Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1263 thương lượng cửa sau!

Chương 1263: Thương lượng cửa sau! Đối mặt với Diệp Thanh Vân chất vấn, thanh âm the thé kia lại không hề đưa ra bất kỳ câu trả lời nào. Diệp Thanh Vân nhíu mày. Lại lần nữa đặt câu hỏi: "Chủ nhân nơi đây có ở trong điện không?" Vẫn không nhận được hồi đáp nào. Diệp Thanh Vân bất đắc dĩ, không lấy được câu trả lời, cũng chỉ có thể tự mình tiến vào Tiêu Diêu Điện kia để tìm hiểu hư thực. Chỉ là muốn vào Tiêu Diêu Điện, còn cần phải thông qua khảo nghiệm của Thập Nhị Cung. Nếu không vượt qua được, thì cũng chỉ có thể dừng bước tại đây, không thể vào được Tiêu Diêu Điện kia. Diệp Thanh Vân đối với thực lực của mình vẫn rất hiểu rõ. Nói thẳng ra. Bản thân mình chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt. Nếu thật đến lúc phải dựa vào chính mình thì thôi xong. Lúc này. Đạo bậc thang thứ nhất ánh sáng ảm đạm xuống, ngay sau đó, đạo bậc thang thứ hai sáng lên. "Xem ra, hai vị kiếm Tôn hẳn là đã tiến vào cung thứ hai để khảo nghiệm." Côn Lôn tử thấy thế nói. Mọi người đều kiên nhẫn chờ đợi. Nhìn xem ánh sáng bậc thang từng tầng từng tầng sáng lên. Đến khi đến bậc thang thứ bảy. Ánh sáng vừa mới sáng lên chưa được bao lâu. Một bóng người bỗng xuất hiện, từ trên bậc thang ngã xuống. Chính là Phong Vô Ngấn. Trên mặt Phong Vô Ngấn có vẻ bất đắc dĩ, thân hình lùi lại, trở về phía đám người. Mọi người kinh hãi. Phong Vô Ngấn đây là đã thất bại sao? Còn chưa đợi mọi người tra hỏi, Vân Vô Tương cũng xuất hiện. Cũng ở bậc thang thứ bảy, thân hình lùi xuống. Hai đại kiếm Tôn, đều dừng bước tại bậc thang thứ bảy. "Hai vị, khảo nghiệm của Thập Nhị Cung này rốt cuộc như thế nào?" Diệp Thanh Vân vội vàng hỏi. Biết người biết ta, mới có thể ứng phó tốt. Hai đại kiếm Tôn đều lắc đầu. "Công tử thứ lỗi, nhưng phàm là những người dừng bước trong khảo nghiệm của Thập Nhị Cung, đều không thể tiết lộ chi tiết bên trong." Vân Vô Tương có chút áy náy nói. "Nếu bọn ta tiết lộ, sẽ phá hỏng quy tắc, tất cả mọi người vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này." Nghe nói vậy, sắc mặt mấy người đều thay đổi. Vậy mà không được tiết lộ nội dung khảo nghiệm của Thập Nhị Cung. Thật sự là quá khắc nghiệt. Diệp Thanh Vân vốn đang định từ chỗ hai đại kiếm Tôn lấy chút thông tin hữu ích. Xem ra là không được. Khảo nghiệm của Thập Nhị Cung này, chỉ có thể tự mỗi người đi tìm hiểu. Không ai giúp được ai. Hai đại kiếm Tôn liếc nhau. "Huynh trưởng, huynh đến cung thứ bảy sao?" "Ừ!" "Hắc hắc, ta cũng dừng bước ở cung thứ bảy." "Đều như nhau cả, không có gì đáng nói." "Vậy không được, chuyện này đủ để chứng minh, huynh trưởng ngươi bây giờ chưa chắc đã mạnh hơn ta." "......" Hai huynh đệ này đúng là lúc nào cũng muốn tranh giành một chút. Ngay cả cái khảo nghiệm Thập Nhị Cung này cũng muốn so xem ai đi xa hơn. Còn vấn đề đặt ra trước mắt Diệp Thanh Vân bọn người là, kế tiếp ai sẽ đi xông cái khảo nghiệm Thập Nhị Cung này? "Thánh tử, cứ để tiểu tăng đi xông đi." Tuệ Không chủ động xin đi giết giặc. "Ừm, hai đại kiếm Tôn đều chỉ có thể xông đến tầng thứ bảy, Tuệ Không ngươi vẫn thôi đi." Diệp Thanh Vân có chút bất đắc dĩ nói. "Thánh tử không cần lo lắng, tiểu tăng tuy không bằng hai đại kiếm Tôn, nhưng cũng có chút dũng khí, nguyện vì Thánh tử vượt mọi chông gai!" Thần sắc của Tuệ Không lại rất kiên định. Không hề e ngại. "Vậy cũng được, ngươi tự mình cẩn thận." Diệp Thanh Vân đành gật đầu đồng ý. "Thánh tử yên tâm, tiểu tăng đi rồi sẽ về." Tuệ Không liền bước lên bậc thang. Chẳng bao lâu. Đạo bậc thang thứ hai sáng lên. Điều này chứng tỏ Tuệ Không đã vượt qua cung thứ nhất, tiến vào cung thứ hai. "Không ngờ tên Tuệ Không này cũng rất tài giỏi đấy chứ." Diệp Thanh Vân lẩm bẩm trong miệng. "Ta còn tưởng hắn đến cung thứ nhất đã khó khăn rồi chứ." Kết quả vừa dứt lời. Ánh sáng cung thứ ba đã sáng lên. "Tuệ Không tiến vào cung thứ ba." Kiếm Thiên Minh kinh hỉ nói. Nhưng còn chưa đến nửa chén trà nhỏ thời gian. Thân ảnh của Tuệ Không đã xuất hiện. Lùi xuống. Sắc mặt có chút tái nhợt, hai tay nắm chặt, lộ vẻ rất không cam lòng. "Thánh tử!" Tuệ Không quay người nhìn về phía Diệp Thanh Vân, cúi đầu, mặt đầy hổ thẹn. "Tiểu tăng vô năng, ngay cả cung thứ ba cũng không vượt qua được." Diệp Thanh Vân thở dài. "Không sao, ngươi có thể xông đến cung thứ ba, đã khiến ta bất ngờ rồi." Tuệ Không: “......” Không hiểu vì sao. Tuy là lời tự an ủi mình, nhưng nghe lại thấy có chút kỳ lạ. "Ta cũng đến thử xem sao." Kiếm Thiên Minh cũng bước lên bậc thang. Đồng thời, ngay cả vượt qua ba cung đầu. Đến khi đến cung thứ tư, lúc này mới hiện thân mà ra. Mạnh hơn Tuệ Không một chút. Dù sao đều thất bại, xông đến quan thứ mấy thật ra không có gì khác biệt. "Ta đến đây." Côn Lôn tử bước lên bậc thang. Một mạch đi đến tầng thứ sáu. Lập tức dừng bước mà ra. Đến đây. Trong đoàn người, chỉ còn lại Diệp Thanh Vân và Nhan Chính là chưa từng bước vào khảo nghiệm của Thập Nhị Cung này. Nhan Chính đang muốn tiến lên. Diệp Thanh Vân đã dẫn đầu bước chân đi trước. "Dù sao đoán chừng cũng sẽ gặp khó khăn, ta cứ đi sớm về sớm." Diệp Thanh Vân tỏ vẻ rất thản nhiên. Hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý thất bại. Dù sao chuyến này cũng xem như có thu hoạch. Dừng bước ở đây cũng không quan trọng. Chỉ tiếc là. Không thể nhìn thấy chủ nhân huyền uyên cổ thành này. Cũng không đào được thêm nhiều bí ẩn liên quan đến huyền uyên cổ thành. Nhưng có lẽ trong khảo nghiệm của Thập Nhị Cung này, sẽ có chút manh mối. Cho nên dù thế nào thì Diệp Thanh Vân vẫn muốn đích thân đến thử một chút. Thấy Diệp Thanh Vân muốn xông vào Thập Nhị Cung, mấy người đều lộ vẻ mong chờ. Theo họ nghĩ. Diệp Thanh Vân có lẽ mới là người duy nhất có thể vượt qua được khảo nghiệm của Thập Nhị Cung. "Mọi thứ cẩn thận!" Nhan Chính nhắc nhở. "Thánh tử nhất định sẽ thành công!" Tuệ Không vẫn như trước đối với Diệp Thanh Vân có lòng tin tuyệt đối. "Ừ!" Diệp Thanh Vân khẽ gật đầu. Sau đó một chân bước lên bậc thang thứ nhất. Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân cũng đang đợi tiến vào cung thứ nhất. Nhưng đứng trên bậc thang một hồi. Diệp Thanh Vân vẫn không biến mất. Vẫn đứng nguyên tại đó. Ánh sáng bậc thang cũng không sáng lên như trước đó khi những người khác đứng lên. Hoàn toàn không có phản ứng. Diệp Thanh Vân nhìn xung quanh, vẻ mặt mờ mịt. Tình huống gì đây? Sao ta vẫn còn ở đây? Sao không vào được? Có phải cách đi của ta không đúng? Diệp Thanh Vân có chút mơ hồ, còn nhảy lên trên bậc thang kia một chút. Vẫn không có bất kỳ thay đổi nào. Phía dưới, mấy người cũng ngây người. Bọn họ cũng không ngờ, Diệp Thanh Vân đi lên rồi mà lại không vào được cung thứ nhất? Mà là dừng lại trên bậc thang kia. "Diệp công tử vì sao chưa vào được cung thứ nhất?" "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" "Chẳng lẽ......Thánh tử không cần chịu đựng khảo nghiệm, có thể trực tiếp vào Tiêu Diêu Điện sao?" Mọi người kinh ngạc không thôi. Ngoài Nhan Chính ra, những người khác đều đã trải qua khảo nghiệm của Thập Nhị Cung. Đồng thời, cuối cùng đều thất bại. Mà Diệp Thanh Vân giờ phút này, cũng đứng trên bậc thang, lẽ ra nên vào khảo nghiệm. Nhưng lại không có bất kỳ biến hóa nào. Điều này khiến người ta khó hiểu. Cũng không biết vì sao. Sự khác thường này xuất hiện trên người Diệp Thanh Vân, liền không hiểu lại thấy hợp lý. Phảng phất...... có chuyện gì kỳ lạ xảy ra với Diệp Thanh Vân đều là chuyện có thể xảy ra. "Đây là chuyện gì vậy?" Diệp Thanh Vân không nhịn được hô lên. Giọng nói the thé kia chưa từng xuất hiện, tựa hồ cũng bị tình huống đặc thù này làm cho mơ hồ. Không biết nên trả lời như thế nào. Diệp Thanh Vân vẻ mặt hồ nghi. "Tính toán, ta lại lên trên một chút thử xem sao." Diệp Thanh Vân lúc này lại bước chân đi, bước lên đạo bậc thang thứ hai. Vẫn không có chuyện gì xảy ra. Bậc thang phảng phất trở thành bậc thang bình thường. Căn bản không có cái khảo nghiệm nào tồn tại. Lần này. Diệp Thanh Vân xem như có chút hiểu ra. "Đây hẳn là lại là người đồng hương kia mở cho ta cửa sau sao?" Ngay sau đó. Diệp Thanh Vân một mạch đi lên trên. Trong nháy mắt. Mười hai đạo bậc thang đều bị Diệp Thanh Vân bước qua. Rất dễ dàng đi tới cửa Tiêu Diêu Điện. Quá dễ dàng. Khiến đám người thấy choáng. "Ha ha ha, làm nửa ngày, hóa ra chỉ có vậy thôi." Diệp Thanh Vân nhịn không được cười lớn. Lúc trước còn khiến hắn gấp gáp lắm cơ. Diệp Thanh Vân đắc ý đi lên. Hắn từ trên đi xuống rồi lại đi lên. Ta đi lên. Ta lại xuống! Ta lại đi lên. Ta lại xuống đi! Hắc hắc! Đúng là chơi thôi! Mọi người đều im lặng nhìn Diệp Thanh Vân khi lên khi xuống trên bậc thang. Sao mà ngây thơ thế? Nhưng mọi người cũng đã ý thức được điều gì đó. Khảo nghiệm của Thập Nhị Cung này tuyệt đối không phải là mất linh. Rất có thể...... là do tu vi của Diệp Thanh Vân quá thâm sâu mà trực tiếp trấn áp. Có lẽ là tu vi của Diệp Thanh Vân quá cao thâm, quá mạnh, vượt qua phạm trù mà Thập Nhị Cung có thể tiếp nhận. Cho nên Diệp Thanh Vân căn bản không cần thông qua khảo nghiệm nào. Dùng tư thái cường hoành tuyệt đối, quét ngang tất cả! Quản ngươi cái khảo nghiệm gì, hết thảy đều bị một cước trấn áp. "Vị lá cao nhân này có năng lực lớn đến mức chúng ta không thể tưởng tượng nổi." Vân Vô Tương cảm khái nói. "Khảo nghiệm của Thập Nhị Cung khó khăn thế nào, lá cao nhân lại đủ sức trấn áp nó, khiến cho khảo nghiệm không thể xuất hiện." "Quá mạnh!" Côn Lôn tử mặt đầy rung động. "Các ngươi có lên được không?" Diệp Thanh Vân cũng không quá đắc ý, vẫn không quên hỏi mọi người. Kiếm Thiên Minh lúc này thử bước lên. Nhưng lại không thể bước chân lên được. Phảng phất có một lực lượng vô hình, ngăn cản kiếm Thiên Minh ở dưới. "Công tử, bọn ta không thể lên được." Kiếm Thiên Minh nói. "Vậy được rồi, ta vào trước vậy." Diệp Thanh Vân cũng không cảm thấy bất ngờ. Đoán chừng người đồng hương kia chỉ mở cửa sau cho mỗi mình hắn, những người khác không có cơ hội đi đường tắt. Diệp Thanh Vân đi tới trước cửa lớn Tiêu Diêu Điện. Cửa điện đóng kín. Đồng thời tựa hồ khắc họa hình gì đó. Nhưng giống như lại bị ai đó xóa mất. Cho nên không được đầy đủ. Chỉ có thể mơ hồ thấy có một bóng lưng, mặc áo trắng, phiêu dật bất phàm. Diệp Thanh Vân lộ vẻ nghi hoặc. "Người mặc áo trắng này, có lẽ chính là đồng hương của mình sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận