Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 832: Thật có Trương Tam Phong?

Chương 832: Thật sự có Trương Tam Phong? Trương Tam Phong?
Nghe được lời của ma nguyên, Cơ Hạo Huyền đang giận dữ, tức khắc ngây người.
Trương Tam Phong? Ai là Trương Tam Phong?
Ở chỗ ta có người như vậy à?
Còn chưa kịp Cơ Hạo Huyền mở miệng, ma nguyên đã lại là xông lên trước rồi.
Chỉ thấy ma nguyên khống chế nam tử lực lưỡng, trong nháy mắt đã giết tới gần Cơ Hạo Huyền.
Ma khí cuồn cuộn, một quyền mạnh mẽ đánh vào ngực Cơ Hạo Huyền.
Lần này.
Trực tiếp đánh bay cả người Cơ Hạo Huyền ra ngoài.
Khó khăn lắm mới ổn định được thân hình.
Nam tử lực lưỡng lại lần nữa đuổi kịp.
Song quyền không ngừng tung ra.
Mỗi một quyền đều hung mãnh hơn quyền trước.
Lực đạo mỗi một quyền đủ để trấn áp một cường giả Quy Khiếu cảnh.
Quyền liên tiếp quyền, như gió táp mưa sa, dồn dập giáng lên người Cơ Hạo Huyền.
Cơ Hạo Huyền dường như hoàn toàn không có sức hoàn thủ.
Bị đánh cho liên tiếp lui về phía sau.
Trông có vẻ thực sự hơi thảm hại.
Bất quá, các cao thủ Đại Chu bên dưới đều rất trấn định, cũng không cảm thấy lo lắng cho Cơ Hạo Huyền.
Sau một hồi công kích dữ dội.
Cơ Hạo Huyền cuối cùng cũng đã ổn định thân hình.
Hơn nữa đáp trả một chưởng.
Ầm!
Nam tử lực lưỡng đón được chưởng này của Cơ Hạo Huyền, thân hình khựng lại một chút.
“Ngươi đánh đủ chưa?”
Cơ Hạo Huyền lạnh lùng nhìn chằm chằm nam tử lực lưỡng.
Vẻ mặt bình thản.
Căn bản không hề có chút thương tích nào.
Nam tử lực lưỡng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngay sau đó.
Ma nguyên đã trông thấy toàn thân Cơ Hạo Huyền lóe lên ánh vàng.
“Địa Hoàng Giáp?”
“Xem ngươi cũng có chút mắt nhìn.”
Cơ Hạo Huyền sừng sững đứng đó, toàn thân kim quang rực rỡ.
Đây chính là sức mạnh của Địa Hoàng Giáp.
Vừa rồi Cơ Hạo Huyền hứng chịu nhiều quyền của nam tử lực lưỡng như vậy, nhìn thì thảm hại, nhưng trên thực tế, mọi đòn công kích đều đã bị Địa Hoàng Giáp hóa giải.
Là một trong Tam Bảo của Đại Chu, Địa Hoàng Giáp được xem là bất khả xâm phạm, có thể hóa giải hết thảy công kích.
Hơn nữa tu vi của Cơ Hạo Huyền vốn dĩ đã cao, cho dù không có Nhân Hoàng Kiếm cùng Thiên Hoàng Ấn trong tay, chỉ cần có Địa Hoàng Giáp, hắn cũng có thể hoàn toàn bất bại khi giao chiến với bất kỳ cường giả nào.
“Hừ, năm xưa Thánh Chủ đại nhân đã tìm ra biện pháp phá giải Địa Hoàng Giáp.”
Ma nguyên cười lạnh.
Vừa nghe lời này, tim Cơ Hạo Huyền bỗng hẫng một nhịp.
“Sao có thể thế được?”
Trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc.
Thánh Chủ Thiên Ma năm xưa thực sự tìm được biện pháp phá giải Địa Hoàng Giáp?
Nếu là thật, vậy mình chẳng phải nguy rồi sao?
Vừa nghĩ đến đây, cả người Cơ Hạo Huyền có chút bối rối.
Ma nguyên vẫn luôn chú ý đến phản ứng của Cơ Hạo Huyền.
Thấy được trong mắt Cơ Hạo Huyền thoáng hiện vẻ hoảng loạn.
“Cơ hội tốt!”
Lúc này ma nguyên lại lần nữa ra tay.
Một ma thủ khổng lồ xuất hiện giữa không trung, trực tiếp tóm lấy Cơ Hạo Huyền.
“Hút hết tu vi của ngươi, đến lúc đó dù ngươi có Đại Chu Tam Bảo, cũng chỉ là con kiến mà thôi!”
Ma nguyên cười lớn ngông cuồng.
Oanh!!!
Ma thủ đột ngột nổ tung.
Kiếm quang tứ phía.
Cơ Hạo Huyền tay cầm Nhân Hoàng Kiếm, mặt mày u ám khó coi.
Ma nguyên thấy vậy, ha ha cười lớn.
Tiếp đó quay đầu bỏ chạy.
Không hề dây dưa thêm.
Cơ Hạo Huyền đuổi theo một hồi, nhưng vẫn để cho ma nguyên trốn thoát.
Cực chẳng đã.
Chỉ có thể nén một bụng lửa giận trở về đô thành.
Cơ Hạo Huyền cũng nhìn ra được.
Tên ma nguyên đáng chết này đã tìm được một thân thể thích hợp, thực lực so với lần xuất hiện trước còn mạnh hơn nhiều.
Cơ Hạo Huyền tự nhủ, nếu không có Tam Bảo hộ thân, thực sự không chắc có thể đối phó được ma nguyên này.
Điều khiến Cơ Hạo Huyền càng chú ý hơn là, cái tên Trương Tam Phong mà ma nguyên vừa gọi, rốt cuộc là ai?
Dưới tay mình có nhân vật như vậy sao?
Cơ Hạo Huyền trở về hoàng cung.
Một đám thủ hạ lập tức tiến tới.
“Bệ hạ không bị thương chứ?”
“Bệ hạ phải cẩn thận a.”
“Hay là lập trận pháp, bao phủ đô thành đi.”
“Đúng vậy, bị ma nguyên này nhắm tới, thực sự có chút phiền phức.”
Cơ Hạo Huyền nhìn xung quanh mọi người.
Đột nhiên mở miệng.
“Trong các ngươi, có ai biết Trương Tam Phong là người nào không?”
Trương Tam Phong?
Một đám cao thủ Đại Chu nhìn nhau.
Cái tên này, đối với bọn họ mà nói vô cùng xa lạ.
Hoàn toàn chưa từng nghe qua.
“Vừa rồi tên ma nguyên kia gọi tên này, người này hẳn là đang ở trong đô thành của trẫm.”
Cơ Hạo Huyền nhíu chặt mày.
“Lập tức điều tra một chút, xem trong Thần Triều Đại Chu của ta có cao thủ nào tên là Trương Tam Phong không?”
“Tuân lệnh!”
Cơ Hạo Huyền ra lệnh một tiếng, đám thủ hạ lập tức bắt đầu hành động.
Cao thủ tên Trương Tam Phong!
Từ trên xuống dưới, tỉ mỉ tìm kiếm!
Không ngờ.
Lại tra ra được thật!
“Bệ hạ!”
“Tra được rồi, tra được rồi!”
“Trong đô thành, thực sự có người tên Trương Tam Phong!”
Nghe thủ hạ bẩm báo, Cơ Hạo Huyền cũng bắt đầu để ý.
“Thật sự có?”
Cơ Hạo Huyền lộ vẻ sửng sốt.
“Người này hiện đang ở đâu?”
“Bệ hạ, không phải một người, mà là ba người.”
Đám thủ hạ nói, vẻ mặt có chút lúng túng.
Cơ Hạo Huyền sững sờ.
“Cái gì? Ba người?”
Cơ Hạo Huyền đơ người.
Đậu má, đột nhiên lại xuất hiện ba người tên Trương Tam Phong?
Vậy ma nguyên muốn tìm rốt cuộc là ai?
“Đều dẫn đến cho trẫm.”
“Tuân lệnh!”
Rất nhanh.
Ba người đã được dẫn đến đại điện.
Ba người này, một người là một thiếu niên gầy yếu, nhìn bất quá khoảng mười lăm, mười sáu tuổi.
Xanh xao vàng vọt, mặc quần áo vải thô, vừa thấy đã biết là xuất thân nghèo khổ.
Một người khác là một hán tử hơn ba mươi tuổi, da đen sạm, cơ bắp còn tính là khỏe mạnh, nhưng trông thế nào cũng giống một lão nông làm ruộng.
Người thứ ba.
Ngược lại khiến Cơ Hạo Huyền lộ ra vài phần ngạc nhiên.
Đây là một lão giả mặc áo trắng.
Tóc, râu, lông mày đều trắng.
Nhưng khuôn mặt lại hồng hào non mịn.
Đúng là hạc phát đồng nhan!
Chỉ cần đứng ở đó thôi đã có phong thái của một cao nhân ẩn thế, khiến người khác không dám xem thường.
Rõ ràng.
Trong ba người này, chỉ có lão giả tóc trắng này là giống với Trương Tam Phong mà ma nguyên nói.
Hai người kia…
Vừa thấy đã biết là người phàm tục.
“Bái kiến bệ hạ.”
Ba người đồng loạt hành lễ với Cơ Hạo Huyền.
Nhìn phản ứng của ba người, cũng có thể nhận thấy được hai người Trương Tam Phong kia đều rất khẩn trương sợ hãi.
Chỉ có lão giả tóc trắng là khí định thần nhàn, cử chỉ đều toát lên vẻ hờ hững.
Cơ Hạo Huyền nghi hoặc.
Chẳng lẽ mình đã thực sự coi thường một cao thủ?
“Ba người các ngươi, đều tên là Trương Tam Phong?”
“Đúng thế!”
Ba người đồng thanh đáp.
Ánh mắt Cơ Hạo Huyền đảo qua ba người.
“Ba người các ngươi, ai là người tu luyện?”
Thấy ba người đều lắc đầu.
Cơ Hạo Huyền lại ngẩn ra.
Chuyện quỷ gì vậy?
Đều không phải người tu luyện?
“Ba người các ngươi, đều làm nghề gì?”
Cơ Hạo Huyền lại hỏi.
“Bẩm... bẩm bệ hạ, tiểu nhân là người chạy nạn đến đô thành, vẫn luôn làm việc vặt trong tửu lâu.”
Thiếu niên Trương Tam Phong sợ sệt nói.
“Bệ hạ, tui là làm ruộng á.”
Tráng niên Trương Tam Phong cười ngây ngô.
Cơ Hạo Huyền ánh mắt mong chờ nhìn về phía lão niên Trương Tam Phong.
“Bệ hạ.”
Lão niên Trương Tam Phong cúi người hành lễ, trên mặt nở nụ cười điềm tĩnh.
“Lão hủ xem tướng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận