thành tro bụi, lại không biết sẽ có cảm tưởng gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận