Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 749: Ma Môn đem khải

Chương 749: Ma Môn muốn ướp dưa chua?
Triều đình mọi người vừa nghe câu này, toàn bộ đều ngây ra.
Dưa chua là cái gì?
Bây giờ vẫn còn không ít người biết đến. Dù sao đây là loại mỹ thực đặc biệt theo Quốc Sư Phủ truyền ra, đã trở nên phổ biến ở Trường An. Quốc sư cũng không hề giấu giếm bí quyết, mà đã truyền thụ phương pháp làm dưa chua cho dân thường.
Nhưng mà bây giờ vấn đề là ở chỗ này.
Quốc sư không nghĩ cách đối phó địch mà lại ở trong phủ ướp dưa chua? Đây là hành vi gì? Hoàn toàn khiến người ta không thể hiểu nổi.
“Ướp dưa chua? Quốc sư thật sự đang ướp dưa chua à?”
Lý Thế Dân vô cùng kinh ngạc.
Lý Nguyên Tu cười khổ gật đầu.
Hắn cũng không hiểu vì sao sư phụ mình lại đột nhiên muốn ướp dưa chua? Lại còn đào một cái hầm ngầm sâu hoắm và to như vậy. Nhìn bộ dạng kia thì dường như là thật sự muốn ướp rất nhiều dưa chua.
Ngày thường thì làm chuyện này cũng còn chấp nhận được, nhưng bây giờ là lúc nào mà còn ướp dưa chua? Chuyện cấp bách đã tới nơi rồi, mà sư phụ của hắn vẫn còn có cái nhã hứng này.
Lý Nguyên Tu cũng đã từng hỏi Diệp Thanh Vân. Nhưng Diệp Thanh Vân chỉ trả lời hắn một câu.
“Bây giờ ta chỉ muốn ướp dưa chua.”
Lý Nguyên Tu cũng không thể nói gì hơn được.
Lý Thế Dân cau mày lại.
Mặc dù hành vi ướp dưa chua của Diệp Thanh Vân bây giờ rất khiến người ta hoang mang. Nhưng dựa theo những chuyện mà Diệp Thanh Vân đã làm trước đây, liệu có khả năng nào việc ướp dưa chua của Diệp Thanh Vân bây giờ chính là một loại phương pháp ứng phó đặc biệt hay không?
“Quốc sư làm việc, nhất định có thâm ý của ngài ấy, ta vẫn là không nên quấy rầy quốc sư thì hơn.”
Lý Thế Dân nói.
Mọi người liên tục gật đầu.
Diệp Thanh Vân quả thực đang ướp dưa chua sao?
Thật sự là vậy.
Sau khi đào hầm ngầm xong, Diệp Thanh Vân liền làm rất nhiều rau cải trắng, sau đó bắt đầu ướp dưa chua trong hầm ngầm.
Đương nhiên.
Hầm ngầm không phải dùng để ướp dưa chua, mà là chỗ Diệp Thanh Vân dùng để tránh nạn. Chỉ là hắn tuyên bố với bên ngoài là dùng để ướp dưa chua, nếu mà không có chút dưa chua nào ở trong đó thì thật là không ổn.
Ngoài dưa chua ra, Diệp Thanh Vân còn chuẩn bị không ít đồ ăn trong hầm. Nhỡ xảy ra chuyện gì, bản thân có thể trốn ở hầm một thời gian, cũng sẽ không đến nỗi bị chết đói......
Bên ngoài thành Trường An.
Gió lớn gào thét.
Tiếng bước chân trầm trọng theo khoảng cách vang lên.
Một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố, dần dần tới gần thành Trường An.
Thất Thánh cùng có chút cảm giác, đồng loạt hướng về phía phát ra tiếng bước chân nhìn lại.
Tuy cách khá xa, nhưng Thất Thánh vẫn thấy được một bóng người trẻ tuổi đang chạy nhanh. Khí tức người này vô cùng mạnh mẽ, mang theo một thân huyết quang, hướng về phía Trường An lao nhanh tới.
Tiếng bước chân chính là người này phát ra.
“Người này là ai?”
Thất Thánh đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Thiếu niên này nhìn mới hơn mười tuổi, vậy mà lại có khí tức đáng sợ như thế? Thậm chí ngay cả những cường giả tu vi như Thất Thánh cũng cảm thấy từng đợt kinh hãi.
Thiếu niên một đường chạy như bay đến chân thành.
Thất Thánh nghĩ rằng hắn sẽ dừng bước.
Nhưng lại thấy thiếu niên đột nhiên đâm sầm vào phía trên cửa thành.
Ầm ầm!!!
Cửa thành nặng nề, lại bị hắn đâm cho vỡ tan.
Mà thiếu niên bước chân không ngừng, trực tiếp xông vào thành Trường An.
Thất Thánh biết là không ổn.
Thiếu niên này trông như người điên.
Mặc dù bây giờ trong thành đã không còn bách tính nữa, nhưng nếu để cho thiếu niên này tùy ý phát điên thì cũng không ổn.
Khi Thất Thánh sắp ra tay.
Thì thiếu niên kia lại dừng bước chân trong thành.
Hắn nhìn xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ mờ mịt. Trước mắt dường như có chút không quen với tất cả mọi thứ.
Trương Mộc Sông mờ mịt đi trên đường phố không một bóng người. Hắn không biết muội muội của mình ở đâu. Nhưng hắn biết, nơi này chính là Trường An. Muội muội đang ở Trường An. Nhưng Trường An lớn như vậy, hắn biết đi đâu để tìm muội muội đây?
Trương Mộc Sông vô định đi trên đường.
Rất nhanh đã gặp một đội tuần thành vệ binh.
“Ngươi là người nào?”
Đám vệ binh thấy Trương Mộc Sông, lập tức bao vây lại.
Trương Mộc Sông không nói lời nào, trực tiếp giơ tay.
Một luồng sức mạnh kỳ dị tuôn ra, mười mấy vệ binh căn bản không có sức chống cự, khí huyết toàn thân trong nháy mắt bị rút hết.
Mà Thất Thánh thấy hết cảnh này.
“Sao mà độc địa tà công!”
Thất Thánh ngấm ngầm kinh hãi. Biết rằng không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa. Bất kể thiếu niên này có lai lịch gì, đều nhất định phải bắt hắn lại.
Kỳ Thánh Dịch Thiên Hành, Họa Thánh Ngô Thanh Phong bay vọt tới. Rơi xuống trước mặt Trương Mộc Sông.
Trương Mộc Sông thấy hai người đột nhiên bay tới, không khỏi ngây người ra một lúc. Sau đó theo bản năng đưa tay ra. thi triển tà công.
Dịch Thiên Hành và Ngô Thanh Phong đồng thời vận công ngăn cản. Tà công của Trương Mộc Sông tự nhiên là không có tác dụng với hai người. Nhưng vẫn làm cho Dịch Thiên Hành và Ngô Thanh Phong cảm giác được khí huyết trong cơ thể có chút không ổn. Phảng phất có một lực lượng muốn cưỡng chế rút khí huyết trong cơ thể của bọn họ. Nếu không phải công lực của hai người thâm hậu, có khả năng chống lại uy lực của tà công.
“Tiểu tử, ngươi là ai? Vì sao xâm nhập Trường An?”
Dịch Thiên Hành bước ra hỏi.
Trương Mộc Sông thấy hai người này vẫn bình yên đứng đó, cũng có chút hoang mang.
“Ta...... Ta đến tìm muội muội.”
Trương Mộc Sông vô ý thức trả lời.
Tìm muội muội?
Dịch Thiên Hành và Ngô Thanh Phong đều ngẩn ra.
Trương Mộc Sông còn nói thêm: “Các ngươi biết em gái ta ở đâu không? Nó tên là Trương Tiểu Hoa, mới chín tuổi, nghe nói được đưa đến Trường An.”
Dịch Thiên Hành và Ngô Thanh Phong liếc nhìn nhau. Bọn họ trong nhất thời vậy mà không phân rõ, tiểu tử này rốt cuộc là bị điên rồi? Hay là cố ý giả vờ?
“Em gái của ngươi bị ai mang đi? Là ai nói cho ngươi nàng ở Trường An?”
Dịch Thiên Hành nhạy bén nắm bắt được trọng điểm.
Trương Mộc Sông muốn nói, lại phát hiện đến bây giờ bản thân cũng không biết cái tên người áo đen độc nhãn kia gọi là gì.
“Là một người áo đen, hắn chỉ có một con mắt.”
Trương Mộc Sông nói.
Nghe đến đó, Dịch Thiên Hành và Ngô Thanh Phong đều khẽ biến sắc. Nếu miêu tả như vậy, chẳng phải chính là ma giáo dư nghiệt Hướng Tiêu Khô sao? Vậy chẳng phải thiếu niên này, chính là bị Hướng Tiêu Khô hạ độc sao?
Ngay khi Dịch Thiên Hành còn muốn hỏi thêm thì đột nhiên.
Trên bầu trời xuất hiện từng trận mây tím. Mặt trời và mặt trăng cùng lúc xuất hiện. Dị tượng phát sinh! Hơn nữa, tại nơi nhật nguyệt giao nhau, vậy mà có một vòng xoáy quỷ dị xuất hiện. Một luồng khí tức yêu dị từ trong vòng xoáy này tràn ra.
“Đây là cái gì?”
Thất Thánh cùng những người đang ở lại Trường An đều ngẩng đầu nhìn lên. Trong lòng tràn ngập lo lắng.
Những người bây giờ còn ở lại trong Trường An đều đã như chim sợ cành cong. Hễ có chút dị động, đều sẽ khiến cho bọn họ căng thẳng.
Trong Quốc Sư Phủ.
Thư phòng của Diệp Thanh Vân.
Một chiếc hộp sắt được tùy ý đặt trên bàn học, đột nhiên nhấp nháy ánh sáng yêu dị. Ngay sau đó.
Chiếc hộp sắt này liền tự động bay ra khỏi thư phòng, bay thẳng lên trời. Phương hướng bay của hộp sắt rõ ràng là về phía vòng xoáy quỷ dị trên bầu trời. Hai bên dường như có sự hấp dẫn lẫn nhau, không ngừng tiến lại gần.
“Kia là cái gì?”
Gia Cát Nguyên Tâm trông thấy hộp sắt bay ra từ Quốc Sư Phủ, đôi lông mày không nén nổi nhíu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận