Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1274 đại chiến Thánh Nhân

Chương 1274: Đại chiến Thánh Nhân, Ngự Thiên Chiến Xa! Cũng chính là máy xúc! Đây là lấy bản vẽ do Diệp Thanh Vân tự viết, lại tập hợp một nhóm Luyện Khí sư đứng đầu Thần Công Thành, liên thủ chế tạo ra Hậu Thiên Chí Bảo. Chính là niềm kiêu hãnh của Thần Công Thành! Thành chủ Thần Công Thành là Triệu Đỉnh, thậm chí một đám Luyện Khí sư Thần Công Thành đều tán dương Bảo vật này là chí bảo đệ nhất từ xưa đến nay của Thần Công Thành.
Mà giờ khắc này, Diệp Thanh Vân hoàn toàn không hề che giấu. Trực tiếp an vị vào trong Ngự Thiên Chiến Xa này, muốn phát huy sức mạnh của món bảo vật này, cùng Nhan Chính liên thủ đối kháng binh gia Thánh Nhân Hạng Thiên Võ kia.
Ầm!!! Diệp Thanh Vân ngồi vào Ngự Thiên Chiến Xa đồng thời, một đạo ngân quang sáng chói, bao bọc toàn bộ Ngự Thiên Chiến Xa lại. Đây là trận pháp phòng ngự của Ngự Thiên Chiến Xa.
“Xông lên a!!!” Không cần Diệp Thanh Vân khống chế, Bảo vật này đã nhận Diệp Thanh Vân làm chủ, có thể theo tâm thần Diệp Thanh Vân để thúc đẩy.
Ầm ầm!!! Ngự Thiên Chiến Xa phát ra tiếng nổ thật lớn. Hướng thẳng đến Hạng Thiên Võ xông tới. Tốc độ cực nhanh! Uy thế càng là kinh thiên động địa. Phảng phất có thể trong nháy mắt, san bằng một ngọn núi.
Diệp Thanh Vân hưng phấn. Thử hỏi người nam nhi nào nhiệt huyết, khi ngồi bên trong máy đào mà không hưng phấn đâu? Nhất là đây còn là một chiếc máy xúc biết bay. Càng làm cho Diệp Thanh Vân có một loại cảm giác thoải mái không nói ra được.
“Đây là thứ quỷ gì?” Nhìn thấy Diệp Thanh Vân khống chế một con quái vật khổng lồ hướng phía chính mình đánh tới, Hạng Thiên Võ lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc. Với kiến thức của hắn, vậy mà đều nhìn không ra đây rốt cuộc là một loại bảo vật gì. Nhìn hình thù cổ quái.
Bất quá Hạng Thiên Võ cũng không chủ quan. Hắn tuy nhìn không ra Bảo vật này là vật gì, nhưng cũng có thể cảm nhận được khí tức bất phàm mười phần dự bị của Bảo cụ này. Có thể nói là đỉnh phong tồn tại trong Hậu Thiên Linh Bảo. Cho dù là cường giả Thánh Nhân, cũng không thể khinh thường. Huống chi, người khống chế Bảo vật này còn là Diệp Thanh Vân.
Ngự Thiên Chiến Xa ầm vang mà đến, cánh tay dài dẫn đầu huy động lên. Hổ hổ sinh phong! Tựa như là một con Thương Long. Hung hăng chụp về phía Hạng Thiên Võ.
Hạng Thiên Võ hừ lạnh một tiếng. “Đến hay lắm!” Đưa tay một chưởng, uy của Thánh Nhân giáng lâm. Lại là cứng rắn ngăn trở cánh tay của Ngự Thiên Chiến Xa.
“Mở cho ta đủ mã lực!” Diệp Thanh Vân hét lớn một tiếng. Ngự Thiên Chiến Xa lập tức bật hết hỏa lực. Một cỗ lực lượng cường hãn chưa từng có trong nháy mắt bộc phát.
Oanh!!! Trong khoảnh khắc. Hạng Thiên Võ lại là bị Ngự Thiên Chiến Xa va chạm liên tiếp lui về phía sau. Tuy chưa từng bị thương. Nhưng bộ dáng cũng hết sức chật vật.
“Bảo vật này lại có lực lượng kinh khủng như vậy?” Hạng Thiên Võ sợ ngây người. Hắn cũng không hề xem thường món bảo vật này. Kết quả vẫn bị Bảo vật này đâm cho liên tục lùi lại. Khí huyết trong cơ thể cũng là không nhịn được một trận cuồn cuộn.
“Bằng vào thể phách Thánh Nhân của ta, chưa từng toàn lực, vậy mà cũng không ngăn được Bảo vật này sao?” Ánh mắt Hạng Thiên Võ trở nên nóng rực lên. Hắn sinh ra lòng tham đối với bảo vật này. Thánh Nhân tuy cường đại, nhưng đối với bảo vật cũng có chỗ theo đuổi. Tỷ như Tiên Thiên Linh Bảo. Bất luận một cái Tiên Thiên Linh Bảo nào đều đáng giá Thánh Nhân theo đuổi. Nhưng đối với Thánh Nhân mà nói, cũng chỉ có Tiên Thiên Linh Bảo tầng thứ này mới có thể lọt vào mắt xanh của bọn họ. Ngự Thiên Chiến Xa tuy không phải Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng cũng đạt đến đỉnh phong Hậu Thiên Linh Bảo, gần như không thua kém Tiên Thiên Linh Bảo. Hạng Thiên Võ cũng tự mình lĩnh hội uy lực của Bảo vật này, tự nhiên đối với nó có chút ý động.
“Tiếp tục xông!” Diệp Thanh Vân tiếp tục để Ngự Thiên Chiến Xa va chạm Hạng Thiên Võ.
“Thật sự cho rằng lão phu không đối phó được món bảo vật này của ngươi sao?” Hạng Thiên Võ hai tay đột nhiên vừa nhấc. Đột nhiên, lực thiên địa bốn phía mãnh liệt nổi lên. Trực tiếp giam cầm Ngự Thiên Chiến Xa giữa không trung. Đây chính là thủ đoạn của Thánh Nhân. Một lời không hợp liền có thể vận chuyển đại đạo chi lực. Quản ngươi chiêu thức hay bí pháp gì, trước mặt đại đạo chi lực thuần túy, đều sẽ mất đi tác dụng. Chính là đơn giản thô bạo như vậy. Có thể vận chuyển một loại Thiên Địa Đại Đạo hoàn chỉnh, chính là biểu hiện của cảnh giới Thánh Nhân. Ngự Thiên Chiến Xa bị đại đạo chi lực giam cầm, khó mà động đậy. Mặc cho sức mạnh bên trong bảo vật này mạnh cỡ nào, trước đại đạo chi lực, cũng không có chỗ phát huy.
“Thánh Nhân biến thái như vậy sao?” Diệp Thanh Vân ngồi trong Ngự Thiên Chiến Xa, thần sắc có chút rung động. Hạng Thiên Võ bàn tay hướng phía Ngự Thiên Chiến Xa đột nhiên một nắm. Ngự Thiên Chiến Xa vậy mà không bị khống chế mà rung động. Diệp Thanh Vân sợ hãi, đầu óc lập tức liền tỉnh táo lại. Vừa rồi hình như mình hơi quá hấp tấp. Hiện tại thì hay rồi. Muốn xong con bê. May mắn lúc này, Nhan Chính cũng xuất thủ. Hạo nhiên nho phong! Một luồng gió thánh cương rõ ràng đánh tới. Trong nháy mắt, bao phủ toàn bộ Hạng Thiên Võ.
Nhưng ngay sau đó, sát khí binh gia lưu chuyển. Chỉ trong khoảnh khắc, liền xé nát hạo nhiên nho phong của Nhan Chính.
“Coi như hai người các ngươi liên thủ, lão phu cũng đủ để trấn áp.” Hạng Thiên Võ không hề sợ hãi. Nơi này không phải là tòa thành cổ bên trong huyền uyên. Hiện tại thương thế của mình đã khỏi, khôi phục thực lực đến đỉnh phong. Căn bản không hề e ngại Nhan Chính và Diệp Thanh Vân. Dù không có hổ phù bảo vật trong tay, Hạng Thiên Võ cũng tự tin có thể trấn áp hai người đối diện.
Nhan Chính nhíu mày. Thực lực Hạng Thiên Võ cường đại, tựa hồ còn vượt trên cả dự liệu của mình.
“Diệp Cao Nhân rốt cuộc đang làm cái gì? Vì sao vẫn chưa thi triển thủ đoạn?” Trong lòng Nhan Chính vô cùng nghi hoặc. Diệp Thanh Vân rõ ràng có thực lực một bàn tay chụp chết Hạng Thiên Võ này, lại vẫn cứ không sử dụng thực lực bản thân, ngược lại là khống chế một món bảo vật khổng lồ như thế để tác chiến. Đây không phải cởi quần đánh rắm sao? Món bảo vật này dù lợi hại, nhưng làm sao có thể bằng một chút thực lực của ngươi Diệp Cao Nhân chứ?
“Lẽ nào, đây là Diệp Cao Nhân cố ý hành động? Hắn muốn mượn cơ hội này, dùng tôn binh gia Thánh Nhân này để ma luyện ta sao?” Không hiểu sao, Nhan Chính lại suy đoán theo hướng này. Mà lại suy nghĩ như vậy, còn mẹ nó cảm thấy rất hợp lý.
“Đúng! Nhất định là như vậy!” “Diệp Cao Nhân chắc chắn là biết rõ kinh nghiệm của ta ở cổ thành huyền uyên, hắn muốn cho ta nhanh chóng thích ứng với thiên địa bản nguyên trong cơ thể, cho nên mới không ra tay thật.” Trong lòng Nhan Chính cảm động. Diệp Cao Nhân quả nhiên là dụng tâm lương khổ. Thật sự quá vì người khác mà suy nghĩ. Mình tuyệt đối không thể làm Diệp Cao Nhân thất vọng. Tôn binh gia Thánh Nhân này, chính là đá mài đao tốt nhất của mình.
Ngay sau đó, Nhan Chính hít sâu một hơi, bút ngọc trong tay vung lên. Một chữ “Đức” ẩn chứa sự tang thương cổ kính, sôi nổi mà ra. Lôi cuốn lấy chính khí Nho gia hùng hậu không gì sánh được. Chữ “Đức” cấp tốc bay về phía Hạng Thiên Võ. Hạng Thiên Võ thì lộ vẻ khinh thường. Vẫn như cũ dùng đại đạo chi lực trấn áp.
Oanh!!! Chữ “Đức” lập tức ngưng trệ không tiến, bị đại đạo chi lực của Hạng Thiên Võ cầm giữ. Nhưng ngay sau đó, chữ “Đức” phát ra một tia quang hoa màu vàng cực kỳ mờ nhạt. Chỉ lóe lên một cái rồi biến mất. Lại khiến cho đại đạo chi lực bốn phía trong nháy mắt tán loạn.
“Cái gì?” Hạng Thiên Võ giật mình, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ xuất hiện chuyện như vậy. Còn chưa kịp phản ứng. Chữ “Đức” đã tới gần, rơi ầm xuống người hắn.
Oanh!!! Thân hình Hạng Thiên Võ rơi xuống, bộ dáng rất chật vật.
“Vì sao đại đạo chi lực của ta lại tán loạn trong nháy mắt?” Hạng Thiên Võ rất nhanh ổn định thân hình, đồng thời ném ánh mắt khó tin về phía Nhan Chính. Đại đạo chi lực có thể nói là lực lượng cường đại nhất giữa trời đất. Không tồn tại loại lực lượng nào có thể khắc chế đại đạo chi lực. Trừ phi......Là thiên địa bản nguyên còn hiếm thấy hơn cả Thiên Địa Đại Đạo! Nghĩ đến đây, Hạng Thiên Võ sợ hãi kinh hãi.
“Chẳng lẽ người này, đã luyện hóa thiên địa bản nguyên vào trong cơ thể rồi sao?” Là một Thánh Nhân, Hạng Thiên Võ có thể nói là không sợ hãi. Dù là vào thời Thượng Cổ, bản thân mình cũng là một cường giả lừng lẫy. Ngạo thị thiên hạ. Trừ những Thánh Nhân khác, không người nào có thể sánh vai. Nhưng nếu luyện hóa thiên địa bản nguyên, vậy coi là chuyện khác. Thánh Nhân có thể luyện hóa một tia thiên địa bản nguyên, thực lực sẽ cách xa so với một Thánh Nhân bình thường. Mà sự chênh lệch này cơ hồ là không cách nào bù đắp. Có thể nói. Thánh Nhân không luyện hóa thiên địa bản nguyên, dù tu luyện nhiều năm đi chăng nữa, cũng vô pháp đánh bại một Thánh Nhân có được thiên địa bản nguyên.
“Không thể nào!” Hạng Thiên Võ cấp tốc tỉnh táo lại, không có tự dọa mình. “Người này chưa thành tựu Thánh Nhân, dù thực lực rất mạnh, cũng không có khả năng luyện hóa được thiên địa bản nguyên.” “Cho dù là một tia thiên địa bản nguyên, hắn cũng không chịu nổi.” Nhan Chính thấy Hạng Thiên Võ không hề tổn hại, trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ. Mình dù sao mới vừa có được thiên địa bản nguyên, thật sự không có thời gian đi quen thuộc vận dụng. Uy lực phát huy được còn quá hạn chế. Nhưng dù vậy, Nhan Chính cũng đã có thể đối kháng với đại đạo chi lực của Hạng Thiên Võ. Nếu đem thiên địa bản nguyên này vận dụng thuần thục thì, mình sẽ có nắm chắc lớn, có thể đánh bại Hạng Thiên Võ.
“Để các ngươi mở mang kiến thức một chút, chân chính Bá Vương huyết mạch đi!” Mặt Hạng Thiên Võ trầm xuống như nước, huyết mạch Bá Vương trong cơ thể vận sức chờ phát động. Ngay lúc này, một cục đen sì sì, đột ngột bay đến trước mặt hắn.
“Ân?” Hạng Thiên Võ ngơ ngác. “Đây là vật gì?”
Ps: Canh 4!
Bạn cần đăng nhập để bình luận