Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1864 Thái Ất thánh thú khủng bố

Chương 1864: Thái Ất Thánh Thú Khủng Bố
“Cảnh giới Thái Ất!”
“Ba người bọn chúng thật sự đột phá cảnh giới Thái Ất!”
Bình Thiên Ngưu Ma ở xa xa trừng mắt há mồm, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.
Hắn sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tận mắt thấy thánh thú đột phá đến cảnh giới Thái Ất.
Hơn nữa còn là ba đầu thánh thú cùng nhau đột phá.
Cảnh tượng bực này, đời này chỉ sợ khó mà thấy được lần thứ hai.
“Nghe nói thánh thú bước vào cảnh giới Thái Ất, không giống với những sinh linh khác, không biết có thật không.”
Bình Thiên Ngưu Ma mở to đôi mắt trâu, hai con mắt to như hai cái đèn lồng.
Mà lúc này.
Lực lượng trong cơ thể tam đại thánh thú cuồn cuộn không ngừng hiện ra.
Nồng đậm đến kinh người!
Khiến cho không gian xung quanh cũng hơi vặn vẹo.
Không chỉ như vậy.
Tam đại thánh thú mỗi con phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Ba đạo ánh sáng từ trong mắt chúng nở rộ, bay vào đám mây, chui vào trong đại đạo.
Đó là mệnh cách của tam đại thánh thú, giờ phút này đã đánh vào trong đại đạo.
Đối với Thái Ất Kim Tiên bình thường mà nói, bước này là đã kết thúc.
Nhưng đối với thánh thú mà nói, lại chưa kết thúc.
Chỉ thấy ba đạo mệnh cách đánh vào đại đạo, ngay sau đó là ba đạo ánh sáng màu vàng óng, như mưa móc rơi xuống.
Trong nháy mắt chui vào cơ thể tam đại thánh thú.
“Đại đạo bản nguyên!!!”
Bình Thiên Ngưu Ma kinh hãi tột độ.
Hắn dùng sức dụi mắt trâu, hung hăng tự tát mình một cái.
Xác định mình không bị hoa mắt.
Càng không phải ảo giác.
Ba đạo ánh sáng màu vàng từ nơi sâu thẳm trên trời cao hạ xuống, đích đích xác xác chính là lực lượng đại đạo bản nguyên.
Không hề sai!
“Truyền thuyết lại là thật!”
“Thánh thú bước vào cảnh giới Thái Ất, đem mệnh cách bản thân đánh vào đại đạo, sẽ nhận được quà tặng của đại đạo!”
“Một sợi đại đạo bản nguyên! Quà tặng này quá phong phú rồi!”
Sau khi chấn kinh, Bình Thiên Ngưu Ma càng thêm hâm mộ vô cùng.
Ta lão ngưu khổ sở tu luyện mấy vạn năm, nếm đủ cay đắng, chịu đủ tội.
Vất vả lắm mới có tu vi ngày nay.
So với người ta, quả thực là một trời một vực.
Mấy con thánh thú này con nào con nấy đều là quái vật.
Thực lực tăng nhanh chóng mặt, cảnh giới đột phá mãnh liệt, căn bản không thể dùng lẽ thường mà nói.
Khi mình đột phá cảnh giới Thái Ất, một cái rắm cũng không có.
Người ta đột phá cảnh giới Thái Ất, trực tiếp có một sợi đại đạo bản nguyên.
Mẹ nó!
Hâm mộ chết ta lão ngưu!
Bá Thiên Hổ, gà trống lớn, Rùa Biển Tiên Nhân mỗi con đều nhận được một sợi lực lượng đại đạo bản nguyên.
Sợi lực lượng bản nguyên này tuy không nhiều, nhưng đủ để thực lực của chúng được lột xác.
Đều là Thái Ất nhất trọng thiên, nhưng thực lực của ba người bọn chúng tuyệt đối vượt xa Thái Ất Kim Tiên cùng cảnh giới.
So với trước khi chưa đột phá, thực lực tăng lên không chỉ gấp mười lần.
“Oa! Ta cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng!”
Bá Thiên Hổ hưng phấn gào thét lung tung, tiếng hổ gầm chấn động cả không trung.
“Đây là cảnh giới Thái Ất sao? Quả nhiên cảm giác khác trước kia hoàn toàn.”
Rùa Biển Tiên Nhân di chuyển thân thể to lớn, nhấc lên trận trận kình phong.
Còn gà trống lớn vẫn lạnh khốc, trực tiếp xông về phía tám hộ đảo nhân.
Cùng lúc đó.
Hàng da cũng giải khai trói buộc cho tám hộ đảo nhân.
Tám hộ đảo nhân cùng nhau xông tới, nhưng lần này chỉ có một mình gà trống lớn nghênh chiến.
Trước kia ba đấu tám đều không đánh lại, nhưng lần này, gà trống lớn có lòng tin một mình đấu tám.
“Các ngươi cứ quan chiến, không cần nhúng tay.”
Gà trống lớn vẫn không quên dặn Bá Thiên Hổ và Rùa Biển Tiên Nhân một câu.
Sau một khắc.
Chu tước thần hỏa giáng xuống, như mưa rào tầm tã rơi trên người tám hộ đảo nhân.
Tám hộ đảo nhân mỗi người dùng tiên khí ngăn cản chu tước thần hỏa.
Trước đây bọn chúng vẫn ngăn cản như thế.
Nhưng lần này tình huống lại khác.
Uy lực chu tước thần hỏa tăng lên quá nhiều, tiên khí của tám hộ đảo nhân lập tức bị đốt cháy sạch.
Hỏa diễm như hồng thủy trong nháy mắt thôn phệ bọn họ.
Nhưng rất nhanh.
Tám hộ đảo nhân đã vọt ra từ trong ngọn lửa, dù toàn thân đầy thương tích, cũng không để ý chút nào.
Gà trống lớn vỗ cánh, lấy tư thế lao xuống gào thét.
Đối đầu trực diện với tám hộ đảo nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm rầm rầm rầm!!!
Gà trống lớn thế không thể đỡ, trực tiếp dùng nhục thân đâm cho tám hộ đảo nhân ngã trái ngã phải.
Còn bản thân gà trống lớn thì lông tóc không hề tổn hại, một chiếc lông vũ cũng không rơi.
“Khủng bố như vậy sao?”
Bình Thiên Ngưu Ma ở xa thấy mà khóe miệng giật giật.
Khá lắm! Ta thật sự bái phục!
Đây chính là thực lực của thánh thú sau khi bước vào cảnh giới Thái Ất sao?
Tám Thái Ất Kim Tiên vậy mà không phải đối thủ?
Quả thực quá dọa người!
Huyết mạch thánh thú thật sự là ngang tàng đến vậy sao?
Bình Thiên Ngưu Ma không khỏi nhớ lại trước kia mình từng đánh nhau với vài con thánh thú này.
Lúc đó mấy con thánh thú liên thủ cũng chỉ đánh ngang tay với mình.
Nhưng bây giờ.
Đoán chừng tùy tiện một con cũng có thể cùng mình so cao thấp.
Nếu để mấy con thánh thú liên thủ, có thể đánh mình như đánh ba con chó con vậy.
Bình Thiên Ngưu Ma lại không khỏi nhìn về phía hàng da.
“Đại cẩu Kim Mao này rốt cuộc lai lịch gì? Vì sao đến cả thánh thú đều gọi hắn là lão đại?”
“Hơn nữa đại cẩu Kim Mao này còn biết đến sự tồn tại của Trấn Ma Đảo, chỉ sợ cũng là một cường giả cổ xưa.”
Trong lòng Bình Thiên Ngưu Ma suy đoán như vậy, hàng da dường như nhận thấy được, cũng nghiêng đầu nhìn về phía Bình Thiên Ngưu Ma.
Chỉ một cái nhìn, liền khiến Bình Thiên Ngưu Ma lập tức cung kính đứng thẳng người, gật đầu a dua với hàng da.
Hàng da không để ý đến Bình Thiên Ngưu Ma, tiếp tục xem cuộc đại chiến trên không Trấn Ma Đảo.
Lần này gà trống lớn thật sự là uy phong, tám hộ đảo nhân không còn cách nào tạo ra uy hiếp cho hắn nữa.
Bất quá tiếp tục đánh cũng khó có kết quả gì.
Tám hộ đảo nhân đều là tu vi Thái Ất Kim Tiên, mệnh cách đã sớm nằm trong đại đạo.
Gà trống lớn căn bản giết không được bọn chúng.
Còn tám hộ đảo nhân cũng không giết được gà trống lớn đang có thực lực bạo tăng.
Nếu cứ đánh tiếp thì không ngừng không nghỉ, đánh đến trời đất tối tăm cũng không thể kết thúc.
Nhưng gà trống lớn không phải không có cách giết chết tám hộ đảo nhân.
Hắn có đại đạo bản nguyên, đây là mấu chốt để giết Thái Ất Kim Tiên!
Đương nhiên.
Nếu gà trống lớn dùng đại đạo bản nguyên, sẽ gây tổn thương rất lớn cho mình, dù sao đại đạo bản nguyên rất hiếm, muốn giết tám Thái Ất Kim Tiên, chỉ sợ sẽ tiêu hao hết đại đạo bản nguyên trong cơ thể.
Huống hồ.
Tám hộ đảo nhân này cũng không có lỗi gì, họ chỉ là phụng mệnh canh giữ Trấn Ma Đảo, mà ra nông nỗi này là do bị âm tà chi khí của Trấn Ma Đảo nhuốm dần.
Bất kể thế nào, cũng không nên giết họ.
Gà trống lớn thấy hơi chán, quay đầu nhìn về phía hàng da.
“Cũng sắp xong rồi.”
Hàng da lắc đầu chó, ra hiệu cho gà trống lớn có thể dừng tay.
Gà trống lớn lập tức thu cánh lại, thân hình nhanh chóng lui về nơi xa.
Còn tám hộ đảo nhân thì như phát điên đuổi giết lên.
“Uông!!!”
Lại nghe một tiếng chó sủa thanh thúy của hàng da.
Trời đất như đứng im trong khoảnh khắc đó.
Tám hộ đảo nhân đồng loạt dừng lại tại chỗ, âm tà chi khí quanh thân đều tan đi.
Trong mắt khôi phục vẻ thanh minh.
Lần này không phải tỉnh táo ngắn ngủi, mà là bọn họ đã hoàn toàn khôi phục.
Âm tà chi khí tích tụ quanh năm tháng dài trong cơ thể họ, đã bị hàng da hóa giải không còn mảnh nào.
Đến chút cặn bã cũng không còn lại.
Tám hộ đảo nhân ngơ ngác đứng giữa không trung.
Mộng mị đến nỗi cả đám đều hơi ngơ ngác.
Đến Hứa Cửu cũng không thể tỉnh táo lại.
“Chúng ta...... đây là đã hoàn toàn khôi phục sao?”
Đến khi Bá Thiên Hổ ba người bọn chúng tiến đến gần, tám hộ đảo nhân này mới dần phản ứng lại.
“Không sai, các ngươi đã hoàn toàn khôi phục.”
Bá Thiên Hổ nhe răng cười nói.
Nhìn ba con thánh thú đáng sợ trước mặt, tám hộ đảo nhân đột nhiên giật mình.
“Là các ngươi đã hóa giải âm tà chi khí cho bọn ta?”
Một hộ đảo nhân lớn tuổi kinh ngạc hỏi.
“Không phải.”
Bá Thiên Hổ lắc đầu.
“Là lão đại của bọn ta giúp các ngươi hóa giải.”
Lão đại?
Ba thánh thú lợi hại như vậy, thế mà lại có lão đại?
Lúc này, hàng da lấy tư thế bơi chó từ xa không nhanh không chậm bay tới.
“Đây chính là lão đại.”
Bá Thiên Hổ chỉ vào hàng da.
Tám hộ đảo nhân cùng nhìn về phía hàng da.
Mặt ai nấy đều tràn đầy mờ mịt nghi hoặc.
Đại cẩu Kim Mao này, thế mà lại là lão đại của ba con thánh thú này?
Đơn giản không thể tưởng tượng nổi.
Cũng không cảm nhận được khí tức đặc biệt mạnh mẽ nào trên người đại cẩu Kim Mao này nha?
Nhìn cũng giống yêu quái nhỏ bình thường.
“Đa tạ các ngươi đã hóa giải âm tà chi khí cho bọn ta, mong rằng các ngươi mau chóng rời khỏi nơi đây, đừng tiếp tục đến gần Trấn Ma Đảo.”
Hộ đảo nhân lớn tuổi nhất với vẻ tang thương, râu tóc bạc phơ, đầu tiên là ôm quyền với hàng da, sau đó nghiêm nghị nói.
“Trong Trấn Ma Đảo phong ấn Bát Kỳ Tà Tôn, đây là một sinh linh cổ xưa cực kỳ khủng bố, cực kỳ tàn bạo, từng làm hại Đại Hoang Tiên Vực, khiến vô số sinh linh vẫn diệt.”
“Ngày xưa tam đại Tiên Vương cũng đã hao phí không ít thủ đoạn mới phong ấn nó ở đây, nhưng cũng khó mà loại bỏ nó.”
“Chúng ta trông coi nơi này đã vô số năm tháng, nơi đây an toàn, quan trọng hơn cả tính mệnh của chúng ta.”
“Xin các ngươi mau chóng rời đi, đừng để lộ chuyện nơi đây ra ngoài, vĩnh viễn cũng đừng trở lại.”
Hàng da nhẹ gật đầu.
“À.”
Sau đó nó khua khua tay chó về phía Trấn Ma Đảo.
Ầm ầm!!!
Tám cột đá trùng thiên trên Trấn Ma Đảo bỗng nhiên sụp đổ.
Phong ấn do tam đại Tiên Vương năm xưa để lại đã giải khai.
Tám đại hộ đảo nhân: “Ngọa Tào!!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận