Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1055: Không hợp thói thường mộng

Chương 1055: Giấc mộng không hợp lẽ thường.
Mộng Thần Cơ nổi lên hứng thú.
Hoàng giả mệnh số!
Đây không phải hạng người tầm thường có thể có được.
Nhất định phải là người có mệnh cách hoàng giả bẩm sinh, số mệnh an bài trở thành một đời hoàng đế.
Khí vận gia thân! Mệnh cách chưa từng tiêu tán thì không vì bất cứ chuyện gì mà dao động.
Nói cách khác, đây là người được trời cao chiếu cố.
Mộng Thần Cơ nhìn hai người đang giao chiến trong mộng cảnh, vẫn định vị người mang hoàng giả mệnh số là Quách Tiểu Vân.
“Mệnh cách hoàng giả trên người kẻ này, nồng đậm đến kinh người, trước đây chưa từng thấy!”
Mộng Thần Cơ dừng lại ở thân ảnh của Quách Tiểu Vân.
"Hai hoàng tranh đấu, kẻ này hẳn là đã đánh bại một hoàng giả khác, bất quá trong mộng cảnh, vẫn xem người này là kình địch."
Mộng Thần Cơ đảo mắt, lập tức nảy sinh ý đồ xấu.
Hắn điều khiển mộng cảnh ngay, khiến Cơ Hạo Huyền trong mộng cảnh tăng vọt thực lực.
Đột nhiên, Cơ Hạo Huyền liền áp đảo Quách Tiểu Vân.
Vốn cho rằng Quách Tiểu Vân trong mộng cảnh sẽ không kịp phòng bị, trực tiếp bại trận, từ đó phá hủy tâm thần của Quách Tiểu Vân.
Nhưng không ngờ, Quách Tiểu Vân một kiếm quét ngang, đánh bại thân ảnh Cơ Hạo Huyền.
Mộng Thần Cơ kinh ngạc.
"Sao có thể như vậy?"
Mộng Thần Cơ lại ra tay, một lần nữa ngưng tụ thân ảnh Cơ Hạo Huyền, hơn nữa thực lực lại tăng lên.
Trong mộng cảnh, hoàn toàn có thể nghiền ép Quách Tiểu Vân.
Nhưng kết quả, vẫn là Quách Tiểu Vân một kiếm chém ra, tiêu diệt thân ảnh Cơ Hạo Huyền.
Lặp đi lặp lại mấy lần, kết quả đều như một khuôn đúc.
Dù Mộng Thần Cơ làm thực lực Cơ Hạo Huyền trở nên mạnh hơn, trong mộng cảnh của Quách Tiểu Vân, hắn nhất định giết chết Cơ Hạo Huyền, không có kết quả khác.
Mộng Thần Cơ cuối cùng đã hiểu, bản thân có thể thay đổi tất cả trong mộng cảnh.
Nhưng, lại không thể thay đổi niềm tin kiên định của Quách Tiểu Vân.
Tuy Cơ Hạo Huyền là kẻ thù liên tục của Quách Tiểu Vân, nhưng hắn đã bị người của Quách Tiểu Vân đánh bại.
Với kẻ đã bị bản thân đánh bại, dù trong mộng cảnh, đối thủ này trở nên càng mạnh mẽ hơn, thì người thắng cuối cùng vẫn chỉ có Quách Tiểu Vân.
Niềm tin kiên cường vô cùng, lẽ nào mộng cảnh có thể thay đổi?
Thậm chí, trong quá trình liên tục chém giết Cơ Hạo Huyền, mộng cảnh của Quách Tiểu Vân cũng bắt đầu dần tan rã.
Điều này cho thấy, bản thân Quách Tiểu Vân cũng bắt đầu ý thức được mình đang ở trong mộng cảnh.
Mộng Thần Cơ cực kỳ oán hận.
Từng người từng người, không có một ai để hắn tùy ý nắn bóp.
Quả thực không hợp lẽ thường!
Đây là những quái vật gì vậy?
Giờ khắc này, Mộng Thần Cơ không khỏi lo lắng.
Mấy người trước đã lợi hại như vậy, vậy thì Bắc Xuyên thần sứ có thể cũng bất phàm như thế?
Trong lòng suy nghĩ, Mộng Thần Cơ lại tìm kiếm, cuối cùng hắn cũng tìm được Diệp Thanh Vân.
Hơn nữa trực tiếp tiến vào trong mộng cảnh của Diệp Thanh Vân.
Chỉ là khi Mộng Thần Cơ đi vào, liền trố mắt.
Ta má ơi! Đây là mộng gì vậy?
Mộng cảnh của Diệp Thanh Vân khác biệt với tất cả mọi người.
Nhà cao tầng đứng vững, dòng xe cộ qua lại, dòng người chen chúc.
Đây là thế giới trước đây của Diệp Thanh Vân.
Cũng là bí mật lớn nhất chôn giấu trong lòng Diệp Thanh Vân.
Giờ phút này, trong mộng cảnh, Diệp Thanh Vân lại nhớ tới thế giới ban đầu của mình.
Diệp Thanh Vân đứng trên đường cái, nhìn dòng người qua lại, ngơ ngẩn.
Ta đang ở đâu? Sao đột nhiên lại trở về rồi?
Ta không phải đang ngồi bồn cầu trong nhà vệ sinh vừa tu luyện à?
Tình huống gì thế? Mọi thứ xung quanh đều quá chân thật rồi.
Diệp Thanh Vân vô ý thức kéo một người đi đường lại.
"Ngươi làm gì?" Người bị kéo lại một mặt kỳ quái nhìn Diệp Thanh Vân.
Thấy Diệp Thanh Vân không nói gì, người đi đường vội bỏ tay của Diệp Thanh Vân ra, còn mắng một câu đồ thần kinh.
Diệp Thanh Vân ngơ người.
Đậu mợ? Ta thật sự đã trở về rồi?
Hay nói những gì trải qua trước đây đều là ta nằm mơ?
Vậy thì giấc mơ cũng quá dài, quá không hợp lẽ thường rồi nha?
Trong chốc lát Diệp Thanh Vân không phân biệt được thực tại và hư ảo nữa.
Cảm giác trước mắt những gì mình thấy đều là thật, nhưng những gì mình trải qua trước đó cũng có thể là thật.
Nhưng nếu tất cả đều là thật, vậy thì chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mà lúc này Mộng Thần Cơ còn ngây dại hơn Diệp Thanh Vân.
Mộng Thần Cơ nhìn tất cả trong mộng cảnh của Diệp Thanh Vân mà chưa từng thấy bao giờ.
Vì sao lại có lầu cao như vậy, còn xây dựng xảo đoạt thiên công như thế?
Những đồ vật vuông vắn chạy qua chạy lại trên đất là cái gì? Còn có thể phát ra âm thanh "tíc tíc tíc" chói tai kỳ lạ.
Quần áo của những người này, vì sao lại cổ quái như vậy?
Nhất là váy áo của những cô gái trẻ kia, quả thực là đồi phong bại tục, không thể chấp nhận, khác gì không mặc gì.
Khiến Mộng Thần Cơ không nhịn được nhìn thêm vài lần.
Ừ! Đẹp mắt thật!
Mộng Thần Cơ bị tất cả trong mộng cảnh của Diệp Thanh Vân làm cho choáng váng, tất cả giống như đến từ một thiên địa khác, tràn đầy sự mới mẻ và lạ lẫm.
Trong lúc đó, Mộng Thần Cơ dường như ý thức được điều gì đó.
“Mộng cảnh sẽ không tự nhiên mà có, chẳng lẽ kẻ này là…?”
Mộng Thần Cơ hoảng hốt, vừa lóe lên suy đoán này trong đầu thì mộng cảnh của Diệp Thanh Vân ầm ầm biến đổi, nhưng sự biến hóa này không phải do Mộng Thần Cơ gây ra, mà là mộng cảnh của Diệp Thanh Vân tự thay đổi.
Tất cả đều tiêu thất, thay vào đó là một mảnh sương mù mông lung bao la, không có gì cả, chỉ có một thân ảnh đứng lặng yên trong mảnh thiên địa này, chính là Diệp Thanh Vân.
Chỉ là Diệp Thanh Vân lúc này mặc áo trắng, chắp tay đứng thẳng, hoàn toàn khác với Diệp Thanh Vân đang ngồi xổm tu luyện.
Phảng phất như một người khác.
Mộng Thần Cơ vẫn chưa hết bàng hoàng trước sự biến đổi đột ngột của mộng cảnh thì đã thấy Diệp Thanh Vân áo trắng kia chầm chậm xoay người nhìn về phía vị trí ý thức của Mộng Thần Cơ.
Mộng Thần Cơ ngây ngẩn cả người.
Không thể nào? Hắn có thể thấy ta sao?
Điều đó không có khả năng a!
Ác mộng chi thuật là do ta phát động, tất cả người nhập mộng đều không thể cảm nhận được sự tồn tại của ta a.
Nhưng với những ví dụ trước đó, lúc này Mộng Thần Cơ cũng không dám kết luận, Diệp Thanh Vân áo trắng này có phát hiện ra mình hay không?
“Ngươi rất thích thao túng giấc mộng của người khác à?”
Ngay lúc này, Diệp Thanh Vân áo trắng lên tiếng, âm thanh mềm nhẹ, như mưa thuận gió hòa, làm người ta cảm thấy vô cùng dịu dàng thân thiết, nhưng tỉ mỉ cảm nhận thì lại lộ ra trống rỗng vô tình.
Không phải lạnh lùng mà là hư vô!
Sắc mặt Mộng Thần Cơ kịch biến.
"Hắn vậy mà thật sự có thể nhận ra sự tồn tại của ta?"
Diệp Thanh Vân áo trắng mỉm cười.
"Không sai, ta xác thực có thể nhận thấy sự tồn tại của ngươi."
Lời vừa nói ra, Mộng Thần Cơ càng hoảng sợ.
“Hắn vậy mà còn có thể biết rõ ta đang nghĩ gì?”
Diệp Thanh Vân áo trắng gật đầu.
"Không sai, ta cũng biết rõ ngươi đang nghĩ gì."
Chuyện quỷ dị như vậy khiến Mộng Thần Cơ cảm thấy không ổn.
Từ khi tu luyện ác mộng chi thuật đến nay, hắn chưa từng gặp phải chuyện này.
Quá quỷ dị rồi!
Tên này rốt cuộc là quái vật gì?
Vì sao hắn có thể nhận ra sự tồn tại của bản thân? Thậm chí ngay cả suy nghĩ trong lòng, hắn cũng có thể biết rõ?
Đây rốt cuộc là mộng cảnh của ngươi, hay là mộng cảnh của ta vậy?
Mộng Thần Cơ cảm thấy không ổn, muốn lập tức thoát khỏi mộng cảnh của Diệp Thanh Vân.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Mộng Thần Cơ liền thay đổi hoàn toàn.
"Ta vậy mà không ra được rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận