Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1416 Bạch Cốt Phu Nhân

Chương 1416 Bạch Cốt Phu Nhân
Không thể không nói, lời này của Diệp Thanh Vân thật sự đã trấn trụ toàn bộ bầy yêu đang có mặt. Đương nhiên, không chỉ bởi vì lời Diệp Thanh Vân nói quá ngông cuồng mà còn vì lũ yêu thú này vốn chưa từng thấy Ngự Thiên Chiến Xa. Giờ phút này, từng cặp mắt nghi hoặc nhìn Ngự Thiên Chiến Xa, thầm nghĩ đó là thứ gì? Sao lại kỳ quái như vậy? Vẻ ngoài cổ quái của Ngự Thiên Chiến Xa khiến lũ yêu có chút kiêng kỵ trong nhất thời. Ngay cả Bạch Cốt Phu Nhân - một cường giả yêu thánh, trong đôi mắt lạnh lùng cũng lộ vẻ nghi hoặc.
"Ngươi là người phương nào?" Một trong ba chiến tướng mở miệng hỏi.
"Bản tọa Diệp Thanh Vân!" Diệp Thanh Vân nói ra tục danh của mình.
"Diệp Thanh Vân?" Ba chiến tướng nhìn nhau.
"Ngươi từng nghe qua nhân vật này chưa?"
"Chưa từng!"
"Ta cũng chưa từng nghe qua."
Diệp Thanh Vân: "......"
Chưa từng nghe thì chưa từng nghe, làm gì phải nói to như vậy? Điều này làm ta cũng hơi xấu hổ.
"Ha ha, bọn chuột nhắt vô tri, ngay cả tên của Diệp mỗ cũng chưa từng nghe qua, còn dám đến đây chịu chết sao?" Diệp Thanh Vân cười lạnh nói. Lúc này, Diệp Thanh Vân đã giải thích hoàn mỹ cho cái gọi là không sợ hãi. Dù trong lòng có hơi lo sợ, nhưng Diệp Thanh Vân hiểu rõ khi nào nên sợ, khi nào không nên. Giống như tình huống bây giờ, đối diện chỉ có một yêu thánh, bản thân không cần phải sợ. Vẫn có thể mạnh miệng một chút. Nếu là hai yêu thánh thì bản thân không thể làm ra vẻ như vậy. Nếu là ba thì… Diệp Thanh Vân không do dự mà chạy trốn ngay lập tức. Đùa à! Hai người còn khó đối phó, ba yêu thánh chẳng phải muốn lấy mạng ta sao?
"Cuồng vọng!" Thấy Diệp Thanh Vân ăn nói lỗ mãng, cả ba chiến tướng đều lộ vẻ phẫn nộ. Đồng thời, lập tức phóng xuất yêu khí. Ba luồng yêu khí nặng nề trong nháy mắt giáng lên Ngự Thiên Chiến Xa, có ý định đè sập nó. Đáng tiếc, Ngự Thiên Chiến Xa là bảo vật mà công kích của cường giả thánh cảnh còn có thể đứng vững, chỉ là yêu khí của ba yêu tôn, sao có thể đè sập nó? Ngự Thiên Chiến Xa thậm chí còn không lay động, Diệp Thanh Vân ở trong đó càng không thấy chút áp lực nào.
"Lùi lại đi." Diệp Thanh Vân mang theo ngữ khí khinh miệt, "Ba người các ngươi không phải đối thủ của bản tọa, để kẻ mạnh nhất của các ngươi đến giao chiến với bản tọa."
Ba chiến tướng nhìn nhau rồi đều quay sang nhìn Bạch Cốt Phu Nhân. Bạch Cốt Phu Nhân nhíu đôi mày thanh tú, chưa thấy rõ hư thực của Diệp Thanh Vân, lúc này không muốn tự mình ra tay.
"Trực tiếp giết người này đi." Bạch Cốt Phu Nhân ra lệnh.
"Vâng!" Ba chiến tướng không dám do dự, lập tức thi triển uy năng, hướng về Ngự Thiên Chiến Xa đánh tới. Diệp Thanh Vân lắc đầu, không nói nhiều.
"Xuất kiếm."
Soạt soạt soạt!!!
Tam tuyệt thần kiếm đồng thời bay ra khỏi Ngự Thiên Chiến Xa, mỗi thanh đều mang theo một đạo kiếm khí kinh thiên, nhằm vào ba chiến tướng đang gào thét lao tới.
Khi tam tuyệt thần kiếm xuất hiện, dù là Bạch Cốt Phu Nhân hay toàn bộ bầy yêu đều cảm nhận được kiếm khí hùng hồn ẩn chứa bên trong. Bầy yêu kinh hãi! Trong mắt Bạch Cốt Phu Nhân cũng thoáng qua vẻ kinh sợ.
"Mau lui lại!" Bạch Cốt Phu Nhân lớn tiếng quát.
Ba chiến tướng nghe tiếng quát của Bạch Cốt Phu Nhân thì giật mình. Không phải bảo bọn hắn ra tay giết chết tiểu tử này sao? Tại sao lại đột nhiên bảo lui lại? Nhưng ba chiến tướng không dám làm trái, lập tức muốn lùi về. Có điều, tam tuyệt thần kiếm đã ra khỏi vỏ, sao có thể không tấn công mà lùi lại? Ba kiếm trong nháy mắt đã tới.
"Không tốt!!!"
Ba chiến tướng nhìn ba thanh thần binh đang đến gần, trong nháy mắt biến sắc. Cảm giác nguy hiểm chưa từng có bao trùm lấy ba người.
Phốc phốc phốc!!!
Ba chiến tướng đồng loạt bị ba thanh lợi kiếm xuyên thủng đầu. Ba cái đầu bị đập nát tại chỗ, đỏ trắng văng tung tóe như dưa hấu chín mọng. Cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Bầy yêu hoảng sợ.
"Đầu ba yêu tôn bị xuyên thủng!"
"Tê! Người này rốt cuộc lai lịch thế nào? Sao lại lợi hại đến vậy?"
"Chẳng lẽ là cường giả thánh cảnh ẩn dật của Đạo gia?"
Lúc này, tam tuyệt thần kiếm riêng rẽ bay ngược trở về, mang theo cả ba đạo hồn phách. Đó chính là hồn phách của ba chiến tướng, bị tam tuyệt thần kiếm trực tiếp mang ra khỏi nhục thân.
"A!!!!" Hồn phách của ba chiến tướng kêu thảm thiết, bị kiếm khí xuyên thủng. Kiếm khí cường hoành kinh khủng hoàn toàn chế trụ hồn phách, khiến bọn chúng chỉ có thể chịu đựng đau đớn, khó lòng giãy giụa, càng không thể đào thoát.
Bạch Cốt Phu Nhân lập tức nổi giận.
"Lập tức thả hồn phách của bọn họ ra!"
"Thả cái rắm!" Diệp Thanh Vân không nể mặt mắng lại. Tam tuyệt thần kiếm càng trực tiếp thúc động kiếm khí.
Rầm rầm rầm!!!
Hồn phách của ba chiến tướng trực tiếp bị kiếm khí xoắn nát, chết ngay tại chỗ! Chết sạch sành sanh. Ba chiến tướng trước khi chết chắc chắn không ngờ rằng việc đi theo Bạch Cốt Phu Nhân tham gia chinh chiến này lại là lúc thể hiện tài năng. Kết quả là không hiểu vì sao lại chết ở đây, đến cả cơ hội cầu cứu Bạch Cốt Phu Nhân cũng không có.
"Diệp cao nhân không ra tay thì thôi, một khi ra tay liền dứt khoát như vậy, quá lợi hại!" Trong phủ Thái Huyền, kiếm thiên Minh mang vẻ sợ hãi mà than thở.
"A di đà Phật, thánh tử luôn luôn khiêm tốn, không thích chủ động xuất thủ, ngay cả vừa rồi thánh tử cũng không dùng thực lực chân chính, bất quá chỉ là thúc giục tam tuyệt thần kiếm trảm yêu trừ ma mà thôi." Tuệ Không mặt mỉm cười, bình thản nói. Hắn là người bình tĩnh nhất ở đây.
"Tuệ Không đại sư, chẳng lẽ Diệp công tử còn chưa thực sự xuất thủ sao?" Côn Lôn tử vô cùng kinh ngạc.
Tuệ Không mỉm cười lắc đầu. "Chỉ là yêu tôn mà thôi, không đáng để thánh tử dùng sức lực bản thân, thúc đẩy tam tuyệt thần kiếm là đủ dùng."
"Nếu thánh tử muốn, trong nháy mắt đã có thể đánh bại toàn bộ bầy yêu."
"Cho dù có bao nhiêu cường giả yêu thánh, cũng không phải đối thủ của thánh tử."
Lời này khiến côn Lôn tử và các đạo sĩ khác kinh ngạc há hốc mồm. Ta nhỏ cái quy quy! Khẩu khí này cũng quá lớn. Tuy biết ngươi là Tuệ Không là người thổi phồng Diệp Cao Nhân giỏi nhất, nhưng lần này nghe như thổi hơi quá rồi đó? Mặc kệ bao nhiêu yêu thánh đến đều không phải là đối thủ của Diệp cao nhân? Vậy thì chẳng phải giống tiên nhân sao? Chẳng lẽ Diệp Cao Nhân quả thật mạnh mẽ như tiên nhân ư?
"May mà ta có tam tuyệt thần kiếm, nếu không chỉ dựa vào Ngự Thiên Chiến Xa, cũng chỉ có thể đứng nhìn ăn đòn." Diệp Thanh Vân bên ngoài tỏ vẻ bình thản, nhưng trong lòng đang vui mừng thầm. Đúng là có nhiều bảo bối vẫn tốt hơn.
Sắc mặt Bạch Cốt Phu Nhân hoàn toàn trở nên khó coi. Ba chiến tướng bị Diệp Thanh Vân chém giết tại chỗ là điều mà nàng hoàn toàn không ngờ tới, thậm chí còn chưa kịp ra tay. Màn vừa rồi cũng khiến Bạch Cốt Phu Nhân ý thức được sự lợi hại của Diệp Thanh Vân.
"Xem ra nhất định bản phu nhân phải tự mình ra tay mới có thể đánh bại được kẻ này." Trong mắt Bạch Cốt Phu Nhân lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Ngay sau đó, cái khô lâu bảo tọa sau lưng nàng liên tục biến ảo, biến thành một thanh trường kiếm khô lâu. Bạch Cốt Phu Nhân nắm nó trong tay. Ngay lập tức, cả bầu trời tràn ngập âm khí, quỷ dị trùng điệp.
"Ngươi tên là Diệp Thanh Vân đúng không?" Bạch Cốt Phu Nhân cao giọng, trường kiếm khô lâu trong tay chỉ thẳng Diệp Thanh Vân. "Ngươi giết chiến tướng của bản phu nhân, hôm nay ta nhất định phải lột da ngươi sống, biến ngươi thành con rối, vĩnh viễn bị bản phu nhân sai khiến!"
Nghe vậy, Diệp Thanh Vân cười hắc hắc. "Nghe nói Bạch Cốt Phu Nhân vốn là một bộ hài cốt tu luyện hóa yêu từ ngàn xưa đúng không?"
Bạch Cốt Phu Nhân khẽ giật mình. "Không sai, có điều cho dù ngươi biết lai lịch của ta, cũng chẳng có ích gì, ta sẽ không tha cho mạng ngươi."
Diệp Thanh Vân lại lắc đầu liên tục.
"Không phải vậy."
"Ta chỉ đang nghĩ, ngươi là một bộ xương khô lão cốt, nếu như lấy ra nấu canh thì chắc chắn là một nồi canh xương ngon tuyệt hảo đó!"
"Uống một ngụm, chắc chắn sẽ sảng khoái!"
Ps: Canh 1!
Bạn cần đăng nhập để bình luận