Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1190: Quấy rầy

Chương 1190: Quấy Rầy “Ta không phải là quái vật gì.” Đại Mao bình tĩnh mở miệng. “Ngươi mạo phạm gia chủ của ta, há có thể để ngươi thong dong rời đi như vậy?” Âm cốt lão nhân nghe vậy ngẩn ra. “Gia chủ của ngươi? Gia chủ của ngươi là ai? Là tên mặt mo Nho gia kia à?” Đại Mao lắc đầu. “Diệp Thanh Vân, mới là chủ nhân của ta.” Lời vừa nói ra, âm cốt lão nhân trực tiếp ngây người. Diệp Thanh Vân lại là chủ nhân của con chó vàng này? Là Diệp Thanh Vân phái con chó này đến đối phó với mình? Còn chưa đợi âm cốt lão nhân xác định rõ ràng, Đại Mao đã ra tay rồi. Ầm ầm!!! Móng chó khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Vẫn là giản dị mộc mạc như thế. Lại mang đến cho âm cốt lão nhân áp lực cực lớn. Thân hình của hắn trong nháy mắt liền cảm thấy như bị một tòa núi cao vạn trượng đè lên. Cực kỳ nặng nề. Toàn thân xương cốt, dường như sắp bị nghiền nát vậy. Móng chó ầm ầm xuống. Tựa hồ muốn triệt để trấn áp âm cốt lão nhân. Trên mặt âm cốt lão nhân tràn đầy vẻ kinh hãi. Hắn cũng không thể khoanh tay chịu chết. Lập tức đem tịch diệt tà công vận chuyển tới cực hạn. Phụt!!! Một dòng máu tươi theo miệng âm cốt lão nhân phun ra. Dòng máu tươi này, ẩn chứa tịch diệt khí tinh thuần nhất. Trong chớp mắt, máu tươi biến thành một con Huyết Mãng, cuốn theo tịch diệt khí tinh thuần đậm đặc, bay lên như diều gặp gió. Đối đầu với móng chó khổng lồ kia. Oai của con Huyết Mãng này cũng hết sức kinh người. Nếu có các cường giả khác ở đây, chắc chắn sẽ vô cùng chấn động. Huyết Mãng phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, hung hăng đánh vào phía trên móng chó khổng lồ. Khoảnh khắc này, đất trời đều rung chuyển. Sóng khí kinh khủng lập tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Vạn dặm xung quanh đều có thể cảm nhận được sự rung chuyển này. Sau một khắc, chỉ thấy con Huyết Mãng uy thế kinh người kia vậy mà từng khúc tán loạn. Mà móng chó khổng lồ kia, vẫn sáng ngời như lúc ban đầu. Chưa từng bị lay chuyển mảy may! Âm cốt lão nhân trực tiếp trợn tròn mắt. Tịch diệt tà công của bản thân đã tu luyện đến đại thành cảnh giới, lấy tinh huyết của bản thân dung hợp với tịch diệt khí, đủ để đánh chết bán thánh hậu kỳ. Cho dù là đỉnh phong bán thánh có tu vi tương đương với mình, khi đối mặt với Huyết Mãng này, cũng chắc chắn sẽ bị trọng thương. Vậy mà chiêu này của bản thân, lại không thể phá được móng chó khổng lồ kia? Xem ra, hình như chênh lệch quá nhiều, đến tiêu hao chút sức lực của móng chó khổng lồ cũng khó khăn làm được. Chuyện này cũng quá vô lý rồi! Âm cốt lão nhân gặp qua vô số cường giả từ trước đến nay. Dù năm đó tại Mặc gia, bị rất nhiều cường giả Đạo gia vây công, hắn đều có thể thong dong ứng phó, giảo hoạt thoát thân. Thế mà hôm nay, khi đối mặt với con chó lông vàng lớn này, âm cốt lão nhân lại có một cảm giác cực kỳ bất lực. Dường như bản thân lại nhớ lại những năm tháng vừa bước chân lên con đường tu luyện. Cảm nhận một cách chân thực sự nhỏ yếu của bản thân. Sau một khắc, móng chó khổng lồ rơi xuống. Trực tiếp oanh kích vào người âm cốt lão nhân. Hoàn toàn không hề nương tay. Mặt đất ầm ầm rung chuyển. Ngọn núi Âm Cốt vốn đã đổ nát, trong khoảnh khắc này trực tiếp bị san bằng. Còn âm cốt lão nhân thì đã bị đập thành một đống xương vỡ. Có thể đổi tên thành xương vỡ lão nhân. Không đúng. Phải gọi là xương vỡ người chết mới đúng. Đại Mao cũng chưa trực tiếp rời đi. Mà nhìn một cái vào đống xương vỡ trên mặt đất kia. Đột nhiên khóe miệng nhếch lên. “Âm cốt lão nhân, đừng trốn nữa, mau ra đi.” Đại Mao hướng về phía bầu trời hô. Nhưng phía trên bầu trời không hề có bất kỳ phản hồi nào. Dường như Đại Mao chỉ đang nói thầm trong bụng. Đại Mao lắc đầu. Lúc này nhấc một cái móng vuốt lên. Ầm!!! Bốn phía bầu trời đều bị sức mạnh của Đại Mao phong ấn. Rầm!!! Một tiếng trầm đục truyền đến. Thân hình âm cốt lão nhân vậy mà lại xuất hiện lần nữa. Hắn vừa định lén lút trốn khỏi đây, kết quả lại đâm đầu vào sức mạnh phong tỏa đất trời của Đại Mao. Âm cốt lão nhân vô cùng hoảng sợ. Hắn tưởng có thể lặng lẽ đào tẩu. Không ngờ vẫn bị con chó lông vàng lớn này nhìn thấu. “Con chó này sao mà lợi hại thế!” Sắc mặt âm cốt lão nhân tái nhợt, trong lòng đã lộ ra vẻ hoảng hốt. Bất quá dù sao cũng là một kiêu hùng tà đạo, dù trong tình cảnh như vậy, hắn vẫn có thể duy trì được sự trấn tĩnh. “Tôn giá sao mà ghê gớm vậy, chẳng lẽ là cường giả của cổ yêu nhất tộc?” Âm cốt lão nhân lên tiếng hỏi. Đại Mao lắc đầu. Sau đó lại nhấc móng vuốt lên. Không muốn dây dưa nhiều với lão già này làm gì. Âm cốt lão nhân thấy vậy, cũng chỉ có thể gắng gượng nghênh chiến. Cắn răng một cái. Lấy ra hai cỗ quan tài ở bên cạnh mình. Một mình bản thân có lẽ không phải đối thủ của con chó lông vàng này. Nhưng nếu có thêm hai cỗ thi khôi, chắc là có thể đánh được chứ? Hoặc ít nhất là tự bảo vệ mình thì không thành vấn đề nhỉ? Tuy rằng con chó lông vàng này là Diệp Thanh Vân phái tới, nhưng cũng không chắc đã giống Diệp Thanh Vân, có khả năng nắm giữ cách phá giải thi khôi. Nghĩ đến đây, âm cốt lão nhân lập tức bình tĩnh lại. “Lão phu tung hoành thiên hạ nhiều năm, hôm nay tuyệt đối không thể thua ở đây!” Âm cốt lão nhân hai tay vỗ vào nắp quan tài. Bang bang!!! Nắp quan tài trực tiếp mở ra. Để lộ hai cỗ thi khôi ở bên trong. Thi khôi vừa xuất hiện, khí tức mạnh mẽ tĩnh lặng lập tức tràn ngập tứ phía. Đây là hai thi khôi vô cùng cường hãn, khi còn sống cũng là những cường giả danh tiếng lẫy lừng trong các gia tộc. Về chiến lực, không hề thua kém ba thi khôi trước đây. Âm cốt lão nhân đắc ý nhìn Đại Mao, dường như muốn nhìn ra một chút kiêng kỵ, căng thẳng trên mặt của Đại Mao. Đáng tiếc, Đại Mao khiến âm cốt lão nhân thất vọng rồi. Mặt chó của Đại Mao căn bản không hề có một chút căng thẳng hay kiêng dè nào. Nói đúng hơn là lạnh như tiền. Còn mang theo một chút không kiên nhẫn. “Ngươi còn có thi khôi à?” Đại Mao đột nhiên hỏi một câu. “Cái gì?” Âm cốt lão nhân hơi bối rối, nhất thời không biết Đại Mao có ý gì. “Ta hỏi ngươi, còn có thi khôi nào nữa không? Có thì mau lấy hết ra đi.” “Đợi lát nữa là không còn cơ hội dùng nữa đâu.” Âm cốt lão nhân: “???” Lão phu chưa từng thấy con chó nào càn quấy như vậy! Thật là ngông cuồng! “Hừ! Lão phu chỉ dùng hai cỗ thi khôi này, cũng đủ để đánh bại ngươi rồi!” Âm cốt lão nhân giận dữ nói. Đại Mao ngáp một cái. “Được thôi.” Sau một khắc. Mắt Đại Mao trong nháy mắt trợn lên. Một cỗ uy nghiêm khó tả đột nhiên bao phủ lấy mảnh thiên địa này. Oanh!!! Âm cốt lão nhân còn chưa nhận thấy được gì. Nhưng hai thi khôi của hắn, lại đồng loạt run rẩy. Sau đó cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía Đại Mao. Trên mặt hai thi khôi, đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Tựa hồ đã thấy một sự tồn tại vô cùng kinh khủng. Một sự tồn tại có thể làm hai kẻ đã chết khiếp vía đến suýt chết lại thêm một lần. Sau một khắc. Hai thi khôi lại lặng lẽ lui về trong quan tài. Tự mình đậy nắp quan tài lại. “Làm phiền rồi!” Hai thi khôi phát ra giọng nói nơm nớp lo sợ. Âm cốt lão nhân: “???” Tình huống mẹ nó gì vậy? Hai thi khôi này sao mới ra ngoài đã chui về rồi? Còn làm phiền rồi? Làm phiền cái quái gì vậy? Mau ra đây cho ta đánh nhau đi! Phanh!!! Một cái móng chó từ phía sau đánh lén tới. Âm cốt lão nhân không kịp phòng bị, toàn thân bị móng chó đánh bay lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận