Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 304: Đào mộ tiểu năng thủ

“Cái gì?” Tát Khắc Đa trực tiếp ngây người. Ca ca mình đang mang theo người của Đại Đường đi giết người Thiên Lang tộc sao? Chuyện này nghe cứ như là bịa đặt. Không hiểu vì sao, nhìn Diệp Thanh Vân kia mặt tươi cười, trong lòng Tát Khắc Đa đột nhiên thấy bất an. Luôn cảm thấy có chuyện gì đó không hay sắp xảy ra. “Chẳng lẽ Thác Lôi thật sự đầu nhập vào Đường Quốc? Thành kẻ phản bội của Thiên Lang tộc ta?” Trong lòng Tát Khắc Đa thoáng nghi ngờ Thác Lôi. Thiên Lang tộc rất ít khi có chuyện phản bội xảy ra. Bởi vì Thiên Lang tộc thờ phụng Thiên Lang thần, mà Thiên Lang vương chính là hóa thân của Thiên Lang thần ở dưới đất. Cho nên phàm là người Thiên Lang tộc, đều vô cùng trung thành với Thiên Lang vương. Huống chi Thác Lôi còn là con trai của Thiên Lang vương, lại càng không thể nào phản bội Thiên Lang tộc mới phải. Nhưng phàm là chuyện đều không có gì tuyệt đối. Trong lịch sử Thiên Lang tộc cũng đích xác đã xuất hiện kẻ phản bội, nhưng không nhiều lần. Có thể Tát Khắc Đa dù thế nào cũng sẽ không tin Thác Lôi lại phản bội Thiên Lang tộc. “Ngươi vẫn không tin, vậy chúng ta không bằng cứ ở đây chờ một chút.” Diệp Thanh Vân cười nhạt nói. “Có lẽ tối nay, ngươi sẽ nghe được một tin tốt rồi.” Trong lòng Tát Khắc Đa càng thêm bất an. Chân mày hắn nhíu chặt, lòng thấp thỏm không yên. Tát Khắc Đa muốn rời khỏi đây, lập tức trở về Thiên Lang tộc. Nhưng bên ngoài đã bị người của Đại Đường ngăn cản. Hơn nữa các tướng lĩnh Đại Đường cũng đều trừng mắt nhìn Tát Khắc Đa với ánh mắt hung ác. Dường như chỉ cần Tát Khắc Đa muốn bỏ chạy, bọn họ sẽ không chút do dự mà ra tay. Hai cao thủ Thiên Lang tộc đi theo bảo vệ Tát Khắc Đa cũng đứng sát bên hắn, mặt ai nấy đều lộ vẻ ngưng trọng. Tát Khắc Đa không hổ là người từng đi theo Thánh Trí giả tu hành. Dù trong tình huống như vậy, hắn vẫn rất nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh. “Bất kể huynh trưởng của ta có phản bội Thiên Lang tộc hay không, dù hắn có phản bội, thì ba dũng sĩ khác của Thiên Lang tộc ta cũng sẽ dùng di cốt tổ tiên của Đường Quốc để đổi lấy.” Tát Khắc Đa nói ra. Diệp Thanh Vân xua tay. “Không vội không vội, chuyện này để sau nói.” Tát Khắc Đa nghiến răng nói: “Nếu quý quốc không cho ra được một câu trả lời, thì đại quân Thiên Lang tộc ta trong vòng một ngày sẽ tới dưới Tử Kim quan.” Đây đã là bắt đầu uy hiếp rồi. Diệp Thanh Vân đương nhiên là hoàn toàn không để ý. “Đến thì cứ đến thôi.” Hắn vẫy tay với nơi không xa. Rất nhanh, mấy tì nữ đi đến. Sau đó ngay trước mặt Tát Khắc Đa, bọn họ bắt đầu đấm vai bóp chân cho Diệp Thanh Vân. Việc này làm cho Tát Khắc Đa choáng váng. Hắn đứng ở chỗ này đã hơn nửa ngày rồi. Kết quả ngươi Diệp Thanh Vân ngồi ở đó không nói, lại còn để tì nữ đấm vai bóp chân? Ngươi cũng quá biết hưởng thụ rồi đó? Tát Khắc Đa tức muốn nổ phổi. Nhưng vẫn phải cố gắng duy trì phong thái sứ giả. Trong lòng thật sự ghét cay ghét đắng. Cùng lúc đó. Thẩm Thiên Hoa mang theo một đám cao thủ ngự không mà đi. Một đường bay nhanh. Dựa theo vị trí Thác Lôi đã báo, rất nhanh liền tìm được Thiên Lang cốc. Bên trong Thiên Lang cốc. Bốn cao thủ Thông Thiên cảnh đang tu luyện. Bọn họ không hề cảm thấy nguy hiểm. Bởi vì căn bản không có ai tìm được nơi này. Cho dù là người đồng tộc, biết rõ nơi đây cũng rất ít. Thiên Lang cốc từ trước đến giờ không xảy ra chuyện gì. Đến nỗi mọi người Thiên Lang tộc cũng không xem trọng việc trông coi Thiên Lang cốc. Nhiều nhất là phòng bị cầm thú đi lạc vào nơi này. Lúc này, bốn cao thủ Thiên Lang tộc này còn chưa nhận thấy điều gì. Mãi đến khi Thẩm Thiên Hoa đám người đứng trên Thiên Lang cốc. Bốn người bọn họ mới đột nhiên giật mình. “Ai đó?” Bốn cao thủ Thông Thiên cảnh cùng nhau bay lên. Thẩm Thiên Hoa căn bản chẳng thèm trả lời. Trực tiếp ra tay. Chốc lát sau. Cùng với bốn tiếng kêu thảm. Bốn cao thủ Thông Thiên cảnh đều chết thảm trong tay Thẩm Thiên Hoa. Đối mặt Thẩm Thiên Hoa đã đột phá đến Luyện Thần Cảnh hậu kỳ, bốn cao thủ Thông Thiên cảnh này căn bản không phải đối thủ. Huống chi Thẩm Thiên Hoa còn mang theo cao thủ tới. Giết bốn người này xong, toàn bộ Thiên Lang cốc, liền hoàn toàn bại lộ trước mắt Thẩm Thiên Hoa đám người. Nhìn những ngôi mộ từng cái từng cái trong thung lũng. Thẩm Thiên Hoa lộ ra vẻ kinh ngạc. “Đây là nơi chôn cất xương cốt của các đời Thiên Lang vương à?” Sau một khắc, Thẩm Thiên Hoa hạ xuống. Mấy người theo sát phía sau. Đến giữa thung lũng, Thẩm Thiên Hoa đảo mắt qua liền có thể thấy trên bia mộ khắc lai lịch của những thi cốt này. Mỗi một đời Thiên Lang vương tên gì, đảm nhiệm Thiên Lang vương bao lâu, cũng như cách chết đều được ghi chép rõ ràng. Tổng cộng một trăm hai mươi tám vị Thiên Lang vương. Một trăm hai mươi tám ngôi mộ Thiên Lang vương. Thẩm Thiên Hoa cong môi cười. “Theo quốc sư phân phó, hãy đào tất cả thi cốt của mấy vị Thiên Lang vương này ra mang đi!” “Còn cả những bia mộ này, cũng phải mang hết đi.” “Tuân lệnh!” Mọi người tức khắc bắt tay vào làm. Loại chuyện đào mộ này, nói ra thì tự nhiên là táng tận lương tâm. Nhưng đào là mộ của Thiên Lang tộc. Nên vốn dĩ trong lòng không có bất cứ gánh nặng nào cả. Thậm chí còn đào lên một cách hăng say. “Mọi người cẩn thận một chút, cũng đừng có làm hỏng thi cốt của mấy vị Thiên Lang vương này.” “Cần phải mang về nguyên vẹn.” “Đến lúc đó sẽ cho Thiên Lang tộc bọn chúng một sự kinh hỉ lớn.” Hai canh giờ trôi qua. Một trăm hai mươi tám bộ thi cốt Thiên Lang vương, đều bị đào lên. Một trăm hai mươi tám tấm bia mộ, cũng đều bị cất vào trong túi trữ vật. Thẩm Thiên Hoa nghĩ một chút, sau đó dùng văn tự Thiên Lang tộc, khắc một hàng chữ nổi bật nhất lên vách đá trong cốc. “Kẻ đào mộ, Thiên Lang tộc Thác Lôi là nha!” Thẩm Thiên Hoa khắc xong hàng chữ này, trong lòng thầm bội phục Diệp Thanh Vân. Cái này quả thực quá độc địa rồi. Với trí tuệ của những người Thiên Lang tộc kia, chỉ sợ sẽ thật sự cho rằng là Thác Lôi phản bội Thiên Lang tộc, còn dẫn người đi đào thi cốt Thiên Lang cốc. Cứ như vậy, Thác Lôi chỉ sợ là không bao giờ có khả năng trở về Thiên Lang tộc được nữa. Thậm chí đến cả Thiên Lang vương Mông Trát Nhĩ cũng sẽ vì chuyện này mà bị tộc nhân chỉ trích. “Đi!” Hành động thành công, Thẩm Thiên Hoa đám người lập tức trở về Tử Kim quan. Trên đường đi, Thẩm Thiên Hoa dùng ngọc giản truyền tin, báo tin tức thành công về đến Tử Kim quan. Mà không lâu sau đó, đã có người Thiên Lang tộc dò xét đến phụ cận Thiên Lang cốc. “Ừ? Vì sao lại có mùi máu tươi?” Người Thiên Lang tộc rất mẫn cảm với mùi máu tươi. Tuy còn chưa tiến vào Thiên Lang cốc, nhưng ở gần đây cũng đã ngửi được một tia mùi tanh nhàn nhạt. Đội binh Thiên Lang tộc này lập tức biến sắc mặt. Bởi vì mùi máu tanh này, dường như là từ trong Thiên Lang cốc truyền ra. Bọn họ vội vàng chạy vào Thiên Lang cốc. Khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng trong Thiên Lang cốc thì tất cả mọi người đều ngây người. Phù phù phù phù phù phù!!!! Ngay sau đó, đội binh Thiên Lang tộc này toàn bộ quỳ gối trên mặt đất. Khóc lóc kêu gào! “Mau báo với đại vương!” Mông Trát Nhĩ đang chờ tin tức của Tát Khắc Đa cùng với thủ lĩnh tám bộ, lúc này còn chưa biết chuyện gì xảy ra. Bọn họ vẫn còn ngồi trong lều lớn, nóng lòng chờ đợi Tát Khắc Đa trở về. Nhưng đúng lúc này. Một tên vệ binh mặt mày kinh hoàng chạy vội vào. “Đại vương, xảy ra chuyện lớn rồi!” Mông Trát Nhĩ giật mình, đột nhiên đứng dậy. “Là Tát Khắc Đa xảy ra chuyện sao?” Hắn còn tưởng rằng, Tát Khắc Đa đã xảy ra chuyện ở Tử Kim quan, trong lòng không khỏi căng thẳng. “Không phải Tát Khắc Đa!” Mông Trát Nhĩ thở phào nhẹ nhõm. Không phải Tát Khắc Đa là tốt rồi. “Là Thiên Lang cốc!” Mông Trát Nhĩ tức khắc sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận