Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 921: Ngựa bích bái phỏng

Chương 921: Ngựa Bích đến thăm học viện Ngọc Chương.
Diệp Thanh Vân ngước nhìn con hổ Bá Thiên đầu đen trắng trước mặt.
"Ngươi nói ngươi thân là một con mèo, lại không thích ăn cá, còn không bắt chuột, ngươi không cảm thấy hổ thẹn sao?" Diệp Thanh Vân nói với Bá Thiên Hổ.
Bá Thiên Hổ mặt tỉnh bơ.
Phảng phất lời Diệp Thanh Vân nói nó chẳng thèm để vào tai.
Diệp Thanh Vân cũng sớm phát hiện, tên này dường như bị liệt mặt. Dù cho bản thân đá nó một cú, trên mặt cũng không có biểu cảm gì.
Đương nhiên. Cũng chỉ là nhẹ nhàng đạp một chút mà thôi. Diệp Thanh Vân cũng sợ đồ chơi này cào cho mình một cái. Tình hình Tuệ Không bị cào cho đầu nở hoa, Diệp Thanh Vân vẫn còn nhớ rõ mồn một.
Nói cũng kỳ quái. Con Bá Thiên Hổ này không thích ăn cá, dù Diệp Thanh Vân đặt một con cá tươi sống trước mặt nó, nó cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn. Còn bắt chuột thì càng không. Diệp Thanh Vân cố ý để Nguyệt Đề Hà làm ra mấy con chuột. Để mấy con chuột đó chạy tới chạy lui trước mặt Bá Thiên Hổ. Cũng không ngờ mấy con chuột kia chạy tới chạy lui trước mặt Bá Thiên Hổ, nhanh đến mức muốn leo cả lên người nó rồi. Bá Thiên Hổ vẫn không thèm nhúc nhích.
Diệp Thanh Vân triệt để cạn lời. Hắn đưa ra kết luận. Đây là một tên lười hơn cả Đại Mao. Chỉ có Nguyệt Đề Hà chú ý tới một chuyện. Mấy con chuột chạy tới chạy lui trước mặt Bá Thiên Hổ ban ngày, đến tối thì con nào con nấy đều toàn thân co giật mà chết. Không có bất kỳ vết thương nào. Tựa hồ đơn thuần là bị dọa chết.
Nguyệt Đề Hà ngấm ngầm kinh hãi, càng đưa ra kết luận con mèo này tuyệt đối không phải yêu thú tầm thường. Chỉ sợ là một giống có huyết mạch viễn cổ rất hiếm thấy.
Bá Thiên Hổ thích ăn chân vịt. Tựa hồ sau lần ăn trộm chân vịt của Diệp Thanh Vân, nó đã yêu luôn mùi vị chân vịt. Nhất là chân vịt sốt, lại càng là món khoái khẩu của Bá Thiên Hổ. Diệp Thanh Vân mang qua không nhiều sốt chân vịt, kết quả một nửa đều vào bụng Bá Thiên Hổ.
Hôm nay. Diệp Thanh Vân đi tới chỗ trấn áp Ba Tuần Ác Thể. Thấy Ba Tuần Ác Thể bị giam trong lồng khí hạo nhiên. Đã thấy Ba Tuần Ác Thể đã bình tĩnh trở lại, thậm chí còn khoanh chân ngồi đó, chắp tay trước ngực, đang niệm kinh. Điều này khiến Diệp Thanh Vân hết sức bất ngờ.
"Tuệ Không, hắn làm sao lại thành ra như vậy?" Diệp Thanh Vân hỏi Tuệ Không bên cạnh.
"A Di Đà Phật, đúng như thánh tử thấy, ác niệm trên người Ba Tuần Ác Thể đã hóa giải hơn nửa, hắn không còn hung ác như trước nữa rồi."
Diệp Thanh Vân gật gật đầu.
"Vậy thì tốt rồi." Lập tức yên tâm rời đi.
Tuệ Không thì tiếp tục ở lại chỗ này, miệng tụng niệm Lăng Nghiêm Kinh. Hắn phát hiện, Lăng Nghiêm Kinh do Diệp Thanh Vân truyền thụ dường như có hiệu quả không tồi đối với Ba Tuần Ác Thể. Hơn nữa lực chữ của Diệp Thanh Vân, khiến ác niệm trên người Ba Tuần Ác Thể ngày càng suy yếu. Thậm chí. Ba Tuần Ác Thể cũng bắt đầu học theo Tuệ Không, niệm kinh bên trong lồng giam.
Điều này làm Tuệ Không hết sức vui mừng. Chờ một thời gian nữa, ác niệm trên người Ba Tuần Ác Thể, chắc chắn có thể hóa giải hoàn toàn. Đến lúc đó, Ba Tuần Ác Thể sẽ không còn là ác thể nữa.......
Bên ngoài học viện, có thể nói là thay đổi bất ngờ. Ba cung đã thống nhất. Đây là điều không ai ở hải ngoại ngờ tới. Liệt Dương Cung bị tiêu diệt, Thiên Cung quy thuận. Kể từ đó, hải ngoại sẽ không còn ba cung nữa. Chỉ còn lại một cung! Nguyệt Thần Cung! Chấm dứt cục diện ba cung thế chân vạc mấy ngàn năm qua. Kết quả như vậy khiến vô số người ở hải ngoại cảm thấy thổn thức. Thiên Cung cường đại cỡ nào? Liệt Dương Cung chói mắt cỡ nào? Kết quả hai quái vật khổng lồ này, đều lọt vào tay Nguyệt Thần Cung. Cho đến giờ phút này, các thế lực mới chính thức ý thức được, Nguyệt Thần Cung toàn nữ giới lại lợi hại đến vậy.
Sau khi Thiên Cung thần phục, Thiên Cung chi chủ hiếm khi lộ mặt, hơn nữa chính miệng tuyên bố từ nay về sau Thiên Cung sẽ sáp nhập vào Nguyệt Thần Cung, vì Nguyệt Thần Cung cống hiến. Mà hắn, Thiên Cung chi chủ, cũng có thêm một thân phận--- đại hộ pháp Nguyệt Thần Cung!
Còn về sự tồn tại của Đại Mao, thì không có quá nhiều người biết được. Sau khi Đại Mao giải quyết Thiên Cung xong, đã cảnh cáo Thiên Cung chi chủ, không muốn cho quá nhiều người biết về mình. Thế nên giới bên ngoài tuy biết Thiên Cung quy thuận Nguyệt Thần Cung, nhưng mấu chốt bên trong, vẫn là không ai biết được. Chỉ là hải ngoại ẩn ẩn có tin đồn, nói là Nguyệt Thần Cung có một vị cường giả vô cùng thần bí chống lưng. Vị cường giả này có thể sai khiến quỷ đế, còn có thần thông vô cùng lớn khó ai tưởng tượng nổi. Thiên Cung cũng vì vị cường giả thần bí này mà thần phục Nguyệt Thần Cung. Tuy chỉ là tin đồn, nhưng càng truyền, số người tin lại càng nhiều. Dù sao, Nguyệt Thần Cung đột nhiên mạnh lên như vậy, nếu không có cường giả chống lưng, ai mà tin chứ?
Về chuyện ba cung quy nhất, Lục Viện có thái độ kỳ lạ nhất trí. Không có bất kỳ ai bất mãn. Thậm chí Lục Viện còn phái đại diện đến Nguyệt Thần Cung chúc mừng, hơn nữa từng người dốc tiền tặng lễ, kết giao với Nguyệt Thần Cung. Lục Viện đều biết Nguyệt Thần Cung có quan hệ với Diệp Thanh Vân. Việc Nguyệt Thần Cung hành sự như vậy, rõ ràng là Diệp Thanh Vân đang ngấm ngầm giúp đỡ a. Hiện tại đương nhiên phải kết thân với Nguyệt Thần Cung, chẳng khác nào gián tiếp kết thân với Diệp Thanh Vân. Từng người từng người đều tranh nhau đi tặng lễ cho Nguyệt Thần Cung.
Lãnh Mộ Tuyết chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày được như vậy. Lục Viện ngày thường coi thường mình, bây giờ từng người tranh nhau nịnh nọt mình. Có thể nói là phong thủy luân chuyển. Lãnh Mộ Tuyết bây giờ đã có thể kiêu hãnh đứng trước bài vị các đời tổ tiên Nguyệt Thần Cung, nói cho họ biết mình sẽ không để Nguyệt Thần Cung suy sụp nữa.
Còn có một việc, khiến Lãnh Mộ Tuyết hết sức để ý. Nàng đang mong chờ Diệp Thanh Vân sớm quay về Nguyệt Thần Cung. Chỉ cần Diệp Thanh Vân trở về, Lãnh Mộ Tuyết liền tính dùng phương thức của mình, để cảm kích Diệp Thanh Vân vì những gì hắn đã làm. Dâng lên thứ trân quý nhất của bản thân!
Lãnh Mộ Tuyết lại lo lắng, nếu như Diệp Thanh Vân không muốn nhận thì phải làm sao? Dù sao...lần trước dưới đêm trăng, mình đã bày tỏ như vậy rồi, Diệp Thanh Vân vẫn không có hành động vượt quá giới hạn gì. Điều đó đủ chứng minh, Diệp Thanh Vân là một vị cao nhân giữ mình trong sạch.
Lãnh Mộ Tuyết cứ thế rối rắm.
Cùng lúc đó.
Diệp Thanh Vân đang ở học viện Ngọc Chương, ăn thịt dê xiên. Thịt dê là học viện Ngọc Chương chuẩn bị cho Diệp Thanh Vân, nghe nói là một giống cừu đặc biệt hiếm thấy, chỉ có ở hải ngoại mới có. Sau khi Diệp Thanh Vân ăn thử một xiên, đích thực rất ngon. Vừa thơm, vừa mềm lại vừa béo. Quan trọng nhất là mùi vị rất nhẹ. Diệp Thanh Vân nhiệt tình mời Thẩm Thương Lãng và Dương Vĩnh Tân cùng ăn. Nhưng hai người quá kính sợ Diệp Thanh Vân, không dám ngồi chung bàn với Diệp Thanh Vân. Diệp Thanh Vân bất đắc dĩ, cũng đành thôi. Hiện tại đang ăn cùng Nguyệt Đề Hà.
Đột nhiên có người đến bái phỏng. Diệp Thanh Vân quay đầu nhìn. Chỉ thấy một người mặc đồ xanh từ đầu đến chân đi đến. Sau lưng còn có một người trẻ tuổi đi theo. Vừa thấy thế, Diệp Thanh Vân đã biết người đến là ai rồi. Viện chủ học viện Văn Chiêu, vị viện chủ thích đội nón xanh ngựa Bích. Trong số mấy viện chủ, Diệp Thanh Vân có ấn tượng sâu nhất với người này. Không còn cách nào! Tên này quá đặc sắc.
"Ngựa viện chủ đến, vừa hay ta đang ăn cơm, cùng ăn nhé?" Diệp Thanh Vân nhiệt tình gọi.
Ngựa Bích liên tục khoát tay.
"Không dám không dám, tại hạ đến đây, là có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo Diệp công tử."
Trong lúc nói chuyện. Ngựa Bích kéo người trẻ tuổi phía sau mình lên phía trước.
"Diệp công tử, đây là khuyển tử Mã Đơn."
Diệp Thanh Vân: "???"
"Khoan đã, ngươi nói tên lệnh lang là gì?"
"Hả, khuyển tử tên là Mã Đơn, có gì không ổn sao?"
"Không có...... Không có, tên lệnh lang, quả thực là rất khác người, không tầm thường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận