Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 563: Tô Mục Đồng

Dù sao các Chí Tôn Thiên Tôn của Thượng Tiên giới đều không sáng tạo ra được Chí Tôn pháp, pháp bọn họ tu hành vẫn do người xưa lưu lại, nhiều đời không ngừng sửa chữa sáng tạo, cho dù là có người có thể sáng tạo ra, vậy đều cực kỳ hiếm hoi thưa thớt.
“Thôi, ta sẽ tin ngươi một lần.” Lục Trần cảm thấy sư phụ kêu hắn dẫn sư muội đến tìm truyền thừa của đối phương, như vậy lão nhân này chắc có chút bản lĩnh thật sự.
Lục Trần nhìn Liễu Khuynh Thành nói: “Sư muội, ngươi ở đây học tập cầm pháp với hắn đi, ta đi dạo cung khác.”
Lục Trần cũng không định tu hành cầm pháp, cho nên sau khi sắp xếp ổn thỏa xong chuyện của sư muội, mình phải đi dạo trên ngọn núi khác.
Tuy rằng Lục Trần đã có rất nhiều võ học, hơn nữa lại có thể tu hành càng nhiều ở chỗ sư phụ, nhưng mà võ học bên ngoài không dễ dàng có được giống như sư phụ tặng cho, thu hoạch thoải mái không thể nào sánh bằng được cảm giác thành tựu do dựa vào bản lĩnh của mình có được một hai môn Thánh pháp.
Nhậm Tiêu Dao nhìn Lục Trần nói: “Tiểu tử, ngươi có thể đi đến chỗ Thư Thánh cung một chuyến, lúc trước ta sáng tạo Tiêu Dao cầm phổ cũng ít nhiều nhận được chỉ điểm của Mục Đồng.”
Mục Đồng trong miệng Nhậm Tiêu Dao chính là cung chủ Thư Thánh cung trong Cầm Kỳ Thư Họa, là ngoại tộc duy nhất trong bốn người.
Bởi vì hắn nhận được chỉ điểm của Tô Mục Đồng nên mới sáng tạo ra Chí Tôn pháp.
Bằng không hắn chỉ là một Thánh Vương cảnh, sao có thể khai sáng khơi dòng, sáng tạo ra Chí Tôn pháp được.
“Được, ta đi xem.” Lục Trần nói.
Nói xong đã xuống núi, đi đến trên thảo nguyên, thi thể lung tung lộn xộn, nhìn ra được ít nhất có mấy ngàn thi thể, có của Tứ Thánh sơn, cũng có của Kiếm Đế cung, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Nhìn thấy những thi thể này, Lục Trần không để ý nhiều, vèo một tiếng, thân hình hóa thành một cái bóng, tiến vào ngọn núi thứ ba.
Nhưng mà mới vừa bước vào bên trong, cảnh tượng trước mắt Lục Trần thay đổi, lập tức trở nên trắng xóa một mảnh, hắn tiến vào trong một không gian màu trắng kỳ dị.
Hiện giờ hắn đang đứng trên một cầu thang bằng ngọc thạch, cầu thang ngọc thạch phát ra ánh sáng trắng, thông đến nơi chưa biết.
“Ta tiến vào ảo cảnh hay trận pháp vậy?” Lục Trần lẩm bẩm.
Tất cả xung quanh đều không chân thật, chỉ có hai khả năng, có thể là trận pháp, cũng có thể là ảo cảnh.
Ngay khi Lục Trần suy đoán, trước mặt hắn đột nhiên hội tụ một ánh sáng trắng, hóa thành một lão giả thấp bé, chỉ cao chừng một mét rưỡi, giống như người tí hon.
Lão giả tí hon nhìn Lục Trần, rất kiêu hãnh nói: “Tiểu tử, đến Thư Thánh ta định học cái gì, ta tinh thông khôi lỗi thuật, thuật luyện đan, bày trận, luyện khí, bói toán, ảo thuật, phân thân thuật, tất cả đều có, chỉ có ngươi không thể tưởng tượng được, không có thứ ta không biết.”
Lục Trần nhìn chằm chằm vào tiểu lão đầu vài giây, nói: “Ngươi chính là cung chủ Thư Thánh cung.”
Bên ngoài có rất nhiều lời đồn đại về cung chủ Thư Thánh cung, một quyển kỳ thư thông linh lại truyền thụ ra rất nhiều phương pháp tu hành, tinh thông các lĩnh vực, là một cung chủ thần bí nhất trong bốn người.
Lão giả tí hon vuốt chòm râu, nói: “Không sai, bổn tọa chính là cung chủ Thư Thánh cung.”
Lão giả tí hon là Tô Mục Đồng cung chủ Thư Thánh cung.
Vốn không có tên, bởi vì thư thông linh, hài âm họ Tô, tên Mục Đồng.
Không đợi Lục Trần nói chuyện, Tô Mục Đồng lại nói tiếp: “Tiểu tử ngươi muốn nhận truyền thừa gì, ta cho ngươi một phần.”
Nghe được lời lão giả nói, Lục Trần vô cùng câm nín: “Nhận được truyền thừa của Thư Thánh cung đơn giản đến vậy sao.”
Vì thế Lục Trần nhìn hắn nói: “Ngươi truyền thụ tất cả sở học của ngươi cho ta đi, ta không chê nhiều.”
Tô Mục Đồng lập tức sợ ngây người, ngơ ngác đứng tại chỗ, giống như một cọc gốc, sau một lúc, tức giận đến giậm chân mắng to: “Ngươi tiểu tử này tuổi không lớn, nhưng khẩu vị lại không nhỏ, muốn toàn bộ truyền thừa của lão phu, ngươi nuốt trôi sao.”
Tô Mục Đồng câm lặng, sống nhiều tuổi như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tiểu tử tham lam như thế, không biết tham thì thâm sao.
Lục Trần khiêm tốn nói: “Khẩu vị của ta bình thường, mặt khác không phải ngươi sắp chết sao, nhanh chóng truyền lại truyền thừa cho ta đi, bằng không nếu như ngươi chết, truyền thừa của ngươi sẽ vĩnh viễn biến mất.”
“Ngươi ngươi ngươi…” Tô Mục Đồng đỏ mặt, ngón tay run run chỉ vào Lục Trần, vô cùng tức giận nói: “Hay cho ngươi tên tiểu tử này dám rủa ta chết, lão nhân gia ta vẫn sống yên ổn, sao có thể chết được.”
Lục Trần tỏ vẻ ngạc nhiên, nói: “Không phải ngươi và mấy người cung chủ Cầm Thánh cung đều chỉ còn lại một đường thần niệm, có thể chết đi bất cứ lúc nào sao.”
Lục Trần nói xong, phân ra một luồng thần niệm dừng ở trên người lão giả tí hon, lại phát hiện mình không nhìn thấu được đối phương.
Lục Trần lập tức kinh ngạc, trong đầu xuất hiện một ý tưởng đáng sợ, chẳng lẽ cung chủ Thư Thánh cung luôn sống yên ổn sao?
Chuyện này thật sự vượt qua tưởng tượng của hắn.
Tô Mục Đồng ngạo nghễ nói: “Ta không phải nhân loại, cũng không phải yêu thú, là sinh mệnh thể loại khác sinh ra, về lý luận ta có thể sống sót vĩnh cửu vô hạn.”
Lục Trần gật đầu, thì ra là thế, hắn còn tưởng rằng cung chủ Thư Thánh cung và cung chủ Cầm Thánh cung đều tương tự nhau, sắp hồn quy thiên, hóa ra người ta vẫn còn sống tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận