Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 310: Kiệt ngạo bất tuần lang yêu

Tướng lĩnh lắc đầu.
“Mấy con yêu lang này chỉ nghe lệnh của Thiên Lang tộc, trước kia chúng ta cũng từng muốn thuần phục nhưng không thành.” Diệp Thanh Vân sờ sờ cằm.
“Ta không tin.” Hắn đã quyết định, đợi có hội phải để Thiên Lang tộc cho thêm mấy trăm con yêu lang mới được.
“Quốc sư đại nhân, chúng ta đến đúng hẹn, mời xuống gặp mặt.” Thánh Trí giả đứng ở dưới chân thành, ngẩng đầu nhìn Diệp Thanh Vân trên thành.
“Không cần.” Diệp Thanh Vân nhàn nhạt nói.
Sắc mặt Thánh Trí giả biến đổi.
“Ta ở đây nói chuyện với các ngươi cũng được, đồ mang đến cả chưa?” Diệp Thanh Vân hỏi.
Thánh Trí giả thở ra một hơi.
Hắn còn tưởng Diệp Thanh Vân muốn thay đổi ý định tạm thời.
“Mời quốc sư xem qua.” Thánh Trí giả phất tay.
Liền thấy bốn người Thiên Lang tộc khiêng một cỗ quan tài tới.
Ngoài ra, còn có một người Thiên Lang tộc cầm một thanh cổ kiếm trong tay.
Chính là di cốt và bội kiếm của Đường Cao Tổ hoàng đế.
“Di cốt và bội kiếm của Cao Tổ hoàng đế quý quốc, đều ở chỗ này.” Thánh Trí giả cao giọng nói.
Trên thành, vẻ mặt mọi người đều trở nên trang trọng.
Cũng có người lộ ra vẻ vô cùng xúc động.
Di cốt và bội kiếm của Cao Tổ hoàng đế a.
Cuối cùng cũng về với Đại Đường rồi.
Bao nhiêu năm lưu lạc trên tay tộc sói, quả thật là nỗi sỉ nhục của Đại Đường.
May mắn!
Hôm nay nỗi sỉ nhục này cuối cùng đã được rửa sạch.
“Đưa lên đi.” Diệp Thanh Vân nói.
Thánh Trí giả phất tay.
Mông Trát Nhĩ tự mình đứng lên.
Một tay kéo quan tài, một tay cầm cổ kiếm, trực tiếp bay lên trên thành.
Các cao thủ Đại Đường lập tức cảnh giác.
Từng người dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Mông Trát Nhĩ.
“Quốc sư, tại hạ Thiên Lang Vương Mông Trát Nhĩ, đặc biệt tới trả di cốt bội kiếm của Cao Tổ hoàng đế quý quốc.” Mông Trát Nhĩ trầm giọng nói.
Diệp Thanh Vân nhìn Mông Trát Nhĩ, trong lòng thầm tặc lưỡi.
Tên này chính là Thiên Lang Vương a.
Trông thì có vẻ tuổi tác khá lớn.
“Thẩm Lão.” Thẩm Thiên Hoa hiểu ý, lập tức tiến lên, nhận bội kiếm từ tay Mông Trát Nhĩ.
Sau đó bốn tướng lĩnh Đại Đường vô cùng cẩn thận nhận lấy quan tài.
“Thiên Lang tộc ta đã hoàn thành lời hứa, mong quý quốc giữ lời.” Mông Trát Nhĩ nhìn Diệp Thanh Vân nói.
Diệp Thanh Vân gật đầu.
“Yên tâm.” Hắn cũng phất tay.
Trên người Đại Huệ thiền sư, chắp tay trước ngực, mặt mỉm cười.
Mông Trát Nhĩ lộ vẻ kiêng dè.
Hắn cảm nhận được tu vi trên người Đại Huệ thiền sư dao động cực kỳ kinh người.
Đây là một cao thủ chân chính!
Đã vượt quá phạm trù Luyện Thần cảnh.
Chỉ sợ đã vô hạn tiếp cận Quy Khiếu cảnh.
Một cường giả như vậy, trừ khi người trong thánh địa tới, nếu không Thiên Lang tộc không ai có thể chống lại.
“A Di Đà Phật.” Đại Huệ thiền sư niệm một tiếng phật hiệu.
Lập tức từng khối bia mộ từ trong túi càn khôn của hắn không ngừng bay ra.
Rơi xuống dưới chân thành.
Thiên Lang tộc dưới chân thành kinh hãi.
Vội vàng tiến lên, đem mấy bia mộ này tất cả đón lấy.
Mấy bia mộ này tùy tiện rơi xuống, chỉ sợ là sẽ vỡ tan.
Tổng cộng một trăm mười tám khối bia mộ, tất cả đều giao trả lại cho Thiên Lang tộc.
Nhưng di cốt các đời Thiên Lang Vương vẫn chưa giao ra.
“Quý quốc đây là có ý gì? Vì sao không giao di cốt các đời Thiên Lang Vương tộc ta?” Mông Trát Nhĩ có chút bất mãn nói.
Diệp Thanh Vân cười nhẹ.
“Đừng nóng vội.” Mông Trát Nhĩ nhíu mày.
Đừng nóng vội?
Mẹ nó sao có thể đừng nóng vội?
Ai biết các ngươi có trở mặt không nhận nợ không?
Dù sao Thiên Lang tộc bên này đã giao di cốt và bội kiếm ra rồi.
Hiện tại trong tay không còn lá bài tẩy nào.
Nếu Diệp Thanh Vân bên này trở mặt thì Thiên Lang tộc chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
“Đương nhiên là phải cho các ngươi rồi.” Diệp Thanh Vân lộ ra một tia gian trá.
“Chẳng qua, ta thấy đám sói kỵ binh các ngươi cưỡi đều không tệ, hay là tặng cho Đại Đường ta một ngàn con đi?” Mông Trát Nhĩ ngẩn người, không nhịn được nhìn Thánh Trí giả.
Thánh Trí giả cũng bay lên trời.
“Quốc sư đại nhân, chuyện này hình như không có trong ước định của ta?” Diệp Thanh Vân: “Đúng là không có, nhưng một ngàn con yêu lang, đối với các ngươi mà nói chắc không đáng gì đúng không?” Thấy Diệp Thanh Vân bộ dạng mặt dày, Thánh Trí giả trong lòng rất bất đắc dĩ.
Hắn thật sự không cách nào tưởng tượng, quốc sư Đại Đường, lại là kẻ mặt dày như vậy.
Rõ ràng là muốn ép.
Đem bia mộ cho các ngươi, không giao di cốt cho các ngươi, muốn tạm thời tăng giá.
Mông Trát Nhĩ mặt lộ vẻ tức giận.
Hắn thân là Thiên Lang Vương, chưa từng nhận sự đối đãi thế này?
Nhìn khuôn mặt vô sỉ của Diệp Thanh Vân, hận không thể lập tức cho Diệp Thanh Vân hai đấm.
“Không biết quý quốc muốn lang yêu làm gì?” Thánh Trí giả hỏi một cách không lộ vẻ gì.
“Đương nhiên là để huấn luyện sói kỵ binh.” Diệp Thanh Vân cũng không giấu giếm, rất thản nhiên nói.
Thánh Trí giả lắc đầu, lộ vẻ tươi cười.
“Quốc sư có điều không biết, mấy con lang yêu này chỉ nhận những con dân có huyết mạch thần lang của Thiên Lang tộc chúng ta.” Diệp Thanh Vân chớp mắt.
“Thật sao?” Thánh Trí giả: “Nếu quốc sư đại nhân không tin, có thể tự mình thử.” “Tốt!” Diệp Thanh Vân cũng không khách khí, tại chỗ liền muốn thử.
Phương pháp thử cũng rất đơn giản.
Thiên Lang tộc bên này dẫn ba con yêu lang tới, dẫn đến chỗ Diệp Thanh Vân trên thành.
“Chỉ cần không ai ở quý quốc có thể thuần phục lang yêu, Thiên Lang tộc ta tặng quý quốc một ngàn con yêu lang cũng không sao.” Thánh Trí giả tự tin nói.
Diệp Thanh Vân nhìn ba con yêu lang hung thần ác sát này, có chút sợ hãi, liên tục lùi về sau.
Mấy tướng lĩnh muốn lên thuần phục lang yêu, nhưng căn bản không thể nào tới gần.
Nếu ai tới gần, lang yêu lập tức lộ vẻ mặt hung ác, nhe răng trợn mắt.
Nếu không có người Thiên Lang tộc giữ, chỉ sợ ba con yêu lang này đã sớm xông lên cắn xé rồi.
“Súc sinh! Đừng có càn rỡ!” Thẩm Thiên Hoa đứng dậy, định dùng tu vi của mình để cưỡng chế hàng phục ba con yêu lang này.
Kết quả thấy ba con yêu lang này không ngừng gầm rú với Thẩm Thiên Hoa.
Căn bản không sợ hắn.
Thẩm Thiên Hoa mặt kinh ngạc.
Rõ ràng không ngờ ba con yêu lang này ngay cả một cường giả Luyện Thần cảnh như mình cũng không sợ.
“Ha ha, tại hạ đã nói rồi, lang yêu này chỉ nhận huyết mạch thần lang của Thiên Lang tộc.” “Nếu không có huyết mạch thần lang của Thiên Lang tộc, dù tu vi của ngươi có cường thịnh đến đâu, lang yêu cũng thà chết chứ không chịu khuất phục.” Thánh Trí giả nhàn nhạt nói.
Bên cạnh Mông Trát Nhĩ càng lộ vẻ đắc ý.
Diệp Thanh Vân có chút thất vọng.
Thì ra đúng là một đám chó ngốc, chỉ biết nghe lệnh của Thiên Lang tộc.
“Hừ, vậy đem ba con này giết thịt sói!” Diệp Thanh Vân nói.
Mông Trát Nhĩ và Thánh Trí giả đều không nói gì.
Nhưng ba con lang yêu kia lại đột nhiên trở nên sợ hãi.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ba con lang yêu này lại phủ phục quỳ xuống đất trước mặt Diệp Thanh Vân.
Hơn nữa còn phát ra âm thanh ô ô trong miệng.
Giống như đang cầu xin tha thứ vậy.
Mông Trát Nhĩ và Thánh Trí giả trực tiếp ngây người.
Cái mẹ gì đây?
Luôn luôn hung hãn không sợ chết, chỉ nghe lệnh con dân Thiên Lang tộc, tại sao lại quỳ gối trước một người Đại Đường?
Còn phát ra tiếng van xin như chó?
Quá không bình thường rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận