Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 742: Lệnh bài của tứ sư phụ

Ánh mắt Chu Đỉnh đã hoàn toàn ngốc trệ, tràn đầy vẻ khiếp sợ, còn Nguyên Hán thì hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác như mộng như ảo.
Người trước mắt lại là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử.
Đúng rồi, hình như phía bên thành Đan Minh có truyền tin tức, nghe nói có một thanh niên tên là Lục Trần sẽ khiêu chiến với đệ nhất luyện đan sư Lam Y Y của thành Đan Minh, tính toán thời gian có lẽ còn khoảng nửa năm.
Hơn nữa, gần đây phía bên Hỏa Diễm cốc lại truyền đến tin Lục Trần đã chết.
Lục Trần đó đến từ Thanh vực.
Hai Lục Trần gần đây khiến người ta rất chú ý.
Nhưng mọi người cũng không nghĩ nhiều, dù sao thì mười vực cũng có trăm triệu vạn vạn sinh mệnh, một Hoàng triều có hàng tỷ nhân khẩu, có thể tìm ra mấy trăm người cùng tên cùng họ.
Hiện tại chỉ có hai người cùng tên cùng họ thì có gì mà ngạc nhiên.
Hiện tại Lục Trần trước mặt móc ra lệnh bài có liên quan đến Hoa Điệp tiên tử, vậy nói rõ Lục Trần này là người ở thành Đan Minh đó.
Chu Đỉnh hơi há miệng, sững sờ nói không nên lời.
Đừng nói đối phương là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử, cho dù không phải đồ đệ, có thể xuất ra lệnh bài này tương đương với Hoa Điệp tiên tử đích thân đến.
Mệnh lệnh của Hoa Điệp tiên tử có thể không nghe sao?
Hoa Điệp tiên tử đang ở thành Đan Minh, Hoàng Cực tông cũng không thuộc thành Đan Minh quản lý, nhưng theo như người của Huyền vực thấy, Hoa Điệp tiên tử chính là cứu thế chủ của Huyền vực, bởi vì nhiều lần kiếp nạn đều là Hoa Điệp tiên tử cứu vớt.
Hơn nữa, Hoa Điệp tiên tử tồn tại đã chấn nhiếp Trớ Chú giới.
Nếu như không có Hoa Điệp tiên tử, chỉ sợ hiện tại Huyền vực đã bị Trớ Chú giới đồ thán sinh linh rồi.
Chỉ cần Hoa Điệp tiên tử có lệnh thì nhất định là cục diện nhất hô đâu làm đó.
“Lục, Lục thiếu, ta không biết ngươi có liên quan đến Hoa Điệp tiên tử.” Sắc mặt Chu Đỉnh tái nhợt nói.
Hiện tại Chu Đỉnh còn có tâm trạng tồi tệ, vốn tưởng dù đối phương là truyền nhân của năm tộc lớn, là dòng chính thì cũng không có mặt mũi bảo Hoàng Cực tông xuất động toàn bộ Thánh Vương.
Nhưng ai ngờ thân phận của người trước mắt lại cao đến dọa người.
Ngay cả nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được.
“Người không biết không có tội, lập tức trở về thông báo, mau chạy tới Ninh thành!” Lục Trần thờ ơ nói.
“Được, bây giờ ta sẽ quay về một chuyến!” Chu Đỉnh lập tức mở miệng nói.
Trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, người trước mắt vốn không so đo lời nói bất kính vừa rồi của hắn.
“Mặt khác, đừng để Ninh gia chú ý!” Lục Trần nói một câu.
Chu Đỉnh hơi kinh ngạc, xem ra lần này là muốn đối phó với Ninh gia.
“Lục thiếu, ta cũng rời đi đây!” Nguyên Hán mở miệng nói: “Chưa đến hai ngày, có lẽ có thể đến Ninh thành.”
Nói xong, hắn trực tiếp xé rách không gian rời đi.
Lục Trần xoay người rời khỏi phòng đấu giá của Hoàng Cực tông trở lại biệt viện Ninh gia đã sắp xếp, cường giả của Hỏa Diễm cốc nhìn thấy Lục Trần trở về, lập tức nghênh đón, Diêm Trung Thiên hỏi: “Lục thiếu, mời được bao nhiêu cường giả.”
Lục Trần nói: “Đã tìm Vô Lượng cung và Hoàng Cực tông, có lẽ số lượng Thánh Vương đã đủ.”
Trong lòng nghĩ đến lúc trước xuất ra lệnh bài của tứ sư phụ có lẽ sẽ xuất động đủ Thánh Vương của Vô Lượng cung và Hoàng Cực tông, bao gồm cả chưởng môn.
Căn cứ theo tin tức hắn biết được, Vô Lượng cung có bốn Thánh Vương tọa trấn, Hoàng Cực tông có năm người, nếu như toàn bộ đều đến thì tổng cộng có chín người, cộng thêm ba người của Hỏa Diễm cốc, tổng cộng có mười hai cường giả cấp bậc Thánh Vương.
Ninh gia có ba Thánh Vương, cho dù một cứ điểm của Trớ Chú giới có ba đến năm người thì cũng không thể đến toàn bộ được.
Cho dù đến toàn bộ thì nhiều nhất cũng chỉ có tám người.
Mà phía bọn họ lại có mười hai Thánh Vương.
Đội hình cực kỳ khủng khiếp hoàn toàn có thể nghiền ép.
Dù như thế nào cũng đều có thể thắng.
Hiện tại sợ nhất không phải là Trớ Chú giới mà là sợ người của Trớ Chú giới không đến.
Đám người Diêm Trung Thiên sáng ngời, Vô Lượng cung với Hoàng Cực tông là thế lực mạnh mẽ không thua kém Hỏa Diễm cốc, với thân phận của Lục thiếu, có lẽ hai đại chưởng môn cũng sẽ đích thân đến đây.
Vậy thì đối phó với sự việc của Ninh gia ổn hơn nhiều rồi.
Lúc mấy người họ thương nghị, tại một nơi trọng địa của Ninh gia có cấm chế trùng trùng điệp điệp, đám cường giả của Ninh gia đều ở nơi này, một trái một phải bên cạnh Ninh Quan Đông có hai lão giả tóc bạc, thánh uy trên người cực kỳ nồng đậm, là cường giả cấp bậc Thánh Vương.
Những người còn lại đều là Thánh Quân, bọn họ nhắm mắt dưỡng thần, giống như là đang chờ đợi gì đó.
Ha!
Đột nhiên một tiếng cười giễu vang lên, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
Toàn bộ cường giả của Ninh gia đều mở mắt nhìn cánh cửa.
Chỉ thấy trong viện ngoài cửa nổi lên một làn sương mù màu xám quỷ dị, nồng đậm thấm người, sương xám nhanh chóng vọt vào đại sảnh, sau khi xoay quanh đại sảnh một vòng thì sương xám tản đi, mà đại sảnh lại xuất hiện một lão giả có dáng người thấp bé khoảng một mét sáu, thoạt nhìn rất gầy gò.
Lão giả có khuôn mặt cực kỳ tái nhợt, ánh mắt hẹp dài lại âm u lạnh lẽo, khí tức tản mát ra trên người cực kỳ quỷ dị.
Cho dù là Ninh Quan Đông với cường giả Thánh Vương thì cũng cảm giác được một tia hàn ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận