Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1442 Linh Bảo đối với Linh Bảo!

Chương 1442 Linh Bảo đối đầu Linh Bảo!
Dao phay trong tay, Yến Vô Cầu trong lòng lập tức có mười phần sức mạnh. Đối mặt Hám Thiên Nghĩ Thánh như điên cuồng nhào tới, Yến Vô Cầu hít sâu một hơi, dao phay trong tay bỗng nhiên vung ra.
Ầm!!!
Một cỗ mênh mông Tiên Thiên chi khí bỗng nhiên hiện lên, hóa thành một đạo hùng hậu đao mang kinh thiên. Trong chớp mắt liền đến gần Hám Thiên Nghĩ Thánh.
Hám Thiên Nghĩ Thánh cảm nhận được một cỗ uy hiếp chưa từng có, tâm thần điên cuồng ban đầu lập tức bị đánh thức.
“Không tốt!”
Hám Thiên Nghĩ Thánh ý thức được không ổn, nhanh chóng thu toàn bộ thân hình thành một đoàn, đồng thời phóng toàn bộ yêu lực ra bao phủ thân thể đã co lại thành hình cầu.
Sau một khắc, đao mang giáng xuống.
Oanh!!!
Lực lượng tiên thiên kinh khủng, dưới đao mang trong nháy mắt bạo tạc, đồng thời trong khoảnh khắc quét sạch toàn bộ thành tiên đài.
Ầm ầm long!!!
Nương theo những tiếng vang liên tiếp, thành tiên đài trực tiếp vỡ nát thành vô số đá vụn. Liên đới phía dưới lâm tiên phong cũng ầm ầm sụp đổ.
Bách gia đám người cùng Thiên Cương bầy yêu cũng cuống quýt lui lại, cường giả hai bên cũng liên tục ra tay, không ngừng hóa giải dư uy kinh người đang tràn đến.
“Lực lượng cực kỳ đáng sợ!” Dù là Cổ Trần Kiếm Tôn, Huyết Long Kiếm Tôn cùng Sí Lôi Kiếm Tôn cũng bị một màn này làm cho kinh hãi. Ba người mỗi người xuất thủ, đánh ra ba đạo kiếm khí hùng hậu tràn trề, đỡ được không ít dư uy đang lan tỏa.
“Đây là uy lực tiên thiên của Linh Bảo!” Sí Lôi Kiếm Tôn kinh hô không thôi.
“Đích thực là Tiên Thiên Linh Bảo, bảo vật hậu thiên không thể đạt tới uy thế như vậy.” Cổ Trần Kiếm Tôn gật đầu nói.
Thiên Cương bầy yêu lúc này cũng kịp phản ứng.
“Là Tiên Thiên Linh Bảo!” “Mặc gia Thánh Nhân kia lại mang Tiên Thiên Linh Bảo!” “Lão gia hỏa này cũng quá biết ẩn giấu! Thế mà có thể nhịn đến bây giờ!” “Hám Thiên Nghĩ Thánh sợ là đánh không lại lực lượng Tiên Thiên Linh Bảo a.” Bầy yêu lo lắng không thôi. Tuy bọn họ rất tin vào thực lực của Hám Thiên Kiến Thánh, nhưng Tiên Thiên Linh Bảo này dù sao cũng không phải là trò đùa, là thứ đủ để tổn thương thậm chí giết chết cường giả Thánh cảnh. Giữa thiên địa, một trong những sự vật mà cường giả Thánh cảnh kiêng kỵ nhất, liền có Tiên Thiên Linh Bảo.
Yến Vô Cầu vừa rồi xuất hiện một thanh đao kỳ quái trong tay, bọn họ đều đã nhìn thấy. Vốn cho rằng đao này chỉ là bảo vật Mặc gia rèn đúc. Lại không ngờ có thể bộc phát Tiên Thiên chi khí, vậy thì tuyệt đối là Tiên Thiên Linh Bảo không thể nghi ngờ.
Bất quá, bầy yêu tuy có chút bối rối nhưng Ngũ Độc Yêu Thánh và Cửu Linh Yêu Thánh hai vị vẫn luôn trấn định. Tựa hồ theo hai người bọn họ thấy, cho dù Yến Vô Cầu nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo trong tay thì Hám Thiên Nghĩ Thánh vẫn có thể ứng phó.
“Ngoan ngoãn! Dao phay của ta lợi hại vậy sao?” Diệp Thanh Vân ngồi trên ghế bành thuần kim, nhìn thành tiên đài vỡ nát đầy trời phía trước, vẻ mặt chấn động.
Khá lắm! Hóa ra ta, Diệp Thanh Vân, chính là đồ ngốc? Có bảo vật lợi hại như vậy, vậy mà đến giờ mới nhận ra. Ta đúng là một tên ngốc! Nếu sớm biết dao phay này mạnh vậy, trước đó mình không cần phải luôn trốn trong chiến xa Ngự Thiên dựa vào Tam Tuyệt Thần Kiếm để đánh, trực tiếp lấy dao phay ra không phải là chém giết loạn cả lên rồi sao?
“Xem ra cần phải lại đến huyền uyên cổ thành một chuyến, tìm thêm đồ tốt, nói không chừng ở đó còn có Tiên Thiên Linh Bảo.” Diệp Thanh Vân âm thầm nói trong lòng.
Mà Thuật Thánh đám người sau khi nhìn thấy dao phay có uy lực như vậy, trong lòng vui mừng nhưng cũng càng thêm kính sợ Diệp Thanh Vân.
“Tiên Thiên Linh Bảo kỳ dị như vậy, không biết Diệp cao nhân lấy được từ đâu.” “E là trên người Diệp cao nhân, không chỉ có một hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo a.” “Hám Thiên Nghĩ Thánh tuy mạnh, nhưng nếu không có Tiên Thiên Linh Bảo thì tất nhiên không thể chống lại Yến Thánh!”
Lúc này, ấn ký cổ lão lại lần nữa hiện lên như Du Long, hóa thành đá vụn thành tiên đài trong chốc lát khôi phục như lúc ban đầu. Không thấy chút nào hư hại.
Mà ở trên thành tiên đài, thân hình của Hám Thiên Nghĩ Thánh lại lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
“Tê!!!” Khi mọi người nhìn thấy dáng vẻ của Hám Thiên Nghĩ Thánh, không khỏi đều lộ vẻ khiếp sợ. Nhất là Thiên Cương bầy yêu, từng tên càng dọa đến ngây ra như phỗng.
Chỉ thấy thân thể yêu thú của Hám Thiên Nghĩ Thánh lúc này lại bị chém thành hai nửa, từ trong cơ thể bị bổ ra, chỉnh chỉnh tề tề. Yêu huyết màu đen từ hai đoạn thân thể của Hám Thiên Nghĩ Thánh cuồn cuộn trào ra, cực kỳ đáng sợ!
Hám Thiên Nghĩ Thánh bị đánh thành hai nửa! Thật thảm!
Bất quá, dù sao cũng là cường giả Thánh cảnh, hơn nữa là Yêu tộc nhục thân cực kỳ cường đại, Hám Thiên Nghĩ Thánh tuy bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết.
Nhưng nỗi thống khổ to lớn khiến Hám Thiên Nghĩ Thánh phát ra tiếng kêu la thống khổ thảm thiết.
“A!!!!” Tiếng kêu thảm thiết làm cho người tê cả da đầu. Cho dù là Bạch Cốt phu nhân, Lông mày vàng lão tổ mấy vị Yêu Thánh, trên mặt đều có vẻ sợ hãi. Mấy người bọn họ thể phách còn không bằng Hám Thiên Nghĩ Thánh, nếu là bọn họ tiếp nhận một đao vừa rồi của Yến Vô Cầu, có lẽ còn phải thê thảm hơn Hám Thiên Nghĩ Thánh.
“Trận chiến này đã phân thắng bại rồi.” Yến Vô Cầu cầm dao phay trong tay, chậm rãi bay đến gần Hám Thiên Nghĩ Thánh. Nhìn Hám Thiên Nghĩ Thánh đã bị chém thành hai đoạn, Yến Vô Cầu chậm rãi nói.
Hám Thiên Nghĩ Thánh trừng mắt nhìn Yến Vô Cầu. Tựa hồ cực kỳ không cam lòng.
Mà Cổ Trần Kiếm Tôn cũng đang muốn tiến lên tuyên bố kết quả trận chiến. Nhưng đúng lúc mọi người cho là trận chiến đã phân thắng bại, thân thể Hám Thiên Nghĩ Thánh đột ngột tụ hợp lại với nhau.
Tuy giữa thân người vẫn có một vết nứt từ trên xuống dưới, nhưng Hám Thiên Nghĩ Thánh vẫn còn sức tái chiến.
“Tiên Thiên Linh Bảo, ngươi cho rằng chỉ có nhân tộc các ngươi mới có sao?” Thanh âm Hám Thiên Nghĩ Thánh âm lãnh vang lên.
Yến Vô Cầu khẽ giật mình.
“Ngươi nói gì?” Sau một khắc, Hám Thiên Nghĩ Thánh há mồm phun ra, một viên ngọc như ý từ trong miệng của hắn phun ra. Tiên thiên chi khí bỗng nhiên bộc phát!
Lại là một kiện Tiên Thiên Linh Bảo!
“Là Ngọc Như Ý của Kim Xà Yêu Thánh!” Mục Dương Tử lần đầu tiên nhận ra, rất là chấn kinh.
“Điều đó không thể xảy ra a! Xà Hạt Song Thánh đều bị Tiên Hồ Đồng Tử trấn áp, liên đới Tiên Thiên Linh Bảo Ngọc Như Ý kia cũng bị trấn áp cùng một chỗ.” “Vì sao ngọc như ý này lại xuất hiện trong tay Hám Thiên Nghĩ Thánh?” “Chẳng lẽ... Xà Hạt Song Thánh đã thoát khốn?” Mục Dương Tử sắc mặt cực kỳ khó coi.
Hắn đã hai lần giao chiến với Xà Hạt Song Thánh và đã nếm qua mùi vị đắng cay của ngọc như ý này. Càng tận mắt chứng kiến Xà Hạt Song Thánh và Ngọc Như Ý bị trấn áp. Nhưng hiện tại, Ngọc Như Ý kia lại xuất hiện, hơn nữa còn ở trong tay Hám Thiên Nghĩ Thánh, thật sự là ngoài dự liệu!
Ngũ Độc Yêu Thánh nhìn một màn này, thần sắc vô cùng bình tĩnh. Mọi việc đều nằm trong sự sắp xếp của hắn. Xà Hạt Song Thánh là do hắn đích thân cứu ra. Ngọc Như Ý tự nhiên cũng theo Xà Hạt Song Thánh đi ra.
Vì trận ước chiến này, Ngũ Độc Yêu Thánh cân nhắc rất chu đáo. Hắn dự đoán phe Bách gia sẽ có Tiên Thiên Linh Bảo, cho nên liền để Kim Xà Yêu Thánh đem Ngọc Như Ý cho Hám Thiên Nghĩ Thánh.
Như thế, với thực lực ẩn tàng của Hám Thiên Nghĩ Thánh, cộng thêm một kiện Tiên Thiên Linh Bảo lật bài thì dù thế nào cũng có thể thắng một trận.
“Như ý như ý, theo tâm ta!” “Mau mau hiển linh!” Theo chi pháp thúc đẩy do Kim Xà Yêu Thánh truyền lại, Hám Thiên Nghĩ Thánh niệm động khẩu quyết.
Lập tức ngọc như ý hào quang tỏa sáng, Tiên Thiên chi lực bao phủ giữa thiên địa!
Yến Vô Cầu kinh hãi, cũng không thể lo chuyện khác, chỉ có thể vung đao ứng chiến.
Nhưng không ngờ, dao phay vừa rời tay đã chủ động nghênh hướng Ngọc Như Ý.
Ngọc Như Ý cũng không nhận lệnh của Hám Thiên Nghĩ Thánh mà trực tiếp bay về phía dao phay. Tựa hồ hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo này có thù, vừa gặp đã muốn chém giết.
Ầm ầm ầm!!!
Hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo vậy mà lại trực tiếp như vậy mà chém giết. Hai cỗ tiên thiên chi lực không ngừng va chạm, uy thế cường đại, đến cả cường giả Thánh cảnh cũng không thể tùy tiện tới gần!
“Cơ hội tốt!” Hám Thiên Nghĩ Thánh làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Tuy bản thân cũng không dùng được ngọc như ý kia, nhưng Yến Vô Cầu cũng không thể dựa vào sức mạnh của thanh đao quái dị nữa.
“Nhận lấy cái chết!!!” Hám Thiên Nghĩ Thánh kéo thân thể bị trọng thương, vẫn bộc phát ra lực lượng kinh người.
Quyền ấn đen kịt, trong nháy mắt đến gần Yến Vô Cầu.
Yến Vô Cầu nghiến răng nghiến lợi, tuy biết rõ mình đánh không lại Hám Thiên Nghĩ Thánh, nhưng vẫn kiệt lực ngăn cản.
Phanh!!!
Dưới trọng quyền, Yến Vô Cầu cuối cùng là không thể ngăn nổi. Thân hình liên tục bay ngược, trong miệng đã chảy máu. Nhưng thế công của Hám Thiên Nghĩ Thánh không hề dừng lại, từng đạo quyền ấn đen kịt liên tục ập đến không cho Yến Vô Cầu thời gian thở dốc.
Yến Vô Cầu liên tiếp bị thương nặng, Thánh Nhân chi huyết màu vàng vẩy xuống thành tiên đài. Khí tức của hắn cũng trở nên uể oải.
Bách gia đám người rơi vào trầm mặc, nhất là người Mặc gia, càng bi phẫn không gì sánh được.
“Ai.” Thở dài một tiếng, Diệp Thanh Vân ngồi trên ghế bành thuần kim bay tới. Bất quá, hắn cũng không dám áp sát quá gần, đứng lại từ khá xa.
“Đủ rồi!” “Trận chiến này chúng ta thua.” Diệp Thanh Vân rất dứt khoát nhận thua. Cùng lúc đó, Cổ Trần Kiếm Tôn, Huyết Long Kiếm Tôn cùng Sí Lôi Kiếm Tôn cùng nhau xuất thủ, ba đạo kiếm khí xông vào chỗ, trấn áp Hám Thiên Nghĩ Thánh đã muốn phát điên.
Yến Vô Cầu lúc này mới có thể thở dốc, nếu tiếp tục bị Hám Thiên Nghĩ Thánh tấn công điên cuồng như vậy, Thánh Nhân chi thể của hắn sẽ bị hỏng mất.
“Diệp công tử, lão hủ vô năng, trận chiến này...” Yến Vô Cầu mặt mày tràn đầy hổ thẹn, cũng không biết nên đối mặt với Diệp Thanh Vân như thế nào.
Diệp Thanh Vân khoát tay, cũng không có thất vọng hay trách cứ, tỏ ra rất bình tĩnh.
“Yến Lão đã hết sức, không cần tự trách.”
“Huống hồ thua một trận mà thôi, không có gì lớn, sau này chúng ta vẫn có thể thắng trở về.” Diệp Thanh Vân nhìn lên bầu trời, nơi hai Tiên Thiên Linh Bảo vẫn còn đang giao chiến.
“Trở về!” Một tiếng quát chói tai, dao phay đang điên cuồng cắn xé Ngọc Như Ý lập tức dừng lại. Sau đó, nhanh chóng trở về trước mặt Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân một tay bắt lấy nó rồi cất vào túi.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, nhất là Thiên Cương bầy yêu, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Nguyên lai bảo vật này đúng là thuộc về người này.” Ngũ Độc Yêu Thánh và Cửu Linh Yêu Thánh liếc nhau một cái. Vốn cho rằng Tiên Thiên Linh Bảo này do Mặc gia truyền lại, không ngờ lại là của Diệp Thanh Vân.
“Trước đó người này đã có một cây chùy trong tay, cũng là Tiên Thiên Linh Bảo.” “Bây giờ lại có thanh đao quái dị này, cũng là Tiên Thiên Linh Bảo.” “Hắn có thể nắm giữ hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo?” Ngũ Độc Yêu Thánh hai tay nắm chặt, trong lòng đối với Diệp Thanh Vân càng thêm kiêng kỵ.
“Người này, rốt cuộc có lai lịch gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận