Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1186: Đông Hoàng hỏi tiên

Chương 1186: Đông Hoàng hỏi tiên, bộ thứ ba thi khôi!
Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều chấn kinh.
Bất kể là Mục Dương Tử đang khổ chiến trên không trung hay các trưởng lão của Thái Huyền ảo phủ.
Đều đồng loạt biến sắc.
Âm cốt lão nhân lại mang theo một bộ thi khôi, hơn nữa từ trước đến giờ vẫn chưa từng lộ ra.
Đến giờ phút này, mới đem lá bài tẩy này bại lộ ra.
Quá âm hiểm!
Quá trầm tĩnh!
Đây là Âm Cốt lão nhân sao?
Không hổ là sống nhiều năm như vậy, có thể tại đại thế trăm nhà tranh phong mà vẫn đánh ra một địa bàn cho tà đạo kiêu hùng.
Trong lòng Mục Dương Tử nôn nóng vạn phần.
Hắn hận không thể bản thân có thể thi triển phân thân.
Bất quá Mục Dương Tử vẫn duy trì đầy đủ tỉnh táo.
"Không cần hoảng!"
Hắn tự nhủ trong lòng.
"Diệp cao nhân trấn thủ ở đây, dù Âm Cốt lão nhân có bộ thứ ba thi khôi, cũng có thể ứng phó!"
"Còn có vị kia Đại Mao Bối, nó còn chưa ra tay!"
Giờ này, Mục Dương Tử chỉ có thể ký thác hy vọng vào Diệp Thanh Vân và Đại Mao.
Nhưng Mục Dương Tử cũng không dám chắc Diệp Thanh Vân và Đại Mao có thể ứng phó với cục diện trước mắt hay không.
Dù sao… đó là Âm Cốt lão nhân mà.
Còn lúc này, trong lòng Diệp Thanh Vân cũng đang kêu trời.
Lão già này quá âm hiểm!
Vậy mà còn cất giấu một bộ thi khôi!
Mà nó lại xuất hiện sau lưng bản thân.
Cỗ khí tức âm trầm khiến Diệp Thanh Vân cảm thấy như đang nằm trong mộ.
Sợ hãi! Thật sự rất sợ hãi.
Diệp Thanh Vân không dám quay đầu.
Hắn rất sợ vừa quay đầu sẽ thấy một người chết đứng sau lưng.
Đã vậy, bản thân còn đang giơ thương chĩa vào đầu Âm Cốt lão nhân nữa.
Nếu mình quay đầu lại, nhỡ Âm Cốt lão nhân trước mặt trực tiếp ra tay thì sao?
Diệp Thanh Vân chợt nhận ra.
Bản thân có vẻ đang lúng túng rồi.
Bị tiền hậu giáp kích. Mạng nhỏ khó bảo toàn!
Quan trọng nhất là, cả hai tên phía trước và sau đều là thứ quỷ quái.
Phải làm sao đây?
Âm Cốt lão nhân trêu tức nhìn Diệp Thanh Vân.
Hắn muốn xem giờ phút này Diệp Thanh Vân còn giữ được vẻ điềm tĩnh thường ngày không?
Càng muốn từ trên mặt Diệp Thanh Vân bắt được sự biến đổi thần sắc.
Đáng tiếc. Âm Cốt lão nhân thất vọng rồi.
Hắn đánh giá thấp bản lĩnh giả vờ của Diệp Thanh Vân.
Dù trong tình huống này, trong lòng Diệp Thanh Vân đã hoảng loạn vô cùng, nhưng vẻ mặt bên ngoài của hắn vẫn vững như cẩu già.
Ánh mắt và thần thái không hề có chút thay đổi nào.
Phảng phất tất cả mọi chuyện này đều không đáng kể với Diệp Thanh Vân.
Thế nào mới gọi là kỹ thuật diễn?
Thế nào mới gọi là bình tĩnh?
Diệp Thanh Vân lúc này đã thể hiện tất cả điều đó một cách trọn vẹn.
Ta Diệp Thanh Vân giờ phút này dù có sợ đến mức tè ra quần, nhưng đầu lông mày tuyệt đối không nhíu lại.
Chính là ngông cuồng như vậy!
"Diệp cao nhân quả nhiên là cao nhân!"
Các trưởng lão Thái Huyền ảo phủ trước đây đều lo lắng cho Diệp Thanh Vân.
Trước có Âm Cốt lão nhân, sau có thi khôi.
Tình thế quá nguy hiểm.
Dưới thánh nhân, ai có thể thong dong hóa giải được mối nguy hiểm như vậy?
Còn Diệp Thanh Vân thì sao?
Dù tình thế hung hiểm như vậy, hắn vẫn bình tĩnh như thường.
Để lộ ra một sự tự tin mạnh mẽ!
Khiến mọi người trong Thái Huyền ảo phủ vô cùng kính phục.
Chỉ là bọn họ không biết, giờ phút này trong lòng Diệp Thanh Vân đã gần như khóc lóc.
Diệp Thanh Vân trong lòng rên rỉ không thôi.
Hắn chỉ hy vọng lúc này có ai đó đến cứu mình.
Két!
Âm thanh nắp quan tài mở ra vang lên từ sau lưng Diệp Thanh Vân.
Da đầu Diệp Thanh Vân tê rần, trong lòng càng kinh hoàng hơn.
Xong rồi xong rồi!
Lần này thật sự xong rồi!
Chắc mình sẽ bị trực tiếp kéo vào trong quan tài mất thôi?
"Kẻ nào đánh thức bổn tọa?"
Bên trong quan tài truyền ra một giọng nói băng giá, trầm thấp.
Ngay sau đó, nắp quan tài bị xốc lên.
Một người áo đen xuất hiện.
Mọi người đồng loạt nhìn sang, đều muốn biết người trong quan tài là ai.
Dù sao hai cỗ quan tài trước đã xuất hiện Tư Đồ Sáng, đại trưởng lão Thục Sơn, và võ khôi Xà Thái của binh gia.
Mà cỗ quan tài thứ ba này, người bước ra chắc hẳn cũng không kém hai vị trước.
Khi người áo đen chậm rãi ngẩng đầu lên, mọi người cũng thấy rõ dung mạo của hắn.
Rất trẻ tuổi! Còn rất thanh tú.
Khi nhìn thấy người này, mấy vị trưởng lão của Thái Huyền ảo phủ lập tức thất sắc.
"Là hắn!"
"Vậy mà lại là người này!"
"Không ngờ Âm Cốt lão nhân lại có được cả hồn phách của vị này!"
Mấy vị trưởng lão kinh hô không thôi.
Người ngoài thì lại rất mơ hồ.
"Trưởng lão, người kia là ai vậy?"
Có người không nén nổi mà hỏi.
Một vị trưởng lão nhíu mày, trầm giọng nói: "Người này chính là cường giả của nhất mạch Đông Hoàng Huyền Cung Âm Dương gia, em trai ruột của đương đại Đông Hoàng Huyền Cung chi chủ!"
"Đông Hoàng hỏi tiên!"
Nghe được tên Đông Hoàng hỏi tiên, mọi người của Thái Huyền ảo phủ đều kinh hãi.
Cái tên này quả thực vô cùng nổi tiếng.
Nói là vang danh cả nguyên cũng không quá đáng.
Ngày xưa, Âm Dương gia Đông Hoàng nhất mạch có cặp song sinh, ca ca là Đông Hoàng tìm tiên, đệ đệ là Đông Hoàng hỏi tiên.
Hai huynh đệ thiên tư tuyệt đỉnh, căn cốt siêu phàm.
Được mệnh danh là cặp sao song sinh kiệt xuất nhất của Đông Hoàng nhất mạch.
Mà trong hai người, đệ đệ Đông Hoàng hỏi tiên càng xuất sắc hơn, trời sinh ngũ hành tạo hóa linh thể, cần có ngũ khí trời ban gia trì.
Năm mười tám tuổi, hắn đã vượt trội so với huynh trưởng một bậc, lĩnh hội được đến cực hạn Âm Dương gia ngũ hành thiên thư.
Tu luyện ra cảnh giới khủng bố tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí hướng nguyên.
Mệnh hắn dường như được định là người thừa kế Đông Hoàng Huyền Cung Âm Dương gia.
Nhưng cuối cùng, người thừa kế lại là huynh trưởng của hắn, Đông Hoàng tìm tiên.
Trong đó, lý do vì sao thì người ngoài không thể biết được.
Nhưng kể từ khi huynh trưởng Đông Hoàng tìm tiên nắm quyền Đông Hoàng Huyền Cung, Đông Hoàng hỏi tiên liền phản xuất khỏi Đông Hoàng Huyền Cung.
Sau đó, hắn nhiều lần đại náo Âm Dương gia, công nhiên đối địch với Âm Dương gia.
Cho đến ngàn năm trước, Đông Hoàng hỏi tiên mai danh ẩn tích, không tái xuất hiện.
Thế gian không ai biết được sống chết của hắn.
Kết quả, Đông Hoàng hỏi tiên lại xuất hiện trong cỗ quan tài thứ ba của Âm Cốt lão nhân.
Thành thi khôi của Âm Cốt lão nhân.
Thật đáng tiếc!
Mà thi khôi được luyện thành từ Đông Hoàng hỏi tiên này chính là chỗ dựa lớn nhất của Âm Cốt lão nhân lần này.
Ban đầu, Âm Cốt lão nhân cảm thấy thi khôi này không phát huy được tác dụng.
Nhưng vì cẩn thận, Âm Cốt lão nhân vẫn đưa nó ra.
Chỉ vì để đối phó với người trước mắt --- Diệp Thanh Vân.
"Thì ra... ta đã chết rồi sao?"
Đông Hoàng hỏi tiên rất nhanh nhận ra sự khác thường của bản thân.
Không thể khống chế thân thể, dù ý thức rõ ràng nhưng bên trong hồn phách dường như có thứ gì đó, có thể cưỡng chế khống chế mình.
"Thi khôi bí pháp, không ngờ Đông Hoàng hỏi tiên ta lại có kết cục như vậy."
Đông Hoàng hỏi tiên tự giễu một câu.
Một tiếng tự giễu chứa đầy cảm xúc.
Đông Hoàng hỏi tiên lập tức nhìn ra phía bên ngoài quan tài.
Vừa nhìn, liền thấy bóng lưng của người đang đứng trước mặt mình.
Là Diệp Thanh Vân!
Chỉ một cái nhìn đã khiến Đông Hoàng hỏi tiên ngây người.
Bóng lưng này… Sao mà quen thuộc đến thế?
Đông Hoàng hỏi tiên lâm vào ngây dại.
Rất nhanh! Ký ức xa xưa bắt đầu ùa về trong tâm trí hắn.
Đông Hoàng hỏi tiên nhớ ra rồi!
Trước đây, hắn mất ngôi cung chủ, dưới cơn giận dữ đã phản bội Âm Dương gia, trốn vào huyền vực thành cổ, một trong mười cấm địa của Nguyên.
Kết quả tại thành cổ huyền vực, Đông Hoàng hỏi tiên đã chạm trán một sự tồn tại thần bí khó lường.
Chỉ vừa nhìn bóng lưng của người kia, Đông Hoàng hỏi tiên đã bại trận.
Mà giờ phút này, bóng lưng quen thuộc đó lại xuất hiện trước mặt Đông Hoàng hỏi tiên.
Hoàn toàn giống với bóng lưng mà hắn từng thấy trong thành cổ huyền vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận