Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 948: Tiểu Ngạc Ngạc

"Hôm nay tới đây đây thôi, một tháng sau trở lại." Kha Dĩ Nhu nói xong rồi đưa Lục Trần rời khỏi không gian.
Lục Trần gật đầu, hôm nay hắn phải chịu bảy đòn tấn công của Tam Đầu Ngạc. Đủ bảy quy tắc mang theo làn sóng giết chóc vô cùng khủng bố, may mà xung quanh nhiều hạt sát lục vô kể nên có thể nhanh chóng 'ăn cướp' rồi chuyển từ thù thành bạn, nếu không thì hắn cũng không thể chịu đựng được.
Lục Trần tu luyện ở bên ngoài một tháng, hắn có cảm giác bản thân ngày càng thuần thục quy tắc Sát Lục bèn tiếp tục đi khiêu chiến với Tam Đầu Ngạc, Kha Dĩ Nhu vẫn ở bên cạnh quan sát như trước.
Lần này, Lục Trần đã chịu được hơn mười đòn tấn công, trên người bê bết máu mới rời khỏi đây.
"Ba tháng..."
"Bốn tháng..."
"Sáu tháng..."
Trong nửa năm, Lục Trần vẫn để Tam Đầu Ngạc tôi luyện thân thể của mình, hắn muốn lĩnh ngộ quy tắc Sát Lục nhanh hơn. Tam Đầu Ngạc khác với Huyết Oán Mãng Ngưu, loại quy tắc này rất đặc biệt và hiếm có, cũng chính vì nguyên nhân này nên Tam Đầu Ngạc sống lâu hơn Huyết Oán Mãng Ngưu.
Một năm sau, trong không gian u ám tối tăm.
Tam Đầu Ngạc Thánh cảnh dùng sóng dao động quét qua, móng vuốt xám bạc đầy sắc bén nhô ra chộp lấy một bóng người. Bóng người đó đứng giữa không trung, ý niệm vừa động đã xuất hiện thêm một thanh kiếm mang theo kiếm khí mênh mông cuồn cuộn va chạm với móng vuốt sắc bén.
Ầm!
Sau khi cả hai va chạm một đòn liền tách ra và đối đầu với nhau.
"Haha, Tiểu Ngạc Ngạc ba đầu, công kích của ngươi càng ngày càng yếu." Lục Trần nhìn Tam Đầu Ngạc đứng đối diện mình rồi cười nói.
"Tiểu Ngạc Ngạc cái quỷ gì." Tam Đầu Ngạc không chịu nổi cái thể loại xưng hô này.
Tam Đầu Ngạc là hoàng tộc đứng đầu trong số các nhóm tộc Thiên Yêu, rất nhiều hoàng tộc đều vô cùng kiêng kị và cung kính với bọn họ, xưng hô trước mặt phải thêm một chữ đại nhân, nhưng nhìn thanh niên trước mặt này xem, thế mà dám gọi hắn là Tiểu Ngạc Ngạc.
Mẹ nó, thực sự muốn đánh chết hắn.
"Ngươi rốt cuộc là quái vật gì?" Đôi mắt đỏ tươi của Tam Đầu Ngạc chăm chú nhìn Lục Trần, miệng phát ra tiếng người.
Một năm trước, người này vốn không thể chịu được đòn tấn công bằng quy tắc Sát Lục của hắn, chỉ mới chịu một đòn đã hộc máu. Nhưng một năm sau, dường như đối phương đã miễn dịch với những công kích từ quy tắc Sát Lục của hắn, khiến bản lĩnh mà tộc bọn họ vẫn luôn tự hào trở thành vô dụng. Vì vậy, hắn chỉ có thể lao vào cận chiến.
Nhưng cận chiến mà hắn cũng không thể chiếm được thế thượng phong.
Điều khiến Tam Đầu Ngạc kinh hãi hơn nữa là hắn có thể nhận thấy Lục Trần đã nắm vững một mức nhất định về nền tảng của quy tắc Sát Lục.
Nói cách khác, đối phương đã dùng cách chiến đấu với hắn để có thể lĩnh ngộ quy tắc Sát Lục.
Loại quy tắc này chỉ có tộc Tam Đầu Ngạc bọn họ sở hữu, có lẽ một vài võ giả nhân loại có thể lĩnh ngộ, nhưng gần như trong vạn người, không chừng phải đến vài tỷ người mới có một người có thể lĩnh ngộ được quy tắc này.
Nhưng người này mới là Thánh cảnh sơ kỳ thôi, lẽ nào hắn đã sắp lĩnh ngộ được quy tắc Sát Lục?
Vì vậy, Tam Đầu Ngạc cảm thấy thanh niên trước mặt mình chính là một con quái vật.
"Tiểu Ngạc Ngạc, ta là người, ngươi mới là quái vật." Lục Trần mỉm cười đáp lại.
Hiện giờ Lục Trần ngày càng quen thuộc với quy tắc Sát Lục, cũng đã hiểu được nền tảng nhất định. Hơn nữa, khi vận chuyển Cửu Phệ Thiên Công còn có thể cắn nuốt được một lượng hạt sát lục nhất định khiến hắn gần như đồng cấp, có thể đạt được một mức 'pháp lực miễn dịch', trừ khi cảnh giới của đối phương cao hơn hắn rất nhiều.
Nói cách khác, hắn có thể trở thành bất khả chiến bại.
Lục Trần cảm thấy cho dù mình đang ở Thánh cảnh sơ kỳ nhưng hắn vẫn có thể chịu được công kích của các Thánh Quân bình thường.
Có lẽ trong cấp độ Thánh cảnh, hắn đã trở thành kẻ vô địch rồi.
"Ngươi sắp lĩnh ngộ quy tắc Sát Lục?" Tam Đầu Ngạc lạnh lùng hỏi, không thèm để ý tới lời vừa rồi của Lục Trần.
Lục Trần cười nói: "Haha, tất cả đều nhờ công lao của ngươi. Nếu không có Tiểu Ngạc Ngạc giúp đỡ, có khi ta phải mất đến hàng trăm, hàng ngàn năm mới lĩnh ngộ được."
"Quân khốn kiếp."
Tam Đầu Ngạc nghe Lục Trần nói xong, máu nóng dồn lên đến đỉnh đầu, hắn thật sự đã giúp thanh niên trước mặt lĩnh ngộ quy tắc Sát Lục sao.
quy tắc Sát Lục trở nên dễ hiểu từ khi nào như vậy, vị đại năng tuyệt thế kia đã nghiên cứu nhiều năm mà có ngộ ra được đâu.
"Kỳ quái, nhất định có gì đó kỳ quái." Tam Đầu Ngạc âm thầm kinh hãi, chắc chắn vị đại năng tuyệt thế kia đang có âm mưu gì đó.
"Đúng rồi, hình dạng con người của ngươi trông như thế nào? Để mà nói ra thì ta tò mò về ngươi lắm đó. Hình dạng con người của ngươi cũng có ba cái đầu à?" Bây giờ Tam Đầu Ngạc đã không còn giá trị lợi dụng với Lục Trần nữa nên hắn cũng không hề keo kiệt bỏ chút thời gian ra tán phét với Tam Đầu Ngạc.
Tam Đầu Ngạc lạnh lùng đáp: "Hình dạng con người quá yếu ớt, rất không thoải mái, ta đã không biến đổi lâu lắm rồi."
Trong lời nói của Tam Đầu Ngạc mang theo khinh bỉ sâu sắc, bọn họ coi thường cơ thể nhân loại, coi bản thể của thiên yêu mới là tốt nhất, không chỉ có khí lực cường đại, uy vũ cường tráng mà lực phòng ngự cũng nghịch thiên, thú thể mới là hình thể thích hợp nhất để tu hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận