Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 996: Sứ giả hộ hoa

Thanh niên anh tuấn nói xong, toàn thân bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ, quanh thân như có hỏa diễm lượn lờ, sóng khí nóng rực khuếch tán ra ngoài, có người không chịu nổi nhiệt độ này đã lần lượt tản ra.
Rất rõ ràng, thanh niên này là một Thánh cảnh, nhưng là Thánh cảnh tầng thứ nhất, thuộc cường giả trong thế hệ trẻ tuổi.
Một luồng lực lượng hỏa diễm đáng sợ quấn quanh bàn tay thon dài của thanh niên anh tuấn, hóa thành một con yêu thú hỏa diễm, phun ra từ lòng bàn tay, há cái miệng dữ tợn như muốn nuốt chửng Lục Trần.
Ngoài thanh niên này ra, xa xa còn có mấy thanh niên đang xoa xoa tay, ánh mắt nhìn chằm chằm nơi này, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Triệu Yên Nhi là viên minh châu của Thánh thành, vẻ đẹp xuất chúng nên có rất nhiều sứ giả hộ hoa.
Lục Trần phớt lờ một chưởng giận dữ đang đánh đến, trên gương mặt tuấn lãng giống như đao gọt không có chút sợ hãi nào, dùng giọng điệu không thèm đếm xỉa nói: “Bổn thiếu nói chuyện với người đẹp, đâu đến lượt ngươi xen vào.”
“Chết đến nơi còn cứng mồm!” Trên mặt thanh niên ra tay tràn đầy dữ tợn, đắc ý, chỉ thấy một yêu thú hỏa diễm trực tiếp ôm trọn thân thể Lục Trần.
Người xung quanh nhìn thấy Lục Trần bị yêu thú hỏa diễm nuốt chửng, trong lòng thầm suy nghĩ thanh niên này toang rồi, nhưng rất nhanh, lại có chút hả hê, đáng đời cái miệng thiếu đánh, giống như lời thanh niên ra tay nói trước đó, Triệu Yên Nhi tiểu thư đâu phải là người ngươi có thể cợt nhả.
Bây giờ thì hay rồi, mất mạng rồi đúng không?
Nhưng cảnh tượng khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ đã xuất hiện, mặc dù thanh niên đó bị yêu thú hỏa diễm cắn nuốt nhưng thân thể không có gì đáng ngại, hỏa diễm tiến vào thân thể hắn giống như bị cắn nuốt, hoặc là nói đối phương cũng am hiểu hỏa diễm, hơn nữa quy tắc hỏa diễm lĩnh ngộ được còn thâm ảo hơn thanh niên ra tay nhiều, mới có thể xuất hiện tình hình này.
Lục Trần quay đầu lại nhìn về phía thanh niên ra tay, trên mặt người này còn duy trì vẻ kinh ngạc.
“Chút công kích này chẳng đủ gãi ngứa cho ta.” Lục Trần nhìn chằm chằm đối phương, ánh mắt mang theo khinh thường, dùng giọng điệu chế nhạo nói.
Thanh niên ra tay nghe vậy, sắc mặt đỏ lên, dù sao thì mất hết thể diện ở trước mặt người mình thích, điều này khiến cho hắn có loại xúc động muốn tìm một vết nứt chui vào.
“Vào Thánh cảnh bao lâu rồi, lại khống chế quy tắc hỏa diễm yếu như vậy?” Lục Trần tùy ý hỏi một câu.
Thanh niên ra tay nghe vậy, sắc mặt càng khó coi, trong ánh mắt nhìn về phía Lục Trần còn mang theo một tia sát ý mãnh liệt, hận không thể tự tay đánh chết người trước mắt này.
“Ta tu hành đến nay chỉ một trăm năm mươi năm mà thôi!” Thanh niên ra tay hãnh diện nói.
Một trăm năm mươi năm có thể tu luyện tới Thánh cảnh đã hoàn toàn thuộc cấp bậc thiên tài, thanh niên này ở góc nào của Thánh thành cũng có danh tiếng nhỏ, chủ yếu là Thánh thành quá lớn, có hai ba mươi thế lực cấp Thánh Vương, thế lực cấp bậc Thánh Quân càng nhiều như lông trâu.
Thế hệ trẻ Thánh cảnh tầng thứ nhất vốn không thể nổi danh toàn thành, chỉ có thể nổi danh ở một khu vực.
Trừ khi giống như tam kiệt Thánh thành, bối cảnh bản thân đến từ gia tộc đỉnh cấp có Thánh Vương, thực lực bản thân lại tu luyện tới Thánh Quân đỉnh phong, là cường giả mạnh nhất dưới Thánh Quân, cho dù Thánh Vương ra mặt cũng không nhất định có thể trấn áp.
Loại thiên kiêu này, Thánh thành cũng chỉ có ba người mà thôi.
Đương nhiên, nếu thanh niên này có thể vượt đại cảnh giới tác chiến giống như Lục Trần, thì vẫn có thể nổi danh khắp cả Thánh thành.
“Phế vật như thế, sống cũng là lãng phí không khí!” Lục Trần thản nhiên nói.
Lời này không chỉ khiến cho thanh niên ra tay tức giận mà ngay cả những người xung quanh cũng tức giận, nếu thanh niên ra tay là phế vật thì bọn họ tính là cái gì, bởi vì trong bọn họ có rất nhiều người sống đã mấy trăm năm. Thậm chí mấy ngàn năm tuổi, vẫn quanh quẩn trong Hoàng cảnh.
“Muốn chết!”
Thanh niên ra tay bị Lục Trần sỉ nhục như vậy, trong đồng tử thiêu đốt hỏa diễm đáng sợ, một luồng khí lưu cực nóng tràn ngập ra ngoài, dường như muốn thêu đốt không gian.
Ngay khi thanh niên sắp ra tay với Lục Trần lần nữa, đột nhiên sắc mặt thay đổi, cả người dấy lên hỏa diễm hừng hực, những hỏa diễm này lại không chịu khống chế của hắn, hoảng sợ quát lên: “Có chuyện gì vậy?”
Thanh niên ngây ngốc ra, kinh ngạc, khó hiểu, sợ hãi, rất nhiều sắc thái hiện lên từ trong mắt.
Ngay sau đó, sự đau đớn nóng rực truyền khắp toàn thân, đây là lực lượng của hỏa diễm, thân thể hắn bị hỏa diễm bao phủ, hấp thu sinh mệnh của hắn.
“Tại sao lại như vậy?” Thanh niên giận dữ quát, quy tắc hỏa diễm mà hắn lĩnh ngộ giờ phút này lại không khống chế được.
“A…”
Người lửa phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, nhanh chóng tan rã trên mặt đất trong từng ánh mắt kinh ngạc, mấy miếng than đen bị cháy vẫn còn thiêu đốt.
“Có chuyện gì vậy?”
“Không phải người này lĩnh ngộ hỏa diễm sao, sao còn bị hỏa diễm thiêu chết?”
Mọi người xung quanh kinh ngạc nhìn về phía mấy miếng than đen trên mặt đất, cảm giác hơi mơ hồ, Thánh cảnh lĩnh ngộ quy tắc hỏa diễm bị hỏa diễm thiêu chết, nói ra cũng hơi bối rối.
Sau đó, bọn họ lại đưa mắt nhìn về phía Lục Trần, nghi hoặc ngày càng sâu.
Nếu Lục Trần đạt tới cảnh giới Thánh Quân, nắm giữ quy tắc hỏa diễm, thì xuất hiện cảnh này cũng không có gì kỳ lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận