Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1792 yêu diễm kiếm hàng

Chương 1792 yêu diễm kiếm hàng. Hai người sớm đã quyết định xong. Muốn trộm lấy Lăng Thiên Tiên kiếm! Lục Thừa Đài cùng Hàn Kim Long đều rất rõ ràng, hiện tại mặc dù mấy người Lăng Tiên Thành chủ bị thương không nhẹ, nhưng cũng khó có thể làm đến việc tóm gọn bọn hắn một mẻ. Nhất là Lăng Tiên Thành chủ. Vết thương của hắn tuy nặng, nhưng cũng chưa đến mức dầu hết đèn tắt, đồng thời vẫn còn sức đánh một trận. Nếu hai người bọn họ muốn đối đầu với hắn, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết. Căn bản không có khả năng bắt được Lăng Tiên Thành chủ. Cho nên chi bằng lùi một bước mà cầu việc khác. Đem Lăng Thiên Tiên kiếm lấy đi! Lăng Thiên Tiên kiếm chính là tiên bảo đệ nhất của Lăng Tiên Thành, cũng là bảo vật mà Lăng Tiên Thành chủ dựa vào nhất. Có Lăng Thiên Tiên kiếm trong tay, Lăng Tiên Thành chủ có thể coi thường thiên hạ. Mà nếu đã mất đi Lăng Thiên Tiên kiếm, vậy thực lực của Lăng Tiên Thành chủ sẽ giảm đi rất nhiều. Hai người từ lâu đã chuẩn bị xong thủ đoạn trộm Lăng Thiên Tiên kiếm. “Thành chủ, hai người chúng ta đi tuần sát bốn phía một lát.” “Ừ, đi đi.” Lục Thừa Đài, Hàn Kim Long kiếm cớ, lúc này giả bộ đi “Tuần sát” bốn phía. Mà mấy người Lăng Tiên Thành chủ thì đang hết sức chuyên chú chữa thương. Một lát sau. Hai người Lục, Hàn lặng lẽ không một tiếng động quay về phụ cận. Chỉ thấy Hàn Kim Long trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm thanh tú tinh xảo, tản ra kiếm khí vô cùng độc đáo. “Hi vọng pháp này có thể có hiệu quả.” Hàn Kim Long nhìn thanh trường kiếm thanh tú trong tay, thần sắc có chút thấp thỏm nói. “Yên tâm, pháp này chắc chắn có hiệu quả.” Lục Thừa Đài cười nói. “Lăng Thiên Tiên kiếm vốn là một đôi kiếm thư hùng, trong tay thành chủ chính là hùng kiếm, cùng thư kiếm tách rời lâu ngày, sớm đã không nhịn được nữa.” “Thanh kiếm này tuy không phải một trong Lăng Thiên song kiếm, nhưng cũng là một thanh thư kiếm, Lăng Thiên Hùng kiếm một khi cảm nhận được hơi thở kiếm khí này, nhất định sẽ chủ động tìm đến!” Hàn Kim Long nhẹ gật đầu. “Lúc này thật sự là thời cơ tốt nhất, có thể lặng yên không một tiếng động mang Lăng Thiên Hùng kiếm đi.” Sau một khắc. Hàn Kim Long âm thầm thúc đẩy tiên khí, khiến cho khí tức trên trường kiếm trong tay càng thêm nồng đậm thêm vài phần. Tiên Nhân bình thường không thể nhận ra loại khí tức này. Nhưng đối với tiên kiếm mà nói thì vô cùng mẫn cảm. Dù sao cũng là khí tức đồng loại. Quả nhiên. Lăng Thiên Tiên kiếm vẫn nhẹ nhàng trôi nổi sau lưng Lăng Tiên Thành chủ, dường như cảm ứng được gì đó. Thân kiếm hơi rung lên một chút, sau đó liền chủ động bay về phía chỗ của hai người Lục Thừa Đài và Hàn Kim Long. Đối với việc này, Lăng Tiên Thành chủ lại không hề phát giác. Không chỉ là vì hắn đang chuyên chú chữa thương, hai người Lục, Hàn lúc trước đã bỏ một viên đan dược kỳ quái vào đan dược chữa thương cho Lăng Tiên Thành chủ uống, có thể làm cho cảm giác của Lăng Tiên Thành chủ đối với bên ngoài yếu đi. Vì vậy Lăng Thiên Tiên kiếm chủ động rời đi, hắn hoàn toàn không biết. “Xong rồi!” Hai người Lục, Hàn thấy Lăng Thiên Tiên kiếm bay tới, không khỏi vui mừng khôn xiết. Thật ra trong lòng bọn họ cũng không có quá nhiều tự tin. Hơn nhiều chỉ muốn thử vận may. Không ngờ lại thật sự thành công. Lăng Thiên Tiên kiếm này quả nhiên danh bất hư truyền! Vừa gặp thư kiếm liền cắn câu. Thật đúng là một thanh yêu diễm kiếm hàng không tuân thủ nam đức! Thấy một thanh thư kiếm liền đi theo! Lúc này Lăng Thiên Tiên kiếm cũng đang đi theo khí tức của thanh thư kiếm kia mà đến. Lăng Thiên Tiên kiếm: “Để ta xem xem là tiên kiếm muội muội nào ở gần đây đang gọi ta vậy?” Lục, Hàn hai người tranh thủ thời gian mang theo thư kiếm, tiếp tục bay về phía xa. Lăng Thiên Tiên kiếm vẫn như cũ đi theo phía sau. Cứ đi rồi lại đi như vậy, Lăng Thiên Tiên kiếm đã bay ra ngoài hơn ngàn dặm. Đúng lúc trong lòng hai người Lục, Hàn đang vui mừng kích động. Bất ngờ. Lăng Thiên Tiên kiếm đột nhiên tăng tốc. Kiếm khí xé gió. Trong nháy mắt liền bay đến trước mặt hai người. Thanh đại kiếm dày rộng, lập tức chặn đường đi của hai người. Kiếm khí sắc bén bức người, tựa như vô số lưỡi kiếm, tràn ngập xung quanh hai người Lục, Hàn. Dường như chỉ cần hai người có bất kỳ dị động nào, vô số kiếm khí này sẽ xẻ thân thể hai người ra làm đôi. Lục Thừa Đài, Hàn Kim Long lập tức sợ đến mặt cắt không còn giọt máu. Dừng ở giữa không trung, căn bản không dám nhúc nhích. Mà Lăng Thiên Tiên kiếm dường như không hứng thú với hai người, chỉ tách ra một đạo kiếm khí, cuốn lấy thanh trường kiếm thanh tú trong tay Hàn Kim Long, sau đó mang thanh trường kiếm thanh tú kia đến bên cạnh mình. Một lớn một nhỏ hai thanh tiên kiếm, cứ như vậy không coi ai ra gì quấn quýt lấy nhau. Thân kiếm ma sát. Kiếm khí lẫn lộn. Cảnh tượng hết sức tồi tệ đập vào mắt! Lục, Hàn hai người trực tiếp nhìn đến choáng váng. Mẹ ta ơi! Hai thanh kiếm này đang làm gì vậy? Dưới ban ngày ban mặt, chẳng lẽ lại đang...giao lưu kiếm sinh và lý tưởng sao? Thật không biết xấu hổ! Nhìn là biết không phải là tiên kiếm nghiêm chỉnh! Trong ánh mắt ngơ ngác của hai người Lục, Hàn, hai thanh kiếm này ma sát trọn vẹn thời gian một nén nhang. Hơn nữa ma sát càng lúc càng nhanh. Đến nỗi ma sát ra cả tia lửa! Cuối cùng! Theo Lăng Thiên Tiên kiếm run lên, cùng thanh trường kiếm thanh tú kêu vù vù. Mọi thứ dường như đều kết thúc. Kiếm khí bốn phía cũng trở nên có vẻ ỉu xìu. Tẻ nhạt vô vị! Lục, Hàn hai người hai mặt nhìn nhau. Chỉ cảm thấy đầu ong ong. Cảnh tượng vừa thấy, chỉ sợ cả đời này cũng không thể quên được. Quá mẹ nó sâu sắc! Ước chừng hai người mấy ngàn năm sau lúc tu luyện, bên tai đều sẽ vang lên âm thanh ma sát kỳ quái giữa hai thanh kiếm. “Hai người các ngươi, vậy mà lại dùng phương pháp như vậy để dụ ta đến tận đây?” Một giọng nam trầm hùng vang lên từ trong Lăng Thiên Tiên kiếm. “Các ngươi muốn làm gì? Có mục đích gì? Là muốn phản bội Lăng Tiên Thành sao?” Ông!!! Kiếm khí bức người, trong nháy mắt đặt lên thân hai người. Lục Thừa Đài, Hàn Kim Long sợ đến hồn bay phách lạc. Vội vàng cầu xin tha thứ. “Tiên kiếm đại nhân tha mạng!” “Chúng ta không có ác ý mà!” Lăng Thiên Tiên kiếm hừ một tiếng. “Xem ra hai người các ngươi tìm cho ta một vị tiên kiếm muội muội tú khí như vậy, để ta được thả lỏng một phen, ta sẽ không giết các ngươi.” Nghe nói như thế, Lục Thừa Đài, Hàn Kim Long lập tức thở phào nhẹ nhõm. Còn tốt, còn tốt. “Bất quá, rốt cuộc hai người các ngươi có ý đồ gì? Nếu không khai thật ra, ta sẽ nói chuyện này của hai người cho Lăng Tiên Thành chủ biết.” Nghe câu này, hai người Lục, Hàn vừa hạ tâm xuống lại nảy lên. Phải làm thế nào cho phải đây? Một khi Lăng Thiên Tiên kiếm nói chuyện này cho Lăng Tiên Thành chủ biết, vậy thì hai người bọn họ chỉ còn cách phản bội Lăng Tiên Thành triệt để, không thể quay về được nữa. Nhưng bây giờ. Nhiệm vụ của bọn họ còn chưa hoàn thành đâu! Cũng còn chưa lập được công lao gì, làm sao có mặt mũi đi gặp vị tiền bối đại hoàng cẩu kia? “Tiên kiếm đại nhân, chúng ta...” Hai người Lục, Hàn ấp úng, nhất thời thật sự không biết nên nói gì cho phải. Dù sao bọn họ đúng là dùng kế để dẫn Lăng Thiên Tiên kiếm tới đây. Nếu không nói ra cái gì đó, thật sự quá khả nghi. Thậm chí. Lăng Thiên Tiên kiếm trực tiếp chém chết hai người họ cũng không sao cả. “Mau nói! Nếu không đừng trách ta không khách khí!” Lăng Thiên Tiên kiếm phẫn nộ quát. Lục Thừa Đài vội vàng mở miệng. “Xin tiên kiếm đại nhân thứ tội, chúng ta thật sự là bất đắc dĩ!” “Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta cũng không muốn phản bội Lăng Tiên Thành, thật sự là hoàn toàn bất đắc dĩ!” Hàn Kim Long cũng vội vàng phụ họa. Lăng Thiên Tiên kiếm cười lạnh. “Tốt, hai người các ngươi quả nhiên đã phản bội Lăng Tiên Thành, quả thật là gan to bằng trời!” Lục, Hàn hai người trong lòng không ngừng kêu khổ. Lần này thật sự là thảm rồi. Không chỉ không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, sợ là cả mạng nhỏ cũng khó bảo toàn. “Xem ra cũng không cần nói với Lăng Tiên Thành chủ, cứ để ta chém hai tên phản đồ các ngươi trước đã!” Lời còn chưa dứt. Lăng Thiên Tiên kiếm bỗng nhiên giơ lên, kiếm thế kinh khủng ép đến mức hai người Lục, Hàn gần như muốn thổ huyết. “Tiên kiếm đại nhân nghe chúng ta giải thích đã!” “Ha ha, phản đồ chính là phản đồ, làm gì mà phải giải thích nhiều!” “Nếu tiên kiếm đại nhân bằng lòng đi cùng chúng ta mưu phản Lăng Tiên Thành, ắt sẽ có đại cơ duyên a!” “Buồn cười, ngươi cho rằng ta để ý mấy cái gọi là cơ duyên của các ngươi sao?” “Tiên kiếm đại nhân! Chỉ cần ngươi đi theo chúng ta một chuyến, nơi đó có rất nhiều thư kiếm, đều đang ngẩng đầu ngóng trông tiên kiếm đại nhân đấy!” “Ngây thơ, ngươi cho rằng ta...chờ chút, ngươi nói cái gì? Rất nhiều thư kiếm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận