Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1369 sơn cùng thủy tận Từ Họa

Chương 1369: Đường cùng ngõ cụt.
Từ Họa tức đến chửi ầm lên, cả người tê rần, hoàn toàn tê liệt. Ban đầu hắn đã nói rất hay, ta ở đây sẽ cầm cự trước, ngươi nhanh đi đối phó đám người tí hon màu vàng kia. Kết quả ta vừa mới ra tay cầm cự, thì cái tên quái quỷ biết phóng độc ngươi liền trực tiếp chạy? Ngươi có ác ý quá không vậy? Đây chẳng phải là muốn đẩy ta vào chỗ chết sao? Đơn giản là súc sinh!“Liệt Hải Vương! Ngươi lăn lại đây cho ta!!!” Từ Họa giận dữ gào lên. Đáng tiếc, Huyền Kình Liệt Hải Vương hoàn toàn không nghe thấy. Hắn sớm đã chạy mất dạng, phát huy hết tốc độ của một Yêu Thánh cường giả, trốn chạy cực kỳ nhanh chóng. “Mẹ nó...” Từ Họa thật sự là tức đến không còn lời nào để nói. Ngón tay của bóng người màu vàng óng kia đã rơi xuống. Hai cái Từ Họa không thể làm gì khác, chỉ có thể kiên trì xuất thủ ngăn cản. Oanh!!! Tiếng nổ kinh thiên động địa bạo phát, uy thế khủng khiếp trong nháy mắt khuếch tán ra bốn phương tám hướng, liên đới Thanh Vân Tông phía dưới cũng bị ảnh hưởng theo. Ngay tại thời khắc này, một cái mai rùa to lớn nổi lên, bao phủ toàn bộ phía trên Thanh Vân Tông. Tất cả uy thế ập đến đều bị mai rùa to lớn này ngăn lại. Mặc cho cỗ uy thế hung hãn mạnh mẽ này, vẫn không hề gây tổn thương đến mai rùa chút nào, bảo vệ Thanh Vân Tông phía dưới, không bị ảnh hưởng bởi trận chiến này. Cùng lúc đó, hai thân ảnh Từ Họa liên tục lùi lại, trong miệng đều thổ huyết. “Lại mạnh đến thế ư?” Mặt Từ Họa trắng bệch, trong mắt toàn vẻ không thể tin được. Hắn không ngờ, bản thân lúc này đang thi triển thánh thuật, hai thân thể đều có chiến lực vượt qua đỉnh phong. Vậy mà kết quả vẫn kém chút không chống đỡ nổi một ngón tay của bóng người màu vàng kia. “Đáng chết Liệt Hải Vương, quả thực đáng hận, lại đẩy ta vào hoàn cảnh này!” Từ Họa nghiến răng nghiến lợi. Chuyện tương tự xảy ra đến hai lần, trong lòng Từ Họa vô cùng tức giận. Nhưng điều quan trọng nhất lúc này là phải thoát khỏi nơi này. Tiếp tục liều chết ở đây, không chỉ khó mà có thu hoạch, thậm chí còn gặp nguy hiểm đến tính mạng. “Ta cũng phải tranh thủ thời gian chạy!” Nghĩ đến đây, Từ Họa không do dự nữa, trực tiếp quay người bỏ chạy. Nhưng ngay lúc hắn vừa muốn trốn thì sự cố lại xảy ra. Cẩu Bất Lợi dẫn theo mấy bóng người cùng nhau bay tới, chặn đường Từ Họa muốn chạy. “Muốn chết!!!” Từ Họa vung một chưởng, chưởng ấn kinh khủng cuốn theo sức mạnh của Thánh Nhân nghiền ép xuống. Chỉ thấy Cẩu Bất Lợi và những người khác cùng nhau hô to tên Thanh Vân lão tiên, toàn thân mỗi người đều phát ra kim quang chói lọi. Oanh!!! Một chưởng này đánh lên người Cẩu Bất Lợi, vậy mà không thể gây ra tác dụng gì. Ngược lại là Cẩu Bất Lợi mấy người cùng nhau hung hăng đánh tới Từ Họa. Từ Họa bất đắc dĩ, chỉ có thể để một thân thể ở lại đây tiếp tục cản, một thân thể khác quả quyết bỏ chạy. “Chờ ta trở về, nhất định phải tìm Huyền Kình Liệt Hải Vương tính sổ!!!”“Lão tử nhất định phải lột da cái tên đồ chơi cá sợ trứng này mới được!!!” Từ Họa vừa chửi vừa chạy. Nhưng Từ Họa vẫn không thể nào trốn thoát. Một con đại vương bát đột ngột xuất hiện, chặn đường đi của Từ Họa. “Huyền Võ!!!” Từ Họa mắt điên cuồng đảo loạn, trong lòng lại càng thêm hốt hoảng. Mẹ nó, sao ở đâu cũng có thánh thú vậy? Chân trước mới thoát khỏi tay một đầu Chân Long, sao đến đây lại gặp Huyền Võ? Chẳng lẽ cái tứ cảnh chi địa này sớm đã thay đổi? Loại thánh thú này đã xuất hiện khắp nơi rồi sao? Nếu thật sự như vậy, vậy thì quá đáng sợ. Vừa nghĩ đến cảnh thánh thú đi đầy trên mặt đất, tim Từ Họa liền đập thình thịch. Chỉ muốn ngay lập tức trốn về Trung Nguyên, không bao giờ muốn đặt chân đến tứ cảnh chi địa nữa. Mẹ nó tùy tiện cũng có thể gặp được thánh thú, ai chịu nổi cơ chứ? Huyền Võ cười khà khà với Từ Họa, sau đó thân thể xông thẳng về phía Từ Họa. Một con đại vương bát như một ngọn núi đâm tới, khiến Từ Họa giật nảy mình, vội vàng muốn né tránh. Nhưng thân hình Từ Họa, lại phảng phất như lún vào vũng bùn, trở nên cực kỳ chậm chạp, căn bản không thể nào tránh được. “Sao lại thành như vậy?” Từ Họa cúi đầu xem xét, mới phát hiện hai tay và chân của mình đã bị những quầng sáng vàng quấn quanh từ lúc nào. Những quầng sáng vàng kéo dài thành những sợi xích vàng, bị Cẩu Bất Lợi và đám đệ tử Thanh Vân Tông nắm giữ trong tay, hạn chế thân thể Từ Họa. “Đáng giận a!!!” Từ Họa liên tục gào thét, sức mạnh của Thánh Nhân bỗng nhiên bùng phát, quang hoa màu vàng xung quanh có dấu hiệu bị đánh tan. Mà ngay lúc này, thân thể Huyền Võ đã lao đến. Oanh!!! Một tiếng vang thật lớn, cả người Từ Họa bị lập tức đánh bay ra ngoài. Dù cho thân thể thánh nhân của Từ Họa, cũng bị đánh cho thê thảm. Tay chân đều bị đánh gãy ngay lập tức, thân thể xuất hiện những vết nứt đáng sợ. So găng về thể xác với yêu thú, nhất là với thánh thú như Huyền Võ, kết cục chính là thảm như vậy. Nhân tộc về mặt thể xác, gần như mãi mãi không thể so với yêu tộc. Đương nhiên, một số Nhân tộc có thể chất đặc thù thì không nằm trong số này. Từ Họa tranh thủ vận chuyển sinh cơ, tứ chi đứt gãy nhanh chóng mọc lại, các vết nứt trên cơ thể cũng nhanh chóng khép lại. Nhưng vấn đề lớn hơn là Từ Họa không thể nào thoát khỏi nơi này. Phía trước có Huyền Võ cản đường, phía sau bóng người màu vàng óng to lớn lại giơ tay lên, một ngón tay nữa sắp rơi xuống, còn có đám người Thanh Vân Tông cản trở. Từ Họa cố nhiên là Thánh Nhân, nhưng trong tình cảnh như thế cũng có chút bó tay, ngay cả thánh thuật cũng thi triển rồi nhưng cũng khó mà thoát ra khỏi vòng vây. Trong lòng Từ Họa lạnh buốt, thân là Âm Dương gia Thánh Nhân, nhất là một cổ lão Thánh Nhân còn sót lại từ Thượng Cổ, đây là lần đầu tiên rơi vào tuyệt cảnh như vậy. Coi như trước đó gặp Chân Long, bản thân cũng ỷ vào thánh thuật bảo mệnh, cưỡng ép đào thoát. Nhưng hiện tại, tình thế so với lúc gặp Chân Long còn hung hiểm hơn, trốn cũng không có cách nào trốn! “Chẳng lẽ hôm nay, lão phu thật sự phải mất mạng ở đây sao?” Từ Họa tinh thần hoảng loạn, lần đầu cảm thấy mình có thể thật sự phải chết. Lúc này, bóng người vàng óng to lớn lại một lần nữa tung ra một ngón tay. Một Từ Họa khác cố gắng chống đỡ, oanh!!! Nhờ còn thời gian tiếp tục thánh thuật nên thân thể bất diệt, miễn cưỡng đỡ được một ngón tay này. Nhưng thánh thuật cũng không phải là vô địch, thời gian một khi kéo quá dài, thánh thuật cạn kiệt thì bản thân thật sự nguy hiểm. Huống chi, đây đã là lần thứ hai Từ Họa thi triển thánh thuật. Thánh thuật của Từ Họa nếu liên tiếp thi triển ba lần trong một ngày thì sẽ rơi cảnh giới. Lần thứ hai thi triển thánh thuật này đã là giới hạn cực hạn của Từ Họa. Nếu thi triển thêm lần nữa thì tu vi thật sự sẽ giảm sút. Nhưng so với mất mạng, tu vi giảm sút đã coi là tình hình chấp nhận được. Từ Họa vỗ vào túi trữ vật, năm chiếc lệnh bài liên tiếp bay ra. “Nghịch Ngũ Hành đại trận!” Hai tay Từ Họa bắt ấn quyết, năm chiếc lệnh bài bay về năm phương vị khác nhau. Một tòa nghịch Ngũ Hành đại trận trong nháy mắt được hình thành. Đây chính là thủ đoạn của Thánh Nhân. Một tòa đại trận lợi hại như vậy, trong khoảnh khắc đã có thể thi triển. Nghịch Ngũ Hành đại trận hoàn toàn khác biệt so với Ngũ Hành đại trận bình thường. Không dựa theo thứ tự vận chuyển của kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, mà là đảo ngược Ngũ Hành, khiến cho toàn bộ trận pháp đảo lộn hỗn loạn, không thể dò kiếm được dấu vết. Dù cho là người tinh thông Ngũ Hành, rơi vào trong trận này cũng khó mà chạy trốn. Nhưng lúc này, Từ Họa thi triển ra tòa Nghịch Ngũ Hành đại trận này không phải để đối địch mà là để tự vệ. Từ Họa trốn vào bên trong đại trận Nghịch Ngũ Hành, thân hình trong nháy mắt biến mất không thấy, trận pháp thì vận hành theo cách đảo lộn hỗn loạn, sức mạnh Ngũ Hành liên tiếp xuất hiện, không có một chút quy luật, cực kỳ quỷ dị. Huyền Võ một móng vuốt lớn hung hăng đánh tới, vừa vặn đập vào Nghịch Ngũ Hành đại trận. Rầm rầm!!! Nghịch Ngũ Hành đại trận kịch liệt rung chuyển, nhưng không hề sụp đổ, ngược lại móng vuốt của Huyền Võ bị đẩy lùi. “Ai u!” Huyền Võ kêu lên một tiếng, có chút kinh ngạc. Móng vuốt của nó khi đập vào trận pháp, chỉ cảm thấy năm loại lực lượng cùng lúc hiện ra, đánh thẳng vào móng vuốt. Mặc dù không làm Huyền Võ bị thương nhưng móng vuốt vẫn có chút đau. “Các sư huynh đệ, cùng nhau tụng niệm tên thật của lão tiên, công phá trận pháp này!” Cẩu Bất Lợi dẫn đầu một đám đệ tử Thanh Vân Tông bay lên trước, cao giọng hô quát. “Thanh Vân lão tiên! Pháp lực vô biên!” “Thần thông quảng đại! Cổ kim đệ nhất!” Từng tiếng hô hào cuồng nhiệt thành kính vang lên, kim quang trên người Cẩu Bất Lợi lại một lần nữa hội tụ lại, đồng thời nhanh chóng biến đổi, lại biến thành một cây chùy, có hình dáng cực kỳ giống cây chùy mà Diệp Thanh Vân hay dùng. Nhưng giờ phút này lại là ngưng tụ từ tín ngưỡng lực của Cẩu Bất Lợi và những người khác. Cây chùy vàng đánh mạnh xuống, vào đại trận Nghịch Ngũ Hành, nơi Từ Họa đang ẩn thân. Oanh!!! Toàn bộ đại trận Nghịch Ngũ Hành rung chuyển dữ dội, lực lượng trận pháp càng tán loạn kịch liệt. “Hỏng bét!” Từ Họa trốn bên trong đại trận, cảm nhận lực lượng trận pháp suy yếu, trong lòng nhất thời run lên. Vốn tưởng rằng dựa vào Nghịch Ngũ Hành đại trận mình có thể cầm cự được một thời gian dài, có thể tiêu hao lực lượng của đối phương, cũng có thể cho bản thân thời gian hồi phục. Mà đại trận Nghịch Ngũ Hành thì lại kiên cố, cho dù là thánh thú như Huyền Võ cũng không dễ dàng phá hủy, tất nhiên phải tốn nhiều công sức. Không ngờ Cẩu Bất Lợi ngưng tụ tín ngưỡng lực, uy lực lại kinh khủng đến vậy. Chỉ một kích mà lực lượng đại trận Nghịch Ngũ Hành đã giảm gần ba thành. Với tình hình này thì Nghịch Ngũ Hành đại trận cùng lắm cũng chỉ chịu thêm hai ba đợt công kích nữa là sụp đổ hoàn toàn. Oanh!!! Chùy thứ hai rơi xuống, lại một lần nữa đánh lên đại trận Nghịch Ngũ Hành, đại trận kịch liệt rung chuyển, lực lượng nhanh chóng cạn kiệt. “Không ổn!” Từ Họa biết có chuyện chẳng lành, thừa lúc chiếc chùy thứ ba còn chưa rơi xuống, quả quyết dồn hết toàn bộ lực lượng còn lại của đại trận Nghịch Ngũ Hành, trong nháy mắt bộc phát!!! Rầm rầm long!!! Lực lượng còn lại của đại trận Nghịch Ngũ Hành được Từ Họa chủ động dẫn nổ, uy lực trong nháy mắt quét sạch về bốn phương tám hướng. Huyền Võ thấy thế, lập tức vận chuyển lực thánh thú, bảo vệ tất cả đệ tử Thanh Vân Tông, tránh cho bị liên lụy. Sau một hồi chấn động kịch liệt, đệ tử Thanh Vân Tông không hề tổn hao gì. Còn Huyền Võ thì cũng không hề bị thương, nó là một trong mấy thánh thú thời xa xưa có lực phòng ngự đáng kinh ngạc nhất. Ngay cả Côn Bằng với da dày thịt béo so với Huyền Võ vẫn còn kém nửa bậc. “Cơ hội tốt!” Từ Họa thân ảnh từ trong làn bụi mù xuất hiện, thấy Huyền Võ và đệ tử Thanh Vân Tông không lập tức tới quấy rầy mình, nhanh chóng bỏ chạy. Đồng thời, hắn còn để lại một thân thể khác của mình, chuẩn bị ngăn cản quân truy kích. Nhưng Từ Họa vẫn tính sai, vừa mới chạy được một chớp mắt, một bóng người vàng óng to lớn xuất hiện ngay trước mặt hắn, chặn đường đi. “Lại là vật này!!!” Từ Họa bị cái bóng người vàng óng này làm cho hết cả tính tình, thật sự là hết cách. Đánh cũng không lại, trốn cũng không thoát, thật sự là vô phương. Bóng người vàng óng này vừa xuất hiện đã giơ tay định chụp lấy Từ Họa, có ý muốn trấn áp vị Thánh Nhân Âm Dương Gia này triệt để ở nơi đây. “Hôm nay không đánh đổi một số thứ thì ta e rằng không thoát được khỏi nơi này.” Từ Họa coi như là đã bỏ qua tất cả, hạ quyết tâm, một thân thể khác bay thẳng qua, đồng thời dồn hơn nửa sức mạnh của mình vào thân thể kia, đây cũng chính là phương pháp sử dụng thánh thuật của Từ Họa. Hai thân thể có thể chuyển dời sức mạnh cho nhau khiến chiến lực tăng lên. Nhận được gia trì lực lượng, một thân thể khác của Từ Họa hung hãn không sợ chết, chủ động xông về phía bóng người vàng óng. “Âm Dương Nghịch Chuyển!” Từ Họa thi triển ra thần thông sau cùng, tất cả lực lượng được gia trì trong thân thể bộc phát. Oanh!!! Bóng người vàng óng, lập tức bị sức mạnh bùng nổ của Từ Họa nuốt chửng. Toàn bộ bầu trời đều tối sầm lại, lực lượng khổng lồ khiến Huyền Võ ở phía xa cũng lộ vẻ ngưng trọng, tranh thủ thời gian vận chuyển lực thánh thú che chở đám người. Uy lực khủng bố như vậy, đã có thể so sánh với Thánh Nhân tự bạo. Đám người Thanh Vân Tông dù có tín ngưỡng lực bảo vệ cũng khó chống cự lại, nếu để lực tự bạo của Thánh Nhân đánh trúng thì tất cả sẽ chết trong nháy mắt. Một khi xảy ra chuyện như vậy thì dù đám người Thanh Vân Tông muốn dùng tín ngưỡng lực sống lại cũng rất khó có khả năng làm được. Mà chỉ cần Thanh Vân Tông còn người sống, thì vẫn có thể nhờ vào lực tín ngưỡng để người đã chết tái xuất hiện trên đời. Trước đó Cẩu Bất Lợi mấy lần bị đánh chết chính là nhờ vào cách này để hồi sinh. Thánh Nhân tự bạo làm thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang. Toàn bộ Nam Hoang đều rung chuyển kịch liệt. Cũng may Huyền Võ giải phóng lực lượng bản thân, tận lực ngăn cản lực tự bạo của Từ Họa, nếu không phương viên mấy vạn dặm đều sẽ biến thành đất hoang, không biết có bao nhiêu sinh linh phải chịu tai ương. “Mệt chết ta!” Huyền Võ cũng đã mệt đến rã rời, thở hồng hộc, đầu lắc lư, đây thật sự là ba năm không ra tay, một khi ra tay liền nằm ba năm. Hoặc là không đánh nhau, một khi đánh liền là cuộc quyết đấu đỉnh cao, quả thực quá chân thật. Thân ảnh Từ Họa lại một lần nữa xuất hiện! Hắn trực tiếp cho một thân thể khác của mình tự bạo. Bóng người vàng óng to lớn rốt cuộc cũng bị chấn động bởi Từ Họa. Ánh sáng có chút ảm đạm, tim Từ Họa như có vị đắng chát. Bản thân mình đã làm đến nước này rồi mà bóng người vàng óng này vẫn còn có thể duy trì, vẫn không hề sụp đổ, điều này thật sự quá kinh khủng. E rằng chỉ có cường giả đạt đến đỉnh phong của cảnh giới Thánh Nhân mới có thể rung chuyển được bóng người này. “Đây là cơ hội cuối cùng của ta!” Từ Họa lại một lần nữa phấn khởi bỏ chạy, hắn biết đây là cơ hội cuối cùng mình tạo ra để thoát thân, nếu lại bị kìm chân thì sẽ không còn biện pháp nào thoát được nữa. Từ Họa liều mạng bay về phía trước, thấy đã sắp thoát khỏi tử địa, thì từng đạo xiềng xích vàng cùng lúc bay tới, quấn quanh thân thể Từ Họa. Đó chính là Cẩu Bất Lợi và những đệ tử Thanh Vân Tông khác lại một lần nữa dùng lực tín ngưỡng hóa thành xiềng xích, kéo Từ Họa lại. “Đáng hận a!!!” Từ Họa ngửa mặt lên trời gào thét, kiệt sức giãy giụa, mà bóng người vàng óng lại bắt đầu chuyển động, lại một lần nữa giơ tay lên về phía Từ Họa. Từ Họa trong lòng dâng lên tuyệt vọng, “Mạng ta xong rồi!!!” Hắn đã dùng hết tất cả thủ đoạn, một mình chống đỡ đến thời điểm này có thể nói đã đến bước đường cùng. Nếu Huyền Kình Liệt Hải Vương không bỏ chạy thì mình nhất định đã có thể trốn thoát rồi. Đáng tiếc, cái tên đồ chơi chết tiệt kia hoàn toàn không đáng tin. Tuy nói Từ Họa vẫn còn cơ hội thi triển thánh thuật, nhưng với lực lượng còn lại của hắn thì dù thi triển thánh thuật cũng chẳng khác nào chết muộn một chút mà thôi, căn bản không có cách nào thay đổi cục diện. Ngay trong khoảnh khắc tuyệt vọng của Từ Họa. Bỗng nhiên, hai bóng người đột nhiên bay ra từ dưới đất. Một người trong đó vận chuyển khí vận, hóa thành một chiếc luân bàn to lớn, đột ngột chuyển động! Chiếc luân bàn nghiền nát tất cả xiềng xích màu vàng đang quấn lấy Từ Họa. Người còn lại thì nhân cơ hội này, chộp lấy Từ Họa, nhanh chóng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận