Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 943: Một cái chưa từng bật hack nam nhân

Chương 943: Một gã đàn ông chưa từng dùng hack
Quỷ tiên vung búa chiến, lại lần nữa lao tới đánh nhau với Đủ thiên Yêu vương.
Đủ thiên Yêu vương tuy bị thương, nhưng giờ đây lại vô cùng hăng hái, càng đánh càng mạnh mẽ.
Không hề có vẻ gì là thất bại hay ủ rũ.
Dường như đối với hắn mà nói, được giao chiến với một cường giả hiếm có như quỷ tiên, là một chuyện vô cùng thích thú.
Còn thắng bại ư?
Đó vốn không phải điều mà Đủ thiên Yêu vương quan tâm.
Hắn chỉ cầu có thể dốc hết sức đánh một trận, để thỏa mãn cơn nghiện chiến đấu, vậy là đủ rồi.
Dù chết trận cũng không có gì đáng tiếc.
Nhưng những người bên dưới lại vô cùng lo lắng.
Nếu Đủ thiên Yêu vương hoàn toàn thất bại, vậy những người ở đây sẽ phải đối mặt với tai họa ngập đầu.
Trần Vân Hương lại một lần xông lên, cùng Đủ thiên Yêu vương liên thủ tái chiến với quỷ tiên.
Đủ thiên Yêu vương có chút bất mãn.
Trừng mắt liếc Trần Vân Hương một cái.
Trần Vân Hương vội vàng nói: “Ta là phụng mệnh Diệp công tử đến đây trợ chiến.”
Biết được Trần Vân Hương là người dưới trướng của Diệp Thanh Vân, Đủ thiên Yêu vương lầm bầm một câu, lúc này mới không nói gì thêm.
Mà bên trong thư viện, hỗn chiến vẫn tiếp tục.
Hai tôn quỷ đế, dẫn theo vô số Quỷ tộc tùy ý xung kích thư viện Ngọc Chương.
Mọi người vẫn đang khổ chiến.
Ba Tuần Ác Thể chặn một pho tượng quỷ đế.
Mà một tôn quỷ đế khác, thì bị những người bị thương như Thẩm Thương Lãng cuốn lấy.
Tình hình nhìn có vẻ ổn định, nhưng áp lực vẫn đang dồn về phía mọi người trong thư viện.
Nguyệt Đề Hà sắc mặt tái nhợt, cố sức chữa thương hồi phục cho mọi người.
Nàng đã có chút không chịu nổi nữa rồi.
Diệp Thanh Vân chú ý thấy tình hình của Nguyệt Đề Hà, vội vàng lại đưa tay vào trong túi trữ đồ lục lọi.
Nhưng còn chưa đợi Diệp Thanh Vân móc được đồ ra.
Ba tôn quỷ vương đồng loạt tấn công Nguyệt Đề Hà.
“Coi chừng!”
Diệp Thanh Vân hét lớn một tiếng.
Nguyệt Đề Hà vội vàng ra tay ứng đối.
Nhưng vẫn bị ba tôn quỷ vương đánh lén đắc thủ.
Phanh!
Một trong số các quỷ vương dồn lực một chưởng, đánh vào phía sau lưng Nguyệt Đề Hà.
Nguyệt Đề Hà kêu lên một tiếng, thân hình loạng choạng, khóe miệng trào ra máu tươi.
Yêu lực toàn thân giảm đáng kể.
“Nguy rồi!”
Những người khác thấy thế, trong lòng đều nặng trĩu.
Nguyệt Đề Hà tuyệt đối là chiến lực không thể thiếu lúc này.
Nếu không có Nguyệt Đề Hà có năng lực chữa trị và hồi phục, mọi người căn bản không thể ngăn cản nổi đại quân Quỷ tộc vô cùng vô tận này.
Người Quỷ tộc cũng không ngốc.
Lần trước chúng tới tấn công thư viện Ngọc Chương, liền phát hiện sự bất phàm của Nguyệt Đề Hà.
Cho nên lần này, Nguyệt Đề Hà chính là mục tiêu trọng điểm của Quỷ tộc.
Đánh vào trước cắt sữa!
Đây chính là tư duy chiến đấu của đội hình!
Đem mấy người hồi máu của các ngươi đánh chết rồi, xem các ngươi còn có thể hồi máu được không?
Nguyệt Đề Hà bị thương không nhẹ, trong nhất thời chỉ có thể tự bảo vệ mình, khó có thể tiếp tục chữa thương hồi phục cho mọi người.
Tình thế tức khắc chuyển biến đột ngột.
“Thánh tử à, ngươi đừng kéo quần tiểu tăng nữa, tiểu tăng nhất định phải ra tay rồi!”
Tuệ Không cũng nôn nóng không thôi.
Diệp Thanh Vân vẫn đang túm lấy quần Tuệ Không.
“Ngươi vội vàng đi chịu chết sao?”
Diệp Thanh Vân quát lớn.
Hận không thể nhảy dựng lên cho hắn một gõ vào đầu trọc.
“Thánh tử đã từng dạy bảo, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục? Tiểu tăng ghi nhớ lời dạy của thánh tử, chưa từng một khắc sợ hãi sinh tử!”
Tuệ Không một vẻ kiên định.
“Dù thánh tử có cản trở như vậy, Tuệ Không vẫn muốn vì thương sinh mà chiến!”
Nói xong.
Tuệ Không trực tiếp cởi quần của mình ra.
Tiếp đó tung quần lên.
Trực tiếp để trần hai chân liền bay lên.
Bỏ lại Diệp Thanh Vân cầm quần của Tuệ Không, một mình đứng đó trợn mắt há mồm.
Mà đám Quỷ tộc trên bầu trời cũng kinh ngạc.
Đậu xanh rau má!
Đây là kiểu gì mà quần cũng không mặc đã bay lên đây rồi?
Vội vàng muốn đến xử chúng ta vậy à?
“Tốt cái tên đầu trọc lừa đảo! Quần cũng không mặc, dám coi thường Quỷ tộc ta!”
“Cùng lên! Vây công tên đầu trọc lừa đảo này!”
“Cho ngươi không mặc quần! Cho ngươi không mặc quần!”
“Ta muốn giật cái quần cụt của ngươi xuống, bọc trên cái đầu trọc của ngươi!”
Tuệ Không vạn vạn không ngờ tới.
Việc hắn không mặc quần, để trần đôi chân ra đón đánh Quỷ tộc, ngược lại lại chọc giận lũ Quỷ tộc này.
Từng tên từng tên toàn bộ đều giận dữ ngút trời, phần phật một cái toàn bộ xông tới vây quanh.
Tuệ Không tức khắc lâm vào biển người Quỷ tộc mênh mông.
Có chút hoài nghi nhân sinh.
Tiểu tăng không phải là không có mặc quần thôi à?
Cần gì phải thâm thù đại hận vậy?
Cũng may Tuệ Không là kẻ đầu sắt.
Kẻ địch càng nhiều ta càng thích.
Gậy phép kim thiềm vung lên!
“Diệp công tử, ngươi còn không ra tay à?”
Ngạo Thiên thiếu chủ cũng đang khổ chiến, lúc này ở nơi không xa lớn tiếng gọi Diệp Thanh Vân.
Diệp Thanh Vân không ngừng kêu khổ.
Ngươi bảo ta một tên phế vật khai cảnh tiên thế này làm sao ra tay được chứ?
Đợi đã!
Diệp Thanh Vân đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.
Tu vi thật sự của ta thì gà mờ thật.
Nhưng ta đâu phải không có khả năng chiến đấu chứ.
Đồ vật áp đáy hòm của mình, sao lại quên được chứ?
Diệp Thanh Vân vội vàng nhìn trái nhìn phải.
Lúc này đang tránh ở một vị trí rất âm hiểm.
“Hai ngươi, ngồi xổm ở bên cạnh cho ta canh chừng!”
Diệp Thanh Vân dặn dò Đại Mao và Bá thiên Hổ.
Cũng không biết hai tên khờ khạo này có nghe hiểu không?
Đại Mao thì đã thành thói quen rồi.
Bá thiên Hổ thì ném cho Diệp Thanh Vân một ánh mắt hiếu kỳ.
Vị đại lão này muốn làm gì?
Chẳng lẽ thật sự muốn thể hiện sức mạnh thần thông kinh thiên động địa của mình à?
Đã thấy Diệp Thanh Vân lục lọi từ trong túi trữ đồ, mò ra một món đồ chơi vừa đen vừa dài.
“Bạn già à, lần này lại phải nhờ vào ngươi rồi.”
Diệp Thanh Vân vuốt ve khẩu súng ngắm lúc này, phảng phất đã có sự tương ứng với nó.
Tuy rằng số lần tự mình sử dụng nó có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mỗi một lần đều có thể tạo ra sự kỳ diệu.
Không hổ là đồ vật được tạo ra nhờ sự trợ giúp của hệ thống lão ca.
Thật sắc bén!
Lúc này.
Bốn phía cũng có người nhìn thấy hành động của Diệp Thanh Vân.
Đặc biệt là món đồ vật đen sì sì dài ngoằng trong tay Diệp Thanh Vân, khiến bọn họ kinh ngạc nghi hoặc.
“Vật gì trong tay Diệp cao nhân vậy?”
“Sao mà kỳ lạ thế! Chưa từng thấy bao giờ.”
“Chẳng lẽ, đó là bảo vật của Diệp cao nhân ư?”
“Nghĩ chắc là vậy, Diệp cao nhân giờ chắc cũng muốn ra tay rồi!”
Mọi người tuy rằng không biết Diệp Thanh Vân đang cầm thứ đồ chơi gì.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến Diệp Thanh Vân sắp ra tay, mọi người sẽ không khỏi mong chờ.
Phảng phất chỉ cần Diệp Thanh Vân ra tay, mọi nguy nan đều có thể giải quyết dễ dàng.
Diệp Thanh Vân điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Là một tay bắn tỉa đủ tiêu chuẩn, nhất định phải tập trung tinh thần, tâm như mặt nước.
Chỉ có như thế.
Mới có thể đảm bảo một kích trí mạng.
Đợi tâm thái bình ổn trở lại.
Vẻ mặt của Diệp Thanh Vân cũng trở nên khác trước.
Cả người, phảng phất tiến vào một trạng thái huyền diệu khó tả.
Dường như, hết thảy trong trời đất, đều nằm trọn trong mắt Diệp Thanh Vân.
Không chỗ che giấu!
Dù chỉ là một làn gió cực kỳ nhẹ thổi qua, đều có thể bị Diệp Thanh Vân nắm bắt được.
Đây chính là trạng thái tốt nhất của Diệp Thanh Vân.
Cho dù có đầy trời thần phật lúc này, Diệp Thanh Vân vẫn phảng phất có thể một súng bắn rụng.
Đây là ta, Diệp Thanh Vân!
Một gã đàn ông chưa từng dùng hack!
“Quỷ tiên cũng tốt, quỷ đế cũng được.”
Diệp Thanh Vân tự lẩm bẩm.
Phảng phất như lúc này không nói vài câu khoe mẽ, liền lộ ra rất không có khí thế.
Tuy nhiên chỉ có một con chó và một con mèo có thể nghe được Diệp Thanh Vân đang lẩm bẩm gì.
“Ta, Diệp Thanh Vân lúc này, ai dám càn rỡ?”
Nói xong.
Diệp Thanh Vân lại lần nữa đưa tay sờ vào túi trữ đồ.
Lần sờ này liền lục lọi một hồi lâu.
“Cỏ!!! Đạn của ta đâu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận