Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 542: Ngươi mới là đại ca của ta

Cầm Ngọc ngước khuôn mặt xinh đẹp lên, ánh mắt nhìn về phía thanh niên tuấn mỹ mặc áo trắng bên cạnh, nói: “Nghe nói nơi tiên tổ tọa hóa bị một trận pháp ẩn nấp bao quanh, nếu không ngoài dự liệu thì hẳn là đại trận Khi Thiên, chỉ có đệ tử của Kỳ Thánh cung các ngươi mới có thể phá giải được.”
Đại trận Khi Thiên là một trận pháp nổi tiếng của Kỳ Thánh cung, có tính ẩn nấp cực kỳ cao, chỉ có đệ tử của Kỳ Thánh cung có thể biết được.
Truyền nhân của Kỳ Thánh cung tên là Uông Thiếu Du, áo trắng thần tuấn, dung mạo phi phàm, trên miệng treo nụ cười nói: “Khi Thiên trận chứa đựng hư không, phải căn cứ vào sự xu thế chung của sông núi mới có thể bày bố được, hòa hợp với thiên địa một cách hoàn hảo, có khả năng lừa gạt trời đất, người không am hiểu trận pháp này, cho dù là Thánh Vương cũng rất khó có thể phát hiện ra, tất nhiên chỉ có đệ tử của Kỳ Thánh cung mới có thể tìm được Khi Thiên trận.”
Trong giọng điệu của Uông Thiếu Du tràn đầy sự tự tin.
Lúc này, truyền nhân của Thư Thánh cung là Nguyên Vũ, nói: “Thiếu Du, có quá nhiều người bên ngoài đổ vào thành Vô Song, tất cả đều đang để mắt đến truyền thừa của tiên tổ của chúng ta, phỏng chừng bây giờ hất cử nhất động của chúng ta đều đang theo dõi.”
“Thế lực vốn có của bí cảnh còn đỡ, địa vị của bọn họ quá lớn, coi thường truyền thừa của tiên tổ, nhưng mà mọi chuyện không phải là tuyệt đối, hay là ngươi cứ lặng lẽ phái đệ tử của Kỳ Thánh cung đi vào dãy núi Thiên Thương, xem xem trận pháp như thế nào, đợi đến khi tìm được trận pháp thì chúng ta đang tìm cơ hội tiến vào.”
Phần lớn người bên ngoài đều nhằm vào truyền thừa của tiên tổ của bọn họ, nếu như tìm được truyền thừa, nhất định sẽ xảy ra một trận tranh giành, vậy nên bọn họ muốn lén lút đến.
Uông Thiếu Du lắc đầu và nói: “Không thể.”
Hắn mỉm cười bình tĩnh nói: “Ngươi đã biết rằng chúng ta bị theo dõi, vậy thì không thể nào tránh được tai mắt của bọn họ, cong không bằng quan minh chính đại.”
“Ngươi đừng quên rằng có ba tộc yêu thú ở trong dãy núi Thiên Thương, một số tộc yêu thú thích học nghiên cứu các loại công pháp võ kỹ... của loài người chúng ta, nói không chừng bọn họ cũng đang tìm kiếm, hơn nữa dãy núi Thiên Thương là địa bàn của tộc yêu thú, chúng ta cũng sẽ bị nhìn chằm chằm như cũ thôi.”
“Còn không bằng quang minh chính đại đi vào, các thế lực khác cũng sẽ đi vào, nói không chừng còn có thể giúp chúng ta thu hút sự thù hận.”
“Truyền thừa của tiên tổ chúng ta thuộc về Tứ Thánh sơn, ngay cả khi có người giỏi hơn chúng ta, tiên tổ sẽ chọn để cho chúng ta nhận truyền thừa, chứ không phải người khác.”
Cầm Ngọc gật đầu nói: “Thiếu Du nói không sai, cứ làm theo cách của Thiếu Du đi.”
Ngày hôm sau, có một số đệ tử của Kỳ Thánh cung rời khỏi Thành Vô Song, khi đi bọn họ ra ngoài thì đã bị vô số thế lực theo dõi, cùng lúc đó, Cái Tử Lăng cũng phái người đến thông báo cho Lục Trần rằng đệ tử của Kỳ Thánh cung đã hành động, đã lên đường đến dãy núi Thiên Thương.
Biết được Tứ Thánh sơn đã hành động, Lục Trần lại không vội vàng, chờ bọn hắn tìm được trận pháp ẩn nấp, phá giả được trận pháp rồi tính.
“Đại nhân tôn kính, có hai người đến tìm ngươi đang ở ngoài cửa, không biết ngươi có muốn gặp hay không.” Hộ vệ từ của biệt viện đi đến trước mặt Lục Trần, nói với giọng điệu tôn trọng.
Hộ vệ canh giữ ở cửa bây giờ đã rất sợ Lục Trần, bởi vì những gì mà Lục Trần đã làm trong khoảng thời gian này khiến cho bọn họ vô cùng sợ hãi, nguyên nhân chính là quan minh chính đại gài bãy rồi giết chết người đồng lứa xuất sắc của bốn đại gia tộc.
Hắn từng chống đối Lục Trần và tới giờ vẫn còn sống, chính là bất hạnh trong vạn hạnh.
“Ai muốn gặp ta?” Lục Trần uể oải hỏi.
“Một người tên là Quý Nhiên, người kia tên là Tử Hằng.” Hộ vệ nói.
“Ồ, để bọn họ vào đi.” Lục Trần xua tay nói.
Đối với việc Quý Nhiên và Tử Hằng đến tìm hắn, Lục Trần không ngạc nhiên chút nào, bởi vì hắn đã nghe được tin rằng bọn họ đã đến thành Vô Song.
Không lâu sau, Quý Nhiên và Tử Hằng đã đến trước mặt Lục Trần, vẻ mặt của Quý Nhiên vẫn bình tĩnh như mọi khi, nhưng ánh mắt Tử Hằng nhìn về phía Lục Trần lại có phần khó chịu.
“Hai người có việc gì cần làm?” Lục Trần hỏi với vẻ mờ mịt.
Lục Trần giả vờ như không biết, suy cho cùng thì cũng có một nạn nhân ở trước mặt, cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Tử Hằng trợn trắng mắt giận dữ nói: “Lục Trần, ngươi đừng có mà giả bộ, còn nữa, có thể dùng vẻ mặt bình thường hay không, dùng tên giả và dịch dung thú vị lắm sao.”
Lục Trần không nói nên lời, thì ra Tử Hằng đã biết thân phận của hắn.
Lục Trần cười nói: “Rất thú vị.”
Trong khi nói chuyện, khuôn mặt của Lục Trần trở nên mơ mơ hồ hồ, bắt đầu biến dạng, sau đó vẻ mặt ban đầu của hắn xuất hiện trước mặt của bọn họ.”
“Chào đại ca.” Lục Trần nhìn về phía Tử Hằng, có chút nhiệt tình nói: “Đại ca à, hơn hai năm rồi không gặp nhau, ta rất nhớ ngươi.”
Khóe miệng của Tử Hằng co giật, ngay lập tức nhớ lại trải nghiệm khó chịu.
“Ngươi mới là đại ca của ta, ta không có đủ khả năng để làm đại ca của ngươi.” Tử Hằng phản xạ có điều kiện nói.
Bây giờ hãy có cho hắn thêm một trăm lá gan, hắn cũng không dám làm đại ca của Lục Trần.
“Tại sao đại ca lại nói điều này?” Lục Trần nghi ngờ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận