Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 657: Uy hiếp ngược lại

Nhưng còn đáng giận hơn nữa khi lão giả mày bạc phát hiện thanh niên này lại phớt lờ mình.
Đường đường là một Thánh Quân nhưng lại thảm thương bị xem nhẹ.
Rắc rắc!
U Vũ bị Lục Trần dùng một tay bóp cổ nhấc bổng lên không trung, bàn tay siết chặt đến mức hắn không thở nổi.
Trong con mắt của U Vũ, ngoài vẻ sợ hãi nồng đậm ra còn có một tia sát khí.
Là một trong số Thánh Tử của Hoàng Cực tông, hắn mang một địa vị phi phàm. Bất kể hành tẩu hay rèn luyện ở một Hoàng triều nào đó, hắn đều được chiêu đãi vô cùng long trọng và được cung phụng như khách quý.
Lần này tới thành Vạn Trọng, hắn vốn tưởng rằng mình sẽ toả sáng và trở thành một nhân vật chói mắt.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ rằng, bản thân vừa đến thành Vạn Trọng đã bị đánh bại thảm hại. Đường đường là cao thủ Thánh Tử lại bị người ta dùng một tay siết chặt yết hầu trước ánh nhìn của vô số người, chuyện này khiến hắn vô cùng mất mặt.
Ban đầu U Vũ còn cảm thấy sợ hãi trong lòng, nhưng sự xuất hiện của trưởng lão đã làm hắn thở phào nhẹ nhõm.
Có trưởng lão ở đây, thanh niên này gan to bằng trời cũng không dám giết hắn.
Chỉ cần chờ đối phương buông hắn ra, sau đó trưởng lão ra tay, cuối cùng thiếu niên này rơi vào tay bọn họ, lúc đó bọn họ muốn giết thế nào cũng được.
"Ơ, ngươi còn dám lộ ra sát ý."
Lục Trần sắc bén bắt lấy được tia sát ý lạnh lẽo trong ánh mắt của U Vũ, làm hắn có phần kinh ngạc.
Ánh mắt Lục Trần lộ ra ý giễu cợt, hắn kỳ quái nói: "Đừng tưởng rằng một Thánh Quân xuất hiện thì ngươi sẽ bình yên vô sự. Xin lỗi ha, ngươi nhầm rồi."
Lục Trần nói xong bèn dùng sức bóp nhẹ khiến yết hầu U Vũ vỡ nát.
Cùng lúc đó, ngón tay khép lại thành kiếm, một tia kiếm khí tiến vào mi tâm U Vũ, đánh nát nguyên thần của hắn.
Cơ thể U Vũ đột nhiên căng cứng, trong mắt hắn còn toát ra vẻ khó tin.
Dần dần, đồng tử hắn ngưng kết rồi tan rã.
Những người xung quanh còn khiếp sợ hơn, hô hấp của mọi người vô cùng dồn dập.
Thanh niên lạ mặt nhưng mạnh mẽ này bóp nát yết hầu của U Vũ ngay trước mặt một cường giả Thánh Quân.
Sao hắn dám?
Các đệ tử Hoàng Cực tông đều trợn tròn mắt, tất cả như bị sét đánh, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
U Vũ đã bị bóp nát yết hầu.
Sau đó, bọn họ nhìn trưởng lão nhà mình, chỉ thấy sắc mặt hắn trầm xuống, quanh người toả ra sát ý ngập trời. Luồng sát ý giống như thực chất này tràn ngập trong không gian.
Mọi người gần như ngạt thở dưới sát ý nồng đậm này.
"Người muốn chết à?"
Lão giả mày bạc nói từng chữ một với sát khí mãnh liệt trong mắt.
Hắn sắp bị chọc giận phát điên rồi, nuôi dưỡng ra một Thánh Tử hao phí rất nhiều đại giới.
Trước tiên cần phải tìm được hạt giống ưu tú rồi đưa về tông môn tiêu hao vô số tài nguyên, sau đó dồn hết tâm huyết ra để bồi dưỡng.
Bây giờ vất vả lắm mới bồi dưỡng được một Thánh Tử, chờ tới khi rèn luyện thân mình dưới sơn thế Vạn Trọng phong, sau đó xưng Vương, hắn nhất định sẽ bất khả chiến bại và toả sáng.
Chỉ là, kế hoạch giờ đã chết yểu.
"Ngươi nói xem bản thân là lão quái vật đã sống bao nhiêu năm rồi mà bây giờ còn hăm doạ một tiểu tử như ta. Coi có còn mặt mũi không?" Lục Trần nhìn lão giả mày bạc nói với giọng điệu bất mãn. Ngừng một chút, giọng điệu dần trở nên lạnh lùng: "Ngươi muốn đem tai hoạ đến cho Hoàng Cực tông sao?"
Những người xung quanh nghe vậy đều trợn mắt.
Người này lại uy hiếp ngược lại cường giả Thánh Quân, nói muốn mang tai hoạ đến cho Hoàng Cực tông sao?
Điều này chứng tỏ sau lưng đối phương còn có một sư môn vô cùng đáng sợ?
Nhưng nghĩ đến thực lực biến thái của hắn, rất có thể đến từ một thế lực cấp Bá Chủ hàng đầu, hoặc là truyền nhân do một lão quái vật bồi dưỡng ra đi rèn luyện.
Đôi mắt lão giả mày bạc khẽ nheo lại, lửa giận đã tiêu tan không ít.
Thanh niên đối diện có biểu hiện vô cùng tự tin, nhìn không ra chút sợ hãi nào, vẫn luôn lạnh nhạt nhìn hắn từ đầu cuối cuối.
"Các hạ đến từ thế lực phương nào?" Lão giả mày bạc trầm mặc một lúc, sau đó hỏi.
Tuy trong lòng tức giận, nhưng hắn lại đang do dự vì sợ người này có sư môn đáng sợ.
Mặc dù Hoàng Cực tông có năm Thánh Vương đã rất mạnh rồi, nhưng mười vực có lực lượng còn kinh khủng hơn cả Hoàng Cực tông.
Một số thể lực bọn họ không chọc nổi, một khi đã động vào có thể dẫn tới hoạ diệt vong.
"Không môn không phái." Lục Trần nhìn Thánh Quân này rồi lãnh đạm nói: "Ngươi dám ra tay không?"
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Từng bóng người lần lượt tập trung lại xem chuyện gì đã xảy ra ở khách điếm, trong đó không thiếu những người có bối cảnh hùng hậu.
Nhiều người nghe tin Thánh Tử U Vũ của Hoàng Cực tông bị giết chết đều muốn tới đây xem ai đã làm ra chuyện đó.
Xung quanh được bao vây trong ngoài ba lớp người, trừ thế hệ trẻ của các thế lực lớn ra còn có khí tức cường giả ẩn hiện trong bóng tối.
Lão giả mày bạc nhíu mày, hắn không tin lời Lục Trần nói, tán tu không môn không phái mà lại có thể dễ dàng giết chết cấp Thánh Tử sao? Chuyện này đương nhiên là không thể.
Tuy nhiên, càng ngày càng có nhiều người tụ tập xung quanh khiến hắn rơi vào cục diện đâm lao phải theo lao.
Các đệ tử Hoàng Cực tông lạnh lùng âm hiểm nhìn Lục Trần, bọn họ đã mất hết thể diện, đây là lần đầu tiên cảm giác có bối cảnh cường đại mà còn bị nhục nhã như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận