Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1191: Sau cùng giãy dụa

Âm cốt lão nhân trực tiếp bay lên. Đã vậy cả người gập lại. Tựa hồ cột sống bị Đại Mao một móng vuốt đập mạnh gãy lìa. Qua một hồi lâu, cũng không thấy thân hình âm cốt lão nhân rơi xuống. Đại Mao hơi nheo mắt. Lập tức biến mất trong không khí tại vị trí cũ. Cùng lúc đó. Cách núi Âm Cốt mấy ngàn dặm, có một chỗ u cốc. Nơi này cực kỳ hẻo lánh, ít người lui tới. Một bóng dáng nhếch nhác liền xuất hiện ở chỗ sâu trong u cốc này. Chính là âm cốt lão nhân. Âm cốt lão nhân thi triển bí pháp, đào tẩu dưới mí mắt của Đại Mao. Hắn vừa xuất hiện, liền đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt trở nên cực kỳ trắng bệch. Thân hình khô gầy ban đầu, giờ lại càng thêm tiều tụy. “Con chó yêu kia vậy mà cường hãn như thế!” Âm cốt lão nhân nghiến răng nghiến lợi, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Bị Đại Mao vỗ một móng, suýt chút nữa không làm tan nát toàn thân xương cốt. May mà âm cốt lão nhân tu vi thâm hậu, gắng gượng chống đỡ được. Hơn nữa thi triển thần thông chạy đến nơi này. Âm cốt lão nhân dù sao cũng là một phương kiêu hùng, từ xưa đến nay cẩn thận. Núi Âm Cốt tuy là hang ổ của hắn, nhưng hắn cũng đề phòng ngày nào đó núi Âm Cốt sẽ bị người công phá. Cho nên. Hắn đặt truyền tống trận bàn ở những nơi khác. Chỉ cần bản thân không chết, là có thể lợi dụng những trận bàn rải rác này, trong chớp mắt chạy thoát thân. “Lần này may mắn thoát được mạng, bất quá sau này lại không thể lộ diện nữa, nhất định phải tìm một chỗ tử tế lĩnh hội ngọc giản thánh chữ này, sớm ngày tiến vào thánh cảnh!” Âm cốt lão nhân tay cầm ngọc giản thánh chữ, trong lòng tràn đầy chờ mong. Đây là thứ hắn để ý nhất hiện tại. Núi Âm Cốt phá hủy không sao cả. Chỉ cần bản thân có khả năng một ngày kia tiến vào thánh cảnh, trở thành thánh nhân, thì mười cái núi Âm Cốt đều có thể xây dựng lại trong giây lát. Tất cả những gì gặp phải hôm nay đều có thể đòi lại. Âm cốt lão nhân hít sâu một hơi. Đang muốn vận công để tự chữa thương. Vụt! Một tiếng chó kêu thanh thúy, đột ngột vang lên phía trên âm cốt lão nhân. Toàn thân âm cốt lão nhân run lên, đột ngột ngẩng đầu. Liền thấy Đại Mao đang đứng trên vách đá, mặt hiền lành nhìn xuống âm cốt lão nhân. “Đậu mợ......” Âm cốt lão nhân vô ý thức thốt ra, toàn thân lông tơ dựng ngược. Con chó này vậy mà đuổi theo tới? Nó làm sao biết ta ẩn thân ở đây? Chẳng lẽ nó để lại ấn ký gì trên người ta? Không kịp nghĩ nhiều. Âm cốt lão nhân vội vàng lại lần nữa vận chuyển bí pháp. Vút!!! Thân hình lại lần nữa tan biến tại vị trí cũ....... Lại thêm mấy nghìn dặm nữa. Một hồ đầm tọa lạc ở sâu trong núi. Âm cốt lão nhân xuất hiện ở đáy hồ sâu nhất. “Lần này, con chó kia hẳn là đuổi không kịp rồi chứ?” Âm cốt lão nhân ẩn thân ở đáy hồ. Trong lòng sơ sơ buông lỏng một chút. Vừa nãy thật sự làm hắn sợ quá mức. May mà bản thân phản ứng nhanh, kịp thời đào tẩu, nếu không sợ rằng ngay cả cơ hội chạy thoát cũng không có. “Trương Văn tải a Trương Văn tải, lần này ta thật đúng là bị ngươi hại khổ rồi!” Âm cốt lão nhân nhịn không được oán hận Trương Văn tải. “Nếu không phải vì giúp ngươi làm việc, thì âm cốt lão nhân ta chưa từng nhếch nhác như hôm nay? Thật sự thành chó nhà có tang!” Vừa nói xong, âm cốt lão nhân đột nhiên lại nhận ra động tĩnh. Ngẩng đầu vừa thấy. Tệ thật! Trên mặt hồ có con chó đang bơi lội. Vẫn dùng kiểu chó bơi cổ điển. Chính là Đại Mao. “Hả?” Âm cốt lão nhân hoảng sợ thất sắc. Cái này thật gặp quỷ rồi mà? Ta đã ẩn thân ở đáy hồ rồi, con chó này thế mà còn có thể đuổi theo? Đã thế còn nhởn nhơ bơi lên? Nhàn nhã vậy sao? Có hơi quá không tôn trọng âm cốt lão nhân ta đấy? Ta dù sao cũng là một phương kiêu hùng mà. Không để cho chần chờ. Âm cốt lão nhân lại lần nữa chạy thục mạng. Thân hình loé lên rồi biến mất. Cứ như vậy. Âm cốt lão nhân điên cuồng chạy trốn. Mỗi khi chạy đến một nơi, Đại Mao đều đã theo sát phía sau xuất hiện. Vài lần như vậy, âm cốt lão nhân triệt để tuyệt vọng. Cái này giống như miếng cao dán chó, dính vào liền không thể gỡ ra. Chạy đến đâu, cũng đều nghe thấy tiếng chó kêu làm người ta tê cả da đầu kia. Trong sơn cốc! Trong cống ngầm! Trong rừng cây! ...... Âm cốt lão nhân đều đã ẩn thân qua tất cả chỗ, cũng không tài nào bỏ qua Đại Mao. Cho đến cuối cùng. Âm cốt lão nhân lại nhớ tới thung lũng ban đầu. Và tiếng chó kêu quen thuộc lại lần nữa vang lên. Vụt! Âm cốt lão nhân tức thì nổi cơn điên. “Ngươi đang kêu cái gì? Ngươi đang kêu cái gì?” Âm cốt lão nhân chỉ vào Đại Mao, mặt dữ tợn. Đáp lại âm cốt lão nhân, tự nhiên là móng vuốt của Đại Mao. Phanh!!! Một trảo này, thật sự có thể mất mạng. Thân hình âm cốt lão nhân đột nhiên nứt vỡ. Một đạo hồn phách kinh hoàng từ trong người vỡ vụn chạy trốn ra. Chính là hồn phách âm cốt lão nhân. Âm cốt lão nhân không ngờ rằng móng vuốt của Đại Mao lợi hại đến vậy, đột nhiên lại đập nát cả nhục thân của mình. “Chẳng lẽ hôm nay lão phu thật sự bỏ mạng tại đây?” Sau khi kinh hoàng, âm cốt lão nhân lại không từ bỏ ý nghĩ cầu sinh. Hắn đột nhiên thi triển bí pháp cuối cùng. Hồn phách vậy mà trong phút chốc biến thành chín đạo hào quang, lần lượt chạy trốn về chín hướng khác nhau. Đây là bí pháp âm cốt lão nhân chưa từng thi triển bao giờ. Tên là Cửu Hồn Tụ Mệnh! Phương pháp này dùng để bảo mệnh tại thời điểm sinh tử nguy cấp. Chia hồn phách thành chín phần, chỉ cần một đạo trong đó bảo toàn được thì vẫn có thể giữ được mạng. Không cần bao nhiêu thời gian, hồn phách sẽ hồi phục như lúc ban đầu. Đương nhiên, tổn hao nguyên khí là điều không thể tránh khỏi. Nhưng vào lúc này, còn quản được việc tổn thương nguyên khí hay không? Giữ mạng quan trọng! Lúc này. Hồn phách đã hóa thành chín phần âm cốt lão nhân, trong lòng âm thầm đắc ý. “Cho dù ngươi con yêu chó này có thực lực trác tuyệt, nhưng ngươi làm sao có thể đồng thời ngăn được chín đạo hồn phách của lão phu?” “Chỉ cần để lão phu chạy được một đạo hồn phách, ngày khác tất phải báo mối thù hôm nay!” Nghĩ như vậy, chín đạo hồn phách càng trốn chạy nhanh như bay. Nhưng hầu như đồng thời. Chín đạo hồn phách của âm cốt lão nhân đều gặp phải cản trở. Chín con Đại Mao! Ầm ầm đột nhiên xuất hiện trước chín đạo hồn phách của âm cốt lão nhân. Lần này. Thật sự đã dập tắt chút hi vọng cuối cùng của âm cốt lão nhân. Sợ tới mức âm cốt lão nhân cơ hồ tại chỗ muốn hồn phi phách tán. Chín con Đại Mao đồng thời chặn lại. Hơn nữa không còn cho âm cốt lão nhân bất kỳ cơ hội nào trốn thoát. Há miệng khẽ hút. Chín đạo hồn phách của âm cốt lão nhân nhất tề bị chín con Đại Mao hút vào trong miệng. “Không!!!” Âm cốt lão nhân tuyệt vọng kêu to. Dùng hết toàn lực muốn chạy trốn. Đáng tiếc. Hắn không còn bất kỳ cơ hội nào nữa rồi. Đến đây. Kiêu hùng tà đạo tung hoành năm tháng dài dằng dặc âm cốt lão nhân, liền như vậy bị Đại Mao nuốt mất. Nếu như âm cốt lão nhân biết mình sẽ có kết cục táng thân trong miệng chó thế này, hắn tuyệt đối sẽ không dây dưa với đám gian ác đó. Đáng tiếc. Đến khi vào trong miệng chó, hắn mới biết hối hận. Đã muộn....... Thư Hương Long Viện. Trương Văn tải đang nôn nóng chờ đợi tin tức. “Cũng gần xong rồi, lúc này âm cốt lão nhân chắc hẳn đã thành công rồi!” Trương Văn tải tự lẩm bẩm. Hắn vội vàng cầm ngọc giản đưa tin, muốn liên lạc với âm cốt lão nhân. Kết quả thử vài lần. Âm cốt lão nhân bên kia một chút đáp lại đều không có. “Lẽ nào có gì đó ngoài ý muốn?” Trong lòng Trương Văn tải không khỏi thấp thỏm. Càng có phần bất an khó hiểu. Đúng lúc này. Ầm ầm!!! Một tiếng chấn động kinh động toàn bộ thư hương long viện. “Chuyện gì xảy ra?” Trương Văn tải giận dữ quát hỏi. Một trưởng lão vội vội vàng vàng mà đến. “Viện chủ, đại môn thư viện bị sập rồi!!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận