Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 939: Quỷ Tiên đến

Chương 939: Quỷ Tiên đến Lôi kiếp quả nhiên vẫn chưa tới.
Để Trần Vân Hương tránh được một lần tai họa ngập đầu.
Đã vậy, nàng thôn phệ một pho tượng quỷ đế, cùng rất nhiều Quỷ tộc, lực lượng bản thân tăng lên gấp bội.
Hiện tại Trần Vân Hương, thực lực đã vượt quá cảnh giới quỷ đế.
Sau khi xúc động vui mừng, Trần Vân Hương cũng không khỏi càng thêm cảm kích Diệp Thanh Vân.
"Khó trách vừa nãy ta không thể tiến vào cái búa, thì ra Diệp công tử đã sớm sắp xếp ổn thỏa hết thảy, ngay cả lôi kiếp này cũng hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Diệp công tử."
Theo Trần Vân Hương, lôi kiếp đột ngột tiêu tán, chắc chắn là có nguyên nhân.
Không thể có chuyện tình huống lớn như vậy mà nói biến mất là biến mất được.
Chắc chắn là Diệp Thanh Vân!
Hắn đã âm thầm ra tay, hóa giải trận lôi kiếp này cho mình.
Trần Vân Hương coi như đã đi theo Diệp Thanh Vân một thời gian dài.
Biết rõ sự lợi hại của Diệp Thanh Vân.
Muốn nói có thể sắp xếp lôi kiếp một cách rõ ràng rành mạch, thì trên thế gian này chỉ có Diệp Thanh Vân thôi.
Trần Vân Hương đang định trở về mặt đất, hướng Diệp Thanh Vân tỏ vẻ cảm tạ.
Nhưng đúng lúc này.
Sắc mặt của Trần Vân Hương biến đổi.
Nàng đã nhận ra một luồng khí tức cực kỳ khủng bố, đang với tốc độ kinh người, hướng về phía bên này mà đến.
Không chỉ mình nàng.
Các cao thủ có mặt đều đã nhận ra được.
"Không ổn!"
Ngạo Thiên thiếu chủ thần sắc kinh hãi.
"Sao vậy?"
Diệp Thanh Vân ngồi trên ghế vẫn đang xoa cổ.
"Quỷ tiên đang chạy đến!"
Âm thanh của Ngạo Thiên thiếu chủ dị thường trầm trọng.
Diệp Thanh Vân cũng giật mình.
Đột nhiên đứng dậy.
"Có thể đánh thắng được không?"
Diệp Thanh Vân lo lắng hỏi.
Ánh mắt Ngạo Thiên thiếu chủ nhìn về phía Trần Vân Hương.
"Không biết vị này có thể địch nổi quỷ tiên không?"
Diệp Thanh Vân nhíu mày: "Không phải ngươi nói Đủ Thiên Yêu vương ở cái Huyền Tinh điện gì của ngươi à? Nhanh chóng gọi đến hỗ trợ đi."
Ngạo Thiên thiếu chủ cười khổ nói: "Ta đã báo tin rồi, cao thủ Huyền Tinh điện của ta đến trước, Đủ Thiên Yêu vương có lẽ còn cần chút thời gian."
Diệp Thanh Vân cạn lời.
Đến nước sôi lửa bỏng thế này rồi.
Đủ Thiên Yêu vương, một viện binh cường đại như vậy, mà vẫn chưa thể lập tức xuất hiện.
"Diệp công tử, lát nữa nếu như chúng ta đều không ngăn được quỷ tiên kia, chỉ sợ còn cần Diệp công tử ngươi ra tay thôi."
Ngạo Thiên thiếu chủ đột ngột nói ra.
Diệp Thanh Vân vừa nghe liền ngơ ngác.
"Ngươi nói gì?"
Ngạo Thiên thiếu chủ không ngờ Diệp Thanh Vân lại có phản ứng như vậy.
"Ừm, ta nói chúng ta có thể sẽ phải nhờ vào Diệp công tử ngươi ra tay đối phó quỷ tiên rồi."
Diệp Thanh Vân: "???"
Mẹ nó...... Ta vừa mới chỉ mới tu luyện mà thôi.
Còn chỉ có cảnh giới mở tiên cảnh, ngươi bảo ta ra tay đi đối phó quỷ tiên?
Ngươi cái này chẳng phải là cố ý để ta đi chịu c·h·ế·t à?
Ta là một thanh đồng quật cường. Đi thách thức vương giả mạnh nhất không biết sống c·h·ế·t à?
Ta mẹ nó có bật hack tại chỗ cũng không đánh lại đâu.
Huống chi, hệ thống lão ca cũng bỏ ta mà đi rồi, ta phải làm sao bây giờ?
Diệp Thanh Vân ta thật không có bật hack! Cũng không có hack để mà bật!
"Ngạo Thiên thiếu chủ, đến lúc này rồi, ngươi cũng đừng có giỡn với ta."
Diệp Thanh Vân cố nén kích động muốn chửi thề.
"Ta cũng chỉ có Khai Linh cảnh thôi, cho dù ta có lợi hại gấp mười gấp trăm lần, cũng chịu không nổi quỷ tiên một đầu ngón tay."
Mọi người có mặt đều mang vẻ cổ quái nhìn Diệp Thanh Vân.
Chỉ có Khai Linh cảnh?
Ngươi đang nói nhảm cái gì vậy?
Chẳng lẽ "Khai Linh cảnh" trong mắt Diệp Thanh Vân và cái chúng ta hiểu không giống nhau?
Sao có thể có chuyện ngươi chỉ ở Khai Linh cảnh được?
Ngay cả khi ngươi nói thẳng mình là tiên nhân, chúng ta cũng không nghi ngờ.
Diệp Thanh Vân cũng một mặt bất đắc dĩ.
Lý do gì, khiến cho mọi người sinh ra ảo giác ta siêu mạnh vậy?
Xin nhờ! Siêu xe của Diệp Thanh Vân ta sắp hỏng rồi!
Ngay tại trong cái quá trình nói nhảm này.
Ào ào ào soạt! Tiếng nước rẽ liên tiếp vang lên.
Từng đầu từng đầu hải thú phá nước mà ra.
Trên thân những hải thú này, có người mặc áo giống với Ngạo Thiên thiếu chủ.
Vừa nhìn là biết đến từ Huyền Tinh điện.
Viện quân của Huyền Tinh điện cuối cùng đã đến.
"Phụ thân!"
Ngạo Thiên thiếu chủ đối với một lão giả áo choàng trắng thân hình cao lớn khom mình hành lễ.
Lão giả áo choàng trắng này dù đã già, nhưng thân hình khôi ngô, tướng mạo vẫn còn vài phần tuấn lãng.
Người này chính là điện chủ Huyền Tinh điện, cũng là phụ thân của Ngạo Thiên thiếu chủ --- Ngạo Hoang!
Ngạo Hoang trông thấy Ngạo Thiên thiếu chủ, liền lập tức tiến đến.
"Thiên Nhi, xem ra các ngươi đã giao đấu với Quỷ tộc rồi?"
Ngạo Thiên thiếu chủ liên tục gật đầu, đem tất cả những gì đã phát sinh kể lại cho Ngạo Hoang nghe.
Ngạo Hoang nghe xong cũng vô cùng chấn kinh.
Ngẩng đầu nhìn về phía Trần Vân Hương vẫn đang trên trời.
Lại nhìn mọi người xung quanh.
Cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Thanh Vân.
Diệp Thanh Vân thấy lão nhân kia nhìn mình, cũng có chút không biết phải làm sao.
Nhìn ta làm gì?
Ngạo Hoang bước đến trước mặt mọi người.
Cúi chào các vị.
Cuối cùng mới đứng trước mặt Diệp Thanh Vân.
"Các hạ, lẽ nào là cổ thánh nhân?"
Ghê thật, hỏi quá trực tiếp.
Đột nhiên khiến cho Diệp Thanh Vân có chút không kịp ứng phó.
Diệp Thanh Vân liên tục khoát tay.
"Không phải không phải, ta tuyệt đối không phải cổ thánh nhân gì cả."
Thấy Diệp Thanh Vân không thừa nhận, Ngạo Hoang vậy mà lại nở nụ cười.
Còn lộ ra bộ dạng như đã hiểu rõ ngươi.
"Thì ra là vậy, là lão phu hiểu lầm rồi."
Lời tuy là thế, nhưng ánh mắt Ngạo Hoang nhìn Diệp Thanh Vân vẫn có chút kỳ lạ.
Ngạo Hoang không tiếp tục nói nhảm, hắn xoay người nhìn về phương hướng quỷ khí đầy trời truyền đến.
Thần sắc trở nên ngưng trọng.
"Quỷ tiên đến!"
Lời còn chưa dứt.
Quả nhiên!
Trong lúc quỷ khí đầy trời rung động.
Gió lớn nổi lên cuồng loạn.
Giữa thiên địa vang lên vô số tiếng quỷ gào.
Một bóng người trắng bệch xuất hiện trên đường chân trời.
Vào lúc người xuất hiện, tất cả mọi người trong thư viện đều cảm nhận được một áp lực chưa từng có.
Dù là Thẩm Thương Lãng cường giả hóa nguyên, cũng dựng hết cả tóc gáy, toàn thân căng cứng.
Đương nhiên. Cũng có người chẳng cảm nhận được gì cả.
Đó tự nhiên là Diệp đại công tử nhà chúng ta.
Hắn từ xa nhìn thấy người đàn ông trắng bệch kia, chỉ cảm thấy tên này trông thật là quái dị.
Trắng quá vậy chứ?
Ông Cửu đã mất của ta đã ba ngày rồi mà còn không trắng như vậy.
Ngoài điều đó ra, Diệp Thanh Vân căn bản không cảm nhận được chút uy áp nào từ quỷ tiên cả.
Nhưng thấy những người khác đều một bộ trầm trọng, căng thẳng, Diệp Thanh Vân cũng chỉ đành làm ra vẻ mặt tương tự.
Ta sợ quá đi mất!
Không ai chú ý, Đại Mao đang nằm ườn biếng nhác nãy giờ, giờ đã đứng dậy.
Hơn nữa đôi mắt cún cũng không còn vẻ lười biếng và tùy ý như ngày xưa nữa.
Ánh mắt của Đại Mao, cũng đang nhìn chằm chằm vào con quỷ tiên cuốn theo uy áp đầy trời kia.
Mõm chó nhếch lên.
Có vẻ như đang rất hứng thú.
Cùng lúc đó.
Ba Tuần Ác Thể bị trấn áp trong ngọc chương thư viện, cũng trong khoảnh khắc mở mắt ra.
Trong mắt hắn, không có sự hung ác, mà ngược lại lộ ra một tia thanh minh thuần túy.
Hắn nhìn về phía bên ngoài lồng giam, mấy vị trưởng lão thư viện đang trông coi hắn.
"Thả ta ra đi."
Mấy vị trưởng lão thư viện giận dữ.
"Ngươi đừng có mơ lại ra ngoài làm ác!"
Ba Tuần Ác Thể bình tĩnh nhìn bọn họ.
"Cho ta ra ngoài tham chiến."
Đáng tiếc, mấy vị trưởng lão thư viện hoàn toàn không tin Ba Tuần Ác Thể.
Theo họ, giờ này nếu thả Ba Tuần Ác Thể ra ngoài, đó chẳng khác gì tai họa nối tiếp nhau.
Mà tại một hòn đảo rồng lửa ở xa hơn.
Bên dưới một khối tàn tích Liệt Dương Cung.
Cái động thần bí từng tạo nên hai đại cao thủ cha con Trần Không Tú và Trần Hiên.
Giờ này, có những luồng hào quang đỏ bốc lên.
Còn có một tiếng thở dài câu kỳ lân quanh quẩn trong động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận